Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Hơi Ấm

Phong Tử Tam Tam

Chương 55

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 55


Tiếng nói khàn khàn vẫn tiết lộ phản ứng chân thật của anh, Hạ Miên

Thời điểm anh nói ra những lời này Hạ Miên kinh ngạc vô cùng. Nên biết rằng lúc trước h*m m**n chiếm hữu của anh mạnh biết bao!

Cô mới vừa há miệng ngậm lấy nó thì Bạc Cận Yến đã vươn tay đỡ cô

bước luân lạc tới tình cảnh hôm nay.

đừng tới nữa.”

Bệnh tình của anh lúc tốt lúc xấu, loại trạng thái này vẫn kéo dài đến gần ngày dự sinh của Hạ Miên.

Mi tâm Bạc Cận Yến cau lại, mày rậm màu đen càng nổi bật trên gương (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ánh mắt Bạc Cận Yến thay đổi, trên gương mặt trắng nõn lại có lớp đỏ ửng khó phát hiện.

Bỗng nhiên Hạ Miên sắc mặt trắng bệch đứng ở cửa phòng vệ sinh, run rẩy mở miệng: “Em, em hình như vỡ nước ối rồi.”

dựa vào trong lồng ngực anh cũng có thể cảm nhận được v*t c*ng rắn của

Hạ Miên mỏi mệt mở mắt, thấy thái dương anh rịn lớp mồ hôi mỏng, trên gương mặt anh tuấn tràn đầy cảm xúc lo âu. Cô cong khóe môi lên khẽ

biết bệnh của anh lại nghiêm trọng, hoàn toàn không khống chế được cảm (đọc tại Nhiều Truyện.com)

còn cố ý tránh Hạ Miên, sợ lúc phát bệnh sẽ liên lụy đến cô.

Hạ Miên vịn khung cửa, nói với hai cha con đang chẳng hiểu gì kia: “Gọi bác sĩ đi.”

Mạc Bắc giơ tay lên vuốt vuốt đầu cậu nhóc: “Thằng nhóc con.”

kiềm chế lại nôn nóng bất an, mấy lần cầm bao thuốc lá rồi lại cho vào

của anh không có tiến triển, bây giờ anh đã bắt đầu suy nghĩ vì em, thật ra thì căn bản là anh tin tưởng em. Chỉ là chuyện xảy ra đến bây giờ,

điện. Hạ Miên thấy vậy trái tim cũng sắp muốn nứt ra, toàn thân đều đau

Bạc Cận Yến gật đầu, cúi đầu hôn cái trán ẩm ướt của cô: “Cảm ơn em, em đã cho anh toàn bộ thế giới.”

được như ý lại càng càn rỡ hơn, hai tay quấn lại ở phía sau cổ anh, ngón tay hướng về phía bụng ch*m r** v**t v* da thịt rắn chắc của anh dưới

nhau, anh dần dần cong khóe môi lên, hiểu ý, cười một tiếng: “Đời này có em là đủ.”

bế Hạ Miên lên, Diệc Nam ở một bên vội đến mức nhảy dựng, trong tay còn

cảm nhận được nó không ngừng to lớn ở trong lòng bàn tay.

là hơi ấm cuối cùng của em, nhất định chúng ta sẽ quấn quýt lấy nhau cả

Ban ngày Hạ Miên vẫn ở viện điều dưỡng cùng với anh, Bạc Cận Yến rất

Bạc Cận Yến vẫn lắc đầu: “Không được, anh không thể mạo hiểm chút nào cả.”

Hạ Miên nhìn thấy dáng vẻ này của anh, trong lòng khó chịu, cô an ủi anh: “Không có chuyện gì đâu, bác sĩ ở ngay tại bên ngoài.”

nhiên Hạ Miên cảm giác hơi không thoải mái, thời điểm đứng dậy đến phòng vệ sinh cũng không ý thức được điều gì đó bất thường.

Đôi mắt đen thẳm của Bạc Cận Yến nhìn cô chằm chằm không hề chớp mắt, Hạ Miên bị anh im lặng nhìn chăm chú như thế, tim bỗng đập nhanh. Cô

nhưng anh cũng chỉ cười một tiếng.

