Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 67: Cơ Duyên Của Tiểu 221

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67: Cơ Duyên Của Tiểu 221


"Giờ thì..."

"?????"

"Trong cửa hàng cũng không còn bán nữa!" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đồng thời, hắn cũng không vì chuyện này mà phải ngượng ngùng, đạo mặt dày vô sỉ vẫn là phương pháp tốt để sinh tồn.

「Sao lại phải kháng cự?? Như này không phải tốt sao??」

Không dừng lại ở đó, đầu dưới thì cảm giác như có thứ gì đó ép chặt lấy, thêm nữa còn rất ấm.

Chương 67: Cơ Duyên Của Tiểu 221

「Ký chủ có phong phạm của bần đạo khi xưa, thiện ý nhắc nhở, nhớ vận dụng Âm Dương Giao Tuế, nó sẽ có ích.」

Thanh Minh càng trở nên cảnh giác, mặc kệ trên thân không mặc gì, hắn đứng lên, quay người lại xem thử là ai.

Thanh Minh c·hết lặng.

"Vậy điều kiện là--- à thôi, hỏi thì ngươi lại bắt ta tự đi tìm hiểu thì ta thà suy nghĩ ngay bây giờ còn hơn." Thanh Minh bực bội trong lòng.

"Nể mặt đây là thứ cuối cùng mà Tiểu 221 để lại, ta cũng chỉ có thể miễn cưỡng tiếp nhận, đến đi!!"

Nhận ra trạng thái của hai nữ có gì đó không đúng, Thanh Minh có chút nhùng, lui chân lại một bước.

Tuy vậy, hai người này, không phải người mà hắn muốn đụng là có thể đụng.

Nhưng tận hưởng chưa được bao lâu thì đằng sau bỗng truyền tới tiếng bước chân.

Vài phút sau, sau khi điều chỉnh lại được tâm tình, hắn bắt đầu suy nghĩ về chuyện nên làm gì tiếp theo.

Thanh Minh nghe thấy thì không khỏi cảm thấy nghi ngờ.

Bước 2: Xin tiền quẻ (Quan trọng)

"Suy cho cùng vấn đề quay lại với tài nguyên, chả lẽ phải đi bói kiếm linh thạch??"

Mặc kệ Thanh Minh kêu, hai nữ vẫn không thèm phản ứng mà lao lên càng ngày càng nhanh, như hai con hổ đói.

"Của tiểu 221??"

Tuy hiện tại tầm nhìn của hắn bị hạn chế nhưng hắn biết bản thân đang bị làm sao.

「Đây có lẽ là cơ duyên mà Tiểu 221 để lại đấy, ký chủ có thật sự muốn bỏ??」

Thế là hắn chỉ có thể ăn một mình.

Nếu có thể nói thì đây như một cái bể tắm suối nước nóng lộ thiên bên Nhật vậy.

Lời nói của Tiểu 114 khiến Thanh Minh có phần phải suy nghĩ.

Nghe thấy lời triệu hồi từ Thanh Minh, Tiểu 114 cũng theo đó xuất hiện.

"VL, ta bị bá vương ngạnh thượng cung?? Đã vậy còn là hai người??"

"Ưm!!!" Thanh Minh mắt trọn tròn nhìn xem đường cong trước mắt, miệng có điều muốn nói nhưng lại không thể nói thành tiếng, chỉ có thể ưm ưm như thằng câm.

Nhưng vừa mới bước chân lên thì lại bị hai nữ bắt lại đè chặt xuống đất.

Đây không phải là sở thích kỳ lạ nhưng như này khiến hắn thật sự rất hứng thú, nóng ran cả người.

Sau khi nấu xong bữa tối, Thanh Minh muốn đi kêu gọi hai nữ ra ăn, nhưng gõ mãi cửa phòng vẫn không thấy trả lời, Thanh Minh liền mặc định cho là hai người này đang tu luyện dở chừng.

Nhưng đằng sau, ngoài tiếng bước chân càng ngày càng tới gần thì không hề có tiếng trả lời.

Sau đó là đưa người vào trong bể tắm để ngâm người.

