Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 66: Thần Y Khuynh Thành (13)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Thần Y Khuynh Thành (13)


Âm thanh rống giận của con rắnvang vọng phía chân trời, ánh vàng từ trong rừng thoát ra, một giây sau con rắnđột nhiên dừng lại, thân thể cao lớn đánh gãy cây cối xung quanh, ầm ầm đổ xuống.

Minh Thù chọt cành cây vào gáy hắn, nhấn mạnh từng chữ: "Đền trứng."

"Muốn thì tìm ta, Túy Hoa các quét dọn giường chiếu cung nghênh cốc chủ."

Minh Thù nhanh chóng dạydỗcho hắn thêm một chân lý, đó là nàng không chỉ đánh vào đầu hắncòn muốn đánh hắn nhừ tử, nắm đấmđánh vào người hắn vô cùng mạnh mẽso với cành cây khô còn đau hơn.

Nam nhânbất lực đành nằm xuống nhìn Minh Thù.

Nam nhânthừa dịp Minh Thù đang xem xétquả trứng hóa thành khói xanh. Dưới chân Minh Thù không có thực thểthân thể lảo đảo một chút, suýt chút nữa té trên mặt đất.

"Ta chỉ muốn trứng của ta."

Thấy được con rắnsắp đánh lénhai người, con rắnmở miệng to chuẩn bị nuốt trọn Minh Thù. Nhưngkhi nó tiến lên hai người mới vừa rồi còn ở trước mặt nó, đồng thời tránh ra nó xuyên qua giữa hai người.

Nó xông vào rất mạnh mẽ, thân rắn vàng óng đi qua ngọn lửakhông lưu lại vết tích gì. Hai người đang chuyên tâm đánh nhau bên kia, dường như không có chú ý đến nó.Trong lòng con rắntràn đầy oán hận, loài người đáng hận dám lừa nó, còn thiêu cháy nơi ở của nó, nó muốn ăn bọn họ.

Minh Thù liếc mắt nhìn con rắn ngu xuẩn, tự biến mình thành cái quẩy, đưa tay s* s**ng thân rắn bên cạnh, thầm thì:

Khi nhìn vào thấy khí thế rất mạnh, cành cây rất sắc bén nhưng khi đánh vào người thì ngoại trừ có chút đau ra, kỳ thực cũng không có tác dụng gì.

"Đồ ăn."

Nam nhânđạp đầu con rắn, đứngcòn chưa vững, lưng bỗng nhói lên, cả người đều rơi xuống, bổ nhàotrên lưngcon rắn.

Con rắnrất phẫn nộ, đầu ngẩng cao đánh vào phía trong ngọn lửa.

"Cốc chủ muốn như thế nào?"

"Đánh không lại liền bỏ chạy, ngươi là người sao..."

"Loài người đáng ghét, dám gạt ta!"

Đáng nhẽ phải nói là "Ngươi không phải nam nhân sao?", nàng sao lại bỏ bớt một chữ rồi?

Chỉ có âm thanh réo rắt của gió rơi bên tai Minh Thù, âm cuối đầy mờ ám:

Nam nhânhíp mắt lại, khẽ nhảy vài cái né khỏi những ngọn lửa này.

Nam nhânbất giác run lên một cái, thân thể nhảy lên né tránh, con rắnvừa định đánh lén hắn chỉ ngậm được khoảng không, nó tức giận điên cuồng gào lên, thân rắn đè ép ngọn lửa kéo Minh Thù và nam nhânvào trong vòng vây của nó.

Vừa rồi, nàng không ảnh hưởng một chút gì, cặp mắt kia từ đầu đến cuối đều mang theo ý cười, không có nét gì là mệt mỏi. Không phải là hắn chưa từnggặp người như vậy, chỉ là chưa từng gặp nữ nhân nàocó sức chống cự với hắn lớn đến như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Sau đócành cây khô đặt trên gáy hắn.

Hai người không ngừng trao đổi vị trí dẫm đạp lên con rắn, con rắnđuổi theo hai người vòng tới vòng lui, cuối cùng tự khiến mình xoắn lại như quẩy không thể động đậy, nó tức giận giãy giụa kêu lên.

Ôi tức, tức c·h·ế·t đi đượcđồ ăn vặt của trẫm đâu, đem ra đây để trẫm giảm căng thẳng nào.

Đôi mắtmàu vàng của con rắnbốc lên ánh lửa, cùng với ánh lửa chập chờn trong không trung nhìn hai bóng người lúc gần lúc xa, mà mỗi lần bọn họ giao đấu, dườngnhư cũng có thể khiến cho ngọn lửa xung quanh cao lên lớn lên.

"Quả trứng kia đã không cứu được nữa, nếu cốc chủ đồng ýta có thể bồi thường những thứ khác cho cô. Đương nhiên, nếu cốc chủ đồng ý, ta cũng tình nguyện lấy bản thân ta ra bồi thường."

Trứng c·h·ế·t có ăn được nữa không?

Nam nhânnhanh chóng hóa thành khói xanh bỏ chạy.

Lúc trẫm biết đùa giỡn người khác, ngươi còn không biết đang c·h·ế·t ở xó xỉnh nào ấy chứ.

Mặc dù biết cành cây chỉ là trêu đùa hù dọa, nhưng lúc này hắn vẫn nghĩ nó có thể đâm thủng gáy mình.

Minh Thù: "..."

Nam nhâncòn muốn nói điều gì đó, ánh mắt lại đảo quanhthấy ở xa xa có người đi đến, thân hình hắn từ từ hóa thành khói xanh, gió nhẹ thoảng quabiến mất trước mặt Minh Thù.

Đột nhiên, Minh Thù đánh một cái lên đầu nam nhân.