Người mình yêu sâu đậm đang ở trước mặt, thế nhưng anh lại chỉ có thể nhìn mà không thể chạm vào, Hạ Miên vô cùng đau lòng, nhưng vẫn bận rộn không giúp được gì. Cô vẫn cho là chỉ cần tấm lòng mình thẳng thắn là

Bạc Cận Yến thật sự không có cách nào làm khó dễ Hạ Miên. Anh vốn yêu cô yêu đến điên dại, hơn nữa giả vờ thế nào cũng không nỡ để cô chịu

nhẹ nhàng thở ra, ai ngờ động tác tiếp theo của cô khiến anh quá mức sợ

miệng Bạc Cận Yến không nói nhưng trong lòng rất áy náy. Cho nên thời

Bạc Cận Yến vẫn không ổn định, liếc vài cái về phía phòng sinh.

Từ nhỏ anh đã trải qua nhiều chuyện như thế, tính cách lại quá mức tự kỉ trầm muộn, đến cục diện ngày hôm nay không phải là một sớm một chiều mà thành.

Chương 55

Bạc Cận Yến đang nói chuyện với Diệc Nam bên ngoài phòng, Diệc Nam (đọc tại Nhiều Truyện.com)

gần, chủ động ngang nhiên kề đến hôn lên cánh môi lạnh lẽo của anh: “Hôn em.”

Cuối cùng Hạ Miên sinh non, lúc ấy Bạc Cận Yến vừa lúc ở bên cạnh, cũng bởi vì chủ nhật mà Diệc Nam cùng đi viện điều dưỡng.

Có đôi khi anh vẫn không khống chế được tức giận phiền não, Hạ Miên

Hạ Miên nghe thấy nhưng lại vờ như không nghe, từng bước tiến lại

nhà còn phải quan sát một khoảng thời gian nữa.

trong tiềm thức của anh áy náy khiến anh cảm thấy em sẽ bỏ đi bất cứ lúc nào.”

Hạ Miên nhìn ngũ quan tuấn tú của anh hơi hơi có sượng, cô biết có lẽ trong lòng anh lại đang đấu tranh, rõ ràng là yêu còn muốn ra vẻ lạnh

Hạ Miên cũng không có ý kiến gì, có thể biết anh ở nơi đâu để thời

vững vàng cầm cái đó không chịu buông ra, cô thử vuốt lên vuốt xuống,

Ngũ quan thanh tú của Bạc Cận Yến mang vài phần lúng túng, anh vội vàng nắm lấy cổ tay cô, giọng nói trầm thấp: “Buông ra….”

về nhà đoàn tụ với chúng tôi, Tiểu Bồ Đào sẽ ở nhà chờ ngài.”

Anh lẳng lặng liếc nhìn cô một cái, bình tĩnh rũ mắt nhìn quyển sách trên tay.

Cuối cùng Bạc Cận Yến không kháng cự Hạ Miên như thế nữa, nhưng mà

Anh nhất định không chịu về nhà, nhưng phải nghe lời Hạ Miên vào ở viện điều dưỡng.

Ngay cả Diệc Nam bên cạnh anh cũng mang vẻ mặt lo lắng, không ngừng đi lại phía sau ba cậu.

Hạ Miên cũng từng tận mắt chứng kiến dáng vẻ anh nổi điên, cô thừa

bác sĩ đề nghị vẫn tạm thời nằm viện điều trị bệnh tình của anh, nói về

anh kí tên vào chỗ đồng ý mổ, anh mới hiểu được, hóa ra tính mạng thật

cầm lấy sách giáo khoa cuộn thành hình cái loa, nghiêm trang hát cho Bạc Cận Yến bài hát thiếu nhi tiếng anh hôm nay mới vừa học được.

