Hồ Nữ
Dịch Ngũ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 155: Phiên ngoại 4: Lệ Nhi gia nhập thế tục
hắnkhôngmuốn nàng biết những nơi thế này.
Vẻ mặt Lâm Vân Phàm lộ ra ý cười, tuyhắnkhônggiàu có, nhưng tuyệt đối có thể nuôi được nàng.hắnkhuyên nhủ: "Lệ Nhi, thu linh thạch lại. Cực phẩm linh thạch rất hiếm thấy, nàng tùy tiện lấy rasẽkhiến người khác nổi lòng tham."
Chương 155: Phiên ngoại 4: Lệ Nhi gia nhập thế tục
"Lệ Nhi, nàng tỉnh táo lại, bình tĩnhmộtchút, mau ăn hết." Bị Lệ Nhi đột ngột tập kích Lâm Vân Phàm cố gắng lấy ra Thanh Thần Đan mà Hạo Linh Tiên Tôn ban cho nhét vào miệng nàng, dỗ nàng ăn hết.
Lâm Vân Phàm xấu hổ ấp úngnói, "Là ta đeo trước đây khá lâu, lúc thu vào túi càn khôn quên lấy ra giặt."hắncũng 150-160 năm sốngtrênđảo Hỏa Vân,khôngphải nhớ tới cheđidung mạo nàng chắckhôngnhớ tới cái mũ tiện tay mua này.
khônghổ là nghệ nhân, nghenóithôi cũng có thể tạo hình sống động, giống như là thấy bóng dáng Lệ Nhi hình thái thiên hồ.
Tuyết Hoa trúng chiêu, lập tức bị Hạ Lăng Vân ôm bay ra phía xa, Lệ Nhi cũng vậy, tâm loạn, máu huyết sôi trào, nhịnkhôngđược, ôm lấy cổ Lâm Vân Phàm đứng cạnh nàng, kiễng mũi chân nhiệt tình l**m láp. l**m mặthắn, mắthắn, môi củahắn.
"Ngươi từng dùng?" Lệ Nhi do dự chútnói, "Ta thử đội."nóixong nàng duỗi bàn tay trắng nõn tiếp nhận mũ rộng vành đội lên đầu.
Lâm Vân Phàm gật đầu, miêu tả dáng vẻ nguyên hình của nàng, thậm chí cả tính cách.
"Ngươisẽnổi lòng tham sao?" Lệ Nhi lập tức hỏi, cố ý lấy ramộtviên hỏa linh thạch cực phẩm ánh sáng đỏ rực khoe khoang trước mặt Lâm Vân Phàm.
Lâm Vân Phàm lập tứcnói: "Nơi đám nam nhân và nữ nhânkhôngsạchsẽtụ tập."nóixong,hắnchủ động nắm vai nàng, kéo nàngđinhanh qua.
Nàng lấy ramộtviên cực phẩm linh thạch cỡ trứng bồ câunói: "Lệ Quân Hoa từngnói, linh thạch vô cùng đáng giá. Nàng tanóitu luyện cần linh đan có tiền cũngkhôngmua được, linh đan cao cấp có thể đổi rất nhiều tiền, nhưng có nhiều tiền cũng chưa chắc mua được linh đan. Cha ta cho ta linh thạch, nên ta có rất nhiều tiền,sẽkhôngăn hết tiền của ngươi."
"Đứa bé kia ăn cái này, ta có thể ănkhông? Ta ngửi thấy mùi thơm ngọt." Lệ Nhi chỉ vàomộtngười bán hàng rongđangbịmộtđám trẻnhỏvây quanh.
đikhôngxa, Lệ Nhi nghe tiếng cười ngả ngớn, thấy mùi hương phấn tỏa ra từ tòa nhà, nhịnkhôngđược hỏi: "Đây là chỗ nào?"
Lệ Nhi nhìn xung quanh, chọnmộtthành lớn, sau đó đáp xuống chỗ vắng vẻ.
Lệ Nhi tuy bị d·ụ·c niệm khống chế khiến thân thể nóng bừng nhưng vẫn còn chút lí trí, bên tai nghe thấy tiếng gọi quen thuộc, nàngkhôngchút do dự nuốt dược.
Thấyhắnngay cả ở bên ngoài, lúc nàngkhôngcó chỗ dựa cũngkhôngbị mua chuộc, Lệ Nhi vô cùng hài lòng, thu linh thạch vào. Lâm Vân Phàm là ngườiđãtrải qua biết bao thí luyện mà phụ thân đưa ra, nhân phẩm củahắnkhôngcó vấn đề, nàng muốn cướp lấy trái timhắn, đểhắntrở thành nam nhân của nàng.
Lâm Vân Phàm nhìn mười cái que kẹo đường trong tay nàngnói: "Chúng tađithôi, những cái này... hi vọng nàng ăn xongkhôngbị sâu răng."
Lòng hiếu kì của Lệ Nhi càng lớn, thầm đưa ra quyết định.
Lệ Nhi cảm thấy mất mặt, cho dù Tuyết Hoa cũng giống nàng, nhưng nàng quyết định tạm thờikhôngtới Thiên Linh Môn, liềnnói: "Tuyết Hoa, sau này tỷsẽđiThiên Linh Môn tìm muội."
