Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46. C·ờ· ·b·ạ·c là bác thằng bần

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46. C·ờ· ·b·ạ·c là bác thằng bần


Mặc dù quá trình sẽ khá là đau đớn đấy...

Bất quá có một điều cô ấy biết rất rõ, đó là...

Quốc bật cười.

Thể lực của họ không phải vô hạn, thậm chí họ còn liên tục b·ị t·hương bởi dư chấn của những đòn t·ấn c·ông. Ngược lại, với thân xác Undead, Blackwell không bị giới hạn về mặt thể lực, muốn đánh bao lâu thì đánh, căn bản không biết mệt mỏi là gì.

Camellya xoa cằm, suy nghĩ khá lâu rồi nói: "Tôi không nghĩ ra bất kì cách nào cả. Sở trường của tôi đã bị vô hiệu hoàn toàn thì còn đánh đấm được gì nữa?"

Camellya: "..."

Quốc biết mấu chốt để Blackwell chuyển sang phase 2 là sự tỉnh táo. Chỉ có điều... Cần đến thứ gì để thức tỉnh bà ta ngoài việc châm lửa đốt bệnh viện là một dấu chấm hỏi to đùng. Cậu đã thử tất cả mọi cách mình nghĩ ra, song có vẻ như chỉ có mỗi hoả công là tỏ ra thực sự có hiệu quả.

"..."

"Bảy..."

Camellya khẽ gật đầu. Giữa họ giờ đã đủ ăn ý để không cần phải nhiều lời giữa trận chiến.

Thực tế thì cậu cũng chán cái việc "random bullshit go" rồi. Giờ mà Blackwell chuyển sang dạng khác ngoài Đao Phủ Địa Ngục cũng dở, bao nhiêu kế hoạch lập ra từ trước đều hoàn toàn phá sản. Vậy nên cứ như thế này cũng tốt, cậu sẽ sớm tìm ra cách để chiến thắng mà thôi.

"Được rồi, chúng ta mau thi thôi. Tùy cơ ứng biến. Chứ tôi không nghĩ ra mình phải làm gì khi rơi vào tình thế đó nữa. Tôi vẫn còn thiếu khá nhiều dữ kiện để có thể nghĩ ra cái gì đó"

[Chọn mặt đồng xu bạn muốn đặt cược: Sấp/Ngửa]

Camellya lườm Quốc. Cô ấy thoáng cảm nhận được những cảm xúc kì lạ được ẩn giấu sâu nơi đáy mắt cậu ta.

"Cười gì vậy? Tôi vừa nói ra cái gì hài hước lắm hả?"

Hơn nữa, khả năng tự phục hồi của Blackwell hoàn toàn áp đảo họ, khiến lượng sát thương mà họ gây ra đôi lúc trở nên khá là vô nghĩa.

"Tôi khác. Cô khác. Tôi có bảo hiểm... Mặc dù nó khá là rủi ro. Nếu chúng ta không làm vậy, tôi cũng không thể nghĩ ra giải pháp nào khác" Quốc trả lời với ánh mắt tràn đầy quyết tâm: "Cô giỏi cảm nhận ma lực, thế nên việc đó tôi sẽ giao lại cho cô. Hi vọng là cô sẽ đáp lại sự hi sinh của tôi"

Kể ra thì tại sao bây giờ cô ấy lại bị một tên nhóc con như thế này chọc tức nhỉ? Thế giới này đúng là loạn rồi.

Quá đúng. Camellya không thể cãi được. Cái tên này đúng là khác người như vậy. Từ trước đến giờ.

Quốc thử vắt óc suy nghĩ, nhưng nghĩ mãi, cậu vẫn cảm thấy chiến thuật mình từng làm là hiệu quả nhất trong trường hợp này, mặc dù nó cực kì mạo hiểm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Đòn thứ mười"

Với kinh nghiệm từ nhiều lần chơi trước đó được tổng hợp thành một kế hoạch tác chiến vô cùng bài bản, phase 1 của Blackwell nhanh chóng được họ xử lí bằng phương thức hoả công quen thuộc.

Nhờ có những cảnh báo của Quốc từ trước nên Camellya vẫn miễn cưỡng tránh né được những đòn t·ấn c·ông đầy uy lực của Blackwell mà không bị trật nhịp phối hợp với Quốc.

"Quyết định vậy đi, tôi sẽ lên trước"

Quốc thì đã sớm từ bỏ ý nghĩ về những đòn t·ấn c·ông từ xa mà dốc hết sức lực đánh cận chiến với Blackwell một cách lén lút.

