Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 220: Tụ Chúng Tu Tiên (20)
"Quy củ có thể ăn sao? Ta không chơi với các ngươi, ta về ăn Linh Lộc của ta."
Lần này chưởng môn thực sự nổi giận, vỗ ghế quátlên: "Huyền Cơ, trong mắt ngươi có còn quy củ không?"
"Lý do này tháng trước người đãdùng rồi."
Chương 220: Tụ Chúng Tu Tiên (20)
Thái Diễn kiếm là thần binh lợi khí.
Sau khi Linh Kiếm Phong phong bế trăm năm, chuyện đệ tử lấy kiếm đều là đại sự khiến Ẩn Tông nhức đầu, người phụ trách chuyện này hàng năm đều hận không thể biến mất một năm thôi cũng được.
Đệ tử ngập ngừng vâng một tiếng: "Sư tôn, nói như thế nào với bên chưởng môn?"
Đệ tử lại hỏi: "Sư tôn, ngườinói năm nay có phảirất náo nhiệt hay không?"
Đan dược bình thườngcủa các phong, đại đa số thời gian đềudo bọn họ phụ trách là được, nhưng có vài đan dược phải là sư tôn tự mình luyện.
"Nửa năm, chuyện này cứ quyết định như vậy."
Tiếng nói lười biếng thong thả vang lên, thời gian xung quanh như chậm lại.
Đệ tử không dám nói lớn tiếng: "Đó là tháng trước, tháng này người còn chưa bắt đầu..."
Không biết là phong chủ nào lên tiếng.
"Sư tôn, nàng chọc giận chưởng môn, hôm nay rốt cuộc ta cũng thấy được nhân vật lợi hại hơn người."
Phong chủ Xích Hỏa Phong cũng không nén được giận: "Vậy ngươi còn không thừa nhận ngươi khi dễ Vân Dao sao?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Minh Thù liếc nhìn chưởng môn, giọngđiệu không chút thay đổi: "Sao ngươi không trực tiếp bảo ta giao Thái Diễn kiếm ra luôn đi?"
"Hả?"
"Có Thái Diễn kiếm là lỗi của ta sao?"
Ở Ẩn Tông ngươi không tu tiên, vậy ngươi tới làm gì?
Phong chủ Kim Lan Phong cười nhạt: "Ngay cả trúc cơ ngươicũng chưa lên được, nếu Thái Diễn kiếm ở trong tay ngươi gặp phải chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm, ngươi sao?"
Nửa năm trúc cơ với nàng mà nói cũng không khó, nhưng yêu cầu này của chưởng môn không hề có căn cứ, tam linh căn vốn tu luyện chậm, không tìm được biện pháp tu luyện thìđời này cũng không thể lên trúc cơ.
"Dùng rồi..."
Đệ tử buông quạt đira ngoài, một lát lại vui vẻ trở về: "Sư tôn, sắp đến thời điểm phát đan dược, có phải người bắt đầu luyện đan không?"
Chưởng môn quả thực không có ý cướp Thái Diễn kiếm.
Không khi dễ nàng ta, trẫm kéo thù hận ở đâu chứ?
Bên ngoài có biết bao nhiêu người mơ ước Thái Diễn kiếm, nếu như nàng thừa dịp bọn họ không chú ýmang Thái Diễn kiếm ra ngoài bị người ta đoạt mất, bọn họ biết đi đâu mà khóc đây?
"Ôi chao, các ngươi còn ép mua ép bán làm ta sợ muốn c·h·ế·t."
"Lúc này mới làm phong chủ được vài ngày, nàng liền đánh người. Chưởng môn sư huynh phải trừng phạt nghiêm khắc." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu không phải do quy củ, Quân Thanh lại lên tiếng tán thành, đoánchừng thật đúng là không ai công nhận chức phong chủ của nàng.
"Linh Lộc mênh mông là tình yêu của ta, thanh sơn trải rộng dưới chân, không tu tiên... LoạiLinh Lộc nàolà mỹ vị nhất nhỉ? Linh Lộc mập mạp từ bầu trời đến... Vừa đi vừa ăn Linh Lộc mới tự tại nhất, chúng ta muốn ăn thìăn đến sảng khoái, ngươi là Linh Lộc đẹp nhất phía chân trời của ta, ăn xong không tu tiên... Không tu tiên..."
Minh Thù đột nhiên hừ một tiếng: "Ta khi dễ đấy. Các ngươi định thế nào? Muốn đánh ta sao?"
Vì để sư tôn có lý do chính đáng không luyện đan, công việcmỗi ngày của đệ tử ở Ly Hồn Phong chính là nghĩ lý do mới, chờ người củaVô Ảnh Phong qua thì thuận tiện lấy ra hù c·h·ế·t họ.
"Ngươi bảo một tam linh căn như talên trúc cơ trong nửa năm sao?"
Chưởng môn nói: "Tam linh căn cũng có thể nhận được sựtán thànhcủa Thái Diễn kiếm, chứng minh ngươi cũng phải có chỗ lợi hại, ngươi không nỗ lực làm sao biết không thể?"
"Thì nóitâm tình ta không tốt, không muốn luyện đan."
"Ta nói, các ngươi nói cólý chútđi!"
"Nếu ngươi có thể tìm ra một lý do tốt, taliền không đi."
