Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 159: Đừng Hiểu Lầm (2)... Mà Kệ Đi

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 159: Đừng Hiểu Lầm (2)... Mà Kệ Đi


Cuộc sống của nó cũng khá là nhàn hạ khi ngày chỉ có ăn rồi trông non Thôi Tư Phùng, tối thì hoạt động về đêm.

“Vì mọi thứ!”

Tuy vậy hắn vẫn có chút lo lắng, lỡ mà Cao Nguyệt Cát nghiện thì sẽ thế nào??Vạn kiếp bất phục là chắc.

Để tránh ma trảo của yêu nữ này thì đây là cách cuối cùng mà hắn có thể làm, vậy nên không thể biết được tương tai.

“Không sao!! Điều này thật mới lạ và ta rất thích, tu vi của ta cũng đột phá đến Tam Phân, là công lao của ngươi!!”

Càng thoả mãn d·ụ·c tu vi càng tăng cao, và Cao Nguyệt Cát nhờ đó cũng đột phá một đại cảnh giới từ hôm qua đến giờ.

Hắn đưa tay lên, sờ lấy khuôn mặt của nàng, vuốt ve, nói.

Minh Tuyết như nghe thấy gì đó.

Phải biết trong ba người thì Thanh Minh tu vi luôn luôn thấp nhất.

Cao Nguyệt Cát vừa mới giải khai đã hướng lên phía trước, đè Thanh Minh xuống dưới đất, mãnh liệt hôn lấy hắn.

Thanh Minh bình tâm, tiếp tục tu luyện bằng cách hấp thu linh thạch.

10 phút sau, từ lúc Thanh Minh di chuyển thì hai nữ cũng về nhà.

Chinh phục nữ nhân có rất nhiều cách, nhưng đối với Cao Nguyệt Cát, để chinh phục nàng thì không khó, nhưng cách thức thực hiện có chút quái dị và hắn đang thực hiện nó.

Mà… cũng là do Thanh Minh không biết.

Không sai, đến nữa chừng thì Thanh Minh đã có ý định dừng lại rồi nhưng Cao Nguyệt Cát lại ngăn cản, nàng muốn tiếp tục.

Cảm giác rất tốt, nhưng hắn vẫn luôn cảm thấy có chút kỳ quái.

Thanh Minh cay miệng, hít một hơi kéo dài, thầm nói: "Yêu nữ!! Sao quanh đi quẩn lại vẫn về vị trí cũ vậy??"

“Nhưng nếu ta không làm vậy thì ngươi đã không…”

“Ông xã nói, trong túi này có hai viên tứ giai đan dược, mỗi người chúng ta phục dụng một viên, rồi dùng số linh thạch này để tu luyện, nhanh chóng đột phá. Còn hắn thì do có một số việc nên ngày mai sẽ về nên chúng ta không cần lo!!”

Sáng sớm ngày hôm sau, khi trời còn chưa mờ sáng.

Chương 159: Đừng Hiểu Lầm (2)... Mà Kệ Đi

Vội đi theo tiếng kêu tiếng kêu đến một căn nhà không người ở cách đó xa xa.

Mà Thanh Minh thì ngồi một bên tu luyện.

Khụ!! Tình thú!! Trò chơi giữa các cặp đôi, có thể gia tăng khoái cảm trên bề mặt cơ thể nữ nhân.

Hai nữ cũng không hề b·ị t·hương gì nên sau khi vào thành đã cũng với An Dật chào tạm biệt, trước tiên về nhà.

Một loại cảm giác thoải mái truyền từ dưới lên tới não Thanh Minh.

Thanh Minh đang ngồi một bên ngắm nghía thân thể của Cao Nguyệt Cát thì thông báo truyền tới.

“Sao ngươi phải xin lỗi??” Cao Nguyệt Cát cũng tận hưởng vuốt ve, hỏi.

Minh Tuyết phản ứng, nó ngồi dậy rồi cẩn thận nhìn xung quanh.

Lần này Thanh Minh muốn thay đổi vị trí, không thể ở nhà hắn được nữa vì hai nữ sắp trở về.

Và mọi người thấy đấy, hiệu quả rất tốt đối với Cao Nguyệt Cát.

Giữa người với công cụ sẽ không sinh ra tình cảm, đó là chuyện tất nhiên.

Vậy nên để có thể báo đáp thì hai nàng phải gắng sức tu luyện để hỗ trợ Thanh Minh nhiều hơn trong tương lai.

Thật hiếm khi Cao Nguyệt Cát lại không ở nhà trong thời gian này,

Nhưng khi hai nàng muốn tìm Cao Nguyệt Cát thì chỉ thấy Thôi Tư Phùng đang ngủ và Minh Tuyết đang nằm bên cạnh, còn Cao Nguyệt Cát đã đi đâu mất.

