Hoàng Hậu Trẻ - Khuẩn Ti Mộc Nhĩ
Khuẩn Ti Mộc Nhĩ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 63
Thái y vào theo cung nữ, vẫn hơi tái mặt, hiển nhiên đã bị dọa sợ.
Triệu Quy Nhạn cắn môi, cố nén cười.
Tuy Triệu Quy Nhạn nói không đáng lo, nhưng hắn vẫn phải đích thân xác nhận.
Thải Nguyệt còn nhỏ tuổi, không rõ nhiều chuyện, nghe Hà ma ma bảo mời thái y, nàng ấy còn cho rằng Triệu Quy Nhạn mắc bệnh. Thải Nguyệt sốt ruột, không nghĩ ngợi gì đã lập tức chạy khỏi Phượng Nghi Cung.
Hắn mừng lắm, người luôn
Hà ma ma hầu ở cách đó không xa, bà nghe thấy lời thái y, trái tim nặng trĩu cũng thả lỏng, trên mặt đầy vui vẻ rạng rỡ.
Triệu Quy Nhạn chưa bao giờ thấy hắn như vậy, tình yêu trong lòng sâu đậm hơn. Nàng dịu dàng nhìn hắn, chủ động nắm tay hắn đặt lên bụng mình.
Triệu Quy Nhạn cũng mù mờ, nàng váng đầu, chẳng hiểu ra làm sao, chỉ vô thức nhìn Trình Cảnh Di.
Dạo này trăm công nghìn việc, Triệu Quy Nhạn cũng bận không kém. Ngoại trừ buổi tối có thể ngủ chung thì nhiều thời điểm khác, hai người không hề gặp nhau.
Vừa nhắc tới, Hà ma ma càng thấy kỳ lạ.
Hắn hỏi: “Nàng thấy khó chịu chỗ nào à? Sao mời thái y?”
“Vâng, chúc mừng ngài nhé, sắp lên chức phụ thân rồi.”
Trình Cảnh Di lập tức nói: “Cho thái y vào.”
Triệu Quy Nhạn mỉm cười, vừa dịu dàng vừa ngoan ngoãn: “Không sao, việc trên triều quan trọng, ta không vấn đề gì. Huống chi ta cũng bận, cũng không thể để ý đến bệ hạ mà.”
Giờ thái y xác nhận rồi, ván đã đóng thuyền.
Hắn dứt khoát đứng lên, bước ra ngoài điện.
Trong đầu Hà ma ma lóe lên một suy đoán, bà mở to hai mắt, hạ thấp giọng, trịnh trọng bảo: “Thải Nguyệt, ngươi sang Thái Y Viện mời thái y đến đây bắt mạch cho Hoàng hậu nương nương đi.”
Thải Nguyệt chỉnh trang búi tóc cho nàng, thấy không khác thường gì mới đỡ nàng ra ngoài.
Thái y đứng lên, cung kính rời khỏi nội điện. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Như sợ khám sai, ông rút tay về rồi đặt lại trên cổ tay Triệu Quy Nhạn.
trầm tĩnh, giờ phút này lại rạng rỡ ra mặt, rõ ràng hắn đang vui vẻ khôn xiết.
Nhưng thấy hắn còn hoang mang hơn cả mình, cứ mở to mắt không chớp, dường như hắn vẫn đang tiêu hóa lời thái y nói.
Trình Cảnh Di cẩn thận rút tay về, ngước lên nhìn nàng, ánh mắt đầy cưng chiều: “Cũng chúc mừng nàng nhé, sắp làm mẫu thân rồi.”
Hà ma ma ngẩn người: “Ngủ rồi à?”
Song, Triệu Quy Nhạn mang thai là một niềm vui lớn.
Trong Lưỡng Nghi Điện, từng làn khói xanh lượn lờ, bốc lên từ lư đồng mạ vàng khắc hoa ở giữa điện, ngửi rất dễ chịu. Cách đó không xa, Trình Cảnh Di ngồi ngay ngắn phê duyệt tấu chương trước bàn sách, sống lưng thẳng tắp như tùng.
