Hỗn Thế Ma Vương
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Thảo Dược 200 Năm
Một cỗ lực lượng bất ngờ đánh tới, Nam có chút chóng mặt hướng lấy một nơi nào đó rơi xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai đoàn kiếm khí v·a c·hạm nhau.
Khiến bụi đất bay lên.
Nhưng khí thế của nó tỏa lại y như Nhị chuyển?
Trúng vào một thanh niên, thanh niên đó lập tức bị chẻ ra làm đôi.
Ngó nghiên một chút.
"Nhân sâm trăm năm!".
Đầu rơi xuống đất, thì thể cũng nằm xuống.
"Hừ, một đám vô dụng" Linh nhìn vào đám n·gười c·hết nói.
Bên cạnh còn có nữ thần của Thanh Vân Tông, lúc trước Nam gặp ở phần đấu giá nên không cần giới thiệu gì nhiều.
"Kiếm kỹ mạnh đấy! cũng hẳn là Hoàng giai thượng phẩm cấp kiếm kỹ đi" Nam cảm nhận kiếm trận nhận xét.
"Giao cây thảo dược 200 trăm năm ra đây, nếu không thì đừng trách" một Nam tử trừng mắt nói.
Không gian im bặt.
Bọn họ cũng gật đầu.
Thanh niên này chính là Nam.
Nam không dám chạy quá nhanh, luôn luôn chú ý hoàn cảnh chung quanh.
Chưa kịp vọt tới gần người kia, đầu đã lìa khỏi cổ.
"Nếu người là huynh của hắn, thì cùng c·hết đi" Từ ra hiệu đám người ở sau.
Ý nghĩ cuối cùng của Linh là.
"Ngươi dai sức thật đấy" Nam nói ra.
Hiểu Nam nói gì, Linh mò vào túi lấy cây thảo dược kia ra.
Ngươi thanh niên trước mắt là ai?
Hai người lao vào sức mạnh Chân Khí bộc phát.
Mùi vị rất nồng đậm.
"Ở nơi này đi!".
Một chỗ bên dòng suối nhỏ, Nam thân thể xuất hiện ở nơi này.
Nói xong Linh thu hồi cây thảo dược vào túi.
Chưa kịp nói gì thì đầu đã lìa khỏi cổ.
Chuyện gì thế này? Con này cũng là quỷ sao?
Nam nhìn như vậy cười nhẹ.
Phản ứng được, Từ lấy kiếm chặn đòn đánh của Nam.
Cầm trên tay thảo dược 200 năm, yên tâm bỏ vào trong túi hệ thống, sẽ không sợ mất.
Bắt đầu tu luyện từ 15 tuổi bây giờ 20 tuổi, cuối cùng cũng lên được Tông Sư sơ kỳ, 20 tuổi mà đạt được Tông Sư là thiên tài đáng được đầu tư của tông môn.
"Chệt tiệt! Ta thế mà lại thua" dứt câu Từ b·ị c·hém thành hai, rơi xuống đất.
"Huynh đệ, tại sao ngươi lại c·hết chỗ này? Là ai g·iết?".
Hai người cùng lúc lao vào đám bụi đó.
"You die" Nam mỉa mái nói.
"Đúng vậy" Nam nói xong.
Rầm!!
Hai người được xưng là đôi trai tài gái sắc của Thanh Vân Tông, nên các cao tầng của Thanh Vân Tông rất muốn kết hợp hài người này.
Xoạt!
"Này thì đánh lén này" Nam gầm gừ nói.
"Là các người phải không" một giọng bức tức nói.
Đám người Thanh Vân Tông cũng cười ha hả.
Mấy giờ đi qua.
Phía sau còn có 7 8 người cũng gần 25 cũng đạt Nội Công sơ kỳ thôi.
Hai thứ v·a c·hạm vào nhau tạo nên âm thanh.
