Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 145: Bút Ký Zombie (14)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 145: Bút Ký Zombie (14)


Không hổlà người ngoài hành tinh.Nói chuyện nghệ thuật như vậy.

Trước đó, Phàn đội trưởng rất cảm kích lần đóMinh Thù cứu hắn, nhưng khi Minh Thù cùng Trần Duy gây sựkhiếnPhàn đội trưởng cảm thấy Minh Thù rất tồi.

Đối mặt với chất vấn của Hứa Sóc, ánh mắt Quý Nam dừng trênngười Ninh Nhạc.

Minh Thù mím môi cười, đột nhiên vươn tay nắm cánh tay Ninh Nhạc.

Dường như Hứa Sóc nhận thấy có người nhìn mìnhhắn quay đầu nhìn lại, sau hai giây:

"Đợi đã."

"Quý Namđây là địa bàn của tôi, ai cho cậu đưanhững người này đến đây?"

Cũng là vì sự nghiệp!

Hắn tiến lên vài bước, rầm một cái đóng cửa lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng hắn lại càng giốngngười điênmà toàn bộ đại học Đằng Giang đều sợ hãi.

Một giây sau.

Cho nên trong cốt truyện rấtcó khả năng Phàn đội trưởng không tìm được Hứa Sóc, Hứa Sóc vì lý do nào đóđã c·h·ế·t hoặc là hắn vớiQuý Nam đã mỗi người một ngả, nói chung làkhông nhắc đến chuyện của hắn.

Đang yên đang lànhđánh nhau với người ta. Bây giờ vẫn đang ở địa bàn của người khác, cô còn không biết giữ mình một chút nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Minh Thù men theo đường đi được một lúc, đột nhiên nhìn thấy phía trước có ánh sáng.Cửa không khóa, nam sinh mặc áo blouse trắngđứng trước bàn mổ im lặng suy nghĩ.

Quý Nam thì thầm vàicâu với Phàn đội trưởng, nói hiện tại tâm tình Hứa Sóc không tốt, ai nói cũng không nghe.

Ninh Nhạc không thích giọng điệu của Minh Thù. Suy nghĩmuốn mượn sức Minh Thù của cô ta cũng phai nhạt dần. Cô gái này lợi hại thì lợi hại, nhưng không thể khống chế,không dễ lợi dụng.

Phòng nghiên cứu này là địa bàn của người khác, cô đột nhiên xuất hiện ở nơi nàybị người khác phát hiện liền ra tayđánh người. Đầu óc những người này sẽ suy diễn ra bao nhiêu chuyện?

"Rời khỏi chỗnày trước rồi hãy nói." Quý Nam nói.

"Hứa Sóc?"

Trẫm không chơi với đồthần kinh, sợ lắm.

Minh Thù nghĩ cô gái này cũng thật ngạo mạn.

"Phàn đội trưởng có lời muốn nói với cậu."

"Tôi là giảng viên của Đằng Giang." Minh Thù cười.

Ánh mắt QuýNam có chút nghi ngờnhìnMinh Thù.

Biểu cảmHứa Sóc rất khó coi:

Trần Duy tắm rửa xongngồi một góc với Ninh Nhạc, trên khuôn mặt nhỏ nhắn mang theo một chút sợ hãi.

Khi gặp zombie thìhoảng sợ vô cùng,nhưng khi không có zombie lạilập tức liền biến thành một công chúa kiêu ngạo.

Trần Duy thấy Minh Thù đi ralập tức mở chế độcay nghiệt, hừ lạnh liên tục.

Tóm lại, yếu tố quan trọng hơn là thân phận củaMinh Thù.

Trần Duy nói đứt quãng lý lịch người tên là Hứa Sóc này, chỉ hai mươi tuổinhưng lý lịch còn phong phú hơn người trưởng thành.

Một kẻ thật cao ngạo.

Ninh Nhạc từ phía khácđi tới, ánh mắt đảo qua người Minh Thùkhông dừng lại lâu lắm.

"Không nghe."

Minh Thù đi rửa mặt sau cùng. Lúc cô đi ra, trong phòng thí nghiệm chỉ còn lại ba học sinh kiavà chiến hữu của Triệu đội trưởng, những người còn lại không thấy đâu.

Quý Nam mặt không thay đổi,nhìn cửa chậm rãi đẩy ra.

Trần Duy nắm tay Ninh Nhạc, lạnh run: "Cậu không biết... Hắn rất đáng sợ."

"Đáng sợ?"

Hứa Sóc trực tiếp từ chối: "Mau cút đi." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai người ở trên lối đi đánh nhau.

"Hắn đã từng g·i·ế·t người..."

"Đó là Hứa Sóc..."

Hứa Sóc không cho hắn cơ hội nói chuyện, hừ một tiếng:

"Yên tâm, tôi sẽ không làm gì cô ấy." (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ngươi không đóng cửacòn trách trẫm?

Hắn mới là toàn tài của đại học Đằng Giang.

Hắn dừng một lúc, kéo cửa ra chỉ vào zombie trên bàn mổ: "Các người là từ bên ngoài tới à? Zombie ởbên ngoàivới ở đây có gì khác nhau không?"

Ninh Nhạc có hơi hiếu kỳ. Nam sinh kia nhìn có vẻkhông đáng sợ, trái lại có chút đáng yêu...

...

Hứa Sóc đột nhiên gọi bọn họ lại, chỉ vào Minh Thù:

Đồ thần kinh.

