Hồ Nữ
Dịch Ngũ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 122: Đi vào giấc mộng
"Thuận tiện đểhắnthiếu nợ chàng nhân tình?" Tuyết Hoa cười hì hìnói, đôi mắt trong suốt lấp lánh sáng.
Hạ Lăng Vân cườinói: "Ta nhìn hai đầu lông mày của Huyền Vũ Tiên Quân lộ vẻ chính khí, đối mặt với dung mạo của nàng vẫn cố định tâm, trong lòng cao hứng, liền tặng đan dược tăng cường tình bạn."
"Lăng Vân lão đệ quá khen."đangnhỏmáu cho truyềnâmthạch Huyền Vũ Tiên Quân khẽ cười: "Tu sĩ linh căn kim hỏa nên thiên về luyện đan luyện khí." Phi kiếm thiên ảnh là pháp khíhắnđắc ý, đáng tiếc vẫnkhôngphá giải được băng linh của Tuyết Hoa. Muốn thử xem pháp khí đỉnh cấp là thế nào, đáng tiếcyêucầu như vậysẽkhiến người khác cảm thấy tham lam,hắnngại mở miệng.
Hạ Lăng Vânkhônghiểu nhìn nàng.
Lúc nàng chìm vào giấc ngủ, trong lòngthìthầm mãnh liệt: Phụ thân... phụ thân... tiến vào trong mộng, tìm kiếm phụ thân,nóicho người tin tức Lệ Nhi.
Tuyết Hoa nằm bên cạnhhắnlúc bắt đầu ngũđãtĩnh tâm tu luyện bí quyết, tới lúc cảm xúc hoàn toàn tĩnh lặng mới chìm vào giấc ngủ.
Tuyết Hoađiđếnmộtthảm cỏ tương đối bằng p hẳng, nâng vòng tay Như Ý.
Huyền Vũ Tiên Quân do dựthậtlâu, rốt cuộc bởi vì bản thân trước mắt cần Liệt Dương Đan đỉnh cấp liền thu vào. Thần sắchắnnghiêm túcnói: "Lăng Vân lão đệ, đệ muội, nhận đại lễthậtcó chút xấu hổ, xin để ta ngày sau hoàn lễ." Nhận đại lễ của người ta,hắnsẽkhôngnóilời vô nghĩa, còn muốn tận dụng hết khả năng tìm hiểu và chứng minh bản tính của Lệ quý phi làkhôngxấu, rất nhiều chuyệnkhôngphải lỗi của nàng.
"Đây đúng làmộtgiấc mông!mộtgiấc mộng củacôgáixinh đẹp." Hai thiếu nữ đột nhiên nghe được thanhâmnghiêm túc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuyết Hoa kinh ngạc nhìn quanh, sau đó nhìn chính mình. Nàng mặc bộ thể d·ụ·c màu trắng xanh,trênlưng đeo cặp sách, tay dắt xe đạp.
"Ừ, cha biết muội muội consẽgây rối, chỉ cầnkhônglàm ra đại họa cứ để nó tùy tiện." Hạo Linh Tiên Tônnói, "Tuyết Hoa, Lệ Nhi có bị thương?" Đối với ông lúc này, nữ nhi so với người bình thường quan trọng hơn rất nhiều, chỉ cần nữ nhikhôngphạm phải sai lầm lớn, ông cũngkhôngtrách phạt.
Tĩnh tâm, tĩnh tâm!
Nhân viên quản lí thứ n của văn học Tấn Giang lại xuấthiện!
"Phụ thân, lần sau con trở lại thăm người." Tuyết Hoa thấy hình ảnh dần mơ hồ, vội vàngnói.
Tuyết Hoa cảm giácmộtý niệm cường đại mạnh mẽ len vào thân thể nàng, sau đó nàng lập tức biến thành thất vĩ thiên hồ, rồi từ thiên hồ lại biến thành thiếu nữ mặc áo cổ trang màu tuyết trắng.
Ông lạinóivới Tuyết Hoa: "Con mau thu công trở về, đừng để tổn thương tinh thần lực."nóixong ông mạnh mẽ đẩy nữ nhi ra khỏi mộng cảnh của mình. Với tư cách làmộtTiên Tôn thượng cổ, ông có đủ tinh thần lực khống chế giấc mộng của mình. Chỉ là ôngkhônggiống Tuyết Hoa có thểđivào giấc mộng người khác.
Gương mặt tuấn nhã củahắnlộ vẻ kiêu ngạo. Dù nàng đến kì đ*ng d*c,hắncũng thoải mái ứng phó!
"côlà ai?" Tuyết Hoakhônghiểu sao lại hỏi.
thậtlà khiến người ta khí huyết sôi trào!
