Hồng Hoang Thiên Đế
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 327: Cật lực che giấu!
"Ài, có lẽ ta đã quá lo lắng rồi a, một tiểu tử Kết Đan kỳ như hắn, thì có thể phát hiện ra cái gì cơ chứ?"
Nói rồi hắn tiếp tục đi xuống phía Nam, hướng về phía Âm Hoàng Thảo tỏa ra mùi hương, Tang Thiên Trường thấy vậy liền cản lại:
- Ha ha, công tử quả nhiên có mắt nhìn.
Cả quá trình này, hoàn toàn không có sự tham gia của chân khí, thuần túy là bản năng di chuyển trong mặt đất của Hoàng Kim Xích Ngô Công. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Công phu vuốt đuôi ngựa này của lão, quả nhiên là cao tay a!
"Tiện tỳ này, dám thăm dò Tang gia ta?"
Tang Thiên Trường cùng mấy vị trưởng bối Tang gia thở hắt ra một hơi nhẹ nhõm, hắn vui vẻ nói:
- Đa tạ công tử thông cảm cho Tang gia, công tử quả thực là một người rộng lượng, đại nghĩa a!
Lúc này Vũ Phàm cũng làm ra một cái động tác bốc nắm đất lên xem xét, thuận tiện lấp đi cái lỗ do Hoàng Kim Xích Ngô Công tạo ra.
- Công tử, ở phía dưới, hiện tại đang được Tang gia cải tạo, nên không trồng bất cứ linh thảo gì?
Tang Thiên Trường cẩn thận quan sát sắc mặt của Vũ Phàm, thấy hắn không biểu hiện sự khác thường nào mới an tâm.
- Công tử, chất lượng thổ nhưỡng không có vấn đề gì chứ?
Tang Thiên Trường sớm đã máu dồn lên não, tên họ Khương này quả thực phiền phức, nếu không phải hắn là Hải Long Công Tử, lão đã một tay vả c·h·ế·t hắn.
Loài cổ trùng này rất giỏi che giấu hành tung, đã đạt đến tứ chuyển lại được nuôi dưỡng bởi cổ sư như Cổ Ngưng Băng, tất sẽ khó bị phát giác, hơn nữa, bọn họ chỉ chú ý đến động tác của Vũ Phàm, cho nên đám người Tang gia không ai phát hiện ra sự xuất hiện của Hoàng Kim Xích Ngô Công.
Tang Thiên Trường cẩn thận giới thiệu:
Tang Thiên Trường không thấy gì khác thường trên khuôn mặt của Vũ Phàm, liền hỏi hắn:
Vũ Phàm khẽ gật đầu: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Phong Linh Chi sinh trưởng ở nơi có nhiều gió, cho nên đất ở đó thường sẽ có bụi mịn, do gió cuốn theo, mặt đất cũng có chút khô thoáng, nhưng không phải là khô cằn hoàn toàn, vẫn có độ ẩm nhất định.
- Ài, vậy tại hạ cũng không làm khó Tang gia nữa, chúng ta đến khu vực khác kiểm tra.
Tang Thiên Trường miệng lưỡi trơn tru nói:
Đột nhiên ở trong bồn tắm, Cổ Ngưng Băng ho ra một búng máu nhỏ, nàng vội dùng lệnh phù truyền tin, truyền cho Vũ Phàm mấy chữ.
- Khương công tử ta không phải là có ý này, quả thực là có chút không được, bên cạnh ngài cũng có hộ vệ đi cùng, e là không tiện.
Nàng khoác vội áo lụa mỏng, đi đến bên giường, thả ra trận pháp mà Vũ Phàm chuẩn bị nàng, lập tức tiến vào trạng thái điều tức, ổn định thần hồn.
Tang Thiên Trường sớm đã đổ mồ hôi hột trong lòng, Tang gia lúc này nào có hoạt động cải tạo thổ nhưỡng gì cơ chứ, hiện tại khu vực phía nam đang dùng trận pháp huyễn cảnh che đậy, làm sao có thể tạo ra khung cảnh cải tạo thổ nhưỡng được đây.
- Trùng hợp như vậy? Tại hạ nghe danh Tang gia cải tạo thổ nhưỡng như thần đã lâu, nay được dịp, mong gia chủ đại nhân giúp tại hại mở mang tầm mắt.
Xong xuôi, hắn còn tiện tay thả nắm đất vụn xuống chỗ cũ, vừa hay lấp đi phần trống còn lại, hoàn hảo che đậy đi lần xâm nhập này của Hoàng Kim Xích Ngô Công.
Vũ Phàm chốt hạ câu cuối, chỉ cần lão khăng khăng từ chối, hắn sẽ có câu trả lời cho bản thân:
Tang Thiên Trường cười ha hả đáp lời hắn.
- Vậy nếu như tại hạ đi một mình cùng các vị trưởng bối Tang gia thì có thể hay không?
