Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Hồ Nữ

Dịch Ngũ

Chương 107: Đồ Tử đồ Tôn bái kiến sư nương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107: Đồ Tử đồ Tôn bái kiến sư nương


Trong trường hợp này linh hồ Mị nhi càngkhôngdámnóinhiều, cung kính cúi đầu hành lễ với Tuyết Hoa. Tuyết Hoa là thất vĩ thiên hồ, huyết thống cường đại cao quý,đãkhôngphải là người mà nó có thể tùy tiện bắt chuyện rồi.

Thấy nàng tự đắc, Hạ Lăng Vân thầm lắc đầu, tính vẫn còn trẻ con.

"Cám ơn sư mẫu." Cố Thanh Vân nghe xong đứng lui quamộtbên.

"Được, ta biết." Hạ Lăng Vân gật gật đầu, dìu Tuyết Hoa ngồi xuốngnói, "Chúng ta dùng bữa trước." Sau khi ăn xong,hắnsẽđể đám đồ tử đồ tôn tới bái kiến trưởng bối!

Tuyết Hoa nhìn thấy người quenđangdập đầu với mình, lập tức có chút xấu hổ, vội vàngnói: "Ngươi mau đứng lên, Mị Nhi, ngươi cũng thế."

hắnnóivới Tuyết Hoa: "Nàng biết Nguyệt Cầm đấy." Triệu Nguyệt Cầm là thê tử song tu của thất đồ đệ Lưu Thanh Bình, xuất thân trong môn phái tu tiên, Lưu Thanh Bình bế quan, cho nên nàng mang theo linh hồ Mị nhi tới.

hắnnóilạimộtlần.

Nàng bị coi là công cụ dùng khảo nghiệm định lực? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc bọn họnóichuyện, đám ngườiđãđitới trước mặt theo thứ tự bối phận, chúng đệ tử khom ngườithậtsâu bái kiến Hạ Lăng Vân và Tuyết Hoa đồng thanhnói: "Bái kiến sư phụ/sư tổ/thái sư tổ, bái kiến sư mẫu/ sư tổ mẫu/thái sư mẫu".

Nghĩ như vậy,hắnnhịnkhôngđược cười ra tiếng.

Hạ Lăng Vân mang Tuyết Hoa tới sảnh đường,trênbànđãbày đồ ăn.

Chương 107: Đồ Tử đồ Tôn bái kiến sư nương

Triệu Nguyệt Cầm mang theo linh sủng Mị nhi tới, quỳ gốitrênbồ đoànnói: "Thất tức phụ Triệu Nguyệt Cầm bái kiến sư phụ."nóixong nàng dập đầu với Tuyết Hoa.

Hạ Lăng Vân bắt đầu giới thiệu với Tuyết Hoa: "Cố Thanh Vân, nhị đồ đệ của ta, năm nay khoảng sáu bảy trăm tuổi."

"Chàng nha." Tuyết Hoakhôngnhịn nổi mỉm cười. Xem ra sau nàykhôngnên vẽ mày rồi, bởi vì nàng cũngkhôngmuốn sau khi biến về hình thái hồ lytrênmặt lại xuấthiệnhai đường mày màu đen.

Tuyết Hoakhôngtức giận, cười khẽ: "Chúng tađira ngoài."

Hạ Lăng Vân chỉ vào nữ tử trẻ tuổi khoảng hai mươi hai hai mươi banói: "Nguyệt Cầm, tới bái kiến sư mẫu."

Hạ Lăng Vân đỡ Tuyết Hoa ngồi xuống ghế thái sư, bình tĩnhnói: "Các ngươi miễn lễ."

Giúp nàng sửa sang lại hộp trang điểm,hắnnói, "Chúng tađira ngoàiđi." Giờ sắp trưa, màhắnlại vẫn còn ở trong phòng ngủ.

trênbàn có hai hộp trang điểm. Bên trái là hộp phấn ba tầng, bên trong đặtmộtsố ít trang sức và đồ trang điểm nữ tử thường dùng. Hộp trang điểm bên phải có hai tầng, tầng thứ nhất là trâm gài tóc đủ loại, những...thứ này đều được làm từ linh thạch, hoặc lấy linh thạch để khảm, toàn bộ là pháp khí đỉnh cấp. Lúc nhạc phụ đại nhân chế tác pháp khí,đãđem tìnhyêuthương nồng đậm dành cho nữ nhi toàn bộ quán chú vào- pháp khí làm thành đồ chuyên dụng cho nữ nhi.

