Hỗn Thế Ma Vương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Nhiệm Vụ Huyền Thoại
Hắn cũng không ngoại lệ, dù sao đây là an toàn thế giới, đảm bảo các quốc gia ắt hẳn sẽ cho nhiều đồ tốt.
Thật không ngờ vua Quang Trung lại là một vị Kiếm Đế.
"Ông ở trong đó nói gì với trưởng lão thế?" Thành tò mò hỏi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Truyền thừa đã có nhận được, hãy bảo vệ thế giới khỏi con Ma Đế kia, nó sẽ xuất hiện sớm thôi, cảm ơn" nói xong lão già cũng tan biến.
Đến thì cũng đã đến.
Trẻ tuổi như này mà đã là Tông Sư, thì thiên phú khủng cỡ nào a.
Chỉ có thân phận cao mới có được.
Thành biết, Nam chỉ có Nội Công sơ kỳ nên nghĩ rất khó sống sót ở trong này Nên khi thấy Nam nói may mắn cũng đúng.
Năm xưa cũng vì đối phó con Ma Đế kia mà những người nắm giữ đỉnh phong mà mất mạng hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chỉ có mấy lão già ngồi trong lều vẫn bình tĩnh.
Làm thịt con heo rừng Ăn uống, nói chuyện trên trời dưới đất.
Rồi quăng tới Phạm trưởng lão.
Nam biết rõ, hắn đột ngột tiến tới hỏi nên nghi ngờ cũng đúng.
"Vậy nhờ trưởng lão giữ bí mật cuộc giao dịch của chúng ta, ta không muốn ai biết cả" Nam nói xong bộc phát cảnh giới Tông Sư của mình.
Quả nhiên ông ta biết gốc cỏ này.
Nam vừa đi ra đang định nhìn xung quanh một chút.
"Oh, Nam ông còn sống? Trong đó tôi đi tìm ông không thấy tôi tưởng ông c·h·ế·t rồi ấy chứ" Thành thấy Nam yên lòng đùa cợt nói.
Mặt dù hắn cũng có, nhưng cái này rất hiếm có.
Dù sao nó sẽ sinh ra một thân thể đặc thù nguyên tố hỏa, nên không mua sao được.
Riêng các lão già Tà tu thì cười.
Dù sao bọn hắn cũng thắc mắc, chuyện gì sẽ làm an nguy cho thế giới cơ chứ.
Đang đi bỗng nhiên có tiếng nói vang lên.
"Vậy tốt" Nam cười.
Ngó thấy Nam đi ra, Thành cũng tò mò lại hỏi.
Hắn cũng đã đưa số tài khoản cho Phạm trưởng lão.
Vì thời điểm đó bọn hắn có thể dễ dàng hành động hơn là ngày thường.
Các lão già trong các lều thở dài.
Thành cũng không hỏi nữa, dù sao đó cũng là chuyện của người khác, họ không muốn nói thì thôi.
Phạm Trưởng lão nhìn Nam bộc phát tu vi của mình, làm hắn kinh ngạc.
"Phạm trưởng lão, có chuyện tiểu bối muốn nói, không biết trưởng lão có dành thời gian được không ạ" Nam thành khẩn nói.
"Vậy xin phép" nói xong Nam rời đi khỏi lều.
"Các ngươi có muốn nghe chuyện xưa không? Cũng liên quan tới lão tiền bối kia nói" lão già nói.
Nam quay lại nhìn, đoàn đội 10 người, mà giờ chỉ còn 6 người cũng coi có một phần tốt.
"Có thu hoạch gì không?" Một lão già nói.
Đột nhiên trong không gian xuất hiện một gốc cỏ nhìn đỏ rực, rơi vào tay Nam.
Dù sao bọn họ cũng mới biết.
"Âu cũng may mắn thật" Thành nói.
...
Dù sao cũng là nhờ, nên kính trọng là đều tất yếu.
Bây giờ cây Hỏa Linh Thảo này bán đổi ra toàn bộ tiền mặt thì không thể, hắn cũng không biết ai có thân phận cao để che giấu cho hắn, khi mà biết số tài khoản của hắn, đảm bảo họ sẽ điều tra được mình, sẽ rất rắc rối.
