Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 164: Lợi Thế Về Mặt Thông Tin

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 164: Lợi Thế Về Mặt Thông Tin


Thành ra đám người này nhìn thấy được cơ duyên trước mắt liền nổi lên lòng tham, muốn c·ướp đoạt.

"..."

Suy nghĩ của Thanh Minh giống hệt như những gì Thái Vinh nói với An Dật.

“Cố lên, cản nó lại!!” Tống Minh đứng dậy, hô lên.

Hai người này vẫn chậm rãi bước đến vị trí cây cổ thụ.

Nếu Thanh Minh nghe được lời nói của Thái Vinh thì hắn sẽ trực tiếp khinh thường ra mặt, học linh hồn công kích làm gì có phản phệ, trừ khi công kích đối phương rồi bị đối phương đánh trả mới có thôi.

Hắn cảm thấy có chút khó hiểu.

"Ở đây tu vi của Minh Yên cô nương cao nhất, Minh Yên cô nương sẽ dẫn đầu mọi người cầm chân yêu vật kia, còn một số người còn lại thì lợi dụng thời cơ đi c·ướp Thiên Hồn Quả thế nào?? Tất nhiên, nếu có cơ hội thì chúng ta có thể g·iết luôn nó, dù sao thì theo ta thấy thì nó cũng chỉ có tu vi Bát Phân, trùng hợp với Minh Yên cô nương cũng Bát Ngưng!"

Lạc Dao, Tuyết Liên b·ị đ·ánh lui bay về phía Thanh Minh.

"Thiên Hồn Quả??" Cả đám người dừng lại, nghi ngờ, đưa mắt nhìn về nơi Vũ Khánh chỉ.

Hai người cũng hiểu vấn đề liền gật đầu.

"Nó tới!!" Vân Yên lên tiếng.

"Đồ tốt nhưng không dễ lấy!" An Dật thì thầm cảm thán.

Ở phần thân cây cổ thụ bị thủng một lỗ sâu, và từ vị trí của bọn hắn có thể nhìn sâu vào bên trong, sâu trong nó có hiện lên một chút ánh sáng thuần xanh.

"Tiểu 71, có phương pháp nào đánh g·iết không??"

Cố Chính bây giờ đã đến trước lỗ cây cổ thụ.

Kế hoạch đã được thông qua.

Cả hai người vừa cảnh giác nhìn xung quanh vừa rón rén đi vào bên trong.

Bàn Nguyên không biết chuyện gì đang xảy ra, chỉ có thể nghe theo phân phó của tất cả mọi người. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Bọn hắn cũng nên cảm thấy may mắn lần này có Vân Yên hỗ trợ, nếu không thì bay ra đã là xác c·hết của bọn hắn.

Thực ra thì... ngoài trừ Cố Chính, An Dật và Thanh Minh ra thì không còn ai biết được sự tồn tại của Ám Linh Tộc cả.

"Linh hồn công kích?? Cái này thì ta vẫn chưa học nên bỏ qua... vậy thì chỉ có thể đánh tan xác nó mà thôi! Dù sao thì nó bị giới hạn v·a c·hạm khi ở trạng thái linh hồn!"

Mà đợi đến lúc tất cả mọi người đã chạy đi hết, lần này mới đến lượt nhóm của Thanh Minh hành động, t·ấn c·ông.

“Không có gì, ta chỉ có thể giúp được nhiêu đó, cẩn thận!!” Thanh Minh quan tâm, nói.

An Dật có chút đắn đo, hắn biết đối phương đang muốn lợi dụng mình, không biết làm thế nào thì bỗng nhiên, Thái Vinh lại lần nữa lên tiếng.

Những người khác ngoại trừ Vân Yên và Thanh Mạn thì cũng b·ị đ·ánh lui ra tứ phía.

Không những không gây được sát thương mà còn bị Phệ Hồn Lang phản công lại nữa.

Sau đó khẽ nói với hai nữ một số chuyện.

Mỗi người mỗi suy nghĩ.

Đừng nói học được, học được xong rồi thì cũng chả làm được gì đối phương, đối phương tu vi Tụ Hồn Cảnh, hơn rất nhiều so với tất cả mọi người ở đây.

Mỗi người đều có một loại kỹ năng tự bảo vệ chính mình, nên cũng không đến nỗi bị Phệ Hồn Lang mạt sát.

Tự nhiên xuất hiện thêm một đám người, Phệ Hồn Lang không những không sợ mà còn liếm mép, lập tức lao lên t·ấn c·ông.

Chẳng qua là… khi muốn quay đầu chuyển hướng, thì Vũ Khánh lên tiếng.