Hạ Miên cầm tay anh, khẽ giọng trả lời: “Anh xem, ai nói bệnh tình

Hạ Miên cắn cắn môi, lấy quyển sách bìa cứng trong tay anh ra, trợn trừng anh thật lớn: “Nói chuyện với em!”

trị liệu đều hợp với bệnh tình của anh nên có sự trợ giúp rất lớn. Anh

Trong lòng Bạc Cận Yến dâng lên một dòng ấm áp, Diệc Nam ở một bên sốt ruột ồn ào: “Con cũng muốn bế, con cũng muốn bế!”

mặt anh trắng nõn như ngọc. Hiển nhiên anh còn đang do dự đấu tranh, Hạ

cuống tay chân ở trước mặt trẻ sơ sinh thì không nhịn được buồn cười.

khổ.

Cô lại bướng bỉnh càng hôn càng sâu, khéo léo ra sức chen đầu lưỡi của mình vào trong môi anh.

Anh may mắn biết bao, vợ anh có thể dũng cảm can đảm giúp đỡ anh trong thời kì khó khăn nhất.

thần kỳ như thế.

Lúc này Bạc Cận Yến mới phục hồi tinh thần lại, luống cuống tay chân

Mấy người lại tranh nhau bế con bé một vòng, cuối cùng thời điểm Bạc

Hạ Miên nằm ở trên giường, vẻ mặt mỉm cười, tiếng nói suy yếu khẽ nói một tiếng: “Bế tới cho em nhìn xem.”

Lúc bình thường anh lại càng trầm lặng hơn, thỉnh thoảng nghe Hạ Miên và Diệc Nam nói đùa sẽ yên lặng lộ ra nụ cười. Hạ Miên lo lắng anh càng ngày càng khép mình gây bất lợi với bệnh tình, cố ý trêu chọc anh,

Viện điều dưỡng không có điều kiện đỡ đẻ, tạm thời Hạ Miên lại được đưa đi bệnh viện gần đó.

Thời điểm bị cô nắm lấy, toàn thân anh đều giống như bị điện giật.

Bạc Cận Yến cúi đầu nhìn đứa con được cuộn lại trắng nõn trong ngực,

Hạ Miên lắc đầu: “Em sợ anh không cần em, không cần con.”

tay chân anh cứng ngắc cũng không biết ôm như thế nào. Mạc Bắc và Bạc Tự Thừa nhìn người đàn ông mặt lạnh như tiền, nhưng dáng vẻ lại luống

thân thể lại càng mềm đến lạ lùng, gương mặt nho nhỏ còn không to bằng

Lúc Hạ Miên được đẩy ra Bạc Cận Yến đã bước đến đón đầu tiên, anh cầm chặt ngón tay của cô, khẽ gọi cô: “Bà xã.”

Không ai cảm nhận được nội tâm của anh đau đớn và đè nén.

Nhìn cô chạy qua chạy lại, ngày dự sinh lại đến gần từng ngày, ngoài

lùng dè dặt, làm sao cô nhìn lại không hiểu sự đau đớn trong lòng anh.

hãi, suýt nữa mất mặt kêu ra tiếng.

điểm nhớ anh thì còn có thể nhìn thấy anh, đã là ân huệ lớn lao trời cao ban cho cô.

phút này biết là cô khích tướng mình thì càng sẽ không mở miệng.

Bạc Cận Yến nhắm chặt mắt lại, kéo mạnh cô vào trong ngực: “Hóa ra người điên cũng sẽ lây bệnh.”

tranh giành tình cảm với anh….”

Bạc Cận Yến nhìn cô cuối cùng lui về phía sau một bước, lúc này mới

đến không thở nổi. Người đàn ông kiêu ngạo bất chấp như vậy thế mà từng

Bạc Tự Thừa an ủi Bạc Cận Yến: “Không có chuyện gì đâu, tình hình kiểm tra sinh nở đều tốt đẹp, nhất định mẹ con bình an.”

không cách nào quên được, cho nên lập trường của anh cực kỳ vững vàng.

Anh nhìn cô sâu lắng hồi lâu, đưa tay lưu luyến v**t v* gò má cô, lau sạch sẽ từng chút nước đọng óng ánh trên khóe môi cô: “Em không sợ anh

Bạc Cận Yến và Diệc Nam đồng loạt quay đầu lại nhìn cô, đều là vẻ mặt ngây ra.

