Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 82: Đạt Thành Hợp Tác

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82: Đạt Thành Hợp Tác


Sau khi nữ tiếp khách đi, Lâm Thính Nguyệt mới lần nữa mở miệng.

Phải biết, nơi đây là Tây Hoang, nơi cằn cỏi nhất Vĩnh Hằng Đại Lục, cũng như là nơi có chiến lực tu sĩ yếu nhất nhưng lại đông nhất, vậy nên giá trị của linh thạch nơi đây cũng rất thấp, đối với một Luyện Khí Cảnh tu sĩ thì 100 viên có thể được tính như là một gia tài, nhưng Ngưng Linh Khí Cảnh tu sĩ lại không.

"Ừm~~! Không tệ, mặc rất thoải mái, gọn gàng, không bị vướng bởi viền quần áo, mát mẽ. Thêm nữa, nó còn tôn lên đường cong cơ thể, rất phù hợp với loại hình kinh doanh của th·iếp thân!!"

"Chậm nhất là ngày mốt." Vân Yên nghĩ xong nói.

"Cô nương không cần dò hỏi, ta sẽ không nói ra xuất sứ của nó đâu!! Thứ ta muốn biết là, cô nương cảm thấy thế nào?? Thích chứ??" Vân Yên không trả lời, thay vào đó là hỏi ngược.

Là nơi mà Thanh Minh trước đó đã tới trước đó.

Lâm Thính Nguyệt nhìn xem bộ dáng của mình trong gương liền không khỏi cảm thấy hài lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Được!! Hợp tác vui vẻ." Lâm Thính Nguyệt đưa tay ra.

"Vũ Yêu?? Vũ Mị?? Thật là hai cái tên đầy ý tứ!! Không biết hai vị có biết một người tên là Vũ Lệ không??" Lâm Thính Nguyệt dò hỏi

Hai nữ cũng không có bao nhiêu quy củ, cũng tiến tới trước bàn, mỗi người một chỗ ngồi xuống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Thật mềm!! Mịn nữa!!"

"Hai vị, đã đến thì mời ngồi!!" Lâm Thính Nguyệt trước tiêm mời chào.

"Thích hay không, cũng không thể chỉ sờ qua là nói được. Không biết thứ này làm sao mặc nhỉ??? Hai vị có thể chỉ th·iếp thân không??"

Nhìn xem không ai nói gì, Lâm Thính Nguyệt cứ nghĩ là hai người không hài lòng với mức giá, bèn tăng lên một chút.

"Đúng vậy!!"

Được phân phó, Thanh Mạn cũng gật đầu: "Ừm!"

Thời gian không quá dài, Lâm Thính Nguyệt cảm thấy khá hài.

Nữ tiếp khách tinh ý, tới bên cạnh bàn cầm lên ấm trà, rót cho mỗi người một ly, sau đó là lui ra.

Tiếp đó là những động tác kiểm tra như kéo dãn, thử độ bền các thứ.

Vân Yên từ trong túi trữ vật, lấy ra một bộ đồ lót rồi để lên bàn.

"80 viên thì thế nào??"

"Là đồ lót!!" Thanh Mạn lập tức trả lời.

"Th·iếp thân tên Lâm Thính Nguyệt, chủ sở hữu Thính Nguyệt Lâu, không biết hai vị là ai??" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khác với bầu trời đêm, thì lúc này là bầu trời xanh mây trắng, kèm theo đó là làn gió nhẹ thổi hiu hiu. Tầm nhìn tại đây cũng được khuếch đại, có thể nhìn rõ những thứ ở đằng xa và dòng người bên dưới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Về mức độ hài lòng, thì nó lại cực kỳ cao.

"Tam Ngưng, Nhất Phân, và hơn hết... ăn gì to vậy??" Lâm Thính Nguyệt thầm nói, nàng hai mắt nhìn thẳng vào hai quả bóng lớn treo trước mặt hai người, sau đó lại đưa mắt nhìn lại cái của mình, nội tâm không khỏi thở dài.