Nhưng… nói tránh thì tránh nhưng lỡ bọn nó tìm đến thì sẽ thế nào?? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

「Thiên Hồn Quả: Loại bỏ tạp chất bên trong linh hồn, một trong những dược liệu luyện chế Ngũ Giai Hạ Phẩm Bồi Hồn Đan.」

Mà phía bên kia, đám người đang đối đầu với Phệ Hồn Lang đã chạy tán loạn, phần lớn tu vi của bọn hắn chỉ có Tam Phân, Tứ Phân, không có nỗi một người đủ ngang bằng để đánh tay bo nên rất dễ bị mạt sát. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thái Vinh cũng đã giải thích cho hắn về Thiên Hồn Quả, nó có tác dụng cực kỳ lớn đối với linh hồn Thái Vinh hiện giờ, nhưng...

Cũng chính ở trong thân cây đó, một cây quả nhỏ cũng sinh trưởng bên trong nó.

Hai người cũng thấy động tác của Thanh Minh, muốn nói gì đó nhưng Thanh Minh lại làm ra động tác im lặng.

"Hợp tác?"

Đáng lý ra thì mặc kệ Phệ Hồn Lang có tránh né cỡ nào thì Vân Yên và Thanh Mạn đều có thể kẹp theo và g·iết c·hết nó mới đúng, nhưng tại sao nàng lại chỉ đón đỡ.

Sau đó trở lại bên cạnh Bàn Nguyên.

Mà một bên Thanh Minh cũng dựa vào thông tin mà Tiểu 71 cho, cũng tiến hành phân tích.

Đằng xa Thanh Minh nhìn thấy, lần nữa liếc mắt qua phía Cố Chính.

Thanh Minh nghe Tống Minh hô lên, liền nhìn sang phía Cố Chính và Đình n.

Có thể sinh ra linh hồn, Phệ Hồn Lang cũng không phải là ngu, nó tránh né Vân Yên và Thanh Mạn, lao lên t·ấn c·ông những người có tu vi thấp trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Dật huynh đệ, chúng ta hợp tác thế nào??" Tống Minh bỗng nhiên đưa ra lời đề nghị.

Thân cây màu tím nhưng quả của nó lại có màu xanh dương, lực lượng tỏa ra xung quanh nó cực kỳ tinh thuần, chỉ cần hít một hơi thôi, não bộ cũng cảm thấy sảng khoái.

Không nói về việc tu vi, chỉ mỗi việc phân chia tài nguyên sau khi bắt được đã là một vấn đề nếu như Vân Yên có thể g·iết c·hết Phệ Hồn Lang.

Hắn căn dặn Bàn Nguyên ở nguyên một chỗ sau đó cẩn thận đi đến bên cạnh Lạc Dao và Tuyết Liên.

Hấp thụ linh hồn những người đã bị nó g·iết và đang trên đà thăng tiến.

“Cảm ơn!” Hai người lên tiếng.

2 người còn lại Cố Chính và Đình n sẽ lựa thời cơ để c·ướp đoạt.

“Phương pháp có, nhưng ngươi bây giờ không thể học, cưỡng ép học chỉ có thể khiến linh hồn của ngươi bị phản phệ mà thôi.”

Sau đó từ trong hòm trữ vật, thả Chân Nguyên Thân xuống đất.

Vì đại nghiệp, Thanh Minh mua hai viên Tiểu Bảo Đan trong cửa hàng điểm rồi dút cho hai người.

Lạc Dao và Tuyết Liên có chút động dung, cẩn thận đứng dậy, lần nữa tiến vào giao tranh. Lần này hai nàng chỉ bị động phòng thủ không hề có ý định t·ấn c·ông.

Có sự phối hợp của Vân Yên, chém g·iết không thể nào dễ hơn.

Chương 164: Lợi Thế Về Mặt Thông Tin

Phệ hồn Lang (Ám Linh Tộc) bằng vào tu vi Bát Phân, càn quét khắp nơi.

Thời gian kéo dài.

「Có, dùng linh hồn công kích là được!」

Nhưng với tu vi của bọn hắn thì để có thể gây được sát thương cho Phệ Hồn Lang thì rất khó.

Hắn cũng có thể chắc chắn Cố Chính và An Dật đã biết chuyện này, vậy nên những gì Tống Minh đang âm mưu hoàn toàn vô dụng, đồng thời bọn hắn biết được thứ mà Tống Minh không biết.

Vậy nên 7 người, trong đó có An Dật, Thanh Mạn, Vân Yên, Lạc Dao, Tuyết Liên, Vũ Khánh, Tống Minh sẽ vây công, cầm chân, đánh g·iết Phệ Hồn Lang.

Cảm thấy thời cơ thích hợp, Vân Yên và Thanh Mạn hợp sức lại, chủ động lao lên chém g·iết.