Quốc choàng tỉnh dậy trước những âm thanh ngọt ngào quen thuộc mà Camellya tạo ra bên tai mình. Thấy cậu vẫn có vẻ thất thần, cô ấy nhịn không được nói: "Đã nói chuyện với con gái thì làm ơn tập trung chút xíu được không?"

Tuy không muốn thừa nhận... Nhưng nghĩ lại thì chúng nghe cũng khá là mát tai đấy chứ... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

...

[Tiến trình sẽ được đưa về điểm lưu trước đó]

"Anh biết đấy. Anh không cần phải gánh vác trách nhiệm của một anh hùng cứu thế. Anh có thể lựa chọn một cuộc sống ẩn dật cách xa mọi nguy hiểm ở một góc khuất nào đó, không cần thiết phải mạo hiểm tính mạng như thế này"

Keng~ keng~

"Nói thế thì c·hết tôi rồi. Tôi nào dám tán tỉnh một Succubus cơ chứ? Nhẹ thì bị vắt thành miếng giẻ rách, nặng thì bị ăn đến xương cũng không còn mà chôn cất... Nên là tha cho tôi đi, sao mà tôi đủ gan để sinh ra cái ý tưởng nguy hiểm đó được chứ? Ha ha"

Là một Succubus đã quan hệ với rất nhiều gã đàn ông đầy đủ thể loại, từ các chàng thanh niên ngây thơ non tơ đến những gã trung niên bặm trợn thô lỗ, Camellya đương nhiên là đủ kinh nghiệm và trải nghiệm để hiểu được cái tên này đang ngầm ám chỉ điều gì.

"Vậy nên là hãy cẩn thận, Camellya. Nếu như cô chẳng may bỏ mạng, mọi thứ liền sẽ kết thúc ngay lập tức"

"Cảm ơn"

"Tôi sẽ không làm thế. Tôi sẽ không bỏ mặc cô, kể cả khi cô chỉ thèm muốn cơ thể tôi như một bữa ăn thịnh soạn"

"..." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khoảnh khắc đó, Quốc cảm thấy trước mắt mình bừng sáng như thể bị ai đó ném Flash, trong khi cơ thể thì hoàn toàn mất đi cảm giác, chỉ còn lại giao diện khoa kỹ hiện lên:

"Không phải thế, mặc kệ tôi đi" Quốc khoát tay rồi bắt đầu tường thuật lại mọi thông tin mà mình thu thập được.

Cái tên này vẫn cứ nói chuyện kiểu nửa đùa nửa thật, nghe cực kì ngứa đòn.

Vậy nên, cô ấy chỉ cười lạnh đáp lại: "Không ngờ một kẻ yếu nhớt như anh lại dám buông lời tán tỉnh tôi đấy. Tôi có lời khen cho ý tưởng liều lĩnh của anh"

"...Anh có thể lựa chọn bỏ chạy. Dù sao thì đó cũng là thế mạnh của anh mà"

"Xin lỗi... Tôi lại vừa nhớ ra vài thứ quan trọng"

Camellya nghe xong toàn bộ, sắc mặt nhanh chóng sa sút bởi những nhận thức rõ ràng về sức khắc chế của Blackwell đối với chính bản thân mình.

Chương 46. C·ờ· ·b·ạ·c là bác thằng bần

Quốc sớm nhận ra điều đó trong quá trình chiến đấu đầy gian nan, khi mà cả cậu lẫn Camellya đều đã thấm mệt và chằng chịt v·ết t·hương trên người, trong khi Blackwell thì vẫn gần như nguyên vẹn.

Đột nhiên, trên miệng Quốc nở một nụ cười làm Camellya hơi giật mình: "Cười kiểu gì vậy? Thấy ghê quá đấy"

Ngay lập tức, một đồng xu màu vàng được tung lên giữa hư không.

Đòn thứ mười gây sát thương chí tử đã được Blackwell triển khai. Thanh đại đao của Blackwell hấp thụ toàn bộ ma lực từ môi trường xung quanh, biến chúng thành nhiên liệu cho ngọn lửa địa ngục bùng cháy điên cuồng mà mỗi lần xuất hiện, Quốc và Camellya đều phải cắm đầu chạy ra xa cả trăm mét mới mong giữ được cái mạng nhỏ.

"Này!"

Đâu chỉ riêng cô, tôi thì có khác gì chứ?

Với ưu thế hơn người, Blackwell tỏ ra khá chật vật khi bị cả hai quần thảo liên tục. Cứ tập trung t·ấn c·ông vào kẻ này thì người khác lại t·ấn c·ông từ hướng khác, điều đó thực sự vô cùng khó chịu.

[Sử dụng vật phẩm Đồng Xu May Mắn?]

Quốc gãi gãi đầu.