"Thật xinh đẹp!! Chỉ động tác uống trà thôi cũng mị hoặc thế này, bảo sao hắn không vào trong này để xem tướng. Tướng tá thế này mà được sờ thì không biết thế nào!! Nhưng suy cho cùng vẫn thua ta một chút!!" Đây là những gì Thanh Mạn nghĩ ra được khi lần đầu gặp Lâm Thính Nguyệt, nàng một trăm phần trăm tự tin vào.

Càng làm vậy, nàng càng cảm thấy hài lòng và hứng thú.

Cảm nhận đầu tiên của nàng khi mới cầm lên đồ lót là.

Theo chân nữ tiếp khách lên lầu, hai người lên đến sân thượng.

Nói tóm lại, giá trị của linh thạch dựa vào giá trị của người sử dụng mà thay đổi.

Và đặc biệt là, nàng nhìn không thấy tu vi của Lâm Thính Nguyệt.

"Đồ lót?? Ý các ngươi là đồ mặc bên trong đó hả??"

"Thú vị!! Không biết thứ này, hai vị lấy được ở chỗ nào?? Theo như những gì ta biết thì kiểu chế tác thế này chưa từng xuất hiện." Lâm Thính Nguyệt đưa nó lên trước mắt, xoay nó qua, xoay nó lại, rồi dò hỏi.

Nói cũng không nhiều, cực kỳ ngắn gọn, chỉ tập trung vào chủ đề liên quan đến hợp tác mà không phải những thứ khác, như này đã góp công trong việc giữ bí mật.

Giống như Lâm Thính Nguyệt đây, nói 80 viên hạ phẩm linh thạch một bộ như không có gì, mà lúc trước Thanh Minh làm nhiệm vụ tạp dịch, phải tốn mấy ngày mới tích góp được 80 viên.

"Cô nương đã thử qua, vậy không biết cô nương định giá bao nhiêu cho một bộ??" Vân Yên không cho giá, mà để cho Lâm Thính Nguyệt định giá, dù sao thì đây không phải chuyên môn của nàng.

Là một người kinh doanh, Lâm Thính Nguyệt làm sao lại không hiểu ý của Vân Yên được, nàng bắt đầu trầm ngâm suy nghĩ, tiếp đó là cho một con số.

Ngay khi hai nữ đánh giá Lâm Thính Nguyệt, thì Lâm Thính Nguyệt cũng đang đánh giá hai nữ.

Tuy nói so sánh là trẻ con, thiếu tự tin, nhưng tùy vào nội dung, cũng như lại thứ được đưa vào so sánh thì sẽ biến khác.

Vân Yên không nói, Thanh Mạn cũng không nói.

Lâm Thính Nguyệt nghe xong thì không khỏi cảm thấy buồn cười, nàng nói: "Vũ Yêu cô nương yên tâm, linh thạch đối với th·iếp thân không là vấn đề! Không biết khi nào hai người có thể mang qua cho th·iếp thân??"

Với khả năng quan sát cũng như tính toán thiên bẩm của Thanh Minh, trừ khi hắn nói, còn không hai nữ chắc chắn sẽ không biết.

Không nhận thấy bất kỳ biến hóa nào trên mặt Vân Yên, Lâm Thính Nguyệt cũng không hề thất vọng, nàng vẫn giữ nguyên nụ cười, nói: "Vậy sao! Đã không biết thì thôi vậy!! Giờ thì trở lại với chuyện chính, lần này hai vị tới đây là muốn làm ăn gì nào??"

Nhìn xem món đồ Vân Yên lấy ra, Lâm Thính Nguyệt liền cảm thấy tò mò, ít nhiều thì từ trước đến giờ, nàng chưa gặp vật có kiểu dáng kì lạ thế này, nhưng nhìn chung là có thể biết đó là đồ mặc.

Qua một hồi chỉ dẫn cách mặc và cái cách uốn nắn cơ thể sao cho phù hợp thì Lâm Thính Nguyệt cũng đã mặc xong, nàng có nhờ người mang lên một cái gương để có thể dễ quan sát.

Thanh Mạn đi tới bên cạnh Lâm Thính Nguyệt, Lâm Thính Nguyệt cũng đứng lên bắt đầu cởi quần áo ra để mặc thử

"Ta là Vũ Yêu, còn muội ấy là Vũ Mị!!" Vân Yên khẽ cười, giới thiệu đáp trả.