Một nhà ba người vốn đang nói nói cười cười không khí ấm áp, đột

cũng phải cần một khoảng thời gian tĩnh dưỡng.

Hạ Miên ngửa đầu nhìn đáy mắt anh sâu thẳm, nhỏ giọng cất lời: “Ông xã, em không thể rời bỏ anh.”

cười kéo lại anh: “Là con gái?”

“…”

chính sách dụ dỗ lại hoàn toàn không hề thành công.

Em muốn chung sống với anh cả đời, anh là ánh ban mai duy nhất của em,

Lúc Mạc Bắc và Bạc Tự Thừa chạy tới thì thấy Bạc Cận Yến đi qua đi

đời.”

Chuyện gối chăn của bọn họ trước kia cô cũng chưa bao giờ ngại ngùng. Cô cố hết sức trêu chọc, hơi thở Bạc Cận Yến dần dần rối loạn, giữ chặt

là anh lạnh nhạt bạo quyền, bạo hành gia đình biết chưa?”

Bốn cánh môi chạm nhau, Hạ Miên cảm giác được toàn thân anh đều mơ hồ phát run, anh do dự giơ tay lên vòng lấy eo của cô, muốn đẩy cô cách xa mình chút.

biết đây là kết quả do tích dụ lâu dài, cho dù mình tiếp tục phối hợp,

Bạc Cận Yến nhìn bàn tay nhỏ bé của cô bé khua tay về phía mình, khẽ nhíu mày.

phúc.

Chỉ là một cuộn bé nhỏ vô cùng, là con gái của anh và Hạ Miên ư?

bàn tay mình.

túi áo lại.

Bạc Tự Thừa và Mạc Bắc cũng không nhịn được cười ra tiếng, Bạc Cận Yến vẫn mặt lạnh lùng như cũ không hề lơi lỏng chút nào.

Từ trước đến giờ Bạc Cận Yến ăn nói vụng về không nói lại cô, giờ

Miên cũng không ép buộc anh nữa, chỉ tiếp tục dụ dỗ một câu: “Buổi tối

em ngủ một mình sẽ sợ, anh phải sớm trở về một chút.”

“Nhưng mà Cận Yến, em không thể rời khỏi anh được nữa, từ đầu em

lại ở trên hành lang. Giờ phút này người đàn ông luôn luôn tỉnh táo tự

có thể giúp anh chữa khỏi bệnh, nhưng vấn đề bệnh tâm lý là vậy, nào có

Bất kể cô làm nũng nài nỉ thế nào, Bạc Cận Yến đều căng khuôn mặt tuấn tú giả vờ im lặng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Không.” Hạ Miên mắc cỡ vẫn cúi thấp đầu nhìn anh, nhưng mà tay lại

rất mong manh, vào một phút giây nào đó thật sự chính là sinh ly tử

Có lẽ chuyện lần trước anh suýt nữa làm tổn thương cô vẫn khiến anh

Từ trước đến giờ Hạ Miên đều là người phụ nữ có mục đích rõ ràng.

anh đáp lại theo bản năng.

Hạ Miên khẽ mỉm cười, hạnh phúc cong cong khóe môi trong lồng ngực anh: “Như vậy thì sau này anh cũng không cô đơn nữa rồi.”

“Anh không muốn….”

tay cô đột ngột kéo cô rời khỏi người mình.

trong chuyện bệnh tình người đàn ông này không có một chút dấu hiệu thỏa hiệp nào. Trước kia anh nuông chiều dung túng cô, nhưng bây giờ cô ra

ngoài đúng thời gian đã hẹn chứ!”

Mạc Bắc bế đứa bé đi qua, Hạ Miên nhìn cái miệng nhỏ nhắn của con gái mấp máy ư a, dáng vẻ lười nhác híp nửa con mắt, đáy lòng vô cùng hạnh

chuyện như thế vì mình.

Bạc Cận Yến cẩn thận đặt em gái vào trong lòng Diệc Nam, Diệc Nam

khẩn trương, vốn là cố ý cách cô rất xa, giống như mình là con dã thú có thể nổi điên bất cứ lúc nào.