"Nhớ ra cái gì thì mau nói để còn vào việc"

Xem ai đó vừa mới yêu cầu cậu nghỉ ngơi đang nói gì kìa.

Quốc đưa hai thanh dao găm lên, nhanh chóng bước vào thế thủ.

"..."

"Chà, cô quên mất rồi à? Cái thứ đang cố gắng duy trì mối quan hệ kì quặc của chúng ta ấy" Quốc cười ha ha, nghe cực kì gợi đòn: "Nếu tôi đưa ra lựa chọn quy ẩn thật thì cô cũng buộc phải đi cùng tôi. Đến khi nào tôi già c·hết rồi thì cô mới mong được tự do đấy, Succubus ạ"

"Vô số lần" Quốc khẽ gật đầu thừa nhận: "Nhưng những kẻ địch mà tôi phải gặp tiếp theo sẽ chỉ khó chơi hơn mà thôi. Bỏ chạy chỉ giữ mạng tạm thời chứ không phải giải pháp khôn ngoan để hoàn thành nhiệm vụ"

[Cá cược thất bại]

"Sáu..."

"Anh đã bao giờ nghĩ đến giải pháp bỏ chạy hay chưa?"

Mỗi khi tên này thất thần, mọi thông tin hắn nói ra đều hoàn toàn chính xác.

...

Quốc chọn có. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Quốc kể cho Camellya nghe thật nhanh về kế hoạch của mình, khiến cô ấy phải trừng to mắt, lắc đầu phản đối vô cùng kịch liệt: "Không được, điều đó quá sức nguy hiểm! Chẳng phải anh đã bảo dính đòn đó là 100% c·hết thẳng cẳng hay sao?"

"U..."

"..."

"Không thể cứ mãi như thế này. Chúng ta cần phải làm điều gì đó mang tính đột phá... Một phát ăn ngay, hoặc ít nhất là cũng phải lấy được bảy tám phần cái mạng của bà ta mới mong thắng được"

"Uy-"

Không lâu sau, lưỡi đao mang theo ngọn lửa thiêu cháy vạn vật bổ xuống chỗ Quốc.

Camellya: "..."

Sao tên này có thể bình thản nói ra những lời như vậy nhỉ? Không biết ngại thật à?

Cô ấy biết rõ tên này đang có rất nhiều điều muốn giấu mình. Dù vậy, cô ấy vẫn sẽ không hỏi, vì mối quan hệ của cả hai không hề thân thiết đến như vậy.

Dẫu vậy, Quốc vẫn làm. Bởi vì có đôi khi, chỉ cần tận dụng được vài giây ngắn ngủi cũng là đủ để lật ngược thế cờ.

"Nói chúng là thế đấy. Cô có nghĩ ra giải pháp nào cho tình huống hiện tại không? Hay là bó tay giống như tôi rồi?"

Giờ đây, Quốc không bỏ chạy mà lựa chọn đối kháng trực tiếp. Nó đơn giản là một hành động t·ự s·át không hơn không kém, nếu lãnh đủ mười phần uy lực thì chắc chắn ngay cả tàn tro cũng không còn.

Nói rồi Quốc một mình lao đến chỗ Blackwell.

Với chính bản thân cậu là mồi nhử!

Camellya: "..."

Chiến thuật thí mạng...

"Tám"

Ở phase 2, những gì tôi làm có khác gì đang cố gắng nã đ·ạ·n vào hư không đâu?

Dao găm thì không tài nào thắng được đại đao trong một đấu tay đôi, huống chi nó còn không cân sức như thế này. Song, nếu chỉ tập trung vào né đòn thì Quốc vẫn miễn cưỡng làm được, mặc dù bị bỏng kha khá.

Cơ... mà...

Quốc cười khẩy trước lời cảm khái của Camellya: "Không điên thì không nhận nổi cái trách nhiệm ấy đâu. Cô biết đấy, trên thế gian không có nhiều người dám mang theo một Succubus làm đồng đội như tôi"

[Bạn đ·ã c·hết]

Không lâu sau, Quốc và Camellya lại chạm trán với Blackwell.

"...Anh đúng là một thằng điên"

Quốc chọn sấp.

Nữa rồi. Cái cảm giác kì lạ đó lại tới.

"Chín" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Cậu trai trẻ... Ta không biết cậu đang mưu tính điều gì khi làm vậy... Nhưng nếu lỡ như không thành công, cậu vẫn sẽ nhận lấy một c·ái c·hết không hề đau đớn. Đó là điều mà ta có thể hứa với cậu"

"Camellya, mau ghé tai qua đây"

Đồng xu rơi xuống mặt đất, lăn vài vòng rồi triệt để ngã xuống, để lộ ra mặt ngửa.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46. C·ờ· ·b·ạ·c là bác thằng bần