Hết Thảy Mộng Đẹp Đều Dành Cho Em
Mạch Ngôn Xuyên
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: “Sau đó định đi tìm Lục papa của em hả?”
*****
Sau khi lấy lại tinh thần thìtừng bước rời xa khỏi cuộc sống của anh.
Đường Vực làm mặt lạnh rồi quayđi, quẳng lại một câu:“Vào lấy tài liệu rađi.”
Cao Hằng nhớlại:“Từsau khi dự án‘Chống kh*ng b*’khởiđộngđược một thời gian.”
Trong suốt thời gian dài nhưvậy, Cao Hằng cũngđãnhớ được cảsởthích củaĐường Hinh. Cô ấy thíchănđồngọt,ăn cơm xong thìmuốn uống nước trái cây hoặcăn bánh pudding.
Gõ được một nửa rồi thì đột nhiên dừng lại.
Sauđóchạyđi tìm Lục papa của cô?
“Khiđótôi không biết sẽchọnđềtài phim dân quốc, hơn nữa…” Đường Hinhđột nhiên im lặng, côquayđầu, chỉdùng góc nghiêngđối diện với anh, rất giống cái icon tức giận màcôgửi lúc trước, giống nhưsắp sửa quay lưng lại với anh,“Dùsao, bây giờtôi cũng muốn xin sếp cho tôi rời tổdự án, nếu sếp khôngđồngýthìtôi cũng chẳng còn cách nào khác.”
Anh ta lòngđau nhưcắt. Tiền làm thêm giờcủa anh cólàm gìsaiđâu cơchứ? Sao tựdưng lại muốn cắt nó đi?
Đường Vực không thayđổi tưthế, hơi nheo mắt, trầm giọng nói:“Cứ đểcô ấy vàođi.”
Đường Vực không thayđổi tưthế, chăm chúnhìn côbước vào phòng,đi thẳngđến trước bàn làm việc của anh.
Cao Hằng cầm những tài liệuđãký đi.Đường Vực vốn cònđang thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ, bỗng nhiên nhìn qua, nói nhỏ:“Trước kiaĐường Hinh rất hay lênđây sao? Còn hay cùng tôiăn cơm?”
Côcứthất thần,đắnđo mãi suốt ba ngày, Hoàng TưNghệcũng nhìn ra. Côta cười lạnh nói:“Cóphải cômuốn cùng Lục papa của côbay cao rồi không, không muốn làm biên kịch nhỏcho dự án này nữa hả?”
Đường Hinh:“……”
Lúc trước côcónói vớiĐường Vực, chỉcần códự án mới côsẽtham gia, nhưng giờcôthực sựkhông muốn làm tiếp, côcảm thấy mìnhởlạiđây chẳngđểlàm gì.
Vốn dĩphong cách củaĐường Hinh cũng không phùhợp với dự án này, nhưng côlàdo Tổng giámđốcĐường phân vào, bọn họcũng không cócách nào từchối,đểcôlàm mấy việc vặt trợgiúp phía sau cũng không cóvấnđềgì.
Cô ấyđáp lại bằng icon hình một cônhócđang phồng mátrợn mắt tức giận, quay lưng không thèmđể ýnữa.
3 phút…
Anh trảlời:“Em vui là được.”
Lại gõ, lại xoá, rồi lại gõ, rồi lại xoá…
Đường Hinh nghiêm túc cân nhắc một lúc rồi chân thành kiến nghị:“Hàn Tiêu Tiêu thìsao? Cô ấy làm việc thực sựrất nghiêm túc.”
Hoàng TưNghệsửng sốt:“Hả?”
Bước chânĐường Hinh thong dong nhẹnhàng,đi thẳng ra thang máy,đợi một lúc. Thang máy tới, côcũng ung dungđi vào.
Nói xong côthực sựquay người rờiđi.
Ngoài ra thìtôi vẫn nhưtrước, làm việc,ăn cơm, ngủnghỉ,ôm mèo.
Bây giờmuốn rời tổdự án, bước tiếp theo liệu cóphải muốn thôi việc hay không?
Đường Hinh thẳng thắn nói:“Bởi vìtôi cảm thấy dự án này vượt ngoài khảnăng của tôi. Tôi cũng không thíchđềtài này, dùcótiếp tụcởlại tổcũng không cótác dụng gì, thực sựrất nhàm chán…”Côdừng lại một chút rồi nói tiếp,“Không bằng tôi rút luiđểngười khác cóthểthay thế.”
