Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Hối

Unknown

Chương 21: Trở Về

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21: Trở Về


“C·h·ế·t đi, c·h·ế·t đi, đi xuống âm phủ cùng với con trai ngoan của ta mà bồi bạn cùng nó.”

Thanh Phong thời khắc này đã rơi vào huyễn thuật của Hồng Hư, không thể cùng bên ngoài đối ngoại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng lại có khuyết điểm chí mạng, cực kỳ hậu đậu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô bạn gái ngồi cùng bàn của hắn tên là Trần Thiên Kim, tới bây giờ đã học chung với hắn được bốn năm.

Hoả Phong, Sa Phong, Tam Muội Thần Phong cùng với Độc Phong. Bốn loại Thần Phong kết hợp lại với nhau, đem Hồng Hư như xé toạc ra.

“...”

Thanh Phong hơi nhíu mày một chút nhưng cũng rất nhanh lại giãn ra, hắn thích Thiên Kim, bất quá mấy năm nay tỏ tình đã quá ba lần.

Kết quả, hắn thành công.

Thanh Phong quét ngang chân qua, đầu cúi xuống, ngũ trảo chỉ vừa cách mi tâm của Thanh Phong thì bị một cơn gió mạnh bay qua, làm chệch hướng tấn công của Hồng Hư.

“Haha, cấp năm đỉnh phong thì sao? Căn bản chỉ là một con lười nuôi trong lồng kính, kinh nghiệm chiến đấu là bằng không, đứng trước mặt lão yêu ngàn năm như ta làm sao có thể nổi lên gợn sóng gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Học vấn, tài chính?”

Thanh Phong giật mình tỉnh dậy, hắn phát hiện bản thân đang nằm ngủ giữa tiết học. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trận pháp lớn đến mức bao trùm lấy cả Thiên Hồ thành.

Như vậy thì khác gì đánh nhau với người tàn tật chứ?

“Đại học năm hai, nhà mặt phố có bố làm to.”

Thanh Phong tiến lên ba bước, bên cạnh tai vang lên một tiếng gió xé ngang qua.

Mang khăn giấy là để lau chùi khi đổ nước lên trang phục, mang dù là để che mưa, ban nãy hắn vừa xem qua dự báo thời tiết, tối nay khả năng mưa rất cao.

Chương 21: Trở Về

Mặc kệ cho linh lực trong người bị rút cạn, Thanh Phong vẫn điên cuồng thi triển thần thông Ngự Phong.

Phá giải mộng cảnh chỉ có ba cách, hoặc là mạnh hơn người thi triển, hoặc là đối với huyễn thuật có am hiểu hoặc là tìm ra điểm yếu của mộng cảnh, từ đó phá hư rồi thoát ra.

Từ trung học đến tận cấp ba.

“Xú tiểu tử, mau lui lại, nhanh.”

“Giới tính…khụ, địa chỉ.”

Ba tháng này, Thanh Phong nghiên cứu tầng thứ hai của [Thanh Phong quyết] mặc dù yêu cầu cần phải có tu vi Khai Trần nhất phẩm, nhưng Thanh Phong vốn là thiên kiêu bên trong thiên kiêu, vượt một đại cảnh giới mà thôi, hắn làm được.

Bên dưới chân của Thanh Phong lộ ra một dòng minh văn trận pháp dày đặc.

Mặc đồ xám?

“Xú tiểu tử…”

“Bất quá, cũng chỉ là một chút bàng môn tả đạo mà thôi, so với sức mạnh chân chính thì không có nghĩa lí gì cả.”

“Không đùa nữa, tối nay đi chơi mặc đồ xám, đem theo ô, khăn giấy. Ừm, nếu có gì bất ổn lập tức gọi ngay cho tao, không được chần chờ.”

“Tên?”

“Ngự Phong.”-Thanh Phong lẩm bẩm chú ngữ trong miệng.

“Ngự Phong.”-Thanh Phong thầm hô một tiếng, nhưng lại chẳng có chuyện gì xảy ra.

Thanh Phong cuời ha hả mấy tiếng, hắn vẫn tương đối si mê nụ cười này.


Bên trong gồm sáu tầng, tầng đầu tiên Thanh Phong trực tiếp lướt qua, bởi vì ẩn bên trong chỉ tu hành tới Khai Khiếu cảnh, mà trước đó, Thanh Phong sớm đã là Khai Khiếu cảnh rồi.

“Ê Khang, mày nhìn anh này trông đẹp trai cực, nhỉ? Tối nay tao đi date với ảnh đấy, có lời khuyên gì cho tao không?”-Thiên Kim vỗ nhẹ vào lưng của Thanh Phong cười cười nói.

“Tao cảm giác mày hôm nay sẽ gặp chuyện xui, thậm chí tao còn muốn khuyên mày đừng đi, nhưng nghĩ lại mày sẽ không nghe tao đâu.”

Mặc dù không thể làm mù mắt được bậc cường giả cấp bậc Đế Quân, nhưng chỉ là một tôm tép cấp năm mà thôi, đừng nói làm mù, để cho Thanh Phong thêm chút thời gian, đem Tam Muội Thần Phong nhét vào mồm Hồng Hư cũng có khả năng.

“Nguyễn Minh Khang, Nguyễn Minh Khang?”

Thanh Phong rửa mặt một hồi lâu, vẫn không phân biệt đâu là thực, đâu là giả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

[Thanh Phong quyết] là một môn Thiên giai công pháp, có thể chỉ thẳng tới Huyền Thiên cảnh.

Linh thạch do Thanh Phong bạo nổ không chỉ tạo ra sát thương đối với Hồng Hư, Thanh Phong trước đó đã động tay động chân qua mấy viên linh thạch này rồi.