Bạc Cận Yến im lặng nhìn lại ánh mắt kiên định của cô, đối mắt nhìn

xúc của mình như thế, từ đầu đến chân như biến thành một người khác.

Lúc này anh còn lo âu hơn cả Hạ Miên, tuy không ở cùng một nơi, nhưng chưa hề có một ngày an tâm: “Để Mạc Bắc đến chăm sóc em đi, có một

Yết hầu Bạc Cận Yến vừa động, đầu lưỡi lại bị cô ngậm chặt không vùng vẫy được.

Cận Yến muốn bế con, Hạ Miên chợt ngăn cản anh, nói với vẻ nghiêm túc và trang trọng: “Bạc tiên sinh muốn bế con gái sao? Vậy phải nhanh chóng

Bạc Cận Yến hít vào một hơi, nắm tay cô dần dần di chuyển nhanh.

Dễ giận, nóng nảy, đáng sợ.

người đàn ông ở đó… cũng an toàn hơn một chút.”

Lúc y tá đưa đứa trẻ sơ sinh đã bọc kín đặt trong lòng Bạc Cận Yến,

à?”

Hoàn cảnh của viện điều dưỡng tốt hơn Bạc gia rất nhiều, điều kiện

Hạ Miên nhắm hai mắt cảm thụ nụ hôn dịu dàng của anh, trên gương mặt sáng sủa là biểu cảm hạnh phúc.

Tay cô ấm áp khô ráo, từng cái ngón tay mềm mại yếu ớt, quấn chặt ở phía trên giống như từng dòng điện rất nhỏ lướt qua.

Bạc Cận Yến đành phải ôm cô, hé miệng để cho cô đi vào. Sau khi cô

lớp quần áo bệnh nhân.

Diệc Nam mất hứng chu miệng lên: “Sớm biết Tiểu Bồ Đào không ngoan (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Càng nhìn quá trình trị liệu lại thấy giật mình, thậm chí là chích

nhận khi đó mình vẫn xuất hiện sợ hãi trong ngắn ngủi. Cô chưa bao giờ

Hạ Miên cũng biết Bạc Cận Yến cố chấp, nhưng mà cô không nghĩ tới

Hạ Miên nghe vậy hơi ngẩn ra, nhìn khóe môi anh căng thẳng lại thoáng lộ ra ý cười: “Ai nói không có việc gì, em không nhìn thấy anh một ngày thì bị mất ngủ.”

như vậy thì đừng cần nó nữa, mẹ đi vào lâu như thế mà còn chưa ra.”

an toàn cho đứa bé chỉ có thể lựa chọn sinh mổ. Trong khoảnh khắc khi

Bạc Cận Yến lui về sau một chút, tránh khỏi hơi thở ấm áp của cô: “Chú ý đứa bé.”

biệt.

Cô đi tới phía sau anh, gương mặt tựa vào trên sống lưng dày rộng của anh: “Không cho phép anh xa lánh em, bây giờ chúng ta là vợ chồng, đây

chủ động cúi người xuống, hai tay chống ở hai bên ghế dựa của anh, gương mặt sát lại rất gần anh.

“….”

lên. Người mình yêu thương cưng chiều như vậy, sao anh lại mặc cô làm

Cô cười một tiếng, nghịch ngợm nghiêng nghiêng đầu: “Anh không sao à? Không nhìn thấy em, cũng sẽ không nhớ em sao?”

Trước khi Hạ Miên vỡ nước ối, cửa t* c*ng còn chưa nở ra, lúc này vì

quyết định kết hôn với anh, em đã hiểu rõ tình cảm của em đối với anh.

Cô tha thiết nhìn gương mặt sâu xa của anh, khẽ mở miệng: “Nói dối.”

điểm Hạ Miên lại đến, anh ra vẻ hờ hững cất lời: “Không có việc gì thì

nắm lấy “cái loa” giấy: “Tiểu Bồ Đào quá nghịch ngợm rồi, sao không ra

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 55