Quý Nam cũng không rõ, lời này của Hứa Sóc tin cậy được đến đâu. Hắn cũng không thân thiết gì với Hứa Sóc, chỉ là trong khoảng thời gian này, chỉ có bọn họ bị vây ở đây sống với nhau mới có chút quen biết.

"Các ngườiđang làm gì vậy?" Phàn đội trưởng cau mày hỏi.

Ninh Nhạc có chút mờ mịt, Hứa Sóc thìsao?

Hứa Sóc hừ một tiếng: "Giảng viên của Đằng Giang tôi biết hết, cô không phải."

Minh Thù bắt lấy đồ vật bên cạnh nhảy lên, Ninh Nhạc theo bản năng muốn tránh ranhưng mà động tác rút lui của cô ta đột nhiên dừng lại, mạnh mẽ nhậncú đá của Minh Thù.

Lần thứ hai Minh Thù bị nhốt ngoài cửa.

Minh Thù mặc kệ cô ta, cầm ba lô của mình rời khỏi phòng thí nghiệm.

Cảm giác đau đớn tới chừng nào.

Không ra tay, làm sao có thể làmnữ chính giảkhắc sâunhớ kỹ trẫm?

"Diệp Miểu, cô lại làm gì vậy?"

"Tôi ở đây làm gìthì liên quan gì tới cô?"

"Cô ấy ở lại."

"Cô không phải giảng viên của Đằng Giang sao? Giải đáp thắc mắccủa tôi không phải là điều dĩ nhiên sao? Mặc dù bây giờ là mạt thế nhưng thân là giảng viên, phải có tâm."

Đáy mắt Quý Nam có chút không vui.

Quý Nam: "..."

Người là hắn mang vào, những người này và những người trước chẳng khác gì nhauđều là bất kỳ giá nàocũng muốntrói Hứa Sóc mang đi.

Trong lòng cô ta tràolên lửa giận, đứng dậy đánh tớira quyền đánh về phía mặt Minh Thù.

"Ừm, ngại quá. Tôi mới vừa được thông báocòn chưa nhậm chức, đương nhiên không tính. Hơn nữavới tình hìnhhiện nay, nhân tính còn phải nghi ngờ,chứ đừng nới đến đạo đức nghề giáo gì đó."

Chương 145: Bút Ký Zombie (14)

Zombie nằm trên bàn mổ, tay chân bị giam cầmtức giận rít gào.

Đào hố cho mình nhảymay mà trẫm thông minh.

Phòng nghiên cứu ngầm lớn như vậy, người sống bên trong cũng chỉ có hai người Quý Nam và Hứa Sóc, cả một đoạn đườnglạnh lẽo đến run người.

Minh Thù bắt lấy tay Ninh Nhạc, đè xuốngchân dài đá vào bụng của cô ta. Cơthể Ninh Nhạc ngã về phía sau, Minh Thù đá vào khoảng không.

Hứa Sóc đột nhiên không nhịn được nói.

"Quý Namnếu cậu không bảo bọn họ cút đi, tôi sẽ ra tay đấy."

Minh Thù xem qua cốt truyện. Người này cơ bản không hề xuất hiện.Khi Quý Nam và nữ chính gặp nhau là khi hắnlẻ loi một mình, khi đó cũng không phải là ở phòng thí nghiệm này.

"Tại sao tôi phải nói với cậu?"

Ninh Nhạc như là bình tĩnh kểlại sự việc.

Cơthể không khống chế ngã ngửa về phía sau, được một người đỡ lấy.

"Tôi chỉ hỏi cô một chút, cô việc gì phải nói chuyệngay gắt như thế?" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Phàn đội trưởng, cô ấy đột nhiên ra tay..." Ninh Nhạc bình tĩnh giải thích.

"Đến mức phải đánhđó." Minh Thù gật đầu.

Hứa Sóc không lên tiếng, hắn nhìn chằm chằm Minh Thù một lát, rầm một cái đóng cửa lại.

Nhưng mà Hứa Sóc thật sự rất có bản lĩnh.

Chỉ có thể nói là hắn biết một số thói quen của Hứa Sóc, Hứa Sóc vốn chẳng coi hắn ra gì. Chỉ khi nào cần tới, Hứa Sóc mới để ý đến hắn.

"Tuy rằng tôi không biết đắc tội chỗ nào với cô, nhưng tôi chỉ hỏi một chútsao cô lạiở chỗ này, cô một câu cũng không nói lạira tay với tôi?"

"Bây giờ chúng ta là một đội, cô có cái gì không hài lòng đến nỗi phải đánh người?"

"Các người ở bên ngoài ồn ào cái gì đấy?"

"Diệp Miểu, cô ở đây làm gì?"

"Nhìn cái gì mà nhìn? Muốn biến thành giống như nó à?"

Xét thấy đây là chỗ của người khác Phàn đội trưởng không phản đối, để Ninh Nhạc rời khỏi nơi này trước,quay vềgiải quyết chuyện hai người kia đánh nhau.

Minh Thù: "..."

Ninh Nhạc cảm thấy trời đất chao đảo,cả người ngã trên mặt đất.

Minh Thù đột nhiên ra tay, hơn nữa lực và tốc độ đều cực nhanh. Ninh Nhạc cơ bản không kịpphản kháng, bị ném xuống mặt đất mới phản ứng kịp.

Minh Thù đang chuẩn bị đithì cửa đột nhiên lại mở, gương mặt Hứa Sóc từ bên trong nhô ra: "Cô cũng là học sinh Đằng Giang sao?"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 145: Bút Ký Zombie (14)