"Trong nhà cần gì phải mang mạng che?" Hạ Lăng Vân khẽ mỉm cười, "Thường Đức, Thường Hưng cần quen với dung mạo nàng." Nữ chủ nhân phải mang mạng che trong nhà mình? Nếu như vậy,hắnthà điều Thường Đức Thường Hưngđi, mặt khác cho mấy nữ tu sĩ lớn tuổi tới chiếu cố cuộc sống hàng ngày của bọn họ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

hắnthử ba lượt, cộng với trâm càinhỏ, cuối cùng cũng búi được tóc cho tiểu phu nhân của mình.

"Lăng Vân, ta ngồi hay đứng đây?" Tuyết Hoa khẩn trương thấp giọng hỏi. Đây là lần đầu tiên nàng được làm trưởng bối, hết lần này tới lần khác đám hậu bối có niên kỉ còn lớn hơn nhiềuđangtới bái kiến nàng.

"Nàng đừng câu nệ,khôngphải lần đầu tiên nàng gặp Thanh Viễn và Uyển Trân." Hạ Lăng Vân trấn an nàngnói, "Nàng là trưởng bối, cho dù làm gìkhôngthỏa đáng, bọn họ cũngsẽlàm nhưkhôngthấy."

Hạ Lăng Vân cầm gỗ tử đàn chảinhẹmái tóc dài như thác nước của Tuyết Hoa, sau đó bắt đầu lấy trâm cài trong hộp trang điểm cố định kiểu tóc cho nàng.hắnkhôngchải kiểu tóc của nữ tử, mà búinhẹmái tóc dài mềm như mây của nàng lên.

đangăn lại pháthiệnHạ Lăng Vânkhôngkiêng dùng thức ăn mặn,đãcùng ăn vớihắnnhiều bữatrênđường tới đảo Hỏa Vân, nàng lập tức gắpmộtmiếng thịt lớn chohắn, cười tủm tỉm: "Món này khá ngon."

Văn sĩ trung niên mặc thanh y vội vàngđitới quỳ trước mặt Tuyết Hoa,nói: "Nhan Thanh Lâm bái kiến sư mẫu." Năm mươi năm gần đâyhắnluôn ở Thiên Linh Môn,hắnbiếtrõsư phụ sủng ái Tuyết Hoa, chỉ làkhôngnghĩ tới cómộtngày Tuyết Hoasẽthành sư mẫu của mình.hắnkhôngnghĩ sư phụ bị hồ ly mị hoặc quênđilễ nghĩa đạo đức, cho nên chỉ có thể tin tưởng Tuyết Hoa rất đặc biệt, đáng giá để sư phụhắnlấy làm thê tử.

"Miễn lễ." Tuyết Hoa đoan trang nho nhãnói, nghiêm túc nhìnhắn. Tóchắnđãbạc trắng rồi, cũng có nếp nhăn nơi khóe mắt, xem ra tỉ lệ trở thành thất phẩm tiên quânkhônglớn. Tương lai Lăng Vânsẽcòn phải thương tâmmộthồi. Nếukhôngnàng bảo Lăng Vân chohắnít linh đan, xem có thể giúphắnpha tan giai "Thực" tiến vào rãnh "Tiên", sống nghìn năm.

"Thế nào?" Tuyết Hoa hỏi, đôi mắt lóng lánh ngước nhìnhắn.

Hai người ăn xong cơm, lau miệng, s·ú·c miệng uống trà. Thường Đức, Thường Hưng vội vàng thu thập đồtrênbàn, sau đó mang hai ghế tựa ra sân, đồng thời đặt mấy bồ đoàn trước mặt ghế tựa. Đành chịu, phòng khác của Vong Trần Cư khánhỏ, chỉ chứakhôngquá hai mươi người.

Tuyết Hoa vui vẻ, nhìn ngó ra ngoài rồi mới bắt đầu cầm đũa dùng cơm. Bữa ăn rất phong phú, gà quay là món đầu bảng của nàng, măng xào dầu vừng, trứng chưng rau hẹ, nấm thịt, canh cá, đó là món ăn của nàng và Hạ Lăng Vân.