Hạ Lăng Vân kinh ngạc nhìn,hắnthậtkhôngngờ, Tuyết Hoa nhét giường ngủ của bọn họ vào vòng tay Như Ý mang ra ngoài. Đại khái,khôngcó tu sĩ nào ra ngoài lịch lãm rèn luyện lại đem giường ngủ của mình nhét vào vòng tay trữ vật mang theo.
"Vừa rồi tađãrửa mặt, bây giờ ta ngủ trước." Tuyết Hoanóixong, ngồi lên giường cởi giày, tiến vào màn lụa.khôngcó giá áo và bình phong, nàng chỉ cởi áo khoác rồi đặt xuống giương.
Lên giường,hắnlập tức ngửi được mùi thơm thanh nhã, pháthiệntiểu thê tử chỉ mặc đồ lót, ôm chăn mỏng đưa lưng về phíahắn, làn da lưng trắng ngần hoàn toàn bại lộ trước mắthắn.
"Tôi là Chu Tuệ Châu." Tuyết Hoa mơ màngnói.
Nằm mơ tới kiếp trước rồi.
"Đúng rồi, phụ thân, Lệ Nhi ở bên ngoài gây rakhôngít tại họa." Nàng tranh thủnói.
Hạ Lăng Vân lập tứcnói: "Bây giờ nàng cứ an tâm mà ngủ."nóixong,hắnngồi trở lại bồ đoàn, vẫy vẫy tay với Tuyết Hoa.hắncó thể tĩnh tọa ngủ, còn Tuyết Hoathìbiến về hình thái hồ ly nằm ngủtrênđùihắn.
A... nàng nghĩ nghĩ, chắc mìnhđangđến trường, vì vậy leo lên xe đạpđivề phía trước.
Nàng ngủthậtnhanh.
Có lẽ linh lức và tinh thần lực nàng nhờ quá trình song tu trở nên mạnh mẽ, nàng nhanh chóng tiến vào giấc mộng, nhưng giấc mộng này cũngkhôngphải là nàng chờ đợi.
Ông dặn dò: "Lăng Vânnóicũng đúng, Lệ Nhi nên thu liễmmộtchút. Về sau con gặp được Lệ Nhi bảo phụ thânnói,khôngcho phép ở bên ngoài nghịch ngợm lung tung, ngoan ngoãn tìmmộtchỗ tu luyện."
"Tuyết Hoa, trở về hưởng thụ sinh hoạt hạnh phúc của mìnhđi." Nhân viên quản lí thứ nnói.
Vì vậy Tuyết Hoa pháthiệnnữ sinh giống nàngđãbiến mất.
Huyền Vũ Tiên Quân cũngkhôngchần chừ, lấy hai khối truyềnâmthạch, đưa cho Hạ Lăng Vânmộtcáinói: "Chúng tanhỏmáu để thiên lý truyềnâmthạch có thể tìm kiếm."
"Huyền Vũ huynh, ta ở Thiên Linh Môn cạnh hồ Nữ Thần, chủ yếu tu luyện ba hệ linh căn thủy, mộc, thổ, tu sĩ linh căn hỏa vẫn chỉ là trung đẳng, cho nên Liệt Dương Đan nàykhôngphù hợp cho đệ tử hệ hỏa của môn phái." Hạ Lăng Vân mỉm cườimộtlần nữa dâng Liệt Dương Đan.
"Hai ngườikhôngnên bước vào mộng cảnh này, mau trở về, trở vềhiệnthực của hai ngườiđi." Nhân viên quản lí thứ n nghiêm túcnói.
"Huyền Vũ huynh,điđường cẩn thận." Hạ Lăng Vân chắp tay hướng về phía bầu trời cáo biệt.
"Bạn là ai?" Nữ sinh hỏi, nhìn Tuyết Hoa tò mò.
Hạo Linh Tiên Tôn v**t v* đầu Tuyết Hoa,mộtbên hưởng thụ cảm giác hạnh phúc khi nữ nhi ở bên cạnh,mộtbên lắng nghe chuyện liên quan tớimộtnữ nhi khác.
Tuyết Hoa lập tức vui vẻ ra mặt hỏi, "Lễ vật gì?"khôngđể ý tới nữ sinh giống mình như đúc nữa.
Tuyết Hoa cười hì hìnói: "Lăng Vân, chàng xem ta có chu đáokhông?" Vẻ mặt tranh công.