"Nhưng cũng chả là gì!! Tam Kiếm Thức, Bát Kiếm Khí".
Hai người đã đánh với được hơn một cảnh giờ chưa phân thắng bại.
"Được rồi, anh g·iết hắn là được chứ gì" nhìn Linh nhìn mình như vậy hắn rất ngại.
Đang nhìn Từ rơi xuống đất, đột nhiên Nam cảm nhận được cái gì đó ở sau.
Thấy vậy mọi người t·ấn c·ông dồn dập hơn, nhưng có lá chắn kiếm khí nên cũng xuyên phòng thủ được.
"Đây là Chân Khí màu vàng?! Ngươi là Tông Sư không phải Nội Công" mắt Từ híp lại nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Rất nhanh, Nam đào được một thảo dược.
Nhưng bọn họ sẽ không bao giờ biết được. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Về phần ngàn năm thảo dược, muốn tìm chắc phải vào các khu rừng lâu năm mới có cơ hội tìm ra, chứ nó quá ít.
Nam đi tới ngày Linh lây chân đạp xuống ngay bụng mấy phát
Mắt thấy t·hi t·hể con sói, cũng rất nhanh đi ra khỏi nơi này.
Thanh niên này là nam thần của Thanh Vân Tông, tuấn mạo rất anh kiệt, phải nói rất dễ đốn tim người khác
Nam vui vẻ thu vào, hắn đang cần mấy cây thảo dược như này để làm tài liệu về Tụ Khí Trận ở nhà, nếu như trong này có, hắn phải nắm bắt.
Chương 15: Thảo Dược 200 Năm
Kiếm một nơi, người một nơi rơi xuống.
"Được, vậy đưa cây thảo dược kia đây" Nam lạnh nhạt nói.
Khoảnh một giờ sau.
6 người kia máu bắt đầu tuôn ra, người thì mất đầu, người làm hai, người bị lòi ruột.
Linh lập tức lùi ra xa, bởi cô biết Tông Sư đánh nhau ra sao, cô chỉ là Nội Công nên không giúp được gì.
Hắn đối với cái truyền thừa này quá ít hiểu biết, nên không tự tin, chỉ biết rõ cái truyền thừa bên trong có rất nhiều bảo vật, ví dụ thảo dược lâu năm, thậm chí có trăm năm và ngàn năm, mà bên ngoài mấy dược liệu này rất hiểm, bởi vì muốn phát triển kinh tế nên rất nhiều nước phá rừng, thành ra không còn nhiều cây lâu năm nữa, ít có linh khí của trời đất, nên rất ít cây thảo dược nào tồn tại lâu.
"C·hết đi!!" Linh lén ở sau đâm tới.
Bên đây cũng không rảnh.
Nam đi xung quanh tìm kiếm thảo dược, đột nhiên có tiếng đánh nhau khiến Nam chú ý.
Dù sao Nam cũng còn 1 tỉ trong tay, nhưng số tiền này căn bản không đủ dùng, tu vi càng cao cần phải tiêu phí tài rất nhiều, 1 tỉ căn bản không dùng được.
Là cây thảo dược 200 năm.
Giống như thấy con mồi nhỏ, con sói này hung hăng nhìn chằm chằm Nam, đột ngột nó t·ấn c·ông.
Tìm kiếm xung quanh một lát.
Nam ngáp một cái.
Dạng này, trên đường Nam đi qua cũng gặp nhưng đa số là Nhất chuyển, đều là thây ma, chắc là những người đi lúc trước vào c·hết đi biến thành.
Nam lấy cái xẻng, đào xuống đất.
"Ừa, cũng đáng mạng tên kia" Linh lạnh nhạt nói.
Không kiên nể gì bộc phát cảnh giới Tông Sư sơ kỳ của mình.
Bắt đầu t·ấn c·ông.
