Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 13: Thử Nghiệm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Thử Nghiệm


Đi được một đoạn,hắn tới một nơi mọc đầy rêu phát sáng,và có một con Rock Worm đang say mê ăn rêu trên một vách đá gần đó.

Trần Sinh nuốt nước bọt, cố gắng giữ nhịp thở chậm lại. Càng gần hơn, hắn có thể nghe thấy tiếng Rock Worm nhai nghiến đám rêu, từng âm thanh nhầy nhụa vang vọng trong hang động.

Có lẽ vì chính hắn đang ở vực thẳm, nên chẳng còn cơn ác mộng nào đáng sợ hơn nữa.

"Thà một lần đau còn hơn đau nhiều lần!"

Tỉnh lại,Trần Sinh lục lọi trong thần điện, hi vọng tìm được thứ gì đó giá trị như con dao tế lễ, nhưng chẳng thu hoạch được gì.

Vừa nhai vừa suy nghĩ, Trần Sinh nhắm mắt lại, cảm nhận Art của bản thân.

Hắn siết chặt tay, nhắm mắt lại, cắn chặt răng mà nhai nuốt.

Lại vô thức thè lưỡi, một lần nữa, cảm giác ấy tràn đến,cứ như hắn tận mắt thấy, tự tay sờ, từng chi tiết đều hiện lên rõ ràng trong đầu.

"Không khác gì bị hấp diêm vị giác..."

Chương 13: Thử Nghiệm

Hắn không dám đứng đó lâu. Lập tức tóm lấy đuôi con quái vật, ba chân bốn cẳng chạy ra khỏi hang.

Cơ thể mệt mỏi, mỗi bước đi đều nặng trịch. Hắn chỉ có thể dùng soul để trì hoãn sự suy kiệt, nhưng nếu kéo dài quá lâu, c·ái c·hết là điều không thể tránh khỏi.

Một bước... hai bước...

Không khí có mùi khá khó chịu,cứ như mùi kim loại hoà với mùi tanh hôi,khẽ nhíu mày hắn bước tiếp vào trong

Vài giây sau, tiếng vọng mơ hồ vang lên từ phía xa.

[Sacred Form of the Shapel·ess – Thánh Hình Vô Định]

Viên đá vỡ vụn trong lòng bàn tay hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Sinh hít sâu, cố gắng điều chỉnh trạng thái. Hắn dùng Soul Flow, để dòng Soul chậm rãi chảy qua cơ thể, tập trung vào bụng để thúc đẩy tiêu hóa thuận lợi

Ánh sáng từ viên đá trong tay chỉ đủ chiếu rọi vài mét phía trước. Trần Sinh cẩn thận dò dẫm từng bước, không dám lơ là dù chỉ một giây.

Một cách vô thức, hắn lè lưỡi.

Hắn không dám mạo hiểm.

"Rắc!"

Cảm giác thỏa mãn chỉ kéo dài trong thoáng chốc,cho đến khi hắn nhìn xuống lòng bàn tay.

Chi chít những lỗ tròn với đủ kích cỡ trải dài trên vách. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thứ duy nhất có thể dựa vào chính là dùng soul cường hoá thể chất,soul trữ lượng gần chạm đáy,tự khôi phục không biết phải mấy bao nhiêu ngày mới đầy,chắc là hắn sẽ c·hết đói trước

Hắn nghiến răng kiềm chế, nhưng suy nghĩ đáng sợ đã len lỏi vào đầu.

Vô thức, Trần Sinh giơ tay lên gãi.

"Hay thật… Có vẻ mình vừa mò đến tổ của chúng nó rồi."

Chờ đợi.

Đứng lên, cơ thể hắn hơi lảo đảo vì chưa quen. Nhưng hắn nhận ra mình có thể nhìn trong bóng tối mà không cần ánh sáng.