Không có cơ hội, chỉ có thể làm bạn.

Ngự Phong, Ngự Phong, Ngự Phong….

Hồng Hư phá vỡ thần thông liên hợp xong, hoá ra chân thân của mình, gầm rú một tiếng.

Chỉ là nụ cười ấy vĩnh viễn không dành cho hắn.

“...”

“Ngô Quang Hiếu.”

“Ê Khang, vừa nãy mày mơ cái gì vậy? Thầy Thật la tên mày khiến bọn tao nhức cả đầu mà này vẫn nằm ngủ ngon thế.”

Hồng Hư phát hiện có gì đó không đúng, thị giác của hắn bỗng dưng trở nên cực kì mơ hồ. Không thể thi triển ra được đồng thuật, hắn vốn định dùng khứu giác nhạy bén của yêu tộc, nhưng cũng đồng thời phát hiện không thể ngửi ra chính xác mùi của Thanh Phong.

Thanh Phong vỗ nhẫn trữ vật, lấy ra mấy chục mai linh thạch, quăng ra khắp bốn phương tám hướng, lập tức đem chúng bạo nổ.

“Trái Đất?”

[Ngự Phong] đơn thuần như tên gọi của nó, có thể điều khiển gió.

Được rồi, Hồng Hư thật sự có thể tạo nên gợn sóng.

Không có vấn đề gì, hắn thích màu xám, lại càng thích nhìn nàng mặc đồ xám.

Hắn nhẹ lách người né ra, thuận tay đem chục mai linh thạch tiếp tục bạo nổ.


Hồng Hư cười ha hả, lật bàn tay, lại lần nữa lộ ra ngũ trảo. Lần này, ngũ trảo phi thường độc ác, nhắm thẳng tới mi tâm của Thanh Phong mà tấn công.

À không, có lẽ chỉ là đã tỉnh ngủ.

Thanh Phong ân cần nhắc nhở Thiên Kim, bạn học này của hắn cái gì cũng tốt, vừa xinh đẹp, dễ thương lại cực kỳ hoà đồng.

Hồng Hư hừ lạnh một tiếng, cố gắng dùng thân thể lụi bại của mình cưỡng chế phá vỡ thần thông liên hợp của Thanh Phong.

Thanh Phong ngơ ngác nhìn cảnh vật xung quanh, nơi này rõ ràng là Trái Đất, vậy ban nãy cùng với Hồng Hư chiến đấu là gì?

Linh thạch bạo nổ có sát thương rất lớn, bất quá Hồng Hư nhanh như gió, hầu như đi ngang qua, trên người chỉ hơi xây xát một chút.

Vừa quay đầu qua nhìn, Thanh Phong chỉ thấy được một tàn ảnh của móng vuốt, Hồng Hư cười ha hả nói:

Giờ ra chơi.

Tam Muội Thần Phong là một trong số những loại thần phong có tiếng, bài danh xếp trước hàng hai mươi.

Ngũ trảo hướng thẳng về phía đầu Thanh Phong mà chộp lấy, cũng may Thanh Phong thời thời khắc khắc đều đang thi triển đồng thuật, mặc dù không cách nào nhìn rõ chuyển động của Hồng Hư, nhưng vẫn có thể căn theo phán đoán mà suýt soát né khỏi ma trảo của hắn.

Tới bây giờ, Thanh Phong ước tính dược tán phát tán được sáu phần công lực của nó rồi.

“Minh Khang, em đi rửa mặt ngay cho tôi!!”

Xin chào Trái Đất, ta đã trở lại.

Ừm, đích xác là Trái Đất rồi.

“Hay là chính ta nằm mơ? Ta? Tại sao lại dùng ta?”

“Mẹ nó, lại là cái loại trận pháp tà đạo này.”

Bên trong mộng cảnh không có khái niệm thời gian, có thể là mười năm cũng có thể là một khắc.

Sóng thần!!

Cuồng phong ào ạt kéo ngang qua người của Hồng Hư.

Nhưng không có vấn đề gì, bây giờ Hồng Hư khó mà tạo nên gợn sóng gì.

Từ bên trong tầng thứ hai, Thanh Phong ngộ ra được một môn thần thông, hắn tự đặt tên là [Ngự Phong].

Nhưng mà gió ở đây cũng không phải gió thường, hắn ngự là ngự mọi loại gió.

Các loại dược tán ức chế thần kinh, ức chế cơ bắp cùng với hằng hà sa số các loại độc dược tán khác.

Thông qua tiểu thuyết Tây Du Ký ở kiếp trước cùng với một quyển Tuệ Minh Du Ký ở Thiên Hoang giới, hắn đã có thể tạo ra một loại Tam Muội Thần Phong hàng nhái loại ba.

Chân thân của Hồng Hư lộ ra là một con ngũ vĩ yêu hồ, to lớn vô ngần.

“Số 48 đường–”-Thiên Kim đang nói thì như tỉnh ngộ, mỉm cười đấm vào lưng Thanh Phong một cái mà nói: “Mày đang điều tra hộ khẩu đấy à?”

“Tao cũng chả biết nữa.”-Thanh Phong nhìn cô bạn gái cùng bạn nhẹ nhàng đáp.

“Con mẹ nó, tiểu tử này có bao nhiêu linh thạch trong người?”

Thanh Phong lần đầu thi triển loại thần thông liên hợp này, thiếu đi kinh nghiệm khống chế, rất nhanh liền bị Hồng Hư tìm tới chỗ yếu mà phá vỡ.

Thực lực của Hồng Hư bây giờ có lẽ chỉ so được với một vị Khai Trần đệ nhất phẩm, thị lực cùng khứu giác cũng bị ức chế.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 21: Trở Về