Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 1: Lão già sắp c·h·ế·t

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Lão già sắp c·h·ế·t


Gió mát thổi qua lùa đi chút hơi nóng, bỗng chốc nơi đây lâm vào im lặng tuyệt đối.

Nhoáng cái, bãi cát xuất hiện thêm mấy bóng người, hai nam hai nữ, cũng không thấy rõ bọn hắn làm sao mà đi tới chỗ này.

Chương 1: Lão già sắp c·h·ế·t

Biển cả bao la, có trời mới biết hang ổ của Bối Giáp Thử ở chỗ nào, Mộc Hy bọn người cũng chỉ có thể ra hạ sách là đứng trên đảo chờ yêu thử tự chui đầu tới.

“ Chuyện là mỏ Tinh Kim ở Phù Dung đảo mấy tuần nay không ngừng bị yêu thú quấy phá, thu nhập của gia tộc cũng theo đó mà trập trùng không yên. Vốn cũng không là chuyện gì nhưng yêu thú quấy phá lại là một con nhị giai sơ kỳ Bối Giáp Thử….”

Tuy nhiên đừng vì bề ngoài kia mà lầm, lão không phải người thường, dù điều đó vào bây giờ cũng không mấy quan trọng.

Biển cả là một kẻ hai mặt, dữ tợn hoặc hiền lành, bình yên hoặc điên cuồng không thể kiểm soát.

Không bất ngờ gì, giọng nói lão đục ngầu, già nua không thua gì khuôn mặt hằn đầy nếp nhăn của lão. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Gió bão hung tợn, không chút khách sáo cày xéo mọi ngóc ngách trên Phù Dung Đảo. Lúc này, tại đỉnh ngọn núi nằm giữa đảo đứng lấy ba người, một lão già cong queo cùng hai người đàn ông trẻ tuổi, rất đối lập. Tuy nhiên mặc kệ lưng đã còng, da đã nhăn, tóc đã bạc, lão già vẫn hiên ngang đón gió, như cây cổ thụ ngàn năm, không chút lay chuyển.

“ Bái kiến tộc trưởng!” Bốn người gần như đồng thanh lên tiếng, bọn hắn cúi gập người, khuôn mặt đầy vẻ kính sợ. Cũng phải thôi, trước mặt bọn hắn đường đường là trúc cơ cao thủ, người chỉ cần phẩy nhẹ ngón tay liền có thể lấy mạng bọn hắn.

Lão già không ai khác chính là Mộc Hy, hắn tới đây tất nhiên là để săn g·iết con Bối Giáp Thử kia.

Thiên địa này có một đám người không phục đất, không tuân trời, không theo thiên mệnh gọi là tu tiên giả. Bọn hắn có thể hô mưa gọi gió, phá núi lấp sông, chấp chưởng sinh mệnh của ngàn vạn người nhưng tất cả những thứ trên trong mắt tu tiên giả đều không phải là quan trọng nhất. Cái gì gọi là tu tiên? Chính là c·ướp lấy thiên địa tạo hóa, vượt muôn ngàn chông gai, liều cả tính mạng vì hai chữ trường sinh, thứ hư vô mờ mịt chỉ có trong truyền thuyết.

“ Ta gọi các ngươi tới đây để xác phong tộc trưởng Mộc gia đời thứ 16. Cũng không cần lễ nghĩa gì! Mộc Hổ, kể từ hôm nay ngươi chính là tộc trưởng, làm cho tốt.” Mộc Hy đã già, già đến không thể già hơn nữa, nhiều chuyện trong mắt cũng không còn quan trọng như vậy, hắn chỉ nhỏ giọng nói vài câu.

“ Miễn lễ!” Ngáp một cái thật dài, Mộc Hy phất phơ đôi tay cong queo như que củi, thờ ơ nói.

Mộc Long đứng ngay bên cạnh, mặt xám lại, răng cắn chặt nhưng sao cũng không dám mở miệng lấy một tiếng. Tại sao? Tư chất hắn tốt hơn, tu vi cao hơn, trong tộc nhiều người ủng hộ hơn, tại sao chức tộc trưởng lại không rơi vào tay hắn? Không! Không! Lão già này sắp c·hết nên hồ đồ rồi, không thể để hắn quyết định tương lai của tộc được.

“ Tộc trưởng Mộc gia gọi là Mộc Hổ, ngươi có rõ?” Chán nản rồi trên tảng đá, Mộc Hy có chút nhăn mày nhìn sang, hỏi.

Mộc gia là một tu tiên gia tộc, ở Thiên Phu quần đảo cũng coi như có chút danh tiếng, Mộc Hy chính là tộc trưởng đời thứ 15 của Mộc Gia, quyền hành trong tộc có thể nói là tuyệt đối. Chỉ là tình hình trong tộc đoạn thời gian này không tốt cho lắm, lý do cũng không thoát khỏi Mộc Hy hắn.