Cùng Lâm Vân Phàm rời huyễn cảnh, nàng thấy được tình cảm thắm thiết củahắnkhi bảo vệ che chở tiểu sư muội Lệ Quân Hoa, cũng thấyhắntỉ mỉ chăm sóc chiếu cố nàng, nhưng loại tình cảm này rất giống kiểu Hạ Lăng Vân sủng ái Tuyết Hoa, khiến trong lòng nàng bất mãn. Nàng có phụ thân, nhưngkhôngmuốn trói buộc phụ thân phải bảo vệ mình, nàng hi vọnghắncó thểkhôngcố kịyêunàng như Cảnh Thanh Viễnyêuchồn tuyết tiên tử.
Lâm Vân Phàm mỉm cười lấy mười đồng tiền đưa cho người bán hàng: "Vẽkhôngtồi."hắnrất thích, khẳng định Lệ Nhi cũng vậy.
Đây là gì, đó là cái gì?
Lệ Nhi thông minh tuyệt đỉnh, nghe xong biết Lâm Vân Phàm cố ý chọn nơi ít người, liềnnói: "khôngcần, trong Thái Hư Huyễn Cảnh có rất nhiều ngọn núi thác nước đẹp, ta nhìn mãi cũng chán, ta muốn nhìn người, nhìn rất nhiều người. Tuyết Hoanóicon người có nhiều món ăn ngon, ta cũng muốn nếm thử."
Quả nhiên, nàng mới baykhôngxa,đãnghe tiếng xé gió phía sau.
Sau đó nàng quay đầunóivới Lâm Vân Phàm: "Ta muốnđichơi chỗ khác, ngươi cóđicùng ta? Ngươikhôngtheothìthôi, tađimộtmình."nóixong, nàng bay mất.
Lệ Nhi biết điềuđitheo sáthắn, đôi mắt qua màn lụa đánh giá xung quanh. Thành này rất nhiều người, so với số người nàng nhìn thấy ba nghìn năm qua còn nhiều hơn, ở đây rất đông, tiếng rao của cửa hàng, tiếng hét to tiếng cãi nhau khiến đôi tai linh mẫn của nàng có chút khó chịu, xung quanh mùi hỗn tạp, có cái khiến nàngkhôngthích, cáithìkhiến nàng tò mò tuy nhiên vẫn chưa xuấthiệnđược mùi thơm khiến nàng nhịnkhôngđược ch** n**c miếng.
"Lệ Nhi." Lâm Vân Phàmkhôngthể làm gìnói, "Nàng là con của tiên tôn cao quý và thiên hồ, sau này đừngnóilời th* t*c." Đoạn tử tuyệt tôn những lời này Lệ Nhi học được từ đâu, nàng được chi chủ Thái Hư Huyễn Cảnh thân phận tôn quý giáo dưỡng, sao lại có thể tiếp xúc với những lời vô đức này... hay là lúc trêu đùa những tu sĩ trong ảo cảnh học được? Haizzz...
Quá thần kì, rất đángyêu! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
trênđường người lui tới rất nhiều, nam có nữ có, có người gầy trơ xương kẻthìtai to mặt lớn, có nam tửanhtuấn khôi ngô, có lão nhân giàtrên80 tuổi, có trẻnhỏ... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lệ Nhi tuy luôn bay về phía Tây Nam nhưng vẫn lắng nghe động tĩnh sau lưng. Dù biết Lâm Vân Phàmkhôngdám bỏ mặc mình, nhưng thấyhắnđuổi theo, trong lòng nàng rất vui.
hắnvừa nghe nàngnói, vội giải thích để người kháckhôngtò mò.
Lệ Nhi duỗi đầu lưỡinhẹnhàng l**m cánh phượng hoàng, lập tức cảm nhận vị ngọt.
"Vâng." Người bán hàng lập tức nhận tiền, lấymộtít mạch nha rồi bắt đầu tạo hình.
Lâm Vân Phàm thoáng đánh giá Lệ Nhi đội mũ rộng vành, thầm thở dài, đưa tay chủ động đè thấp mũ tận lực che khuất gương mặt bị hở của nàng.
Lệ Nhi tò mò hỏi? Lâm Vân Phàm kiên nhẫn trả lời nàng.
"Lâm Vân Phàm hỏihắncó thể tạo hình hồ lykhông, đểhắnvẽ ta với bảy cái đuôi." Lệ Nhi vui vẻnói.
"khôngbiết." Lệ Nhi cắnmộtcái đuôi rắn cười hì hìnói, "Ta lúc...cònnhỏ, phụ thân đều bắt ta đánh răng s·ú·c miệng, răng ta luôn tốt."
"Lệ Nhi." Lâm Vân Phàm cực lo lắng bởi dung mạo xinh đẹp của nàng, liền lấy ramộtcái mũ rộng vànhnói, "Đeo cái này lên."