Minh Thù không nghe nổi nữa, cầm chân Linh Lộc đứng lên: "Là Vân Dao bất kính với ta trước nên ta mới ra tay. Sao lại biến thành ta khi dễ tiểu bối được chứ?"
Ăn Linh Lộc sao?
Minh Thù đáplạiphong chủ Kim Lan Phong: "Là một tam linh căn như ta, làm sao có thể làm khó dễmột thiên linh căn như nàng ta được chứ?"
Một đám ngốc lại dám đổi trắng thay đen!
"Bên Vô Ảnh Phong có động tĩnh gì?"
Đệ tử lắc đầu như trống vỗ: "Đệ tử đi chuẩn bị."
"Thái Diễn kiếm nhận ngươi làm chủ, chúng ta sẽ khônggiành với ngươi. Thế nhưng thực lực của ngươi quả thực... Thái Diễn kiếm rất quan trọng với Ẩn Tông, ngươi không có thực lực bảo vệ tốt nó, chúng ta cũng chỉ có thể làm như vậy. Nếu như ngươi không muốn giaoThái Diễn kiếm ra thì phải cố gắng tu luyện."
Bài hát này là ý gì? Chưởng môn, có thể đánh c·h·ế·t nàng không?
Minh Thù cười nhạt, không có chút sợ hãi, ngượclại còn buông lời phách lối: "Ta sẽ không tu tiên, ngươi cho ta hai năm ta cũng không có khả năng lên trúc cơ. Không phục thì ngươi đánh ta đi!"
Người nói là phong chủ Kim Lan Phong, có thành kiến cực kỳ lớn với Minh Thù.
Trên Vô Ảnh Phong, Minh Thù bị chưởng môn kéo đến đây, lúc này nàng đangngồi xổm một bên gặm một nửa chân LinhLộcnhư xem kịchvui.
"Thì ra là vì Thái Diễn kiếm." Minh Thù nhướng mày cười khẽ.
Nghĩ đến người điên trên Linh Kiếm Phong kia, Nhạn Dẫn không suy nghĩ gì, trực tiếp trả lời:
"Nói cũng phải." Nhạn Dẫn lẩm bẩm một tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Lúc đó chẳng phải lời nói một phíacủa Vân Dao sao? Nàng ta nói ta khi dễ nàng ta thì chính là ta khi dễ nàng ta sao?"
Cứ như vậy liền bất ngờ thừa nhận sao? Vậy lúc nãy ngươi cố gắng phủ nhận để làm gì?
"Đây chỉ là lời nói một phía của ngươi."
"Về chuyện của Vân Dao, chỉ có lần này, nếu lần sau ngươi lại như vậyliền xử trí theo quy củ của tông môn."
Đệ tử che miệng cười trộm: "Huyền Cơ sư tôn thực sự là phong chủ Linh Kiếm Phong, bọn người chưởng môn có thể làm gì? Nếu Huyền Cơ sư tôn gặp bất trắc, Linh Kiếm Phong lại bị phong bế."
Đột nhiên Nhạn Dẫn nhớ tới một việc, chậm rãi đứng lên: "Chuẩn bị đi."
Nhạn Dẫn im lặng: "Tháng sau phát chung đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Một gã đệ tử quạt mát cho người ngồitrên xích đu, vừa nhắcđến chuyện thú vị xảy ra ngàyhôm nay, trong lời nói không che giấu được kinh ngạc.
"Ngươi..."
Trước đây nghĩ Nhạn Dẫn đáng ghét nhất, bây giờ mới biếtkhông có đángghét nhấtchỉ có đáng ghét hơn.
Tháng nào cũng thăngcấp, người muốn phi thăng mấy lần vậy?
"Dù là phong chủcũng phải có dáng vẻ của phong chủ, ra tay với tiểu bốicòn ra thể thống gì? Chưởng môn sư huynh, ta đồng ý nghiêm khắc trị tội."
Chưởng môn không muốn tiếp tục tán dóc vớiMinh Thù, đơn phương định ra thời gian.
"Bỏ đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chưởng môn đau đầu: "Được rồi, đừng ồn ào nữa."
"Luixuống trước đi." Nhạn Dẫn phất tay bảođệ tử lui xuống.
Đại điện chợt yêntĩnh lại. Minh Thù tiếp tục gặm chân Linh Lộc.
Minh Thù vẫy tay đi ra ngoài, trong miệng còn ngânngagiai điệu.
"Có." Giọng khẳng định.
"Trong tay ngươi không phải có Thái Diễn kiếm sao?"
Nhạn Dẫn gỡ mặt nạ, giọng nói có chút bất mãn: "Không phải mới vừa phát sao?"
Minh Thù từ chối: "Ta không tu tiên."
Ông ta lại yêu cầu mình lêntrúc cơtrong nửa năm, đây không phải là làm khó thì là cái gì?
...
Chỉ nửa ngày mà Minh Thù đã đắc tội với toàn bộ tầng lớp cao nhất củatông môn, đoán chừng là ngườiđầu tiên từ trước đến nay.
Chưởng môn hạgiọng nói: "Huyền Cơ sư muội, cho ngươi nửa năm, nếu ngươi còn không lên trúc cơ, vậy thì ngươi giao Thái Diễn kiếm ra đây, Vô Ảnh Phongbảo quản thay ngươi, thế nào?"
"Ta muốn bế quan thăngcấp."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.