Hai vị Tiên Quân trao đổi truyềnâmthạch. Huyền Vũ Tiên Quân vừa muốn cáo từ, Hạ Lăng Vân lấy ramộtquả Liệt Dương Đan dâng tặngnói: "Đây là Liệt Dương Đan ta đạt được trong huyễn cảnh, hôm nay có duyên với Huyền Vũ huynh, xin đừng khước từ."hắnkhôngthể taykhôngnhận truyềnâmthạch của người khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ồ, sao lại giống nàng như vậy? Kiểu tóc kính mắt túi xách giống như đúc.
Lập tức Tuyết Hoa thấy mình bịmộtlực lượng đẩy mạnh ra, rồi xuấthiệntrong nội điện Thái Nguyên Cung, nàngđãtừng ở chỗ này dùng Huyễn Chi Kính quan sát Hạ Lăng Vân bế quan tu luyện.
Huyền Vũ Tiên Quân gật đầu, dùng ý niệm gọi linh sủng, sau đó chắp taynói, "Chúng ta cáo biệt. Hai ngườiđiđường cẩn thận."nóixong, thân hìnhhắnbất động, chậm rãi bay lên trời.
Hạ Lăng Vân nhìn giường tân hôn của mình, cảm giác nên phải thiết lập trận pháp linh thạch rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Nhân viên quản lí thứ n, chuyện gìđãxảy ra?" Nàng lớn tiếng kêu lên.
"Được, nữ nhi ngoan." Hạo Linh Tiên Tôn cười, ánh mắt trần ngập vui vẻ.
Nghe xong, ông bình tĩnhnói: "Những việc con phản bác khác là đúng, chưa chắc những chuyện kia đều là lỗi của Lệ Nhi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lấy ra dây trói tiên trong vòng tay Càn Khôn,hắndặn dò: "Nàng cất kĩ." Lần sau,hắnsẽkhôngthu pháp khí hộ nàng.
"Mình là Chu Tuệ Châu." Nữ sinhnói, ánh mắt tràn ngập ý thăm dò.
Nhìnhắnbayđi, Tuyết Hoa chu môinói, "khôngphải chàng cấm ta tùy tiện đưa linh đan linh thạch cho người khác sao? Chàng còn đưa?"
"sựtình luôn xuấthiệnvài việcnhỏngoài ý muốn khiến chúng ta ngạc nhiên phảikhông?" Nhân viên quản lí thứ nnhẹnhàngnói, "Tuyết Hoa, ngươi thành công hóa giải việc Lăng Vân Tiên Quân nhập vào hậu cung của Lệ Quân HOa, hoàn thành nhiệm vụ ta giao cho ngươi. Ta tặng ngươimộtmón lễ vật."
Hạ Lăng Vân gật đầu, nhận lấy kiểm tramộtchút,nhỏmáu rồi khen: "Truyềnâmthạch làmkhôngtệ. Huyền Vũ sư huynh, là huynh làm sao?" Từ khi pháthiệntrình độ luyện khí của đồ đệ Lưu Thanh Bình cao hơn mình,hắnđãkhônglàm các loại tiểu pháp khí này rồi.
Chương 122: Đi vào giấc mộng
"Con còn chưa tìm được muội muội,khôngrõLệ Nhi có bị thươngkhông, muội ấy ở bên ngoài gây ra vài việc rối rắm." Tuyết Hoanói, bắt đầu kể hết những việc mình biết cho phụ thân.
Nàng nhìn nam tử tóc dài ngồitrênbảo tọa trong Thái Nguyên Cung, cất giọng gọi: "Phụ thân, con lại được gặp người rồi." Nàng chạy nhanh tới phía phụ thân.
Lập tức,mộtcái giường lớn với rèm che lập tức xuấthiệntại vùng hoang vu dã ngoại.
Tuyết Hoa thấy thếnói"Tađãmang theo cái này."nóixong, nàng nhìn bốn phía xung quanh, giống như tìm cái gì.
Thân thể vì choáng ngợp mà rung động, hai con ngươi thâm thúy lưu chuyển, hầu kết nhịnkhôngđược di chuyển hai cái.
"Tốc độthậtnhanh." Hạo Linh Tiên Tôn lo lắng hỏi: "Hạ Lăng Vânthậttâm với con sao?hắnđối xử với con tốtkhông?" Tuy ông dùng các biện pháp khảo nghiệm Hạ Lăng Vân, nhận địnhhắnsẽlà phu quân tốt, nhưng vẫn lo nữ nhikhôngđược hạnh phúc.
Tuyết Hoa ngạc nhiên nhìn bốn phía pháthiệnxung quanh trống rỗng, chỉ có nàng và nữ sinh kia.
Khóe miệng Hạ Lăng Vân khẽ mỉm cười dịu dàng, khen: "Nàngthậtchu đáo." Pháp khí của nàng có dung lượng lớn, tùy tiện thu được các vật to.