"Lúc bình thườngkhôngcần quá hoa lệ." Tuyết Hoa mỉm cườinói, lấy hai đồ trang sức bình thường trong hộp bên trái đưa cho Hạ Lăng Vân.

"Dạ, sư phụ/sư tổ..." Chúng đệ tử đứng dậy chắp tay, mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm, đám đệ tử trẻ tuổi hai hàng cuối đầu cũngkhôngdám ngẩng lên.

"khôngcần." Hạ Lăng Vânnói, "Người sơn dãkhôngnhiều quy củ như vậy. Đồ của nàng rất quý trọng,khôngnên tùy tiện lấy ra."

Hạ Lăng Vânnhẹnhàng lắc đầu,nói: "Tuyết Hoa, ta cảm thấykhôngvẽ mày... nhìn nàng vẫn xinh đẹp."hắnđột nhiên nghĩ tới, nếu Tuyết Hoa biến về hình thái hồ ly,trênmặt hồ ly lông xù tuyết trắngsẽxuấthiệnhai đường mày lá liễu cong cong... màu đen.

"Chàng cười cái gì?" Tuyết Hoakhôngđoán ra, tò mò hỏi.

Đứng dậy vuốt vuốt cung trang màu đỏ, Tuyết Hoa hỏi: "Có cần dùng mạng che mặtkhông?" Ngày hôm qua Thanh Hoa chân nhân giúp nàng trang điểm, sáng nay đồ tử đồ tôn của Hạ Lăng Vânsẽtới bái kiến sư nương, buổi chiều các sư điệtsẽqua bái kiết sư mẫu.

Hạ Lăng Vân gật đầu gài trâm cài hình bươm bướm và hoa lụa lêntrênmái tóc nàng. Nhìn thoáng qua,hắncảm thấy sau khi Tuyết Hoa đeo...những trang sức tinh xảo này lên, bỗng xinh đẹp bức người, thiếumộtphần linh khí tiên, nhưng nhiều hơnmộtphần thành thục ổn trọng quý khí.

"TakhôngnóiThường Đức, Thường Hưng." Tuyết Hoanói, "Là đồ tử đồ tôn của chàng." Nghĩ đếnmộtđám tu sĩ mấy trăm tuổi cung kính bái mình, nàng có chút hưng phấn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

khôngvẽ lông mày vậy môi cũngkhôngcần thoa son rồi.

Tuyết Hoa nhìn gương đồng tự thưởng thức bản thân, đắc ýnói: "Takhônghổ là hồ tiên." Dung mạo nàng kiều mị, phong hoa tuyệt đại!

"Miễn lễ." Tuyết Hoanói. Trước kia nàngđãtừng gặp đồ đệ này của Hạ Lăng Vân, nhưngkhôngtrao đổi gì nhiều, cũngkhôngkhác người xa lạ bao nhiêu.hắnnhìn có vẻ lớn hơn Hạ Lăng Vân mười mấy tuổi, đoán chừng tương lai cũngsẽđitrước Hạ Lăng Vân.

Ngưng tụ ra nước thấm ướt mảnh bút vẽ,hắncầm bút lướt qua đầu lông mày, sau đó dọc theo hàng mi tự nhiên hình lá liễu cẩn thận từng li từng tĩ tô lại, rồi ngừng lại nhìn kĩ, sợ mình vẽ sai phá hủy nét đẹp trời sinh của nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cảnh Thanh Viễn ôm chồn tuyết quỳ xuống, chồn tuyết từ trong ngựchắnnhảy ra quỳ gốitrênbồ đoàn khác, hai người ngay ngắn hành lễ với Tuyết Hoa.

Thấy bọn họđira, Thường Đức Thường Hưng vội chắp taynói: "Trưởng lão, phu nhân, Cố tổ sư bá, Nhan tổ sư bá, Cảnh tiểu sư thúc tổ, chồn tuyết tiên tử, Triệu chân nhân,đãmang theomộtít đệ tử đứng chờ bên ngoài Vong Trần Cư."hắnvà Thường Hưng ở trong Thiên Linh Môn có bối phận rất thấp.

mộtđám vãn bối!

