Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 42: Chứng Minh Thân Phận.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Chứng Minh Thân Phận.


"Ting! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên, nhận thưởng năm trăm viên Linh Thạch, một quyển công pháp Hoàng giai, Hủy Thân Tái Tạo Cốt."

Khi vừa lướt qua đám người, không ít đệ tử cảm thấy khó hiểu, Vũ Thuần Tử tu vi chỉ là Linh Tuyền cảnh, lại có thể leo lên vị trí tông chủ, điều này quả thực là bất khả thi. Nếu như chuyện này đồn ra ngoài, bọn họ không bị chê cười mới là chuyện lạ, có khi còn coi là người điên.

Cùng với đó là tên đệ tử gác cổng vừa rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đây đều tiếng lòng than thở của mọi người, bọn hắn không biết sau này Vũ Thuần Tử có thể dẫn dắt bọn hắn đi tới huy hoàng hay không, hay lại là tiếp tục đóng cửa bế quan tu luyện như cũ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bốn người còn lại mới kịp phản ứng, nhanh chóng quỳ xuống hành lễ.

"Cho người mở trận pháp!"

"Nếu ngươi là tông chủ, ta nguyện trồng cây chuối đi quanh Linh Bảo Tông!"

Chương 42: Chứng Minh Thân Phận.

"Này…"

Đây là điều mà hắn không muốn thấy nhất.

Đối mặt với vô vàn ánh mắt kỳ dị, Vũ Thuần Tử không lấy làm lạ, bình thản nhìn đám người trước mặt, nói.

Vũ Thuần Tử cười tà mị, chốt một câu.

"Cung nghênh tông chủ trở về!"

Sau khi cả thiên hạ đều biết, Bàn Tử sẽ danh chính ngôn thuận không dính líu đến Thất Đại Tông Môn tầm ngắm, một mực ẩn tàng đằng sau kế hoạch này.

Vũ Thuần Tử bình thản cười, sau đó cắn nhẹ ngón tay, đem giọt máu vừa nhỏ ra dán lên trên tấm lệnh bài. Dưới sự kinh ngạc của mọi người, tấm lệnh bài đột nhiên trở nên sáng rực, khí tức cổ lão ngay lập tức bao trùm cả thiên địa.

Thử hỏi sao không khiếp sợ cho được?

Đây quả thực vượt ngoài tầm kiểm soát của hắn, trận pháp trước mặt này khủng bố như thế nào, Bàn Tử hắn đã chứng kiến không ít lần, ngay cả mười tên cao thủ Thành Anh cảnh đồng loạt đánh ra, cũng không thể xuất hiện vết nứt, vậy mà Vũ Thuần Tử lại nhẹ nhàng đi vào bên trong.

Lúc này, Vũ Thuần Tử đột nhiên đứng ra ngăn cản, hắn cũng biết khi mở trận pháp sẽ có ý nghĩa như thế nào, chung quanh đây đều có vô số con hổ đói đang chờ mồi, nếu mở trận pháp ra, Linh Bảo Tông sẽ bị diệt ngay lập tức. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhìn Linh Bảo Tông nồng nhiệt tiếp đón, Vũ Thuần Tử không khỏi cảm thán, nhanh chóng mở miệng nói.

Bàn Tử nhanh chóng khom người, đưa tay ra hiệu mời Vũ Thuần Tử bước vào bên trong Linh Bảo Tông.

Điều này quả thực là trò cười cho thiên hạ, Linh Bảo Tông đúng là xuống dốc đến cực điểm, lại đem một tên Linh Tuyền cảnh ra làm tông chủ.

Đám người Bàn Tử nghe vậy liền lâm vào sững sờ, chưa kịp nghi hoặc hỏi, đã phát hiện một chân của Vũ Thuần Tử bước vào bên trong trận pháp.

Khí tức cổ lão sớm bao trùm toàn bộ Thiên Linh Sơn, tất cả đệ tử trong Linh Bảo Tông không hiểu chuyện gì đều vội vã chạy ra ngoài xem xét tình hình.

Bước kế tiếp, giấu một cái gì đó có thể phát sáng bên trong lệnh bài và bắt đầu một vở kịch, nhằm đánh lừa người trong thiên hạ.

"Nghe nói ngươi là con của hắn? Vậy có gì chứng minh thân phận?"

Bát Khối sững sờ trong giây lát, hắn cảm giác có gì đó không đúng, nhưng vẫn đồng ý lập lời thề xuống.

Cùng lúc đó, bên trong kho đồ xuất hiện công pháp bên trong, năm trăm viên linh thạch cũng hiện ra.

Mọi người nghe vậy, liền nhanh chóng đứng dậy, Bàn Tử vội hô lớn.

"Các ngươi mau đứng dậy, ta còn nhỏ không nhận nổi cái quỳ lạy này đâu."

Đi đầu chính là Bàn Tử, Huỳnh Nhất Long cùng Lâm Chí Anh ở bên trái, mà bên phải không phải ai khác đó là Phượng Vũ Hiên cùng Hồ Thiên Lam.

"Chỉ có lệnh bài vẫn không đủ!"

"Tốt!"

Bàn Tử nhìn hắn mỉm cười, sau đó cất giọng hỏi Vũ Thuần Tử.