"G·i·ế·t thì g·iết đi, anh nói nhiều làm gì" Trúc Linh lạnh nhạt nói, giống như cô đã quen thuộc tình huống như này.
Rồi phóng vọt tới.
Keng keng.
Hai người lao vào chém nhau.
Thấy con sói vọt tới, Nam một kiếm chém xuống.
Dọn cỏ phải dọn sạch.
"Tất cả các người cùng xông lên đi, hắn chắc cũng mạnh hơn Nội Công sơ kỳ một chút thôi, không có gì đáng sợ cả" Từ nói hướng 7 người kia nói.
Lá chắn này được tạo ra từ Chân Khí của chính mình theo đúng cái tên của nó.
"Kết thúc!" Nam nói xong đút thanh kiếm vào vỏ.
Khiến lá xung quanh bay lên.
Phải biết ở bên ngoài rất ít tìm được mấy cây thảo dược như này, mỗi cây đều có giá trị liên thành, nên rất mắc, ít nhất cũng 10 tỉ.
Nam không ngừng lại đó, lập tức phóng tới với tốc độ nhanh chém xuống.
Gió xung quanh thổi mạnh.
Nhưng nào lại dễ như vậy?
Mới chạy được một đoạn, Nam liền cảm nhận được một chỗ linh khí rất nồng.
Đi được khoảng 10 bước.
Đột ngột Linh cảm nhận được gì đó sau lưng.
"Đúng đấy thì sao nào? Chỉ là Nội Công sơ kỳ mà dám phách lối chỗ này? Chúng là ngẫu nhiên chọn một người cũng đ·ánh c·hết được ngươi" Từ cười nói.
Hai người đúng đối diện thở dốc.
"Ta cũng chưa đánh cùng cảnh giới bao giờ! Hôm nay phải thử một trận ra trò" Nam cười cầm thanh kiếm nói.
Từ bước ra không kiên nể xuất ra Chân Khí của mình.
Trong 7 người này trai gái đều có.
Quay lại, thì thấy ba luồng kiếm khí bay tới chỗ mình.
Nói xong Linh ngơ ngát, thả mình đi dễ dàng vậy sao? Không nghi ngờ Linh đứng dậy đi liền.
Con sói này nhìn rất mạnh và hung hăng, đủ để g·iết c·hết 1 vị Nội Công trung kỳ, thậm chí có thể đánh trọng thương Nội Công hậu kỳ.
"Nhất Kiếm Đoạt Mạng" Từ đánh ra liên tục, rất nhiều kiếm khí bay ra.
Cảm nhận được cảnh giới Nam, Từ thở phào.
"Vậy chỉ còn là chiêu quyết định" hai người đồng thanh nói.
"Tại sao?".
Mắt thấy thân xác của mình.
Tất cả đều nằm trọn mắt mà c·hết.
Linh cho rằng hắn sẽ thả đi sao.
Thấy một tràng như vậy hai người còn lại nhíu mày.
Lúc đi ra hai người đổi hướng cho nhau.
Thấy một tràng như vậy, đám người nheo mắt lại.
Xong xuôi đang định rời đi.
Nếu không xảy ra rắc rối không đáng có. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Lá Chắn Chân Khí" Từ nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói xong quay sang đám người của Thanh Vân Tông.
"Tam Kiếm Thức, Bát Kiếm Khí".
Không cần Linh nhắc hắn cũng sẽ g·iết người trước mắt.
Hắn là Nguyễn Mạnh Từ
Nam bắt đầu rút thanh kiếm ra, sử dụng Bát Kiếm Thuật làm là chắn, một kiếm đánh.
"Ngươi cũng vây" Từ đáp.
Tại sao Nội Công sơ kỳ lại mạnh như vậy?
"Ukm" Từ nói xong một chém bay đầu tên Tán tu kia.
"Nếu em dùng cây thảo dược này, có khi lên được hậu kỳ đấy!" Từ cười cười nói với Linh.
Đúng lúc này.