Từ một chỗ ồn ào, bây giờ thành một nơi yên tĩnh đến lạ thường, dù sao người c·h·ế·t quá nhiều, nên bọn khi vào trong này bọn họ đã sẵng sàng để c·h·ế·t.
Mọi người thảo luận, riêng chỉ có Nam im lặng, ngồi suy nghĩ gì đó.
Nghe xong, Phạm trưởng lão suy nghĩ gì đó xong đuổi đám Thành ra ngoài canh gác, không cho lại gần lều này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Dạ có! Con và Lan được may mắn nhặt được một số công pháp và ít thảo dược ạ" Thành nói.
Nam cười cười Nam nhìn ra xa thì thấy tên Kha và Thanh, hắn nhớ lúc đoạt Trời Trăng Hoa hai thành niên không hiểu sao bị cướp, quan sát toàn cảnh Nam nhận xét.
Nam cũng hiểu, đi tới gần nói nhỏ.
Đối với Thần Cảnh mà nói Tông Sư chỉ là con kiến, chỉ cần phẩy tay một phát sẽ c·h·ế·t ngay.
"Đi thôi, về lều của mình thôi" Thành nói.
Đến giờ người ta nghiên cứu nhưng vẫn chưa có cách tiêu diệt nó, nên đành phong ấn nó tiếp.
Thế là vui chơi hết một đêm......
"Ùm, tốt vất vả rồi" lão già nói.
Nhìn thanh niên 18 tuổi trước mắt, trong lòng kinh ngạc.
Chương 20: Nhiệm Vụ Huyền Thoại
Nam cùng đám người thành đi vào lều.
Thì một tin nhắn nhiệm vụ vang lên khiến Nam sửng sốt.
Nam thấy chữ nhiệm vụ khác lạ, bình thường nó màu trắng mà bây giờ nó lại màu cam, còn huyền thoại? Trong game hình như đó là một nhiệm vụ cao cấp, phần thưởng phong phú.
"Ờ, được đấy" Nam nói Sau đó, mọi người tập trung lại, đốt lửa.
Giờ bọn họ chỉ có Nhân Tiên là cao nhất, mặc dù biết là con Ma Đế kia vẫn chỉ là Lục chuyển, nhưng cái khó nhất là sự bất tử của nó, nó cứ đánh cứ liều mạng, nên rất nhiều người c·h·ế·t.
"Quả đúng thật Hỏa Linh Thảo" Phạm trưởng lão quan sát nói.
"Không có gì đâu, đừng tò mò" Nam cười nói.
Mà đây chỉ là Tông Sư mà đã có một cái.
Cũng đúng, không bán vì sao nói với hắn đây? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
[Nhiệm vụ phát động ( Huyền Thoại ): Hợp sức cùng pháp sư tiêu diệt hoặc phong ấn Ma Đế năm xưa
Nhìn Phạm trưởng lão suy nghĩ sâu như vậy, hắn thấy hắn đã đạt được mục đích hắn cười cười.
Đúng lúc này ở phía sau cũng xuất hiện đám người, đó là Thành.
Nghe xong sắc mặt Phạm trưởng lão thay đổi.
Xong đám Thành hành lễ.
Nhận gốc cỏ từ Nam khiến hắn bất ngờ Không Gian Nhẫn.
Nhìn như lão già đang suy nghĩ gì đó cũng nói.
Dù sao chính phái sẽ vào cuộc với con Ma Đế kia, một thời loạn lạc nữa bắt đầu.
"Thế trưởng lão có hứng thú không, ta sẽ bán rẻ hơn thị trường, chỉ lấy 90 tỉ thôi" Nam nói ra.
"Phạm trưởng lão cũng hiểu mà đúng không? Cuộc trò chuyện này cũng đừng có người thứ 3 biết, đừng có mà làm bậy" Nam cười cười bí hiểm nói.