Nhưng như này lại không khiến Thanh Minh hứng thú hơn mà ngược lại là hoảng sợ, hắn thật sự sợ, nếu sáng sớm, khi hai người này tỉnh lại mà còn gặp trường hợp này thì hắn thật sự sẽ bị g·iết c·hết.

"Ha~~~~~" Thanh Minh thở dài một hơi, nhưng là thở dài một cách thỏa mãn.

Rửa qua người một lần, kèm theo đó là gội đầu bằng xà bông mua từ cửa hàng.

Bước 3: xem bói

Thanh Minh ngồi dậy khỏi võng, từ trong hòm trữ vật lấy ra sách hướng dẫn làm thần côn.

Nhưng những thứ này vẫn không đủ để khiến Thanh Minh thất thố.

「Ký chủ kêu gọi bần đạo??」

"Không!! Không!! Tiểu 114, cứu!! Cứuuuuu!!!!" Thanh Minh nội tâm gào thét

Thay vào đó là càng khiến hắn nhớ đến Tiểu 221.

Nhưng càng làm như vậy, bên trên lại càng cảm thấy hứng, đến nổi Thanh Minh còn cảm thấy có nước ngay miệng.

Tất cả vật dùng để xây dựng chỗ này, hắn phần lớn đều mua từ hệ thống, khá là rẻ, chỉ 1 điểm thử nghiệm, chỉ có vòi nước nóng với lượng nước không giới hạn là 5 điểm thử nghiệm.

"Ngươi nói... cũng có lý."

"Bước 1: Tìm người.

Thanh Minh nghe xong cũng không còn bực tức, dù sao trước giờ đều là như vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

「Ký chủ vẫn chưa đủ điều kiện để kích hoạt.」

"Chỉ có Tiểu 221 mới hiểu cho ta, ta cảm thấy cô đơn quá, lạnh nhất là lòng hệ thống." Thanh Minh đau buồn, nhìn lên trời mà thấy Tiểu 221 đang nhìn lại hắn và cười.

Và chỗ thích hợp nhất, không chỗ nào khác là bể tắm nóng lộ thiên ở sau nhà.

"3 tháng thọ nguyên, trong khoảng thời gian này mà không đột phá thì lại c·hết. Không biết đột phá mang đến cho ta bao nhiêu năm thọ nguyên nhỉ??"

「Hơn nữa, giờ ký chủ muốn dừng lại, có phải là có chút quá trễ không?? Chuyện giờ thì cũng đã thành, mai chắc chắn cũng sẽ bị phát hiện, thôi thì thỏa sức một lần, mai có c·hết thì cũng không còn tiếc nuối.」

「Bần đạo nghĩ rằng đây là một cơ hội dành cho ký chủ để mở Âm Dương Nhãn đấy!!」

「C·hết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu.」

Lý do hắn thất thố là do, quần áo của hai nữ đã trở nên ướt nhẹp, nó liền trở nên có chút trong suốt, bám dính khắp cơ thể của hai người, thành ra là dù cho có mặc quần áo đi chăng nữa, hắn có thể nhìn thấy làn da, đường cong và đồ lót bên trong.

Thanh Minh đưa tay lên gãi cái đầu tóc rối bời.

Thọ nguyên bây giờ cũng là một vấn đề đối với hắn, với việc bị - 70% tổng thọ nguyên, thì đột phá một lần không phải là đủ, mà cần rất nhiều để có thể sống sót.

Nghĩ tới đây, thì đầu dưới như có chuyển động, liên tục là chuyển động lên xuống, khiến cho cơ thể Thanh Minh không khỏi căng cứng.

「Âm Dương Nhãn là cần âm và dương để làm điều kiện, ký chủ đã có dương nhưng lại thiếu âm nên vì thế vẫn chưa thể kích hoạt Âm Dương Nhãn.」

"Tu luyện lại là có thể nhưng vấn đề nằm ở chỗ, ta không có đủ tài nguyên để tu luyện."

"Ai??"