Tuy nói lần nói chuyện hợp tác này nhìn có vẻ như là yên ổn, nhưng thật ra bên trong chứa rất nhiều nguy hiểm tiềm tàng.

Nhưng suy cho cùng thì đây cũng không phải là chuyện chính.

"Tất nhiên rồi!! Không biết hai vị bán thứ này giá bao nhiêu??" Lâm Thính Nguyệt mặc lại lần áo bên ngoài, rồi ngồi xuống bàn, tiếp tục nói đến chuyện hợp tác.

"Cô nương hài lòng là tốt!! Không biết chúng ta có thể nói đến chuyện hợp tác không??" Vân Yên hỏi.

Vân Yên cũng đưa tay đáp trả.

Bất ngờ là... nó vừa khít với cơ thể của nàng, điều này làm cho hai nữ có chút nghi ngờ.

"80 viên?? Được, thành giao!!"

Nàng đưa tay ra cầm lên bộ đồ lót.

"Được! Mị Nhi, qua giúp Thính Nguyệt cô nương mặc đi!!"

"Kích cỡ tùy tiện của hắn đây à?? Thêm nữa, sao cảm giác cũng có chút giống với lần của chúng ta nhỉ?? Làm sao hắn làm được??"

Là người mặc nếu như để so sánh, thì ưu điểm của hai loại quần áo nàng mặc trước đó và nàng đang mặc thì nàng rõ ràng có thể cảm nhận được.

Nàng duyệt người vô số, không dám nói là thấy hết tất cả mọi người trên đại lục, nhưng trước mắt hai người này, nàng có thể cho hai người vào top 10 những người xinh đẹp mà nàng thấy được từ trước đến giờ, đặc biệt là...

"Có bao nhiêu thì ta không thể nói trước nhưng chắc chắn số lượng đủ để cô nương hài lòng!! Chỉ mong là đến khi đó, cô nương có đầy đủ linh thạch để trả." Vân Yên nói.

Chuyện hợp tác đã thành công, Vân Yên hai nữ cũng không còn lý do ở lại nữa, mà mau chóng rời khỏi Thính Nguyệt Lâu.

Ngay tại vị trí chính giữa sân thượng, tại vị trí bàn trà, đang ngối đó là một thiếu nữ xinh đẹp, ưu nhã, đang nhấp nháp từng ngụm trà.

"Vũ Lệ?? Ta không biết." Vân Yên bình tĩnh trả lời.

Chương 82: Đạt Thành Hợp Tác

80 viên hạ phẩm linh thạch, nói ít thì ít, nhưng nói nhiều thì nó lại không nhiều. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Để lại Lâm Thính Nguyệt ở đó tươi cười

"Là cái này!!"

"Không biết hai vị có bao nhiêu bộ?? Ta muốn mua hết!!"

"Bộ cô nương đang mặc, xem như là quà gặp mặt đi, hẹn gặp lại."

Thanh Minh giờ mà biết Thanh Mạn nghĩ gì chắc hộc máu mất.

Khác với Thanh Mạn, Vân Yên không có nghĩ nhiều như vậy, thay vì phải so sánh hơn thua, thì nàng đánh giá và khen ngợi Lâm Thính Nguyệt nhiều hơn.

Đặc biệt trong đó khó phòng bị nhất đó là lòng tham, nhìn thấy lợi ích trước mắt mà không nổi lòng tham sao được.

Những người thường đem bản thân ra so sánh với người khác, là những người không có tự tin về bản thân, và rất trẻ con. Tất nhiên không phải trường hợp nào cũng vậy, điển hình như Thanh Mạn.

"Đây là??" Lâm Thính Nguyệt hỏi.

Cái cách mà Vân Yên nói chuyện, cái cách mà Vân Yên biểu hiện, từ đầu tới đuôi đều giữ lấy một nụ cười, không hề thay đổi.

Đều là nữ nhân với nhau, nên cũng không ngại đụng chạm cơ thể cũng như là nhìn nhau thay đồ, thêm nữa, ở chỗ này, trừ khi người khác bay lên chứ đừng hòng mà nhìn thấy được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 82: Đạt Thành Hợp Tác