Lưỡng Nghi Điện và Phượng Nghi Cung cách không xa, chỉ mất thời gian một nén hương Trình Cảnh Di đã bước vào cửa chính của Phượng Nghi Cung.
Hắn cũng vội rút bàn tay to còn đỡ trên vai nàng ban nãy về, an phận để trên đầu gối, tựa như nàng là món đồ quý báu hiếm có không thể chạm vào, chỉ cần đụng nhẹ sẽ vỡ nát.
Không muốn quấy rầy Đế Hậu, Hà ma ma đưa mắt ra hiệu cho thái y rồi khom người lui xuống.
Triệu Quy Nhạn dở khóc dở cười, nàng nhẹ nhàng nói: “Ta không yếu ớt vậy đâu.”
Vừa đón lấy ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống người ta của Tào Thiện Lai, Tào Đức vừa di chuyển tới bên cạnh y, khẽ thưa: “Người của Phượng Nghi Cung mời thái y, nói Hoàng hậu nương nương bị bệnh.”
Triệu Quy Nhạn rút tay về, lười biếng ngồi dậy rồi cởi khăn xuống: “Ra nghênh đón Bệ hạ trước đã.”
Ông tập trung nghe mạch đập một lát, bỗng sửng sốt nhìn Triệu Quy Nhạn.
Tào Thiện Lai hết tức giận, còn thấy mấy năm nay Tào Đức vẫn nghe hiểu những lời dạy bảo của y, bản thân cậu ta cũng là một hạt giống tốt thông minh lanh lợi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Triệu Quy Nhạn không nhàn rỗi, nàng mất công mất sức, tốn thời gian quản lý đủ chuyện từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài cung.
Trình Cảnh Di ôn hòa nhìn ông: “Bắt mạch đi.”
Trình Cảnh Di nhìn nàng chăm chú, gật đầu qua loa, nhưng vẫn trông hết sức cảnh giác.
Trình Cảnh Di thở phào nhẹ nhõm.
Chương 63 (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng bà không dám chắc, sợ đoán bừa để người ngoài nghe thấy sẽ gây bất lợi cho Triệu Quy Nhạn, cũng sợ khiến nàng mừng hụt nên mới mời thái y luôn.
Editor: Dứa
Chung quy, tính tình Trình Cảnh Di điềm đạm chín chắn, sau một hồi sững sờ hắn đã bình tâm lại.
Tào Thiện Lai liếc nhìn cậu ta, cảm thấy hận không thể rèn sắt thành thép. Y đã dặn bao nhiêu lần, hầu hạ ở ngự tiền phải chững chạc thận trọng, lần nào cũng hấp tấp thế này, nếu gặp lúc chủ tử buồn bực thì người đầu tiên bị c·h·ặ·t· ·đ·ầ·u chính là cậu ta! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Xuân yến vừa kết thúc, Triệu Quy Nhạn vội vàng trở về điện. Thải Nguyệt đỡ nàng ngồi lên giường La Hán rồi lui xuống chuẩn bị trà bánh, nhưng khi nàng ấy bưng bánh ngọt về, đã thấy Triệu Quy Nhạn đang say giấc trên giường.
Sau mấy lần, ông cất khăn gấm, nở nụ cười. Trình Cảnh Di chưa kịp hỏi, ông đã cung kính quỳ xuống, vui vẻ thưa: “Chúc mừng Bệ hạ, chúc mừng Hoàng hậu nương nương. Hoàng hậu nương nương có tin vui rồi ạ!”
Nàng mới mang thai ít tháng, hoàn toàn chưa nhìn ra gì, vòng eo vẫn mềm mại nhỏ nhắn, nhưng Trình Cảnh Di cứ cẩn thận trịnh trọng v**t v*.