Cũng khó trách hắn thất thố như vậy, tộc trưởng đồng nghĩa với trách nhiệm, cũng đồng nghĩa với quyền lợi. Nói đâu xa, Mộc Hy cũng là dựa vào quyền hành tộc trưởng chiếm lấy đại lượng tài nguyên tu luyện mới có thể một bước lên mây, đột phá trúc cơ bình cảnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tuỳ ý phóng mắt ra xa, Mộc Hy có thể nhìn thấy toàn cảnh phù dung đảo, chỉ tiếc nơi đây cũng không có cảnh đẹp gì, ngoài đá cũng chỉ còn cây, khác biệt cũng chỉ có mấy toàn nhà khổng lồ thu mình dưới tán rừng.

Mới sáng sớm nhưng cái nóng hừng hực đã chiếm lấy không gian, trên cao, sau màn mây mờ, mặt trời đỏ rực như hòn than nung đỏ.

Lão già có ngoại hình không khác gì cây khô, nhăn nheo, tiêu điều, mái tóc bạc trắng buộc tạm sau lưng tùy ý lung lay như sắp rụng. Ngay cả bộ đạo bào xanh lam trên người lão cũng cũ rích, rách nát đôi phần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“ Nói đi!”

“ Chuyện này..Tộc trưởng….” Mấy người nghe vậy cũng không lập tức rời đi, Mộc Hổ do dự lên tiếng.

Rì rào..!

Mộc Hinh cùng Mộc Thanh ngược lại cũng không có phản ứng gì quá lớn, chỉ thở ở liếc qua liếc lại hai người Mộc Long, Mộc Hổ, cũng không biết đang nghĩ gì.

Tất nhiên không biết thì thôi, đã biết tuyệt không ngoảnh mặt làm ngơ, Mộc Hy đối với chuyện này đã sớm có tính toán, cách đây không lâu hắn đã lén đánh một đạo Phản Mệnh Nghịch Huyết chú vào cơ thể Mộc Long. Dưới tác dụng của chú thuật, chỉ mấy ngày nữa thôi, Mộc Long trong lúc tu luyện sẽ tẩu hỏa nhập ma mà c·hết, tộc nhân cũng sẽ không nghi ngờ có người ra tay g·iết người, toàn tâm toàn ý phụ tá Mộc Hổ.

Trúc Cơ cùng Luyện Khí không phải khác nhau về cái tên mà là khác nhau về đẳng cấp sinh mệnh. Mộc Hy cau mày không hài lòng, uy thế vô hình phát ra liền ép tới Mộc Tinh bán sống bán c·hết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mộc Hổ là một nam tử khá trẻ, mặt mày vuông vức, da dẻ đen tuyền, nghe vậy thì cuồng hỷ quỳ rạp xuống, cung kính: “ Mộc Hổ chắc chắn sẽ không phụ niềm tin của người, dẫn dắt tộc ta đi tới vinh quang.”

Mộc Hổ đang đứng một bên, đối với thái độ của Mộc Tinh thật sự rất không hài lòng nhưng cũng chẳng biết phải làm sao. Nhiều người trong gia tộc vẫn chưa thực sự coi hắn là tộc trưởng, dù sao hắn cũng chỉ là một tên Luyện Khí hậu kỳ mà thôi, người trong tộc có tu vi ngang hắn không phải số ít. Cũng may có Mộc Hy, vị lão tổ này chống lưng, hắn hẳn có thể dần dần nắm lấy quyền hành trong tộc.

Lão già gọi Mộc Hy, cũng là một tu tiên giả, cũng từng có một thời quyền uy ngất trời, hoài bão chọc thủng mây xanh. Chỉ là giờ đây tất cả đều vô nghĩa, lão có thể cảm nhận rõ ràng rằng chỉ vài tháng nữa thôi, tấm thân già này sẽ biến thành một nắm đất. Lão sắp c·hết!

……

Mộc Tinh ngoài mặt như lỡ lời nhưng trong tâm lại nghĩ khác, đang lúc hắn định cúi người nhận lỗi chợt ngã quỵ ra nền đất. Cảnh tượng trước mắt nhoè đi, không khí như đông cứng lại bên người, hắn chợt phát hiện bản thân vậy mà không thể động đây, thậm chí không thở nổi.

Tuy nói dù sao cũng là đồng tộc nhưng vô độc bất trượng phu, lại nói Mộc Long c·hết cũng không oan ức gì.

Mới đây thôi, bầu trời đen ngòm kia còn xanh ngắt, mặt biển lồi lõm sóng to kia còn phẳng lặng như tấm gương soi.

Bầu trời xanh ngắt in mình xuống mặt biển, chòng chành theo từng đợt sóng lớn, cuộn trào theo mỗi cơn gió nóng bay qua.