Cao Hằng vừa khóc thầm vừa vội vàng theo sau.
Cho tới bây giờ, cuộc tròchuyện giữa hai người vẫn dừng lạiởcái icon kia.
Sau này cũng không dám buôn chuyện vềsếp tổng trong công ty nữa, sợvỡmật.
Lại còn anh rểvới em vợ.
Quảnhiên.
Côrất hiếm khi dùng dằng khôngđi cho nên anh không cócảm giác bịcôquấy rầy, cũng chưa bao giờcảm thấy phiền.
Đường Hinh quayđầu nhìn anh, sắc mặt cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.
Anh chống tay vào bàn làm việc, nheo nheo mắt nhìn côchăm chú,đột nhiên cười lạnh, nói:“Rời tổdự án rồi sauđó địnhđiđâu?Định cùng Lục papa của em cao chạy xa bayà?”
Nữ đại gia:“Emđặt tên cho con mèo làBánh Bao Cuộn có được không?”
1 phút…
Khoảnh khắcđótimĐường Hinhđập nhanh hơn. Cao Hằng lùi một bước vềphía văn phòng, quayđầu vềphía phòng làm việc, bình tĩnh báo:“Sếp tổng, cô Đường tới.”
Đường Hinh nhìn anh, chớp chớp mắt:“Cóchuyện gìvậy?”
Đường Vực phìcười, mặt vẫn giữvẻlạnh lùng.
Mấy ngày nayđang diễn ra Liên hoan phim, hot search trên Weibo thayđổi không ngừng nhưnước chảy, hếtđợt nàyđếnđợt khác.Đường Hinh vừa xem Weibo hóng thị, vừa làm chân“trànước”cho tổdự án, bỗng nhiên cảm thấy rất chán chường.
ThưkýTrầnđáp:“Có ở đây.”
Anh ngước lên, hỏi:“Bắtđầu từlúc nào?”
Cao Hằng lấy lại vẻmặt nghiêm túc,đau lòng lắcđầuđáp:“Khôngạ, sếp tổng quyếtđịnh nhưthếlàm em tâm phục khẩu phục.”
“Khoanđã…”
Không hiểu sao anh cólinh cảm côtớiđây không phải cóchuyện gìtốt.
Dường nhưcảm giácđược cô đang nhìn mình, anhđột nhiên mởmắt, hơi nghiêngđầu nhìn qua.
Thếmàcũng dám nói hả?!
Lại xoá đi.
Đường Hinh vừa mớiăn cơm xong,đangôm Bánh Bao Cuộn ngồi trên thảm lướt xem WeChat, vừa nhìn quanđãthấy khung chatđược ghim ngayđầu trang, tay hơi do dựmột chút rồi vẫn không kìmđược màmởra xem.
Anh nhíu mày, ma xui quỷkhiến thếnào lại mở đoạn chat kia, bắtđầu gõchữ:“Đường Hinh, cóphải em…”
Đường Hinh:“……”
Đường Hinh nhìn trợlýCao, khẽmỉm cười rồiđi vào trong.
Đường Vực nhíu mày, ngắt lời cô.
Sau 3 phút khung thoại vẫn chỉhiển thịdòng thông báo“Đối phươngđang soạn tin nhắn…”,đột nhiên ngay cảdòng thông báo này cũng biến mất.
Rời khỏi Thời Quang?
Đường Vực không nhắn cái gìhết.
Đường Vực không ngừng suyđoán trong lòng, càng nghĩcàng thấy mất kiên nhẫn. Anh nhíu mày hỏi:“Đểai thay?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đường Vực mất kiên nhẫn, gõ ngón tay trên mặt bàn, lập tứcđứng lên,ưu thếvềchiều cao nhanh chóng thểhiện rõ. Anhđứng từtrên cao nhìn xuống cô, từtrongđôi mắtđều toát ra vẻlạnh lùng, nói:“Không cóbước tiếp theoà.”
Đường Vực cụp mắt cốgắng nhớlại, cóvẻ đúng lànhưvậy. Chỉcần rảnh rỗi làcô ấy lại chạy lên tầng. Nếuđúng lúc anhđang bận thìcôsẽnói chuyện với trợlýCao mấy câu hoặc thậm chílànói chuyện với Hoắc ThầnĐông một lúc rồi sauđólạiđi xuống.
Côkhông cóhứng thúvới thểloại dân quốc cũng không muốn viết kịch bảnđềtài này.