Hắn giật mình lùi lại một bước. Góc nhìn này quá kỳ lạ. Mọi thứ hệt như bị ép sát vào một tấm kính nhiều màu, khiến hắn không thể phân biệt khoảng cách rõ ràng.

Hắn siết chặt dao tế lễ, hít một hơi thật sâu rồi lao tới!

Cầm chặt dao tế lễ, Trần Sinh cảm thấy tự tin hơn rất nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trần Sinh mở mắt—và thế giới trước mặt đã hoàn toàn thay đổi.

Đất đá và vật c·hết chỉ là những mảng xám lạnh lẽo.

Hắn cúi đầu nhìn cánh tay mình. Một lớp da cũ bong ra, dính nhớp trong lòng bàn tay. Chỗ vừa bị lột để lộ lớp da mới bên dưới, hơi ửng đỏ.

Ngay lập tức, một lượng "thông tin" tràn vào não,mùi ẩm ướt trong không khí, mùi đất, mùi tanh hôi… tất cả đồng loạt dội đến, rõ ràng gấp bội lần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Không kịp nghĩ ngợi, Trần Sinh dùng hết sức kéo dao xuống, xé toạc cơ thể sinh vật thành hai phần.

Không có vảy mọc ra, không có móng vuốt, nhưng khi hắn nhặt một viên đá lên và bóp mạnh…

Trần Sinh nâng viên đá phát sáng lên, ánh sáng xanh nhạt rọi vào vách đá. Hắn lập tức xụ mặt.

"Hay là vào trong cạo rêu ăn?"

Hắn ý nghĩ rất đơn giản,muốn thử tìm xem có con Rock Worm nào đào đường hầm dẫn xuống dưới hay không,thứ hai là hắn định săn vài con để ăn thịt,nếu may mắn có thể tìm được tinh thể soul.

Hắn nuốt nước bọt. Giờ thì hắn đã hiểu vì sao không có chuyện nổi dậy lật đổ, chỉ có vươn lên giẫm qua kẻ khác để gia nhập giai tầng thống trị.

Con này không quá to,chỉ gần một mét.

Nếu cứ tiếp tục l·ạm d·ụng Art này… liệu một ngày nào đó, hắn có lột sạch cả người không?

Cơn đói cồn cào thúc ép hắn tiếp tục tiến lên. Nhưng không bao lâu sau, hắn phải dừng lại,đường đi phía trước đã bị cắt đứt.

Trần Sinh lập tức tắt Art.

Cơn ngứa ngáy vẫn còn, như hàng ngàn con kiến bò dưới da.

Mà ở nơi quỷ quái này… thì lấy gì để ăn?

Ngồi nhìn cái xác quái vật, dù đã thấy nhiều lần, nhưng cảm giác ghê tởm vẫn không hề giảm bớt.

Soul trong cơ thể bị rút đi, nhưng vẫn trong mức chấp nhận được.

Nếu không tìm được đường xuống hắn chỉ còn cách leo xuống,giả sử độ sâu từ đây xuống dưới đáy vực là một trăm mét thì tương đương việc hắn leo xuống từ một toà nhà ba mươi tầng mà không có đồ bảo hộ hay thiết bị chuyên dụng (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Soul Bearers có thể dễ dàng tàn sát và đàn áp người bình thường.

Tới bãi rêu hôm qua, hắn trầm mặc nhìn lớp rêu rồi cạo ra một ít để ăn thử.

Nghỉ ngơi điều chỉnh trạng thái cơ thể,đợi soul tự động hồi phục ở mức nhất định Trần Sinh đứng lên chọn một hang động hình thành tự nhiên để đi vào.

Do dự một chút, Trần Sinh dùng dao tế lễ cắt ra một miếng thịt nhỏ cỡ ngón tay rồi nín thở bỏ vào miệng.

Ngồi dựa vào vách đá, hắn lè lưỡi, nước mắt nước mũi đều chảy ra, cứ như vừa bị làm nhục.

Một lớp da mỏng đã bị cào ra.