"Hả?" Tuyết Hoa nghẹn họng nhìnhắntrân trối,hắnđịnh lừa gạt tiểu hài tử à, Lăng Vân Tiên Quânđãlà người của nàng rồi có hiểukhông?khôngcầnhắntặng.
Hạ Lăng Vân cười màkhôngnói. Tặng Huyền Vũ Tiên Quân Liệt Dương Đan, có lẽhắnsẽchú tâm vào phần tình cảm này,khôngphải nhìn... thấy thất vĩ thiên hồ liền trực tiếp hạ sát chiêu.
Rửa mặt xong, Hạ Lăng Vân trở lại giường, nghe thấy tiếng hít thở đều đặn rấtnhỏở bên trong.
"Rít...rít...!" Tiếng kêu torõvangtrênkhôngtrung, linh ưng màu đen từ xa bay tới bên người chủ nhân.
"Lăng Vân Tiên Quân." Nhân viên quản lí thứ nnói.
"Ngươisẽcó được tìnhyêutoàn tâm toàn ý của Lăng Vân Tiên Quân. Ngươisẽcó hạnh phúc, được cùnghắnvĩnh viễn ở chungmộtchỗ." Nhân viên quản lí thứ n kiên địnhnói.
Nữ sinh lập tức giật mình, "Chuyện này làkhôngthể,trênđời làm sao cómộtngười thứ hai giống hệt mình! Đây làmộtgiấc mộng!"
Trong mộng Tuyết Hoa kinh ngạc nhìn học sinh nữ, mà học sinh kia cũng quay sang kinh ngạc nhìn nàng.
Huyền Vũ Tiên Quân phất tay ra hiệu, sau đó bay về hướng đông bắc.
"Phụ thân, con và Lăng Vân chính thức kết hôn rồi." Tuyết Hoa xấu hổnói, ngồitrênchân phụ thân, hai tay đặttrênđùi người.
Huyền Vũ Tiên Quân lập tức chấn động, ấp úngnói: "Cái này quá quý trọng rồi, xin thứ takhôngthể thu. Đệ cứ để cho đệ tử trong môn sử dụng."
"Tuyết Hoa, vi phụ cảm nhận được ý niệm của con, quả nhiên là được gặp." Chi chủ của Thái Hư Huyễn Cảnh Hạo Linh Tiên Tôn hiền lành đánh giá Tuyết Hoa kinh ngạcnói: "Con hình như khác hơn trước." Lông mày đuôi mắt nữ nhi có mị thái của thiếu phụ,rõràng là có nam nhân.
điđi, chung quanh lại biến thành ảo ảnh, mà bên cạnh nàng xuấthiệnngười khác. Vị này cũng là nữ sinhđangđạp xe đến trường, nàng ta mười sáu mười bảy tuổi, chải bím tóc đuôi ngựa, đeo kính gọng màu xanh da trời, gương mặt thanh tú kiên nghị.
"Huyền Vũ huynh quá khách khí. Chút lễ mọnkhôngđáng để trong lòng." Hạ Lăng Vân mỉm cườinói.
Trong mộng, nàng thấy nhà cao tầng, thấy các loại xe, thấy người vội vàngđiđường.
Tuyết Hoa thu hồi dây trói tiên, che miệng ngápmộtcái, giọng dịu dàng giận dỗi: "Ta vừa mới ngủ,đãbịhắnlàm tỉnh giấc." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tuyết Hoa đứng cạnh Hạ Lăng Vân thấy thếnói: "Lăng Vân tặng ngươi là thích ngươi, ngươi cứ thu lại. Ta hi vọng nếu ngươi pháthiệnra Lệ Nhithìnóicho nàng biết, chúng tađangtìm nàng. Nàng ra ngoài chơi 17 năm rồi cần phải trở về, nếu ở bên ngoài gây thị phi, phụ thânsẽtức giận." Tốt nhất đừng đánh nhau, đương nhiên đánh nhau cũngkhôngsợ, Lệ Nhi nhiều pháp bảo.
Hạ Lăng Vân hít sâumộthơi, lại hít luôn cả mùi thơm cơ thể nàng vào trong cơ thể. Ở đây là nơi hoang vu, cómộtchỗ nghỉ ngơi an toànkhôngdễ dàng, tốt nhất làkhôngnên vén màn giường lên.
"Hơn hai tháng." Tuyết Hoanói.
"Tất nhiên là Lăng Vânthậttâm với con rồi." Tuyết Hoa tự tinnói, "Chàng đối xử với con rất tốt. Bây giờ còn mang conđilịch lãm rèn luyện, tìm Lệ Nhi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.