Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1520: Hoa thần trên trời hạ xuống (23)
Anh Lạc đang nghi hoặc liền thậy Minh Thù đột nhiên đánh lén ma tộc.
Ma tộc tiến vào nhanh đến quỷ dị.
Anh Lạc nhìn chung quanh một chút, khẽ cắn môi, sau đó vội vàng đi theo.
Vì sao ngươi chỉ là một con pháo hôi, kịch c*̃ng nhiều như vậy! CMN!
"Ngươi không phải ma tộc!" Ma tộc thấp giọng một tiếng.
Hai tỗc Thần Ma cùng tồn tại, tự nhiên có đạo lý của nó.
Lăng Vô rất nhanh liền tới.
"Thần tộc là đám tiểu nhân hèn hạ!"
"Lên!"
Ma tộc cùng Thần tộc đồng thời động thủ.
Cô lại đi lấy đồ ăn vặt sao?
Hắn dễ đuổi như vậy sao?! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Minh Thù rất thành thật: "Xem kịch."
Minh Thù một mặt vô tội: "Ta có thể làm gì?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Móa nó, chơi bọn hắn!"
Ma Quân muốn gặp Lăng Vô.
Ma tộc dò xét Minh Thù mấy lần.
Tốt xấu gì cô ấy cũng còn nhớ thân phận của mình.
Cho nên để cô khôi phục thân phận căn bản chính là thuận tiện đúng không?
"Dù sao sớm muộn gì bọn hắn cũng phải đánh nhau, ta chỉ là để bọn hắn đánh nhau sớm, náo nhiệt một chút, có vấn đề gì?"
Minh Thù nhíu mày hỏi: "Ngươi không trách cha ngươi?"
"Ngươi muốn khai chiến như vậy?" Minh Thù liếc cô ấy một chút.
Ma tộc không phục: "Các ngươi đánh lén!"
"Ngươi chuyện này... Còn không tính làm gì sao?"
Anh Lạc đang nhìn chăm chú, đột nhiên phát hiện Minh Thù chạy sang một bên.
Không chịu giao Hạnh Hoa cho hắn, cho nên thay một nữ nhân khác?
Chương 1520: Hoa thần trên trời hạ xuống (23)
Minh Thù: "..."
Thần tộc bên kia đang làm gì?
Tại sao lại là cô!
Ma Quân mi tâm cuồng loạn.
Minh Thù bị ma tộc ngăn lại.
Minh Thù chuyển hướng bên phải, Anh Lạc đang nháy mắt ra hiệu với cô.
"Ngươi..."
Thần tộc bên này một chút phòng bị cũng không có, Thiên Đế triệu tập người đến Lăng Tiêu Bảo Điện khẩn cấp định ra một phương án.
"Hắc."
"Ta muốn gặp Ma Quân của các ngươi." Minh Thù cười nói.
"Xảy ra chuyện gì?" Ma Quân thấy động tĩnh của mình bên này, cau mày hỏi.
Ma Quân tại ma tộc có Diệt ma trận uy h**p, lại còn dám đuổi tới Cửu trọng thiên.
Sống được lâu, báo thù đều tùy ý như thế.
Thần tộc bên này thì là đại tướng của Thần tộc, hai bên lúc này ở thế giằng co, ai cũng không hề động thủ.
Ma Quân từ phía sau bay lượn đến phía trước, đội ngũ Thần tộc có chút rối loạn hẳn lên.
Không đánh nhau, trẫm làm sao bắt tiểu tinh nghịch?!
"Ngươi còn muốn làm gì?"
Ma tộc đi qua hỏi vài câu, rất nhanh trở lại bẩm báo: "Bẩm Ma Quân, có một nữ nhân của Thần tộc bảo là muốn gặp ngài đầu hàng."
"..."
Minh Thù xém chút bị hoa sặc c·h·ế·t.
Minh Thù quấy rối hai bên, cục diện này càng đánh càng không thu lại được.