Đối với lời nói của Thanh Minh, hai nữ không hề trả lời, giống như là không nghe thấy thì đúng hơn, hai nữ cứ đờ đửng đi tới.

Triệu hồi Tiểu 114. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Có người?? Không phải ta đã để biển báo đang dùng đằng trước rồi sao??" Thanh Minh thầm nghĩ, sau đó là lớn giọng nói.

"Haizzz, quả nhiên ở trong tông môn vẫn là dễ kiếm tài nguyên a, thêm nữa, mai chắc phải vào thành xem bói kiếm tiền quá." Thanh Minh thầm than, hắn không ngờ rằng bản thân lại phải cùng cực thế này, phải làm nghề xem bói để kiếm được linh thạch.

Ẩn Nhẫn Hệ Thống hết hạn, thay vào đó là Thần Côn Hệ Thống, điều này nói lên rằng hắn không cần thiết ở lại đây nữa, đồng thời hắn đã có thể tu luyện trở lại.

Thanh Minh giật mình nhận ra, nhưng...

Nói là sách nhưng khi nó xuất hiện chỉ là một tờ giấy bên trên ghi vài chữ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Đã không còn gì để khóc với sầu, thôi thì lấy cái cớ để trong lòng cảm thấy thoải mái, tinh thần tươi tốt để tiếp nhận.

Mặc kệ là đang t·rần c·huồng, hắn đứng đó khoanh tay lại, nhìn xem hai người, hỏi: "Hai người các ngươi vô đây làm gì?? Không nhìn thấy biển báo sao??" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Xong hai người không đợi Thanh Minh hô lên thì mỗi người một đầu, chặn miệng Thanh Minh.

"Tiểu 114, Âm Dương Nhãn là thế nào??"

Bước 4: chạy hoặc là hưởng thụ thành quả"

Thanh Minh cảm giác như có thứ gì đó sắp trào ra bên ngoài.

Khi mà trước mắt xuất hiện lại là Thanh Mạn và Vân Yên, hai người này đã cởi bỏ thuật dịch dung, dáng vẻ xinh đẹp lại lần nữa xuất hiện.

"Tốt cái đầu cha ngươi, nhanh cứu, nếu không ngày mai ngươi phải đốt giấy tang cho ta đấy!!"

Nhưng...

"Nhưng có dù là vậy đi chăng nữa, thì không nên là hai người này, nhanh cứu ta, ta sắp không nhịn được nổi!!"

Nhìn xem bầu trời đã về đêm, Thanh Minh chán chả muốn nghĩ nữa, hắn bèn đứng dậy trở vào trong nhà để nấu bữa tối.

Thanh Minh giờ mới thật sự sợ, hắn vội leo lên khỏi bể tắm.

Sau khi ăn xong, Thanh Minh quyết định đi tắm cái cho nó tỉnh táo, hôm nay có quá nhiều cảm xúc, hắn cần chỗ để bình tâm.

Thở dài một phát, Thanh Minh kêu lấy Tiểu 114.

"Chắc sau này thêm cái mác l·ừa đ·ảo nữa quá."

Thanh Minh đọc xong thì không khỏi c·hết lặng, bỗng nhiên hắn cảm thấy có chút nhớ Tiểu 221.

Đúng 4 bước, bên trên tờ giấy ghi đúng 4 bước.

Nhưng đến khi nhìn thấy được ai đó thì không tránh khỏi thất thố.

Trở lại với thực tại, Thanh Minh thử nghĩ xem, điều kiện để có thể kích hoạt được Âm Dương Nhãn là gì, nhưng nghĩ từ trưa cho đến tối, hắn vẫn không thể nghĩ ra được là cần thứ gì.

"Đừng có tỏ vẻ nữa, nhanh nghĩ cách cứu ta, hai người này mạnh quá, ta không thể kháng cự." Thanh Minh kêu gào.

"Các ngươi tính làm gì?? Uy!! Tỉnh lại!! Đừng có hòng dụ dỗ ta!! Uy!!---"

"Rồi, làm thế nào để kích hoạt??" Thanh Minh lại hỏi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67: Cơ Duyên Của Tiểu 221