Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 179: Cầu Cưới Thiên Kim (12)
Thư ký Chu lắc đầu: "Không rõ." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiểu thưNguyễn thị...
Giọng nói của Tần Triệt vang lên phía sau:
Thư ký Chu nói tin tức mình nghe được cho Thẩm Viễn Chiêu:
Minh Thù hơi tò mòhỏi.
Thẩm Viễn Chiêu gật đầu: "Nguyễn thị chỉ có mình cô ta là người thừa kế, nếu như quan hệ của cô ta và Tần Triệt không thân thiết, đối với sự phát triển sau này của chúng ta cũng không quá tốt."
"Tiểu Ly, sao cậucó thể đối xử với bệnh nhân như thế..."
"..."
Tôi cho anh đi c·h·ế·t, anh có đi không? Phương thức kéo giá trị thù hận của trẫm,có vấn đề sao?
Vừa dứt lời, tay cô đã bị Tần Triệt nắm, hắn nói:
Chúng ta thực sự không quen.
Nam Ưu Ưu hành hạ nữ chính như vậy, đoán chừng là sợ nữ chính bị nhận ra quay về Nam gia. Bây giờ cách lúcnữ chính và Nam gia quen biết nhau,còn có một khoảngthời gian. Minh Thù đứng dậy đi ra ngoài.
"Nguyễn Ly, tóm lạicô tới làm gì?"
Hắn tức giậncầm di động gọi vệ sĩ bên ngoài đivào rót nước.
"Đánh..."
Tần Triệt để Minh Thù ngồi xuống.
"Cần gọi vệ sĩ không?"
Thư ký Chu thận trọng hỏi: "Ý của Thẩm tổng là..."
Nam Ưu Ưu nổi giận: "Nếu như chỉ tới xỏ xiên, vậy thì mời cô rời khỏi, ở đây không hoan nghênh cô."
Tuy nhiên, hắn cũng không biết vì sao.
Trong lòng Nam Ưu Ưu hoảng loạn, tay ở dưới chăn nắm chặt góc áo, giả vờ bình tĩnh:
Tai nạn giao thông?
Ngày hôm sau, Minh Thù nghe nói Giang Đóa phải gánh trách nhiệm này, tuy rằng không bị đuổi việc,nhưng bị chuyển sang ban khác làm hậu cần không có chút tương lainào.
Minh Thù dựa vào cửa sổ, dùng di động mới lướt xem danh sách tin tức, Tần Triệt liếc cô vài lầnnhịn không được nói:
Tần Triệt cắt ngang câu chuyện của Minh Thù và Giang Đóa.
Tóc bù xù xõara hai bên sườn mặt,hiện ra khuôn mặtđẹp mắt, ánh sáng nhạt phớt qua lông mi hắn, tạo thànhbóng hình quạt dưới mí mắt.
Tần Triệt không khống chế đượcchâm chọc: "Thân là bạn gái, em đối xử với bạn trai như vậy sao?"
"Không rảnh."
Minh Thù có ý tốtđề nghị: "Vậy anh đổi người khác đi!"
Minh Thù đột nhiên xông tới, Nam Ưu Ưu có hơi ngạc nhiên, sau đó cảnh giác ngồi dậy:
Tin tức của Tần Triệt không dễ hỏi thăm, hắn có thể nghe được mấy tin nàyđã tốn không ít sức lực.
"Hiện tại, người trong phòng đều xác nhận là Giang Đóa, tôi đã xem qua camera, lúc đó trong phòng làm việc đúng làchỉ có mình Giang Đóa, cô ấy là đối tượng nghi ngờlớn nhất. Thế nhưng, tôi nghĩ Giang Đóa không giống người sẽ làm ra chuyện này."
Chương 179: Cầu Cưới Thiên Kim (12)
"Điều trađược quan hệ của Tần Triệt và Nguyễn Ly không?"
...
"Tay có đau không?"
"Chuyện ngày hôm nay đã điều tra xong sao?" Thẩm Viễn Chiêu lại hỏi.
Tần Triệt: "..."
Thẩm Viễn Chiêu ở phòng bệnh chờ Nam Ưu Ưu ngủ mới rời đi.
Joseph nói liên tụcở bên kia,bảo hôm nay đàm phán hợp đồngcùng Nguyễn thị, cũng xác định thời gian ăn cơmcùng Minh Thù. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Cô tới làm gì?"
Thẩm Viễn Chiêu im lặng một lúc: "Chờ tin tức đi."
"Không muốn nghe."
"Cô cũng rất liều mạng đó, vì hãm hại Giang Đóa mà không tiếc để bản thân nguy hiểm, cũng không sợ rách mặt nhỉ?"
Giang Đóa vốn định chờ sau khi Thẩm Viễn Chiêu rời đi, đi xem Nam Ưu Ưu nhưng mà Thẩm Viễn Chiêu vẫn luôn ở phòng bệnh cùng Nam Ưu Ưu. Trong lòngGiang Đóa khó chịu, cuối cùng nói lời tạm biệt với Minh Thù, tinh thần sa sút bỏ đi.
Minh Thù đóng cửa lại, hỏi với giọng điệu dịu dàng.
Tần Triệt cảm thấy mình đúngchính là bạn trai hai mươi tưđạo hiếu. Muốn tiền cho tiền, muốn đánh cho vệ sĩ. Đời này của hắn, cũng chưa từng thấy ai tốt như vậy.
Trẫm bôi đen chính mình như vậy, xin ngươi hận trẫm một chútđi!