Nhìn cảnh này, năm người Bàn Tử nội tâm tràn đầy kích động, không còn tư thái trưởng bối như trước, Bàn Tử vội vàng quỳ xuống hành lễ, mười phần cung kính.

"Khoan đã, không cần mở!"

Vũ Thuần Tử liếc mắt lườm hắn, hứng thú hỏi.

Bàn Tử trố mắt khiếp sợ, đến bây giờ hắn vẫn không kìm nén nổi cảm xúc.

Hơn một trăm đệ tử sắc mặt kinh ngạc, nghe Bàn Tử hét lớn, bọn họ mới ý thức được, tông chủ đương nhiệm đã tới, vội vàng quỳ rạp xuống hô lớn.

Nhưng không có ai dám đứng ra phản đối, bởi vì thiếu niên anh tuấn này, có phụ thân cực kỳ khủng bố, toàn bộ Đông Hoàng này vừa nghe tên tới đã khiếp sợ.

Bát Khối dường như nghe được câu chuyện cười, không khỏi cười ha ha nói đùa.

Nhưng hắn không biết, bởi vì câu nói này mà khiến hắn phải hối hận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nếu thật như vậy, ngươi dám cá cái gì với ta?"

Mà lúc này, bên trong đại não Vũ Thuần Tử đột nhiên vang lên âm thanh thông báo hệ thống! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Ngươi vẽ xấu như vậy, nếu mà thật sự là tông chủ chúng ta, chắc ta cười đến ba ngày ba đêm."

Nhưng có không ít người suy nghĩ sâu xa hơn, bọn hắn suy đoán, Bàn Tử hẳn là đang tìm đại một người đệ tử bên trong Linh Bảo Tông, để người này âm thầm đi ra ngoài, sau đó giả vờ trở lại tông môn, với mục đích giả làm con trai của người kia.

Cảm giác tâm cảnh Vũ Thuần Tử thay đổi, Bàn Tử có chút khó hiểu, nhưng vẫn một mực đi theo sau.

"Như vậy thế này đủ chứ?"

"Tông chủ!"

Mà hai tên đệ tử kia, đã sớm bị cảnh tượng này dọa cho sợ hãi, tay chân run lẩy bẩy, đồng loạt quỳ xuống theo.

"Còn không mau cung kích tông chủ đương nhiệm?"

Bát Khối nhanh chóng thi lễ.

"Cung nghênh tông chủ trở về!"

"Cung nghênh tông chủ trở về!"

Bên phải cạnh tên mập là một nữ nhân, dung nhan cực kỳ xinh đẹp, không thua kém Lý Nhã Hân bao nhiêu, mà bên cạnh nàng là thanh niên mặc lục y.

"Đúng vậy, ta là Vũ Thuần Tử, thân phận của ta nằm trong lệnh bài này."

Dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, Vũ Thuần Tử nhẹ nhõm đi qua trong trận.

Mà khắp Thiên Linh Sơn, rất nhiều tu sĩ của Thất Đại Môn Phái triệt để khiếp sợ, bọn hắn tức tốc cho người trở về tông môn báo tin quan trọng này.

"Tông chủ, mời!"

Chỉ có Bát Khối thì khác, nội tâm hắn lúc này hối hận không thôi, không ngờ tên này thật sự là tông chủ đương nhiệm, con mẹ nó đời đúng là dẫm phân cẩu.

Đúng lúc này, phía xa đang có vài người bước đi tới, đi đầu là một người có thân hình mập mạp, tầm ba mươi tuổi.

Bên trái là người thanh niên tay ôm bội kiếm, sắc mặt lạnh như băng, sau lưng hắn là một tên mặt trắng, tay cầm chiếc quạt, không ngừng phe phẩy trước người.

Nội tâm hắn tràn đầy vui mừng, bước chân nặng nề cũng trở nên nhẹ nhõm.

Vũ Thuần Tử gật đầu thừa nhận, sau đó đưa lên lệnh bài trước mặt mọi người.

Đó là người ta có gia thế khủng, không trách được!

"Được, quân tử nhất ngôn."

Năm người đồng loạt xem xét kỹ lưỡng, lúc này Bàn Tử mới lắc đầu nói.

Bàn Tử còn quỳ lúc này liền lên tiếng quát lớn.

Lúc này đám người Linh Bảo Tông mới phản ứng lại, vội vàng nhường ra một con đường,

Tin tức Linh Bảo Tông nghênh đón tông chủ đương nhiệm ngay lập tức bùng nổ, khắp Đông Hoàng Vương Triều đều biết rõ ràng. Nhưng sau khi nghe đến, tông chủ đương nhiệm của Linh Bảo Tông lại là một thiếu niên mười tám tuổi, chỉ có tu vi Linh Tuyền cảnh tứ trọng, bọn hắn ai nấy đều cười nghiêng ngả, không khép được lại mồm.

"Chúng ta đi vào trong thôi, chẳng lẽ muốn đứng ngoài này ngắm cảnh?"

"Tốt! Quân tử nhất ngôn!"

Bọn họ sáu người nhanh chóng xuất hiện trước mặt Vũ Thuần Tử, cả đám đồng thời nhìn xuống bức vẽ bên dưới, sau đó nhìn về phía hắn.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 42: Chứng Minh Thân Phận.