Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 116: Mù Vĩnh Viễn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 116: Mù Vĩnh Viễn


Đây cũng không phải lần đầu nàng làm vậy, trong khoảng hai tuần này thì ngày nào nàng cũng phải làm.

Vân Yên bên ngoài nghe thấy Thanh Minh kêu mình cũng nhanh chóng tiến vào.

"HA!!!" Thanh Minh gầm nhẹ.

"Giờ vấn đề ở đây là Âm Dương Nhãn đã không thể sử dụng thì làm sao đi bói?? Lão già mù xem bói sao??" Thanh Minh thắc mắc.

"Hửm?? Ngươi nói vậy là có ý gì??"

「Có, nhưng ngươi phải tự đi mà tìm hiểu!! Đó là nguyên tắc!!」

Có chút đáng tiếc.

Một thằng mù vào thành, đặc biệt là Giao Thành thì có chút khó khăn khi nơi đó có lắm thể loại người, sơ hở một cái là hắn bị bại lộ và đi luôn lúc náo không hay.

「???」

“Chào buổi sáng!!” Vân Yên đáp lại lời chào của Thanh Minh.

Trước mắt lại trở thành một màu tối đen.

Theo đó là việc hắn đã có thể đột phá Bát Đoạn, rất nhẹ nhàng và không mang đến bất cứ dị tượng gì xảy ra.

Mà… tuy nói là vậy nhưng tìm ở đâu mới là vấn đề. Không phải ai ở trên cái thế giới này cũng đều bị mù, và cũng không phải ai cũng biết được cách chữa mù, và khó nhất ở đây là trường hợp của hắn có chút đặc thù, không thể gọi là chữa nữa mà thay vào đó là phương pháp có thể khiến hắn nhìn được trở lại.

「Không phải ta đã nói trước đó rồi sao?? Cái giá phải trả sẽ cực kỳ kinh khủng!!」

Mà Vân Yên nghe được lời nói của Thanh Minh thì trong lòng không khỏi xuất hiện một hồi xót xa.

"Thật sự không còn cách nào khác sao?? Ví dụ như là không cần mắt vẫn có thể nhìn được ấy!!" Thanh Minh uể oãi hỏi.

“Thanh Minh, ngươi cũng tắm nắng sao??” Lúc này đây giọng nói của Thanh Mạn từ đằng xa truyền tới.

Suy cho cùng thì nguyên do trong đó vẫn là tiêu hao quá nhiều lực lượng của Âm Dương Thiên Nhãn nên khiến cho đôi mắt không chịu được mà bị mù.

“Chào buổi sáng!!” Thanh Minh nhẹ nói.

Đôi khi nàng có tưởng tượng ra rằng đây là con trai của nàng và Thanh Minh nữa là.

Trận chiến trước đó ngoại trừ người đầu tiên hắn g·iết ra thì hầu như còn lại đều là do Tiểu 114 g·iết.

Chỉ có tự mình tạo ra công pháp tu luyện mới biết được bản thân có phù hợp cách thức tu luyện đó hay không.

Không khí mát mẻ và tươi mới, tầm nhìn rộng bao la, quả thật là một nơi tuyệt đẹp để ngắm phong cảnh.

"Chẳng lẽ..!!"

Nhưng ý định này của hắn cũng nhanh chóng bị hắn bác bỏ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nàng từ lúc đó tới giờ không hề bước chân rời khỏi trước cửa dù chỉ một bước. Rõ ràng là nàng vẫn đang rất chi là lo lắng cho Thanh Minh, lo sợ là có điều gì đó sẽ xảy ra với hắn khi bản thân hắn không thể làm được gì.

Thời gian mà Thanh Minh nói tới là liên quan đến thời gian hắn có thể dùng một thân phận khác và ẩn thân chứ không liên quan đến thọ nguyên của hắn.

「Không một cách nào trên thế giới này có thể chữa mù được cho ký chủ!!」

Ngoài sân.

「không có mắt mà vẫn nhìn được?? Ngươi bị điên à?? Đó là những gì mà ngươi nói với người khác và người khác sẽ nói lại với ngươi. Nhưng Không phải là không có, nhưng...」

“Haizz, quả nhiên là bất tiện.” Thanh Minh thầm thở dài.