Vân Yên nghe thấy cũng giật mình, nhưng vẫn tiếp tục đọc hết bức thư. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thế là hắn bế lên Cao Nguyệt Cát, mở cửa sổ ra cho phòng thoáng khí, xua đi mùi trong phòng, rồi lại lấy ra một cái túi trữ vật có chứa linh thạch và hai viên Dưỡng Linh Đan để lên bàn kèm theo một bức thư.

"Là d·ụ·c vọng, hắn đang muốn thỏa mãn d·ụ·c vọng của mình và ta chính là công cụ, vậy nên không thể dùng cách mát-xa các thứ để chiếm được hảo cảm và hoàn thành nhiệm vụ."

“Xin lỗi!”

Nó vậy mà thấy bên trong căn phòng chứa đầy những tạo vật kỳ dị, nào là dây thừng, nào là nến, nào là còng tay, mặt nạ, bịt mắt, một con ngựa gỗ thân nhọn, một cái ghế cong cong.

Chỉ cần làm sai thì có thể khiến cho Cao Nguyệt Cát rơi vào kiếp bất phục.

Thanh Minh ngay lập tức đứng dậy, tránh thoát khỏi ma trảo của Cao Nguyệt Cát.

Rất nhanh, hắn liền suy nghĩ ra được một cách, nhưng cách thức thực hiện có phần đi theo chiều hướng ban đầu và có chút tiêu cực.

Chiếm tiện nghi mà không bị quở, sướng quá còn gì bằng, nên không cần phải nói dối.

Hai người sau khi về cũng vội vàng đi tìm Thanh Minh để nói chút chuyện nhưng chỉ phát hiện được cái lò luyện đan bị gỉ của Thanh Minh còn Thanh Minh đã biến đâu mất rồi.

Có vẻ như những gì trước đó hắn suy nghĩ là sai lầm.

Sau mạnh bạo thì nhẹ nhàng sẽ khiến người khác hướng tới. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Trái Tim Thiếu Phụ Nhân.

Tuy vậy hai nàng không muốn bình luận về cuộc sống cá nhân của người khác.

“Nhiệm vụ hoàn thành rồi sao?? Nói dễ nhưng không dễ chút nào…” Thanh Minh thầm cảm thán đồng thời cảm thấy có chút có lỗi với Cao Nguyệt Cát vì bản thân đã lợi dụng nàng.

Nó mò mẫn đường vào, cho đến khi nó thấy được chỗ cửa sổ có cái lỗ thì không khỏi nhét đầu vào nhìn xem.

Thật ra nàng rất cảm động về chuyện của Thanh Minh đã làm cho hai nàng, không nói từ đầu, nhưng kể từ lúc xác định mối quan hệ thì điều Thanh Minh luôn nghĩ đó là các nàng.

Vậy nên cho đến khi Cao Nguyệt Cát trở về và có thể hoàn toàn nhờ cậy thì trong khoảng thời gian đó, hai nàng sẽ vừa tu luyện vừa trông non Thôi Tư Phùng.

Thanh Minh hốt hoảng, vội kẹp hai chân lại, nói: "Chờ đã, Dật Nhi sao rồi?? nãy giờ ta không thấy thằng bé đâu!!"

Còn Vân Yên thì cầm lên bức thư để đọc.

Cao Nguyệt Cát bất ngờ nhưng rất nhanh cũng tận hưởng khoảng khắc.

Cao Nguyệt Cát bị hành động của Thanh Minh làm không hài lòng, trong lúc nàng muốn quở trách Thanh Minh thì Thanh Minh lại chủ động hôn nàng.

Khác với con người, thì động vật (Ở đây nên nói là yêu thú nhỉ??) có các giác quan cực kỳ n·hạy c·ảm.

Phần thưởng: Không」

"Nếu đã vậy thì..." Cao Nguyệt Cát khẽ nói, sau đó là cúi đầu xuống phía dưới, vị trí giữa hai chân Thanh Minh.

“Không biết, nhưng ông xã chắc tự có suy tính của mình, vậy nên chúng ta cứ dựa theo hắn mà làm đi!! Tương lai của hắn rất khó khăn, chúng ta không thể trở thành gánh nặng được!!” Vân Yên nói.

Minh Tuyết ngán ngẫm, trốn đi chỗ khác, không thèm nhìn nữa, dù sao thì có chút cay mắt.

Thanh Minh nghe vậy thì thở dài.

Trong thời gian sở hữu hệ thống, có được tình cảm của Cao Nguyệt Cát: Hoàn Thành.

“Aaa!! Yên Tỷ, tỷ nhìn này!! Là trung phẩm linh thạch đó!! Không những vậy còn có hơn 200 viên!!”

Giờ đây nàng đang trần chuồn ngồi trên ngựa gỗ, mồ hôi khắp người.