Lời này luôn cảm thấy kỳ lạ, là ảo giác của nàng sao?

Con rắnlại rít lên, con ngườingu xuẩn mau cút xuống khỏi người nó!

Trong đôi mắtđen nhánh của nam nhân,giống như có một vò rượu được ủ lâu năm làm người say mê, ánh mắt song sánh làm người ta mê muội.

Khóe miệng nam tử giật một cái: "Cốc chủ cho rằng đó là trứng gì?"

"Không đền trứng, ta g**t ch*t ngươi."

Con rắn: "..."

Tuy rằng cái ý nghĩ này rất đáng sợ, nhưng không biết vì sao Hài Hòa Hiệu lại nghĩ đây mới là sự thật, một sự thật khiến người ta cảm thấy khó thở.

"Trứng này ta không đền được, chi bằng ta lấy thân này báo đáp, đền cho nàng cái tốt hơn được không?"

Minh Thù duỗi tay đoạt lại trứng trong tay nam nhân, vừa cầm vào tay liền phát hiện có gì đó không ổn.

Nam nhân: "..."

"Dám giở trò đùa giỡnta à?"

Nó đường đường là thánh thú, loài người này ăn phải gan hùm mật gấu hay sao mà dám ăn nó?

Nam nhâncũng không có ý định chạy, hắn ở trên không, một lần nữa hiện ra, ngón tay thon dài phủi phủi quần áo không thấy bụi:

Từ có phải nam nhân hay không nhảy luôn qua vấn đề chủng tộc!

Chương 66: Thần Y Khuynh Thành (13)

Nam nhânvốn định tránh khỏi, nào ngờ con rắn ngu xuẩn kia vòng trở lại, ngăn cản hắn tránh né cành cây đánh vào đầu vai hắn.

Nam nhânvươn tay, cầm lấy tay Minh Thù nghiêng người sát vào Minh Thù, mùi thơm kỳ lạ phả vào mặt:

Một lần nữa, hắn xuất hiện không thấy chút nhếch nhác nào, dường như người vừa rồi bị đánh không phải hắn. Trên gương mặt tái nhợt mang theo vài phầnkhác thường: (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Minh Thù nhíu mày, ánh mắt liếc nhìn nam nhângần như sắp dựa hẳn vào nàng, thậm chí nàng có thể cảm giác được lông mi dài rợp bóng của nam nhân này, quét qua cằm thật ngứa.

Minh Thù ngồi chồm hỗm, níu vạt áo hắnkéo lại gần:

Nam nhânbị đánh đến lệch đầu, nàng lại dám đánh vào đầu hắn! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Con rắnrít lên, hai tên loài người đáng ghét các ngươi, đứng trên người nó có nghĩ đến cảm giác của nó không?

C·h·ế·t rồi?

Khỉ thật, cái tên ngốc này lại có kỹ năng này, trẫm không xử lý được hắn phải làm saođợi thế này sốt ruột quá.

Vốn vẫn đang sốngbây giờ lại bị hại c·h·ế·t.

Minh Thù xoay người tiếnđến, bànchân đạp lên lưng con rắn, nhẹ nhàng nhảy đến phía đối diện, cầm cành cây sắc như kiếm chém về phía nam nhân.

[…]

"..."

Nữ nhânđối diện dường như có chút thất vọng, nụ cười nhanh chóng thu lại, nhưng một khắc sau nàng lại cong khóe môi, ánh sáng trong mắt chất chứa đầy sự nham hiểm khó lường.

Minh Thù không gọi được tên đó là mùi hương gì, rất nhạt không gay mũi, lúc ngửi thấy rất thoải mái, còn có chút muốn đáp ứng bất kỳ yêu cầu gì của hắn.

Trẫm không thích con gái.

"Cốc chủ có biết vật trong tay là vật gì không?"

Lời này hình như không nên nói như thế?

"Cái này hẳn là có thể ăn, nhưng ăn thứ ngu xuẩn như thế, có ảnh hưởng chỉ số thông minh không nhỉ?"

Minh Thù ném cành cây xuống, đứng dậy liếc nhìn người xa xa:

g**t ch*t trứng của nàng rồi định phủi mông rời đi sao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khoan đã, ngươi có bản lĩnh thì đừng có chạy.

Trêunhau sao… (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Là ta xem thường Tuyệt Hồn cốc rồi."

Lửa giận trong mắt con rắngiống như đám lửa bên ngoài, nó mới rời đi có một lúc mà ở đây lại biến thành biển lửa, vất vả lắm nó mới tìm được một chỗ ở như thế!

Không! Được! Phép!

Góc bên kia đám cháy có không ít người đang đứng xem trận đấu.

Nam nhânmặt không thay đổi, đầu lưỡi hồng nhạt khẽ l**m bờ môi tái nhợt:

Trong lòng Minh Thù hết sức tức giận, nàng cất trứng màu đi, túm lấy một cành cây bên cạnh còn đang cháy đỏ, đánh nhanh về người đối diện, cành cây giống như hỏa tinh có thể làm không khí bốc cháy, khiến cho vô số ngọn lửa bay ra.

Minh Thù: "..."

Làm cho hắn lúc trước còn cố ý tránh khỏi cành cây đó.

Ngọn lửa được Minh Thù điều khiển giống như có ý thức, vây lấy nam nhântừ bốnphía, ngọn lửa không ngừng cuốn lấy cỏ cây như đang nỗ lực vươn cao, lan toảlớn hơn nữa...

Dù cho hắn lật cả sơn mạch Ma Phong cũng đền không được.

Cái tên c·h·ế·t tiệt này là dạng yêu tinh gì vậy?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 66: Thần Y Khuynh Thành (13)