Khí vận: 3,14

「Nguyên do thứ hai là do sử dụng Âm Dương Thiên Nhãn vượt qua giới hạn thời gian hệ thống xác định trước đó. Tu vi của ký chủ vẫn chưa đủ mạnh để có thể kéo dài.」

Thanh Minh mở lên bảng trạng thái.

Nếu mà thấy thì hắn cũng có thể cho rằng những gì Tiểu 114 nói là đúng.

"Không tính là quá mạnh nhưng nó là vừa đủ để có thể phối hợp rèn luyện thực chiến!! Dù sao thì thứ ta không thiếu đó là thời gian!!"

Khó có thể nghĩ ra được một phương pháp hoàn chỉnh, Thanh Minh cũng chỉ có thể thở dài sau đó là tắt đi hệ thống.

「Có tất cả là 3 nguyên do. Thứ nhất, ngươi nghĩ Chấn và Tốn khi đó làm sao có thể xuất hiện??」

Hắn trước đó vẫn là có lòng tin rằng nơi đây là tu chân giới nên việc bị mù thì chỉ cần có đầy đủ tài nguyên và điều kiện thuận lợi là có thể chữa được, nhưng bây giờ Tiểu 114 lại nói rằng không có bất cứ cách nào có thể chữa mù cho hắn khiến hắn không khỏi suy sụp.

"Hừm... có vẻ như nếu không phải tự tay mình g·iết địch thì không thể nhận được điểm thử nghiệm nhỉ?" Thanh Minh nhìn xem điểm thử nghiệm rồi thầm nói.

“Không phải, ta chỉ đang hít thở không khí trong lành mà thôi, dù sao thì nằm lâu trên giường có chút ngợp.” Thanh Minh đáp lời.

Cũng như Tiểu 221 đã nói trước đó, hắn cần phải tự tạo ra công pháp của riêng mình.

Tiểu 114 còn chưa kịp nói xong thì Thanh Minh đã dồn dập hỏi.

Nói cho cùng là hắn sẽ thử vào một lần, nhưng không phải với tình trạng như hiện tại.

Nhưng tiếc rằng Thanh Minh lại không thể nhìn thấy được quan cảnh đó, chỉ có thể cảm nhận được bầu không khí tươi mát mà thôi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giao Thành, giao tuyến giữa Yêu Tộc và Nhân Tộc, đâu thể nào chỉ có mỗi những tu sĩ yếu ớt, đúng chứ??

Hắn cũng không thể để hai nữ nhân của mình vào thành vì một số nguyên do nào đó cũng liên quan đến việc hắn tự mình vào thành.

Chưa làm người mù thì chưa biết, làm người mù rồi mới biết khó khăn đến cỡ nào, giờ đây hắn không khỏi cảm thấy những người mù ở trái đất đã phải nổ lực thế nào để có thể thích nghi được với môi trường, thật là một điều đáng ngưỡng mộ.

「Giới hạn rồi lại đến giới hạn, dù cho có là cường giả cũng chưa chắc có thể chịu được nói chi là ngươi hiện tại!!」

"Tiểu 114!! Có cách nào chữa mù không??"

Thọ nguyên:21 năm 2 tháng (-70%)

Chương 116: Mù Vĩnh Viễn

Tình trạng cơ thể: Mù.」

Là một đỉnh đổi trọc nên ánh nắng đã trực tiếp chiếu thẳng vào sân nhà của ba người, đất vàng mà cứ ngỡ như là xanh, tiếng cây cối lay động bởi gió thổi tử đỉnh đồi gần đó truyền lại và thoáng thổi qua mặt hai người.

"Không sao! Chỉ cần có là được, còn chuyện tìm hiểu thì ta sẽ tự mình đi làm!!" Thanh Minh phấn khởi nói.

“Vân Yên, tới dìu ta ra bên ngoài một chút.” Thanh Minh lời nói bên trong tràn đầy lạc quan, hắn không muốn để cho Vân Yên biết là hắn mù là không thể chữa, chỉ là sau này có chút khổ các nàng khi trong nhà lại xuất hiện thêm một cái miệng ăn nữa.