Lăng Vô làm sao có thể giao Hạnh Hoa ra, nhưng vẫn không có đánh nhau, vẫn luôn chiến đấu bằng nước bọt.
Hai bên chiến nước bọt càng diễn càng liệt.
Cô nhìn về phương hướng Anh Lạc chỉ.
Có thể thấy được Ma Quân là yêu đến thâm trầm.
Minh Thù mang theo dưa leo chạy tới Nam Thiên môn xem náo nhiệt.
"Rốt cục bọn hắn có đánh hay không?" Anh Lạc chờ đến có chút không kiên nhẫn, Minh Thù đã trở về lấy hai lần đồ ăn vặt vẫn chưa đánh nhau.
Liền tại thời điểm bọn hắn biết được tin tức, ma tộc đã mang theo đại quân tới gần Cửu trọng thiên.
Bên ngoài Nam Thiên môn đen nghịt một mảnh, ma khí trùng thiên.
Ma tộc bên kia tránh ra một con đường.
Một bóng đỏ hiện lên trong mắt Minh Thù, bả vai bên trái bị người ta vỗ một cái, quay đầu nhìn lại là một khoảng không.
Anh Lạc bưng lấy mặt: "Lại không có đánh nhau, có gì đáng xem. Ài, ngươi nói bọn họ còn muốn giằng co bao lâu? Có đánh hay không?"
Bạo động trong đội ngũ ma tộc đang dần dần lớn.
"Ài ài ài, mau xem mau xem..." Anh Lạc bỗng nhiên chụp lấy Minh Thù.
"Hắc hắc..." Anh Lạc xoa xoa tay: "Trước kia ta vẫn luôn bị cha ta cùng ca ca giam giữ không cho phép ra ngoài, ta sớm đã muốn luyện tay một chút, còn có tên ma tộc lần trước, ta nhất định phải báo thù! Tiểu nữ tử báo thù, trăm năm không muộn!"
Minh Thù nghe một bên lỗ tai, đại khái chính là để Lăng Vô đem Hạnh Hoa giao ra, không thì liền khai chiến.
Nơi đây hẳn là để tiểu yêu tinh đến xem.
Anh Lạc trừng lớn mắt, cô cô cô... Cô đang làm gì?
Mặc dù cô ấy thật sự muốn đánh nhau, nhưng cô ấy cũng không có nghĩ qua như vậy.
Minh Thù một thân váy đen, chỉ cần không nhìn kỹ mặt của cô, trong lúc hỗn loạn kỳ thật cũng không có nhiều người sẽ chú ý đến cô.
"Các ngươi mắng ai hèn hạ?"
Trong đội ngũ cũng không thấy Ma Quân.
Minh Thù cũng cảm thấy bọn hắn thật kiên nhẫn.
Nếu như ma tộc diệt vong chỉ còn lại Thần tộc, Thần tộc không có gì uy h**p sẽ phát triển trở thành bộ dáng gì?
Minh Thù cùng Anh Lạc lúc này đã chạy tới gần khu vực của ma tộc, mượn tầng mây che chắn thân hình của mình.
-
"Lại dám đánh lén, có bản lĩnh mẹ nó đừng giấu đầu lòi đuôi!"
Thần tộc bên kia nghe thấy tiếng mắng liền không phục mắng lại.
Anh Lạc bĩu môi: "Lần trước ta cố kỵ Hạnh Hoa, không dám xuất toàn lực, ai biết cô ta lừa ta như vậy?"
Minh Thù phá đám: "Lần trước không phải ngươi không đánh thắng?"
Dẫn đầu chính là hộ pháp Bát Kỳ cùng Hổ Diễm, cờ của ma tộc im ắng tung bay.
Thần tộc... Nữ nhân? Đầu hàng?