Hệ thống cho chữ màu cam, chắc chắn phần thưởng rất phong phú "Xác nhận" Hắn nghĩ xong bấm vào xác nhận, dù sao hệ thống cũng chỉ kêu là hợp sức, tới lúc đó mỗi quốc gia cũng sẽ tham chiến.
Suy nghĩ một lúc gật đầu mấy cái rồi đi tới chỗ vị trưởng lão kia.
Nghe xong Phạm trưởng lão trầm mặt.
"Có chuyện gì là mà không thể nói ngay tại đây?" Phạm trưởng lão nhíu mày.
"Ukm, hôm nay đốt lửa, nướng thịt ăn ê, hồi nãy mới thấy một con heo rừng, mới bắt được" Thành cười cười nói.
Đột nhiên Nam nhìn vào vị trưởng lão Thần Cảnh kia, Thần Cảnh bây giờ, đảm bảo địa vị không thấp.
Bọn không hiểu, nhưng cũng phải làm.
"Nhớ về chuyên tiền liền nhá" Nam nói.
Mấy lão già lắc đầu, dù sao cái năm kia cũng mới hơn 200 năm nên rất còn nhiều lão quái vật còn sống, nên bọn họ hiểu.
Dù sao đây cũng là mầm móng của môn phái, phải trải qua sinh tử mới trưởng thành được.
Bọn họ đi ra ngoài hết Nam mới lấy gốc cỏ kia ra.
Có kẻ mừng rỡ, nhưng kẻ khóc kia chắc chắn sẽ cũng có một phần của Nam.
Nhưng tình hình trước mắt là không phải.
"Cháu có một gốc Hỏa Linh Thảo" Nam nói nhỏ.
Xác nhận/Từ chối]
"Sẽ chuyển".
Dù sao vì Nam bọn hắn phải ra ngoài canh gác.
Quả nhiên khi nghe được câu trả lời mọi người liền thảo luận.
Dù sao Tứ Bất Tử hay các người khác đều đã lên nơi gọi là Thượng giới nên mọi người không gặp cũng đúng.
"Ukm, nghe đây........." Lão già kể một hơi dài.
Mọi người cũng bất ngờ với câu chuyện của trưởng lão nên cũng bất đầu hỏi về các truyền thuyết.
Cái bất ngờ nhất là sắp tới hình như thế giới sẽ gặp nguy nên mọi người nghi luận ồn ào.
Hắn cũng không dám điều tra, lỡ như điều tra đắc tội với tiền bối kia thì là một rắc rối rất lớn.
Mọi người nghe cũng giật mình, truyền thừa có người nhận bọn hắn cũng biết, nhưng cái tức là không biết ai để làm quen.
Nghĩ xong, Nam nhìn xung quanh có kẻ tươi cười.
"Cái gì? Vua Quang Trung là một vị Kiếm Đế? Đã đã đánh bại con Ma Đế kia, mọi người có cơ hội phong ấn nó?" Mọi người trố mắt nói.
Chỉ để lại một lão già đang suy nghĩ không ngớt Nam đi ra quan sát, trời cũng xế chiều, nên chắc các người khác cũng ở lại qua đêm.
Gốc cỏ này vô cùng trân quý, thường người nhặt được, sẽ sử dụng ngay Nhưng Nam lại đem bán khiến lão bất ngờ.
Không biết thân phận của người thanh niên này bối cảnh ra sao.
"Trong sử sách thì các người học là Quang Trung đã đột ngột qua đời, nhưng do một số lí do mà phải chỉnh sửa như vậy, các vua trước cũng có thành tựu như vậy, còn lí do giấu sự tồn tại của chúng ta thì ta không rõ, chắc chưa tới lúc" lão già nói.
"Ta không có quịt tiền hay g·i·ế·t ngươi đâu mà sợ" chậc chậc 18 tuổi Tông Sư không biết người đằng sau khủng bố như nào đây. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Xin thỉnh giáo" bọn họ đồng lòng hô.
Thưởng: ????
"C·h·ế·t sao được, tôi may mắn sống sót thôi" Nam cũng cười cười đáp.
"Đi vào hơn ngàn người, ra còn hơn trăm người, đúng là tỉ lệ một người sống sót" Nam nghĩ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.