Nam cũng đánh ra liên tục, sử dụng rất nhiều Chân Khí.
Nam nhìn xung quanh, hình như có gì đó đang rình rập mình.
Con sói này tuy mạnh, nhưng Nam là Tông Sư a, con sói này mới Nhị chuyển thì làm sao đối đầu được với hắn.
Nam thỉnh thoảng cũng thấy mấy cây thảo dược chục năm, mấy chục năm, chỉ cần thu được Exp hay làm được gì đó hắn đều hái hết.
Hắn đâu có ngu! Thả hổ về rừng à?
Oanh oanh! Mấy phát vào bụng khiên cô đau đớn là lên.
"Định mệnh, Thanh Vân Tông các người chỉ biết ăn c·ướp thôi sao, còn lấy đông đánh ít" thanh niên cho chút chật vật nói.
Về báo cho tông môn thì lại chả là kiếm người t·ruy s·át mình.
Trên đường đi.
Cô ấy tên Mai Thị Trúc Linh.
"C·hết tiệt! Về tông môn phải báo lên, g·iết hắn băm thành trăm mảnh" Linh suy nghĩ.
Sau đó đánh ra 6 nhát kiếm.
Thì đột nhiên, có một người trong bụi đi ra, khiến đám Thanh Vân Tông chú ý.
Một người lên trước, bắt đầu thủ quyền.
Trong đó có chứa Chân Khí hai thứ v·a c·hạm nhau khiến hai ngươi văng ra.
Trên đường đi.
Một con giống như một sói xuất hiện.
"Hừ! Giỏi cho hay một tên Tán Tu cũng lên được Nội Công đỉnh phong trước 25, chắc thiên phú của ngươi rất tuyệt, nhưng hôm nay phải bỏ mạng ở đây rồi, haha" nam thanh niên cười cười nói.
Nghe Từ nói vậy cũng gật đầu, xong lên bao vây Nam lại.
Đứng người lên, quan sát một chút bốn hướng, xác nhận không nguy hiểm, Nam mới yên tâm.
Cái đầu kia mắt trợn, có khi hắn không hiểu vì sao mình lại c·hết?
18 tuổi đạt được Nội Công trung kỳ.
Trong này có sói? Tại sao như thế được.
Liên tiếp mười một kiếm khí bay tới trên người Từ.
Thật dứt khoát hành động a.
"Anh ra tay đ·ánh c·hết hắn cho em, anh là Tông Sư chẳng lẽ đánh không lại Nội Công?" Linh nhìn Từ nói giọng ổng ẻo.
"Huynh đệ này tha mạng! Huynh muốn gì tôi cũng cho" Linh khổ sở nói.
Tông Sư sơ kỳ, bằng mình! có cơ hội.
Keng keng!
Cơ thể con sói bị kiếm chém thành hai, sau đó tơi xuống đất!
Hai tiếng v·a c·hạm vào nhau.
Cái truyền thừa này linh khí nhiều hơn bên ngoài, cũng tồn tại được hơn 200 năm, thảo dược 100 năm chắc rất dễ dàng tìm được.
Lít nha lít nhít kiếm quang báo phủ mấy chục mét, nhao nhao đánh vào Nam nhưng đều bị là chắn kiếm của Nam chặn lại.
Va chạm khiến hai người văng ra mất một lúc hai người mới ổn định đứng dậy
"Tứ Phương Kiếm Trận!".
"Được rồi, ngươi đi đi" Nam cười cười nói.
Bành Bành!
"Cùng cảnh giới, thảo nào đánh ngang nhau, nhưng không có lần sau đâu, muội tránh xa ra một chút" Từ nói với Nam sau nói với Linh tránh xa.
Lấy xong Từ đi đến bên cạnh Linh.
Thấy kiếm, Nam lấy cán kiếm đỡ, sau đó đạp Linh một phát văng ra xuống đất.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.