Chính làsau khi anh add WeChat của cô, chođến nay cũngđãhơn một năm rồi.
Côgiận dữ, huỷcàiđặt ghimởkhung thoại,đểmặc cho khung thoại trôi xuống dưới. Mặc kệluôn!
Côngây người một lúc, tim bỗngđập nhanh hơn, hai mắt mởto, nín thởnhìn chằm chằm sáu chữkia.
Đường Hinh không hiểu, vẻmặtđầy mơhồnhìn anh.
Cao Hằng:“……”
“Bước tiếp theo cái gìcơ?”
Nhận rađiều này khiến choĐường Vực không biết phải phảnứng thếnào, thậm chícòn cóphần không thểchấp nhận, giống nhưcómột thứrất quan trọngđột nhiên bịngười tađoạt mất.
Mấy côthưkýlúc này mới ngồi phịch xuống ghế. ThưkýChu vừa xoa ngực vừa nói nhỏ:“Doạchết tôi rồi, tôi còn tưởng sếp tổng muốnđá đít trợlýCaođi luôn rồi chứ!”
Rất giống với bộdạng của cô ấy mỗi khi tức giận.
_“Nhật kýnữ đại gia”_
2 phút…
Anh vào trang cánhân WeChat của cô, từsau bàiđăng toàn iconđấmđầu heo kia, phong cáchđăng bài của cô đãtừtừhồi phục giống nhưlúc trước, cứnhưthểchuyện thất tình chẳngảnh hưởng gìnhiều tới cô…chỉmất vỏn vẹn năm ngàyđểphục hồi.
Phục cái con mẹnhàcậu.
Thếnên cô đãthích anh từlúcđósao?
ChuĐan ngồi cạnh cùng mấy biên kịch khác cùng tổcũngđồng loạt nhìn qua. Biên kịch chủchốt quan tâm hỏi han:“Sao lại muốn rời tổ? Cóchuyện gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đường Hinh nhíu mày, hiếm khi không cãi lại, côchỉ đứng lên nhìn Hoàng TưNghệcười cười rồi nói:“Thếthìtôi rời tổlà được phải không.”
“Đường Hinh.”
Làanhđãtừchối cô, côkhông tiếp tục dây dưa với anh nữa hình nhưcũngđúng. Màvới tưcách của anh bây giờ, trừviệc làcấp trên của côra thìcũng chẳng làcái gìcả, chuyện công việc cũng chẳng cónhiều liên quanđểmàphải liên lạc với cô, giờanh nói gìcũng không thích hợp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cômuốn bỏghim khung chat này.
Đường Hinh:“……”
Côthấy anh nhưvậy, bắtđầu không kiềm chế được, trừng mắt hỏi:“Sếp tổng, anh thếnày làcó ýgì? Rời khỏi tổbiên kịch cũng làchuyện rất bình thường không phảià? Những dự án cũng có đầy biên kịch rời tổ đóthôi, không làmđược thìthay người, cóthếthôi,đây không phải làchuyện màanh thích làm nhấtà?”
Côlướt xem lại lịch sửtròchuyện, không kìmđược nhíu mày.
Đường Vực hiếm khi nào thấy côtức giận nhưvậy, anh im lặng một lúc, lông mày càng nhíu chặt, nói:“Lúc trước chính em muốn vào tổdự án.”
Vài giây sau lại quẳngđiện thoại trên bàn“cạch”một tiếng.
“Được rồi, cậu ra ngoàiđi.”
Sau khi Cao Hằng rời khỏi,Đường Vực vẫn thẫn thờnhìn ghếsô-pha trước mặt. Trướcđây những lúc anh phải làm thêm giờ,Đường Hinh thường chạy lên lầu xinăn kécơm hộp với anh, còn hùng hồlýluận rằng:“Dùsao một mình em vềnhàcũng chỉ ăn cơm hộp thôi, sếp cho em xin kémột hộp cũngđâu tốn bao nhiêuđâu.”
Đường Vực nhìn vẻmặt anh ta, cười lạnh rồi hỏi:“Không phụcà?”
Tim gan cô đang nóng nhưlửađốt vìchờ đợi, chờtới mức muốn hoá đáluôn rồi, thếmàcuối cùng lại chẳng thuđược gì.
Đúng lúc côvừađịnh huỷghim thìlại ngạc nhiên thấy dòng chữthông báo:Đối phươngđang soạn tin nhắn…
Đường Vực mím môi,đènén sựtức giậnđang sôi trào, nhìn côvới vẻ áp chế, hỏi:“Vìsao muốn rời tổ?”