Bà thở dài.
Trong mắt Trình Cảnh Di hiện rõ vẻ thành kính nâng niu, tựa như trước mắt hắn là cả thế gian.
Trình Cảnh Di dịu dàng xoa đầu nàng: “Để thái y vào khám thử xem thế nào, ta cũng yên tâm.”
Triệu Quy Nhạn gật đầu.
Trình Cảnh Di hỏi hết sức nhẹ nhàng, như thể chỉ cần hắn hơi lớn tiếng sẽ khiến thứ gì đó hoảng sợ.
Khắp hậu cung này, e rằng điều duy nhất không thể dùng lẽ thường để lý giải chính là Hoàng hậu nương nương của Phượng Nghi Cung.
Đây là giới hạn của hắn.
Dạo này quả thực Triệu Quy Nhạn rất ham ngủ, Hà ma ma còn tưởng do đã bắt đầu sang năm mới, vô số chuyện bận rộn, khiến Triệu Quy Nhạn hao tâm tổn sức nên nàng mới mệt mỏi. Nhưng rồi ngẫm lại, bà cảm giác không đúng lắm, ngoài việc thích ngủ ra thì khẩu vị của Triệu Quy Nhạn cũng không tốt mấy.
Nàng sợ ngứa, nhưng nhìn nét mặt Trình Cảnh Di, nàng lại không phát ra tiếng cười nào.
“Nhạn Nhạn… Nàng mang thai à? Ta… ta sắp làm phụ thân ư?”
Thái y cố giữ bình tĩnh, cất bước tiến lên trước.
Tào Thiện Lai hấp tấp theo sau, Trình Cảnh Di eo nhỏ chân dài, trong lòng lại đang lo lắng nên hắn luôn tăng tốc độ. Tào Thiện Lai vừa chạy theo vừa thở hổn hển.
Nỗi căng thẳng trong lòng Triệu Quy Nhạn lập tức tan thành mây khói, thậm chí nàng còn hào hứng nhìn Trình Cảnh Di.
“Sao vậy?” Triệu Quy Nhạn ân cần hỏi.
Trong giây lát, trong nội điện chỉ còn Trình Cảnh Di và Triệu Quy Nhạn.
Trình Cảnh Di ngẩng phắt đầu, giọng trầm thấp: “Thái y?”
Bà nhíu mày, hơi ngạc nhiên: “Hoàng hậu nương nương luôn hoạt bát nhiều năng lượng, sao mấy hôm nay dễ buồn ngủ thế?”
của Triệu Quy Nhạn, dù thế nào cũng không nói được những lời đó.
Tiếng động bên ngoài truyền tới, người trong điện bất ngờ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Triệu chứng này…
Hà ma ma đang bê nhiều sổ sách trong tay, đây là những sắp xếp cho lễ Vạn Thọ vào mấy ngày nữa, cần Triệu Quy Nhạn đích thân xem.
Tào Thiện Lai vội vã liếc nhìn Trình Cảnh Di, phất tay: “Ta đã biết, ngươi lui xuống đi.”
Thải Nguyệt ngơ ngác, bèn rón rén lui ra ngoài.
Đương nhiên Tào Đức hiểu rõ, luôn ghi nhớ chuyện này. Nhưng cậu ta cũng biết, phàm là chuyện liên quan đến Hoàng hậu nương nương, dù cậu ta xử sự thế nào cũng sẽ không bị phạt.
Ngón tay Trình Cảnh Di cứng đờ trong nháy mắt. Chốc lát sau, rốt cuộc không kiềm chế được cơn xốn xang xao xuyến trong lòng mình, hắn khẽ v**t v* bụng dưới của nàng, bây giờ mới cảm thấy chân thật hơn phần nào.
Bà đã nói mà, nhìn triệu chứng mấy ngày qua rất giống mang thai.
Trình Cảnh Di đứng sững người trong phút chốc.