Giới thiệu xong đám đệ tử đứng hàng thứ nhất, Hạ Lăng Vânnói: "Tuyết Hoa, thập đồ đệ của ta tên là ĐInh Thanh Nguyệt, làm rể nhà người ta, cách vài nămsẽmang thê tử trở về. Thập nhất đệ tử gọi là Đỗ Thanh Phongđangđilịch lãm."

"Ta có cần phải cho bọn họ lễ gặp mặt?" Tuyết Hoa vuốtnhẹvòng tay Như Ý, nàng chỉ có thể cho các loại linh thạch thôi.

"Bọn chúng cần tiếp nhận thí luyện nữ sắc." Hạ Lăng Vân bình tĩnhnói, "Nếu bọn chúng vì dung mạo nàng mà thất thố, về sausẽkhôngqua được cửa ải nữ sắc." Định lựckhôngđủ, tất cả đều bỏđi!

"Vẽ lông mày giúp ta." Tuyết Hoa hào hứng bừng bừng thúc giục. Nàng soi gương, cảm giá mình thiên chân lệ chấtkhôngcần trang điểm cầu kì, nhưng rất muốn hưởng thụ cảm giác Hạ Lăng Vân vẽ mày cho nàng, là tình thú khuê phòng đó.

Hạ Lăng Vân mỉm cười, gắp miếng thịt nàng cho sau đó bắt đầu ăn. Song tu hợp thể tốn rất nhiều thể lực đấy,hắnđãcưới vợ,khôngcó khả năng giống trước kia làm bạn với cháo loãng và trái cây.

Bởi vì quan hệ với linh hồ Mị nhi, cho nên lúc nàng là nhị phẩm linh hồ thường qua nhà Lưu Thanh Bình, Triệu Nguyệt Cầm cũng là người thích hồ ly, mỗi lần đều làm mĩ thực đãi nàng. Lúc này nàng quyết địnhsẽđem Băng Tinh Ngọc Liên và Đãng Hồn Linh, thuận tiện tặng hai linh thạch thuộc tính linh căn cho nàng ấy.

Nam tử trung niên tóc trắng lập tức tiến lên, quỳ trước mặt Tuyết Hoa, cung kínhnói: "Đệ tử Cố Thanh Vân bái kiến sư mẫu."nóixong,hắnkhấu đầu ba cái. Nếukhôngphải sư phu ban chohắnlinh đan thượng cổ,hắnđãkẹt ở tu vi ngũ phẩm, thân thểsẽgià yếu mà chếtđi."

Tuyết Hoađangtự hỏi liệu tương lai Hạ Lăng Vân còn bao nhiêu lần thương tâm, nhóm đồ tằng đồ tônđãgiới thiệu xong rồi.

Những....đồ tằng đồ tôn này khẳng địnhđãtrải qua cảnh cáo,khôngai dám ngẩng đầu nhìn Tuyết Hoa, điều này khiến nàng phiền muộn, bởi vì nàng chỉ nhìn thấy đầu của bọn họ, về sau nàngđilại ở Thiên Linh Môn cũngkhôngnhận ra bọn họ, gọikhôngra tên bọn họ.

Nhưng nàng phải nhớ kĩ bọn họ sao? Nàng chỉ cần Hạ Lăng Vân là đủ rồi bởi chỉ cóhắnlàm bạn với nàng mãi mãi.

"Nhan Thanh Lâm, đệ tử thứ sáu của ta, năm nay 450 tuổi." Hạ Lăng Vân chỉ vàomộtvăn sĩ trung niên mặc thanh ynói.

Giới thiêu qua hai đồ đệ, tam đồ đệ, thê tử thất đồ đệ, Hạ Lăng Vânnói: "Thanh Viễn, Uyển Trân." Hai người nàykhôngcầnhắngiới thiệu.

"Chào, sư phụ/thái sư phụ." bên ngoài mọi người bắt đầu nối đuôi nhau vào.

Tuyết Hoa càng thêm xấu hổ, vội vàngnói, "Mau đứng dậy." Nàng và Uyển Trân ở chung rất hợp, có cảm giác như tỷ muội,hiệntại nàng lại trở thành sư mẫu rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 107: Đồ Tử đồ Tôn bái kiến sư nương