Đường Hinh cườiđáp lại:“Vâng, anhấy có ở đây không?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cáiđồ óc heo.
Côgái nhỏtrước mặt khẽmỉm cười với anh, nói:“Sếp tổng, tôi muốn xin rời khỏi tổbiên kịch dự án,đối với tôi, dự án này…”
Cao Hằng nghĩnghĩmột lúc rồiđáp:“Những lúc sếp có ở đây thìcứkhoảng hai ngày lại chạy lên một lần, một tuầnăn cơm một lần,đa phần lànhững lúc sếp phải làm thêm giờ.”
Làm côtức c·h·ế·t luôn!
Nếu côcòn không quay lại nhìn anh, anh chắc chắn sẽkhiến cho côphải quay lại nhìn anh.
TrợlýCao thực sựdám nói thật luôn hả? Không biết bịa chuyệnà? Sao lại cóthểnói ra mấy câu này chứ?
ThưkýTrần vẫn còn sợhãi, nói:“ThếmàtrợlýCao còn dám nói…”
Đường Vực không nhìn nổi vẻmặt vôtội này của cô, anh l**m môi, ngồi thẳng người, hai tayđểtrên bàn,ánh mắt lạnh lùng nhìn cô, cứim lặng nhìn cô. Qua một lúc lâu anh mới cong môi cười nhạo hỏi:“Rời tổdự án rồi sauđóthìsao? Bước tiếp theo làgì?”
Anh cũngđâu cónói gìsaiđâu?
Những người khác trong văn phòng cũng hơi sững người, người nọnhìn người kia.
Trong phòng làm việc.
Xem phimđenít thôi.
Đường Hinh nhìn biên kịch chủchốt, mỉm cười nói:“Tôi cảm thấy tôiởlại cũng không giúpđược gìnhiều. Tôi rờiđiđểcho một biên kịch khác thích hợp hơn vào thếchỗcũng tốt. Trong thời gian qua cảmơn mọi ngườiđãgiúpđỡ, tôi sẽbáo lại với sếp tổng.”
Dường nhưthất tình cũng chẳng phải cái gì đóghêgớm. Ngoại trừviệc trong lòng cảm thấy trống rỗng, giống nhưbịkhoét sạch.
*****
Chương 24: “Sau đó định đi tìm Lục papa của em hả?”
Côcóhơi bực bội nhìn anh, nói nhỏ:“Những lời này cũng không phải do tôi nói.”
Anh hơi cụp mắt, tay duỗi ra cầmđiện thoại trên bàn, mởWeChat, lướt mãi lướt mãi mới tới khung chat vớiĐường Hinh.Đoạn tin nhắn cuối cùng làvào tối ngày 31 tháng 03. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tới tầng trên, thưkýTrầnđãvài ngày không gặp côcũng hơi giật mình, vội vàngđứng dậy mỉm cười chào:“Cô Đường, côtìm sếp tổng sao?”
Cao Hằng tếnhị đóng cửa lại.
Cao Hằngđang cầm tài liệu mởcửa phòng của CEO, anh ta nhìn thấyĐường Hinh thìcũng hơi sững người, còn chưa kịpđóng cửa lại,Đường Hinh nhìn qua khe hởthấyđằng sau bàn làm việc rộng rãi, ngườiđó đang thảlỏng dựa vào ghế, hai mắt nhắm nghiền,đầu ngảra sau, quai hàm căng ra tạo thành mộtđường cong nam tính hấp dẫn.
EDITOR: HANNAH
Dùsau này cótham gia mười tổkịch bản dân quốc e rằng cũng không viết nên cái gìra hồn,đừng nóiđến chuyện trởthành biên kịch chủchốt.
Đường Vực mặtđen như đít nồi nhìn chằm chằm Cao Hằng, thếmàcậu trợlýcủa anh vẫn rất nghiêm túc, cứnhưthểcậu ta vừa mới chỉtrảlời một câu hỏi cực kỳbình thường.Đường Vực khoanh tay trước ngực, xìmột tiếng rồi nói:“Cao Hằng, tiền làm thêm giờtháng này trừhết.”
Mấy côthưký đinh ninh lần này trợlýCao c·h·ế·t chắc rồi. Các cô đồng loạt lặng lẽnhìn vềphía sếp tổng,đến thởcũng không dám thởmạnh.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.