Chấn và tốn, đâu là muốn nói đến phong và lôi.

“Ừm! Đi thôi, ta dìu ngươi!”

Vậy nên chỉ có tự thân mới có thể khiến bản thân hắn trở nên mạnh hơn.

Điểm Thử Nghiệm: 418

Sau khi Thanh Mạn rữa ráy cho Thôi Tư Phùng thì trời cũng đã sáng, tiện đấy thì nàng trực tiếp bế Thôi Tư Phùng ra tắm nắng luôn.

Khi này ánh bán mai đã xuất hiện, thời gian đã rất lâu sau lần đột phá này của Thanh Minh.

Kỹ năng: Thần thức(2+) Kiếm đạo(2+) âm dương nhãn (Tạm thời- không thể sử dụng).

Nếu như phải so sánh việc không thể nhìn và việc phải tự mình đi tìm hiểu thì việc tự mình đi tìm hiểu lại là chuyện tốt, không ai muốn bản thân bị mù cả, kể cả là Thanh Minh, vậy nên chỉ cần có dù chỉ là một cơ hội mỏng manh đi chăng nữa hắn vẫn sẽ muốn thử tìm kiếm.

Tuổi: 21

"Sao--- Sao có thể??"

Cùng vì mù nên Thanh Minh không thể thấy được hình dạng đôi mắt của hắn hiện tại là ra sao.

Mới đầu thì có chút không quen nhưng làm nhiều nàng liền cảm thấy làm điều này cũng không tệ.

Chỉ có tự mình tạo ra công pháp mới có thể loại bỏ được những nguy cơ tiềm ẩn bên trong quá trình tu luyện.

「Không sai, để có được Chấn và Tốn, ta phải dùng Âm Dương Thiên Nhãn nhìn về tương lai xa, nhìn xem tương lai khi không có thứ gánh chịu thay nhân quả sẽ dẫn đến thiên khiển và Chấn và Tốn là từ đó mà ra.」

“Phải vào thành sao??” Thanh Minh tự hỏi.

Công pháp: Âm Dương Giao Tuế (Trung Phẩm)

Không vì ai khác, cũng là vì bản thân hắn.

Chủng tộc: Con người

"Vậy là có??"

Nàng đang bế trên tay là Thôi Tư Phùng, con trai của Thôi Lực.

Điểm Bói: 0

“Yên Nhi!! Vào đỡ ta!!” Thanh Minh kêu gọi Vân Yên.

Lời nói của Tiểu 114 nhưng một tia sét đánh ngang tai của Thanh Minh vậy, hắn hoàn toàn cứng đờ trước lời nói của Tiểu 114, một lúc sau mới ấp úng từng chữ, nói.

Họ tên : Thanh Minh (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hệ thống đang dùng: Thần Côn Hệ Thống (9 tháng)

Thanh Minh không nói mà bắt đầu suy nghĩ, như nghĩ đến được thứ gì đó thì hắn không khỏi giật mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Thanh Minh!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Nhưng--- Nhưng như này thì--- có chút..." Thanh Minh vẫn là không thể ngờ được, hắn giờ đây mồ hôi đã chảy đầy đầu, lời nói khó có thể kìm chế được run rẫy.

Vật Phẩm: Đạo bào x1, Bát quái ngũ hành trận bàn.

Quá trình tu luyện của hắn cũng đã hoàn tất.

"Bát Đoạn!!" Thanh Minh cảm nhận lực lượng bên trong cơ thể rồi khẽ cười nói.

「Cuối cùng là do Thiên Di, đây là một loại kỹ năng đặc thù của Âm Dương Thiên Nhãn, nó yêu cầu ký chủ phải dùng nhiều hơn lực lượng bên trong con mắt của mình.」

「Ý ở đây là ngươi đã bị mù vĩnh viễn!!」

「Giới thiệu

Tu vi: Luyện khí cảnh - Bát Đoạn.

Có quá nhiều vấn đề bất lợi xảy ra khi hắn bị mù và để giải quyết những điều đó cũng như là có thể tiếp tục làm thì hắn cần chữa mù.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 116: Mù Vĩnh Viễn