Lâm Vân Phàmkhôngdám để nàngđimộtmình lập tức cáo từ Hạ Lăng Vân, phu thê Cảnh Thanh Viễn rồi lập tức ngự kiếm phi,thậtra tốc độ phi hành của nàngkhôngnhanh,mộtláthắnđãđuổi theo được.
Lệ Nhi tò mò nhìn phượng hoàng, rồng, con cua, gà trống... Nhanh chóng thành hình, rồi dính lên que gỗ, từng cái từng cái đưa cho Lâm Vân Phàm.
Lâm Vân Phàm đưa cho nàng,nóinàng thíchthìăn, đừng tiếc.
Người bán hàng nghe xong gật đầu hiểurõ, múcmộtthìa mạch nha hòa tan với nước đường nhanh chóng vẽ hồ ly. Chờ tới lúc hồ ly bảy đuôi làm lạnh xong,hắndính lên que gỗ đưa cho Lâm Vân Phàm: "Công tử, cái này thế nào?"
Đan dược vào miệng hóa thànhmộtluồng khí lành lạnh tản mát khắp người, Lệ Nhi buông Lâm Vân Phàm, vung quyền về phía Thanh Đồngđãbay mất gào hét, "Hồ ly tinh c·h·ế·t tiệt, ta nguyền rủa ngươi đoạn tử tuyệt tôn."
"Ngọn núi phía Tây Nam có thác nước hùng vĩ, dòng suối trong lành vàkhônggian yên tĩnh." Lâm Vân Phàm ngự kiếm bay cạnh nàngnói, "Lúc trẻ ta từng tới vùng Tây Nam thí luyện, rất quen thuộc địa hình bên đó, ta dẵn nàngđichơi."hắnsẽdẵn nàng tới nơi ít người lui tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghĩ tới Hạo Linh Tiên Tôn uy nghi tôn quý bắt tiểu hồ ly s·ú·c miệng đánh răng, đột nhiên Lâm Vân Phàm rất muốn cười. Lệ Nhi, nàngthậtđángyêu.
Vẽ nguyên hình của nàng sao?
Lệ Nhi khẽ ngửi, vẻ mặt ghét bỏ: "Có mùi mồ hôi, bẩn." Cái mũi nàng vô cùng linh mẫn, cho nên hơi thích sạchsẽ.
trênbờ biển Đông Nam, lúc chuẩn bị chia tay Thanh Đồng đột nhiên lộ ra dáng vẻyêumị mỉm cười với Lệ Nhi và Tuyết Hoa, phóng thích mị hương chỉ hồ ly đực mới có, hi vọng hai hồ ly giống cái này sau khi tới kì đ*ng d*cthìnhớ tớihắn.
"Lâm Vân Phàm takhôngthấy đường." Lệ Nhi nũng nịu cườinói, giọngnóilộ vẻ vui mừng.hắnkhôngmuốn nam nhân khác thấy mặt nàng, nhất định hi vọng nàngkhôngmê hoặc người khác?hắnghen tị?
"Lệ Nhi, đây là lần thứ năm nàng dụ dỗ ta rồi." Lâm Vân Phàm bình tĩnhnói. Ở trong Thái Hư Huyễn Cảnh, Lệ Nhi nhiều lần mang cực phẩm linh thạch thuộc tính linh căn củahắntới hấp dẫn, ngoại trừ lần đầuhắnhơi dao động, lần sauthìbình thản. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Giống y như ta." Lệ Nhi cao hứng.
Khóe miệng cong lên, nàng hỏi: "Lâm Vân Phàm, chúng tađichỗ nào chơi?" Nàng lần đầu tới đại lục Ngũ Nguyên, hoàn toànkhôngbiết nhân thế là gì.
Lâm Vân Phàm vộinói, "Rất giống hồ ly nàng nuôi? Nàng còn tăng thêm cho nó sáu cái đuôi."
hắnđuổi theo nàng.
"Đó là người bán kẹo. Kẹo đường có thể ngắm cũng có thể ăn." Lâm Vân Phàm dẵn nàng tới đưa ra mười đồng tiềnnói, “Cho ta mấy que kẹo hình dáng cứ chọn cái sở trường của ngươi, nếukhôngđủ tiền tasẽtrả tiếp." Hài tử và thiếu nữ đều thích những thứ... này, Lệ Nhi tò mò,hắncũng muốn mua cho nàng nhìn, nàng ăn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi Lâm Vân Phàm thông qua thí luyện thứ nhất, trong ảo cảnh băng tuyết liền xuấthiệncác loại sinh vật, cóthậtvà giả. Tinh linhyêuquái trong ảo cảnh băng tuyết đều do phụ thân tỉ mỉ lựa chọn,khôngmộtcon nào yếu hơn Lâm Vân Phàm, cho nên trong thí luyện Lâm Vân Phàm thường xuyên đổ máu, chảy mồ hôi,trênngười lúc nào cũng ngập mùi máu tươi mồ hôi bẩn còn có mùi khác lạ.hiệntại nàng đeo chiếc mũhắntừng đội, trong lòng cũngkhôngsinh ra cảm giác chán ghét, xác định thêm lần nữa, có lẽ nàng thích Lâm Vân Phàm, nên mới tiếp nhận tất cả những gì củahắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.