Tào Thiện Lai nhanh chân đến trước mặt Trình Cảnh Di, thấp giọng thưa: “Bệ hạ, Phượng Nghi Cung mời thái y ạ.”
Trong lòng Hà ma ma lo lắng âu sầu, nhưng khi bà nhìn nét mặt mừng rỡ hớn hở
Y ngớ người, không hiểu vì sao Trình Cảnh Di đột nhiên nổi giận.
Mấy ngày gần đây không nuốt nổi món mặn nào, nàng chỉ ngửi mùi thôi đã thấy hơi khó chịu.
Triệu Quy Nhạn tự nhiên tiến lên nắm tay hắn, trở lại nội điện cùng hắn.
Trình Cảnh Di nghe thế, trong mắt hiện lên vẻ áy náy: “Mấy ngày qua ta đã lơ là nàng rồi.”
Trình Cảnh Di sững người, hắn quan sát kỹ lưỡng sắc mặt Triệu Quy Nhạn, thấy nàng vẫn tươi tắn hồng hào, có phần uể oải, giống một chú mèo lười, trông không hề khó chịu.
Tào Thiện Lai nhìn sắc mặt Trình Cảnh Di, còn chưa kịp thở đã cao giọng hô: “Bệ hạ giá lâm.”
“Không phải, Hà ma ma sợ bóng sợ gió, cứ nhất quyết phải mời thái y tới khám cho ta, nói gần đây ta chán ăn với ngủ không ngon lắm.”
Có điều, nàng vừa mới vòng qua bình phong đã thấy Trình Cảnh Di nặng nề tiến vào. Hắn bước đi như gió, sau lưng cuốn theo một trận cuồng phong khiến Triệu Quy Nhạn ngạc nhiên.
“Hà ma ma, Hoàng hậu nương nương ngủ rồi, đợi lát nữa bà hãy vào.” Thải Nguyệt giữ chặt Hà ma ma.
Hà ma ma cười tươi rói, không biết lại nghĩ đến chuyện gì mà ánh mắt chùng xuống, trong thoáng chốc nụ cười trên mặt Hà ma ma đã nhạt dần.
Trước kia công việc triều chính bận rộn, Trình Cảnh Di luôn ngủ ở Lưỡng Nghi Điện. Nhưng hiện giờ, dù muộn cỡ nào, hắn vẫn phải về Phượng Nghi Cung.
Thái y vừa đặt khăn lên cổ tay Triệu Quy Nhạn để bắt mạch, nghe thấy vậy thì hơi do dự: “Hoàng hậu nương nương, chuyện này…”
Trình Cảnh Di lạnh lùng liếc y, làm Tào Thiện Lai giật thót tim.
Nhất là trong khoảng thời gian này, xuân yến và lễ Vạn Thọ đè nặng lên vai nàng, bất kỳ vấn đề gì trong đó cũng có thể khiến nàng luống cuống tay chân. Chưa kể, trong cung vẫn còn nhiều việc vặt, càng khiến nàng không rảnh rỗi để phân tâm.
Ngoài điện không một bóng người, Trình Cảnh Di hơi sầm mặt, cảm giác không ổn.
Trình Cảnh Di đặt tay lên vai Triệu Quy Nhạn khẽ ấn nàng ngồi xuống sập, sau đó không đi mà đứng bên cạnh, nhìn hai người không chớp mắt.
Những lúc kề cận hiếm hoi này đều do Trình Cảnh Di bỏ ít thời gian để tới.
Trong cung nguy cơ tứ phía, nàng mang thai vào lúc này thật sự sẽ an toàn sao?
Đang tập trung đứng hầu bên cạnh, Tào Thiện Lai chợt thấy con nuôi Tào Đức của mình hớt hải chạy đến. Nhưng thân là người hầu hạ ở ngự tiền, dù gió thổi dưới chân thì vẫn im hơi lặng tiếng, hoàn toàn không làm phiền tới Trình Cảnh Di.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.