Gió mát đem theo mùi vị mặn chát của biển, ùa ùa kéo rơi mấy sợi tóc bạc trên đầu Mộc Hy. Đôi mắt mông lung dần lấy lại tiêu cự, lão lên tiếng: “ Lộ mặt đi! Đều là con cháu Mộc gia, cũng không cần câu nệ gì nhiều.”

Tu vi của Mộc Hy là trúc cơ sơ kỳ, cao nhất tộc, nghiễm nhiên cũng là tộc trưởng. Trước kia còn không sao, bây giờ hắn sắp c·hết, người trong tộc đang nháo nhào tranh đấu vì cái chức tộc trưởng mà chẳng mấy chốc sẽ trống. Mộc Hy gọi bốn người tới đây cũng là vì chuyện này, hắn muốn bàn giao một chút.

Nhìn hết phản ứng của chúng người trong mắt, Mộc Hy bất giác thở dài. Mộc Long tuy tư chất tốt, tu vi cao nhưng làm người quá tham lam, âm độc lại không để ai vào mắt, đem hắn lên làm tộc trưởng chẳng khác nào tự tay diệt tộc. Mộc Hổ thì tốt hơn một chút, tư chất không tệ lại sáng dạ, thích hợp nhất để làm tộc trưởng. Chỉ là Mộc Hy hắn thân là một lão già sắp c·hết, cũng không quản được nhiều, Mộc Long chỉ sợ ngày sau sẽ làm loạn.

“ Biết rồi! Ngày mai ta sẽ cùng bọn ngươi đi một chuyến.”

Lời bên tai như sấm nổ ngang trời, bốn người bốn phản ứng khác nhau nhưng chung quy đều không dám phản kháng lại dù chỉ một chút. Ai là tộc trưởng đời tiếp theo, không biết bao nhiêu anh em bè bạn vì chuyện này mà trở mặt tử chiến, không biết bao máu đổ đầu rơi vẫn không quyết định được vậy mà Mộc Hy tuỳ tiện nói đôi ba câu liền xong. Bất Công? Không hề, tu tiên giới chính là nơi như vậy, mạnh được yếu thua là luật lệ duy nhất.

“ Lui đi!” Mộc Hy phất tay đuổi bọn người đi như đuổi ruồi. Hắn đã làm hết sức của mình, chỉ mong con cháu có con cháu phúc, gia tộc sau này vẫn có thể trường tồn tới thiên thu.

Từng giọt mồ hôi lăn dài hai bên thái dương, Mộc Tinh rất lâu rồi chưa nếm trải cảm giác tuỳ thời sẽ c·hết như bây giờ.

Bốn người lần lượt gọi là Mộc Long, Mộc Hổ, Mộc Hinh cùng Mộc Thanh, đều là hạng tai to mặt lớn trong tộc. Đặc biệt là Mộc Long, Mộc Hổ, quyền hành hai người chỉ đứng sau Mộc Hy, có thể nói tộc trưởng đời thứ 16 chắc chắn là một trong hai.

“ Bẩm báo tộc trưởng, con Bối Giáp Thử kia thường thường cứ 2 ngày tới c·ướp khoáng một lần, chúng ta hẳn không phải đợi bao lâu nữa.” Một nam tử trẻ tuổi cung kính bẩm báo, hắn gọi Mộc Tinh, là người phụ trách khu mỏ trên Phù Dung Đảo. Lại nói mấy tuần nay khu mỏ thường xuyên bị con chuột c·hết kia tập kích, hắn thật sự là ăn không ngon ngủ không yên, nghe tin tộc trưởng đích thân tới đây bắt yêu hắn lập tức mừng tới sắp khóc.

Như đã nói, bên trên Phù Dung Đảo có một mỏ Tinh Kim rất giá trị, mỏ khoáng nằm ngay dưới chân núi bọn Mộc Hy đang đứng, còn mấy tòa nhà khổng lồ kia là nhà kho cùng chỗ ở lại của bọn người trên đảo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cơn sóng chòng chành vỗ vào cát bạc làm sủi lên tầng tầng bọt trắng, cây dừa già còng mình như sắp gãy, treo lủng lẳng từng chùm quả xanh um. Dưới gốc cây, một lão già thơ thẩn nhìn trời, tay vỗ về con rùa đen nhìn cũng già nua không kém.

Quá trình tu hành của tu tiên giả chia làm chín đại cảnh giới, lần lượt từ thấp tới cao là Luyện khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần,…. Mỗi đại cảnh giới lại chia làm sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, đỉnh phong, cũng không có gì phức tạp. Tu tiên giả có tu vi càng cao thì quyền năng càng lớn, tuổi thọ càng nhiều.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 1: Lão già sắp c·h·ế·t