Vũ Phàm biết Cổ Trùng của Cổ Sư bị g·i·ế·t sẽ tạo nên thương tổn như thế nào cho Cổ Sư, bây giờ hắn quả thực có chút tức giận, nếu ngày trước, hắn và nàng không có quan hệ thì không nói, nhưng bây giờ nàng đã là tiểu thiếp của hắn danh chính ngôn thuận, dám động người của hắn, Tang gia nhất định phải trả giá.
- Khương công tử, xin ngài hiểu cho Tang gia, chuyện này quả thực không thể!
"Hoàng Kim Xích Ngô Công đã bị g·i·ế·t!"
- Gia chủ đại nhân, ngài nói như vậy, chính là nói tại hạ nhân phẩm không đủ để ngài tin tưởng sao?
Vũ Phàm nghe lão nói vậy, cười lạnh một cái trong lòng, rồi bày ra điệu bộ tiếc rẻ lẫn thông cảm nói:
Vũ Phàm cũng có chút lo lắng cho Ngưng Băng, nhưng bây giờ hắn không thể lập tức chạy đến chỗ nàng được.
Sâu bên trong Tang gia, một nam tử nhìn về phía hậu viên, nơi mà Cổ Ngưng Băng đang nghỉ ngơi, hừ lạnh.
Vũ Phàm khẽ chau mày, hắn nói:
- Chúng ta tiếp tục thôi! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Quả nhiên Tang gia đang che giấu một thứ gì đó, điều này càng chứng tỏ ngoài Âm Hoàng Thảo ra có thể còn những loại linh thảo cấm kỵ khác.
- Thổ nhưỡng nhiều bụi mịn, linh khí cũng nồng đậm, độ ẩm vừa vặn cho Phong Linh Chi sinh trưởng, vô cùng tốt! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ánh mắt lão có chút sát khí, nhưng cũng nhịn xuống, nếu nàng không phải họ Cổ, cũng không phải là tiểu thiếp của Vũ Phàm, e là lão ta đã tự tay g·i·ế·t c·h·ế·t nàng.
Nhưng những gì Tang gia thể hiện qua hành động g·i·ế·t c·h·ế·t Tứ Chuyển Hoàng Kim Xích Ngo Công và cố gắng ngăn cản hắn đến phía Nam của Dược Sơn đã chứng tỏ được suy đoán của Vũ Phàm, rằng Tang gia đang làm điều bất chính.
Tứ chuyển Hoàng Kim Xích Ngô Công nghe thấy mùi đất, lập tức trườn xuống từ cánh tay của Vũ Phàm, nhanh chóng dung nhập vào bên trong mặt đất.
- Khương công tử, dược điền trồng Phong Linh Chi, được chăm sóc vô cùng cẩn thận, ngay từ những ngày đầu khi linh thảo nảy mầm, Tang gia đã cho người đi kiểm tra chất lượng của cây con, những cây nào không đạt tiêu chuẩn, hoặc có bệnh và dị tật sẽ sớm bị loại bỏ, tránh cho lây sang những linh thảo khác.
Chỉ mới qua một canh giờ kể từ lúc Vũ Phàm tiến vào đại sảnh diện kiến Tang Thiên Trường rồi quay lại dãy sơn mạch ở phía Nam, đám người bọn họ quay trở lại chỗ rẽ khi sáng, vậy mà mùi của Âm Hoàng Thảo đã bị tản đi không ít, bây giờ Vũ Phàm phải toàn lực cảm nhận mới có thể nghe thấp thoáng trong gió có mùi của loài linh thảo này.
Vũ Phàm nhận được mật ngữ của nàng, trong lòng liền âm trầm một hồi.
Phải nói là mỏng manh đến cực điểm.
Vũ Phàm đứng dậy, chỉnh trang y phục, hắn nói:
Nếu là giao dịch trực tiếp với Âm Thi Tông càng là tội diệt môn, tiếc là hắn chưa đủ bằng chứng, tất cả chỉ dừng lại ở suy đoán có căn cứ mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đi kiểm tra một vòng ở phía Nam, ngoài việc Tang gia đang lén lút trồng linh thảo bị cấm ra, thì dược điền của Tang gia quả thực rất tốt, mọi thứ đều vô cùng thích hợp để nuôi trồng linh thảo, thậm chí là tốt hơn cả dược điền của Nhậm gia, nếu không so về mức độ linh khí của địa mạch.
Cổ Ngưng Băng bởi vì cổ trùng bỏ mạng, thần hồn bị thương tổn theo, sắc mặt có chút nhợt nhạt.
Chương 327: Cật lực che giấu!
- Ách công tử, chuyện này có chút không được, bí quyết cải tạo thổ nhưỡng của một Dược gia không thể để lộ ra bên ngoài, mong công tử lượng thứ cho.
Nhưng càng đi về phía Nam, cái mùi hương này lại xuất hiện trở lại tuy không thể so với ban sáng nhưng vẫn có sự hiện diện của nó, chứng tỏ suy đoán của hắn về việc Tang gia trồng Âm Hoàng Thảo là có khả năng.
"Ài, không biết Ngưng Băng thế nào a?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.