Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 184: Tâm Sự
"Ừm, vậy thì ta cũng không cần nói thêm gì nhiều, còn lại chắc ngươi cũng đã tự biết."
Thất Tháp Chi Minh xuất hiện, Trăm Sông Đổ Về Một Biển.
"Ta cũng biết chứ!! Vậy nên hiện tại ta muốn tranh thủ thời gian lấy cho mình nhiều lợi ích nhất có thể, trước khi mọi thứ dần trở nên vượt tầm kiểm soát." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Trần Thục Trinh nhíu mày, không biết đang suy nghĩ gì.
"Đệt, Lực, Đan, Linh thì ta còn tạm được những cái khác thì... như này làm sao có thể hoàn thành?? Bí cảnh mở ra trong bảy ngày, nếu chia đều ra thì mỗi ngày ít nhất phải hoàn thành một tháp mới được xem như làm xong nhiệm vụ, nhưng một ngày làm sao có thể học tập hết được?? Hệ Thống thật sự muốn làm khó ta sao??"
"Ngọc Nữ, Thất Tháp Chi Minh... thế nào??"
"NGƯƠI LÀ AI??" Ngọc Nữ giọng nói bỗng chốc trở nên băng lãnh như muốn g·iết người, tuy vậy nàng vẫn không động thủ, tại vì nơi này nghiêm cấm động thủ, nếu như cưỡng ép động thủ sẽ bị Thất Tháp Chi Minh trừng phạt.
Đối với Ngọc Nữ không tiến hành c·ướp đoạt khí vận.
Dựa trong trí nhớ của nàng thì phải tốn một khoảng thời gian rất lâu sau, khi mà Thất Tháp Chi Minh một lần nữa mở ra thì cái tên này mới được lưu truyền rộng rãi.
Nội Dung: Thử thách Thất Tháp Chi Minh.
Như nắm bắt được thời cơ, Tống Minh bỗng lên tiếng: "Ta biết, ta nghe hai tên kia gọi hắn cái gì mà... Thanh... Thanh Minh!! Đúng vậy!! Là Thanh Minh!!"
Xiềng xích trên bảy cái trụ bỗng chốc bể nát, đứt ra rồi nặng trịch rơi trên mặt đất.
Một câu hỏi cực kỳ đơn giản nhưng lại khiến cho Ngọc Nữ phải giật mình, ánh mắt không thể ngờ nhìn Thanh Minh, hỏi: "Ngươi biết tên của nó??" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngọc Nữ cũng cẩn thận giải thích cho Thanh Minh nghe.
Tiếp đó cũng có rất nhiều người bắt đầu sử dụng ngọc giản truyền tin đi liên lạc cho đồng bọn, nói gì đó thì không ai biết.
"Cơ duyên cũng không phải dễ nhận như vậy, có thưởng thì cũng phải có trừng phạt."
Nhìn thấy Thanh Minh không nói, Ngọc Nữ trong lòng lộp bộp, lại hỏi: "Ngươi còn biết gì... về ta nữa??"
Chương 184: Tâm Sự
"Ngươi chính là biến số trong lần này, sự xuất hiện của ngươi và sự tác động của ngươi đến hiện tại sẽ dẫn đến hiệu ứng cánh bướm, nếu tốt thì có lẽ mọi thứ sẽ đi theo chiều hướng tốt, còn nếu xấu... thì có lẽ sự kiện mà ngươi nói sẽ đến sớm hơn rất nhiều."
"Tuy có chút sớm hơn dự tính, nhưng như vậy đã đủ, tất cả mọi người ở đây đều đã biết ta có mặt tại đây và nghe thấy câu chuyện, chỉ cần đám người thuộc Nhuận Tư Phường tìm kiếm ta, sẽ xuất hiện nghi vấn, không sớm thì muộn, tất cả sẽ được thu lưới! Hơn nữa...." Thanh Minh nói xong, liền thay đổi tầm mắt, nhìn về phía Thất Tháp Chi Minh, giống như hắn vừa phát hiện một thứ gì đó, hắn không dám chắc chắn nhưng mới vừa nãy, hắn nhìn thấy tia sét.
"Nhưng mà nếu như vậy thì chẳng phải hắn đ·ã c·hết rồi sao??"
"Thất Tháp Chi Minh...."
"Lần này là sao??"
An Dật và Cố Chính cũng im hơi lặng tiếng, mặc dù sự chú ý đã bị Thanh Minh c·ướp hết nhưng vì vấn đề an toàn vẫn im lặng còn hơn.
Tiếp đó, trên đỉnh của bảy cái cột lần lượt xuất hiện các cột sáng, bắn thẳng lên trên trời, một luồng kết giới khác bỗng bao bọc xung quanh bảy cái cột, sau đó trên mỗi cột hiện lên chữ cái lần lượt là Lực - Đan - Phù - Khí - Trận - Linh - Thể.