Thư ký Chu nói: "Điều trađược Nguyễn Ly đứng tên một căn nhà và một chiếc xe, chiếc xe kia hay ra vào Tần gia,nhưng cô ấy là tiểu thưNguyễn thị, có nhà có xe cũng không có gì kỳ lạ. Chỉ là quan hệ thế nào với Tần gia tạm thời còn chưa có tin tức, phải chờ tin tức bên kia đưatới."
Minh Thù quay đầu liếc mắt nhìn hắn: "Tự mình rót."
Thư ký Chu chờ ở bên ngoài, thấy tổng tài mình ra ngoài thì nhanh chóng nghênh đón.
"Em đi đâu vậy?"
"Cô muốn làm gì?"
Vẻ mặt Giang Đóa trở nênảm đạm, mình nên làm gì bây giờ? Ngay cả ngườihại mình là ai cũng không biết. Nam Ưu Ưu còn bị thương, nếu có chuyện gì thìmình phải nhận trách nhiệm này như thế nào.
Trước đây...
"Tần Triệt?"
...
"Trước hết nghĩ xem cậu nên làm gì đi."
Tuy rằng không quen, nhưng Minh Thù vẫnhá miệng nói:
Tần Triệt đảm bảo: "Sau này, tôikhông bao giờ làm em tức giận nữa, em nói cái gì chính là cái đó."
Minh Thù trực tiếp đi về phía phòng bệnh của Nam Ưu Ưu, Thẩm Viễn Chiêu không ở đây, lúc này Nam Ưu Ưu một mình trong phòng bệnh.
Thu lại sự châm chọc quen thuộc, gương mặt đó trông cực kỳ thoải mái.
Trực giác nói cho cô ta biết có gì đó không thích hợp.
Sắc mặt Tần Triệt có chút biến đổikỳ diệu, giống như là không thể tin, lại giống như nghẹn họng không nói gì.
"Em không nên gạt tôi, em không phải người như thế, tôi có thể cảm nhậnđược."
"Thẩm tổng, Tần Triệt cũng ở đây."
"Tôi muốn uống nước."
"Em thực sự chính là người như vậy."
"Nhịn uống đi."
Đánh gì chứ, con gái nhà lành, không có chút thùy mịsao? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Em qua đây một chút."
Tần Triệt chỉ kim trên tay: "Không thể xuống giường."
Thư ký Chu chủ động giải vây cho Giang Đóa.
"Tôigọi bác sĩ rồi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tôi nghe không hiểu cô đang nói cái gì."
"Em chính là cặn bã, trước đây anh hận em c·h·ế·t được. Bây giờ tiếp tục hận em đi, chúng ta ở chung không có kết quả tốt đâu."
Nhưng đẹp lại không thể như đồ ăn vặt. Ăn đồ ăn vặt đã. Minh Thù rút tay mình ra, không chút do dự rời khỏi phòng bệnh.
Hắn dẫn Nguyễn Ly theolà muốn thử xem thân phận của cô, không ngờ lại bị cô ta làm cho bất ngờ lớn đến vậy.
Thư ký Chu có hơi mù mờkhông hiểu ý tổng tài nhà mình là gì. Là để Giang Đóa gánh trách nhiệm này hay là...
"Trước đây à, em đặc biệt khốn nạn, hút thuốc uống rượu, đánh nhau c·ờ· ·b·ạ·c, còn ở bên ngoài cho anh đội nón xanh, nuôi một vài người yêunhỏ..."
Chuyện tối hôm qua, hắn càng nghĩ càng thấy là do Nguyễn Ly và Tần Triệt sắp xếp bẫyhắn.
"Tôinhất định là chọc em tức giận,nên em mới giận dỗi tôinhư thế."
Minh Thù để di động xuống, ý cười đôi mắtmơ hồ hiệnra không tốt. Cô cất điện thoại vào túi, nhấc bước chân đi qua, cao ngạo nhìn Tần Triệt.
Đặc biệt khi Nam Ưu Ưu bị thương, vẻ mặt nhẫn nhịn lại quật cường.
"Chỗ cô bị thương là ởcánh tay, chứ không phải đầu."
Trong lòng Thẩm Viễn Chiêu có chút mâu thuẫn, hắn cảm thấy mình hẳn là thích Giang Đóa, cũng không biết vì saomỗi lần ở chung với Nam Ưu Ưu thì hắn lại cảm thấy người mình thích là Nam Ưu Ưu.
"Em nói cho tôi nghe xem, trước đây chúng ta ở chung thế nào?"
"Không cần."
Cô gái kiahoạt bát như con thỏ trắng nhỏ, tâm tínhlươngthiện, nhìn không giống người làm ra chuyện này.
Ngón tay thon dài của hắnnắm lấy tay cô, hơi siết chặt.
"Tôicó lời muốn nói với em." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nghi ngờ bản thân.
"Ngoài ý muốn?"
Chờ Minh Thù nói xong, Tần Triệt đã dựa vào cô ngủ.
Nhận được điện thoại đúng lúc,nên Tần Triệt tránh được một trận đòn, Minh Thù lấy điện thoại ra nghe.
Thẩm Viễn Chiêu đè tâm tình hỗn loạn trong lòng xuống: "Mau chóng cho ra kết luận, đừng cho chuyện này mở rộng ảnh hưởng."
Hay là đánh một trận trước?
Thẩm Viễn Chiêu nhíu mày: "Hắn làm sao?"
"Vâng."
Nam Ưu Ưu lại nghe ra được không có sự quan tâmtrong đó.
"Nghe nói là xảy ra tai nạn giao thông, nhưng không có gì đáng ngại."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.