Thanh Minh tất nhiên cũng không quên Bàn Nguyên nên cũng phân phó hắn cẩn thận ở đằng xa chú ý mà thôi.

Thượng phẩm đan dược, vừa vào miệng liền phát huy tác dụng.

Hai người cũng dần khôi phục và kinh ngạc với khả năng khôi phục của đan dược mà Thanh Minh đút.

Tống Minh tất nhiên cũng không phải là kẻ ngu, chỉ cần nhìn thôi cũng có thể hiểu, hắn đồng ý.

Thanh Minh nhìn thấy, tất cả mọi người đều nhìn thấy.

An Dật nghe xong lời khuyên của Thái Vinh liền trầm tư suy nghĩ.

Thái Vinh thật sự có vấn đề.

Dựa vào nó Thanh Minh lập kế hoạch phản công, hắn thầm cười, rồi dựa vào sự nhạt nhòa của mình, trốn đến đằng sau Vân Yên, Thanh Mạn.

“Các ngươi đã khôi phục, đừng quá chú trọng t·ấn c·ông, chỉ cần phòng thủ đợi Yên Nhi là được, đừng để b·ị t·hương lần nữa!” Thanh Minh nghiêm túc nói.

Động tác của hắn rất nhẹ, chỉ có mỗi Bàn Nguyên chú ý đến.

“Vẫn chưa phải lúc!” Thanh Minh thầm nói.

“Con non?? Tụ Hồn Cảnh??? Sao lại như vậy được?? Tất cả tu sĩ trong này, tu vi cao nhất cũng chỉ có Cửu Phân, làm sao mà…”

Do hai người này chỉ có tu vi Nhị Phân nên thương thế trên người khá nghiêm trọng.

Tống Minh nói ra phương pháp hợp tác cực kỳ đơn giản, hiệu quả cũng rất tốt, nhưng vào tai của Thanh Minh thì hắn chả khác nào đang muốn lợi dụng Vân Yên cả.

Những người khác cũng là người biết lựa thời cơ, lợi dụng lúc Phệ Hồn Lang đang t·ấn c·ông người khác để t·ấn c·ông Phệ Hồn Lang.

Mặc kệ những người khác có ý định t·ấn c·ông hay không.

Đại khái phương pháp mà Thái Vinh đang nói đến là linh hồn công kích.

"Không sao, cứ nghe ta, sẽ không có chuyện gì xảy ra cả. Nếu như chỉ nhắm vào việc c·ướp đoạt tài nguyên thì ngươi có thể thử, chỉ cần đánh tan xác con yêu lang kia là xong, linh hồn nó cần thời gian để tìm kiếm một thân xác khác."

Vân Yên bên này, nhất tâm nhị dụng vừa giao tranh với Phệ Hồn Lang vừa chú ý đến động tác của Cố Chính.

Ahh!!

“Đi thôi, mặc kệ bọn hắn, nhìn sao thì chúng ta cũng không phải đối thủ của nó, nên tránh vẫn hơn!” An Dật đối với đám người Tống Minh nói.

Cách Phệ Hồn Lang một khoảng không xa, có một gốc cây cổ thụ lớn.

“Nhìn kìa!! Đằng kia!! Đó chẳng phải là Thiên Hồn Quả sao và Thiên Hồn Cây sao??"

An Dật giật mình, nói: "Sư phụ, nhưng mà đối phương Nhất Linh tu vi, làm như này chả phải t·ự s·át sao??"

Tất cả mọi người đều chú ý, muốn nghe lần hợp tác này là gì.

Suy nghĩ của An Dật hiện tại giống với Thanh Minh.

"Đồng ý đi!"

Công lao khi đó đều thuộc về Vân Yên thì tại sao phải phân chia cho bọn hắn??

"Thiên Hồn Quả, thật sự là Thiên Hồn Quả, tác dụng của nó đối với tu sĩ Tụ Hồn Cảnh rất lớn, nếu như đem thứ này về dâng lên cho sư phụ thì ta nhất định sẽ được trọng dụng!! Chỉ là..." Tống Minh thầm nói, che giấu ánh mắt, liếc nhìn An Dật và Vân Yên.

“Sư phụ, ngài có phương pháp gì để g·iết nó không??”

Thấy vậy, Thanh Minh bắt đầu hành động.

Hai bên tổng cộng có 11 người, loại bỏ Bàn Nguyên và Thanh Minh ra thì còn 9 người có tu vi Thủy Linh Khí Cảnh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vậy nên bọn hắn có thể phán đoán được lý do tại sao những người này lại bị yêu vật t·ấn c·ông.

Mà bên này, An Dật và Tống Minh đã đạt thành hợp tác.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 164: Lợi Thế Về Mặt Thông Tin