"..."
Từ lúc câu chuyện được kể tới giờ, tên của người này chưa được đề cập tới, cũng khiến cho nhiều người cảm thấy tò mò, theo như câu chuyện thì người lấy chỉ có tu vi Nhị Ngưng, thế thì làm sao một người có tu vi Nhị Ngưng lại có thể lẫn vào bên trong, dưới con mắt của tất cả mọi người khi đó. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Tiếc nuối?? Ta thì có gì tiếc nuối?? Những thứ ta làm "kiếp trước" đã cố hết sức rồi, một mình ta cũng đâu thể duy trì thế cục khi đó, nên nói... thì có lẽ ta may mắn hơn bất cứ người khác, mang theo ký ức tương lai trở về thời điểm này, một lần nữa trải nghiệm nhân sinh." Như gặp được người hiểu được hoàn cảnh của mình, Ngọc Nữ cũng không tiết chế mà nói nhiều hơn vài lời.
「Tinh!! Phát Động Nhiệm Vụ của hệ thống chính!!
Tương lai của Ngọc Nữ không có hắn, và lần trọng sinh này của Ngọc Nữ lại có hắn, và dựa vào hệ thống, hắn sẽ gián tiếp tác động đến những nhân vật quan trọng, chẳng hạn như An Dật, Hạo Thiên,...
"Thật, ta cảm thấy ngươi có chút... đáng thương, mang trong mình bí mật mà không muốn bất cứ ai biết và cũng không dám nói ra. Ngươi khi đó... có cảm thấy tiếc nuối gì không??"
Có vẻ như dị biến nổi lên và sự xuất hiện của Thanh Minh đã khiến cho sự chú ý của đám người bị thay đổi, không ai còn để ý đến Tống Minh đám người.
Ngọc Nữ bắt đầu đề phòng.
Tống Minh cảm thấy vậy liên không khỏi thở phào nhẹ nhõm, nhưng khi hắn quay người nhìn xem Kim Tú nhóm người thì bị nhóm người đó nhìn với ánh mắt g·iết người, Tống Minh chột dạ không biết làm thế nào, nhưng may thay, bọn hắn không có ý định động thủ.
Lúc mà tất cả mọi người còn đang sôi nổi, thì bỗng nhiên, Thất Tháp Chi Minh lần nữa xảy ra dị biến.
Câu hỏi vừa ra, càng khiến cho nơi đây càng trở nên hỗn loạn, bọn hắn bắt đầu tỏa ra Thần Thức và tìm kiếm xung quanh, nhưng vì số lượng người tụ tập lại quá nhiều, rất khó để có thể phân biệt người này người nọ, chưa tính đến những yếu tố khác gây ảnh hưởng.
Phần Thưởng: +1 kỹ năng bất kỳ.
"Ngươi bị ngu à?? Kẻ như hắn, ngươi nghĩ sẽ dễ dàng tự bạo vậy sao?? Hãy nhớ lấy, tại Lạc Dương Thành, dưới sự vậy công của rất nhiều người, hắn không hề nhíu mày dù chỉ một chút, giờ chỉ bị bao vây bởi vài ba tu sĩ, ngươi nghĩ hắn sẽ tự bạo??"
Thanh Minh khi này mới giật mình, nghe được câu hỏi của Ngọc Nữ, cũng vô tư trả lời: "Không nhiều, chỉ nhiêu đó, ta chỉ biết là ngươi từ tương lai trùng sinh trở về đây thôi."
"Ngươi nên cười nhiều hơn, đừng chỉ vì tương lai mà đóng lại bản thân, phải biết, cơ hội chỉ có một lần, nếu tận dụng tốt thì tu vi của ngươi có thể tịnh tiến nhanh hơn kiếp trước." Thanh Minh không biết mình đang nói gì nữa, nhưng nghe sao cũng cảm thấy điều này có chút hợp lý nên mặc kệ, ngoài ra hắn có cái nhìn khá tốt đối với Ngọc Nữ nên cũng không bày giá đỡ của mình mà cẩn thận nói cho Ngọc Nữ hiểu, dù sao thì thêm một người bạn, hơn thêm một kẻ thù.
Hệ Thống đột nhiên phát động nhiệm vụ, mặc dù lâu lâu mới có một lần phát động, đã quen rồi nhưng chỗ thất bại lại là t·ử v·ong khiến Thanh Minh không quen thuộc.
Tiến độ: 0/7
Thanh Minh giả vờ nhìn như không nhìn, lần nữa trả lời: "Không có gì lạ, ta biết còn nhiều lắm, ví dụ như... Tương lai thế nào??"
"Ta?? Ngươi không phải đã biết rồi sao?? Ngươi yên tâm đi, ta chỉ nhìn thấy được một chút tương lai mà thôi và chuyện của ngươi, ta cũng biết, nhưng đó là chuyện của ngươi, ta không có hứng thú, ta muốn biết Thất Tháp Chi Minh bên trong có gì??"