Lấy dao tế lễ ra,xé vải trên áo cẩn thận quấn chặt lên tay để không bị tuột ra,chuẩn bị xong,điều chỉnh trạng thái vài phút hắn mới bước vào hang động

Khoảng cách chỉ còn chưa đầy hai mét.

Cảnh vật quen thuộc nhòe đi, mọi đường nét trở nên mơ hồ, thay vào đó là những dải màu phản chiếu nhiệt lượng.

"Con mẹ nó..."

Hắn dốt toán, không thể tính chính xác độ sâu, nhưng ít nhất… nó không còn quá xa.

Trong lòng gào thét, hắn cưỡng ép lấp đầy cái bụng. Khi đã đủ no, hắn ghét bỏ nhìn cái xác bị xẻ lung tung, một cước đá văng xuống vực.

Vị không tệ, nhưng hôi mùi đất.

Hắn cúi xuống, nhặt một tảng đá rồi ném xuống vực.

Lại tốn thêm một giờ chạy đi tìm nguồn nước, uống đầy bụng, sẵn tiện vệ sinh cơ thể.

Một giấc không mộng.

Hắn đi vòng quanh đó tìm mục tiêu.

Nhưng vấn đề lớn hơn nằm ở ngay trước mắt hắn,con đường dẫn xuống đáy đã bị phá hủy hoàn toàn.

Hắn nhớ lại lời Jack nói hắn chỉ là Soul Bearer cấp E.

Sau khi nhận ân sủng, soul trong cơ thể hắn gần như cạn kiệt. Hắn không rõ đã trôi qua bao lâu,có lẽ gần hai ngày. Ngoại trừ một ít nước đọng tìm thấy trong tàn tích, hắn chưa ăn bất cứ thứ gì.

Khi hắn quay trở lại hang động hôm qua, cả tinh thần lẫn thể chất đều đã ở mức tốt.

Lưỡi dao sắc bén đâm xuyên qua lớp da mềm, lút cán. Con quái vật co giật dữ dội, một chất lỏng đặc quánh phun ra từ v·ết t·hương, dính vào tay hắn nóng hổi.

Hắn không quá rõ ràng về cơ chế săn mồi của Rock Worm. Ai mà biết được chúng có thể cảm nhận rung động ở mức nào.

Rock Worm co quắp vài giây rồi nằm bất động.

Dù Rock Worm trên mặt đất khá chậm chạp, nhưng nếu bị bao vây, khả năng mất tay mất chân là rất cao.

Không cần ai dạy, giống như bản năng hít thở, hắn nhẹ nhàng kích hoạt nó.

Cuối cùng, hắn quay ra ngoài, ôm theo một đống rêu to.

Thay vào đó, dọc vách đá xuất hiện những lối vào tối đen như mực. Hình dáng tròn trịa, bề mặt gồ ghề,dấu vết quá rõ ràng.

Não phụ của Sulandi đã vỡ nát từ lúc hắn nhận xong ân sủng,Trần Sinh lấy đá phát sáng để vào chỗ trống rồi dùng tay bóp cố định,thế là có thể soi sáng mà không cần cầm

Mặc dù căng da bụng chùng da mắt, hắn không dám ngủ ở đây mà quay lại thần điện.

Càng vào sâu, đường hầm càng nhỏ, số lỗ trên vách đá cũng dày đặc hơn.

Đồng tử hắn co rụt lại.

"Thế này thì bẻ cổ người chắc còn dễ hơn..."

Trần Sinh cúi đầu nhìn tay mình.

Ngay lúc ấy, một cảm giác ngứa ngáy khó chịu lan ra khắp người.

Cơ thể sống như hắn lại phát sáng bằng sắc cam đỏ rực.

Hắn tiến lại gần, từng bước nhẹ nhất có thể.

Nếu xếp theo bảng chữ cái, vậy thì những kẻ phía trên chẳng phải đều là những cỗ máy g·iết chóc di động sao?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 13: Thử Nghiệm