Tứ giai, đây là một phẩm giai rất ít khi xuất hiện ở Tây Hoang, mà chỉ cần một viên xuất hiện thôi cũng đủ để khiến nhiều người sức đầu mẻ trán nhằm tranh đoạt nó.

Thế mà Thanh Minh lại lấy nó ra cho hai nàng!!

Sau khi bức thư được đọc xong, nàng cũng tóm tắt lại cho Thanh Mạn nghe.

------------

——————

“Chắc đã đi đâu đó rồi!!” Hai nữ thầm nghĩ.

Nói chung là, điều gì tới cũng sẽ tới, chẳng qua là tốn thời gian để thay đổi tư tưởng mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thanh Mạn khi này mới chú ý trên bàn có để một cái túi trữ vật bà một lá thư, nàng vừa nói, vừa tiến tới cầm lên túi trữ vật để xem xét.

“Không sao, đây cũng là do yêu cầu của ta, ngươi không hề sai!!”

“Đến đây là được rồi nhỉ??” Thanh Minh tự hỏi sau đó đến trước người Cao Nguyệt Cát.

Nhưng cho đến khi nó thấy được mọi thứ bên trong thì hai mắt lại trố lớn, miệng há to.

「Tinh!! Khí Vận Chi Mẫu (Cao Nguyệt Cát) đối với ngươi sinh ra tình cảm, nhận 200 điểm vận, tiến độ 4.03/10」

Thanh Mạn hốt hoảng kêu to, nàng vội giải thích cho Vân Yên nghe.

"À ừ thì... cũng đã!!" Không có gì phải nói dối cả, sướng thì nói sướng, từ nội tâm cho đến cả cơ thể.

"Lần này, thật sự khó, cần phải nghĩ cách khác!!"

Nhưng nếu không làm vậy thì tình hình như thế này sẽ cứ tiếp tục kéo dài.

Nàng vừa mới đột phá nên sức lực của nàng hơn Thanh Minh rất nhiều.

Nguyên một đêm hắn đã dùng nhiều lời nói ngon ngọt đồng thời nhiều loại hình khác nhau đến cuối cùng mới thu được kết quả.

Mọi chuyện tất nhiên sẽ không dừng lại ở chỗ này.

Hắn tiến đến, cẩn thận thảo bỏ những thứ có trên người Cao Nguyệt Cát xuống, rồi bế nàng ra khỏi đó.

“Cái gì?? Tứ giai?? Hắn lấy đâu ra??” Lần này Thanh Mạn càng thêm bất ngờ.

Thanh Mạn nhẹ nhàng vuốt vuốt bộ lông của Minh Tuyết sau đó bế Thôi Tư Phùng trở về nhà.

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến.

Củi tích ba năm đốt một ngày.

「Tinh!! Nhiệm vụ phụ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vừa tận hưởng, Thanh Minh vừa nhanh chóng suy nghĩ tìm cách.

Đến một thời điểm nào đó hắn sẽ lại đổi một vài thứ cho Cao Nguyệt Cát.

Rất nhanh, nàng cũng thành công banh ra và há to miệng rồi cúi xuống ngậm lấy.

Và hơn hết là Cao Nguyệt Cát đang bị bịt miệng, cột và treo lơ lửng ở giữa nhà, trên thân bị dính sáp nến.

Nhưng đồng thời nó cũng khiến cho Cao Nguyệt Cát trở nên hoang dại, thích thú và thoả mãn.

Hai nàng quyết định bế quan, nhưng trước đó thì vấn đề liên quan đến Thôi Tư Phùng, hai nàng muốn nhờ cậy Cao Nguyệt Cát trong non giùm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khuôn mặt đỏ bừng, hưng phấn, tiếng kêu khiêu gợi... Không thể miêu tả được nữa.

Thanh Mạn cũng đồng tình với lời nói của Vân Yên.

Sau đó một đường hướng về một căn nhà khác xa xa trong khu nhà này, chuẩn bị một số thứ rồi tiến hành giao lưu kinh nghiệm…

“Yên tỷ, trên bàn có thư thì phải?? Còn có một cái túi nữa!!”

Từ việc ăn uống tới tài nguyên, cũng là hắn đi tìm cho hai nàng.

"30 phút trước khi ngươi gặp ta thì ta đã lần nữa dỗ thằng bé ngủ rồi, dù cho có đặc biệt đến đâu thì suy cho cùng thì thằng bé vẫn chỉ là đứa bé chưa đầy hai tháng tuổi, vẫn lấy ăn ngủ làm chính!!" Cao Nguyệt Cát vừa dùng sức vừa nói,

“Thế hắn không dùng sao??” Thanh Mạn vẫn không quên lo lắng cho Thanh Minh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 159: Đừng Hiểu Lầm (2)... Mà Kệ Đi