"Đúng, ta tới đầu hàng." Minh Thù một mặt chân thành, làm cho người ta không phân biệt được là thật hay giả. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng Anh Lạc phát hiện phương hướng Minh Thù chạy không đúng lắm, cô giống như... Giống như... Đi về phía ma tộc bên kia.
Minh Thù cùng Anh Lạc ngồi xổm ở phía sau tán gẫu.
Anh Lạc chần chờ.
"Tại sao phải trách ta cha?"
"Há, ngươi nói cái này sao, cha ta nói, nếu để cho Lăng Vô tìm được cớ, Hạnh Hoa chẳng những sẽ không phải lên Vấn tâm đài, có lẽ ngay cả bãi chức Hạnh Hoa cũng không được. Nhưng ông ấy cho Lăng Vô một bậc thang, thuận thế bãi trừ vị trí Hoa Thần của Hạnh Hoa, vị trí Bách Hoa chi thần có thể không trèo được tốt như vậy, cha ta nói, đây là phương thức giáo huấn Hạnh Hoa tốt nhất. Thuận tiện còn có thể để ngươi khôi phục thân phận, một mũi tên trúng hai con chim."
Bá ——
Minh Thù cắn hai miếng dưa leo, tộc trưởng Phượng tộc này cũng thật khôn lỏi a!
Dần dần thế cục không khống chế được, Ma Quân cùng Lăng Vô đều ngăn không được.
Minh Thù đánh lén xong liền chuyển sang nơi khác tiếp tục đánh lén, trêu chọc một chút liền chạy.
Bất quá một lát sau có Thần tộc chạy về phía sau đoán chừng là đi báo tin.
"Một đám rùa rụt cổ, không có % a MP;a MP;@# $..."
Cho nên ma tộc dự định kéo Minh Thù ra ngoài chém. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bên ngoài Nam Thiên môn lập tức có tiếng chém g·i·ế·t lay trời.
Lúc này, Thần tộc đột nhiên phái người tới đầu hàng.
Bên ngoài tương đối hỗn loạn, bên trong lại rất có trật tự.
Thật sự là hồng nhan họa thủy.
"Làm gì!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Anh Lạc học theo cô ngồi xuống: "Ngươi đang làm gì?"
"Hắn cũng không giúp ngươi giáo huấn Hạnh Hoa."
Ma Quân nhìn về phía bên kia, bóng người di chuyển, che chắn đến cực kỳ chặt chẽ, không thấy rõ là ai.
Anh Lạc theo dõi toàn bộ hành trình, trong đầu đều là hình ảnh cô châm ngòi ma tộc cùng Thần tộc đánh nhau.
Cô ấy là một Thần tộc.
Minh Thù: "..."
"Đến cùng là ai chạy đến địa bàn của chúng ta trước?"
Ma tộc bị tung bay một mảnh, lộ ra người ở bên trong.
"Ài... Ngươi đi đâu?"
Cứ như vậy vào không được, Minh Thù chỉ có thể đánh vào.
Bất kỳ vật gì không có gì áp chế liền sẽ xấu đi.
Nhưng lại an tĩnh đến quỷ dị.
Anh Lạc bị Minh Thù kéo đi, cô ngồi trên mây gặm dưa leo, sau đó đứng dậy đi về phía ma tộc.
Tại sao lại có cảm giác là âm mưu?
Cứ nhìn đối phương như vậy, có thể nhìn c·h·ế·t đối phương sao?
"Không phải ngươi muốn đánh nhau sao? Còn không đi?"
Thần tộc giễu cợt: "Ai đánh lén, là các ngươi tự biên tự diễn, vu oan cho chúng ta!"
Khí tức trên người Ma tộc cùng Thần tộc khác biệt rất lớn, coi như Minh Thù cố ý thu liễm một chút, cách gần nhau, quan sát tỉ mỉ một chút vẫn sẽ lộ ra nguyên hình.
Tràng diện rộng lớn bao la hùng vĩ.
Ma tộc: "..."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.