Lời nói của hắn vừa ra, bầu không khí tại nơi đây bỗng chốc trở nên im lặng.
Và không ai biết rằng, Thanh Minh đang đeo mặt nạ đang cười. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thanh Minh quay đầu lại, cười như không cười, khẽ nói: "Hãy nhớ, ta cũng là biến số, sự tồn tại của ta sẽ đảo lộn tất cả trật tự của Vĩnh Hằng Đại Lục."
Thất bại: Tử Vong.」
"Thất Tháp Chi Minh, bảy tòa tháp, mỗi tòa bên trong có một đợt thử thách tương ứng với: Lực, Đan, Phù, Khí, Trận, Linh và Thể. Dựa trên mỗi người mà thử thách sẽ có yêu cầu khác nhau, nếu thành công vượt qua sẽ nhận được phần thưởng tương ứng, còn trong thời gian cho đến khi bí cảnh đóng lại mà không vượt qua thì chỉ còn mỗi con đường c·hết."
Thanh Minh thử suy nghĩ, xong chậm chạp đến bên cạnh Ngọc Nữ, không nhìn nàng mà nhìn về cũng phương hướng với nàng, bình tĩnh cực độ, nói. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngay sau đó vài giây, mọi người nơi đây giống như đàn ong vỡ tổ, nhao nháo cả lên.
"Ừm! Thế...Ngươi... không muốn biết những gì sẽ xảy ra trong tương lai sao??"
"Có gì lạ sao??"
"Nói như vậy thì chẳng phải Thanh Minh vẫn còn sống và Thiên Hồn Quả đang ở trên tay hắn??"
"Ồ, mang theo ký ức của tương lai trở về không phải là chuyện xấu, nhưng điều này cũng đồng nghĩa với việc ngươi phải cố gắng hơn bắt cứ người khác. Nhưng... những gì ngươi biết được từ tương lại trước đó lại không hoàn toàn chính xác." Thanh Minh cũng dựa theo những gì biết được thông qua những cuốn tiểu thuyết và dặn dò Ngọc Nữ.
Ngọc Nữ thì bình tĩnh, Hạo Thiên thì hưng phấn khi gặp lại đối thủ cũ.
Đối với câu hỏi của Tiểu 75 trước đó thì sẽ là 「Không」.
Có vài người nghe thấy cái tên này thì rét run.
Mà ở bên cạnh hắn, Vân Yên nhóm người không hề nói gì từ đầu tới giờ nhằm tránh khiến câu chuyện đi càng ngày càng xa.
Qua vài giây, nàng mới nở nụ cười, nụ cười như hoa ban nở vào trời đông giá rét, hồng hào và động lòng người, khiến cho Thanh Minh không khỏi nhìn nhiều một lúc.: "Thế thì thật đáng mong chờ."
"..."
"Ồ?" Đối với kinh nghiệm tích lũy được của nàng, đối với tương lai, không ai không thèm cả, kể cả những cường giả đứng đầu, đối với tương lai sự tình, càng có được thông tin thì bọn hắn càng đưa ra được nhiều phương pháp giải quyết và tận dụng sao cho hợp lý.
Mà tất cả mọi người ở đây lại không chú ý đến một chi tiết, rằng n·gười c·hết còn lại là ai.
Sự tồn tại của Thanh Minh, không!! Nói đúng hơn là Minh Thanh đã bị quên lãng.
"Đây rồi!! Đây rồi!! Cơ duyên di động đã xuất hiện!!"
Ngọc Nữ nghe vậy thì cũng thầm chấp nhận, giọng nói không còn băng lãnh như trước nữa, ngược lại là có chút bất đắc dĩ, nói: "Mà cũng không có gì lạ nếu như ngươi biết, những gì ngươi thể hiện được đến bây giờ cũng không khiến ta bất ngờ hơn được nữa!!"
"Mỗi người chỉ có ba lần thử, mỗi lần thử nếu thất bại sẽ bị đưa ra bên ngoài, đến lần thứ tư còn thất bại sẽ bị Thất Tháp Chi Minh diệt hồn."
Hạo Thiên và Ngọc Nữ thì mỗi người mỗi biểu cảm.
"Chỉ vậy thôi??"
Không ngoại trừ bất cứ ai biết về Thanh Minh.
Ngọc Nữ nghe thấy thì đứng hình, ánh mắt không thể ngờ nhìn Thanh Minh.
"Ngươi còn có thể nhìn được tương lai?? Hay đúng hơn là ngươi có khả năng dự đoán??"
Thanh Minh không tránh khỏi nghĩ nhiều.
"Không!" Thanh Minh bình tĩnh, dứt khoát trả lời.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.