Hệ Thống Thử Nghiệm Hệ Thống
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 111: Yêu Tộc??
“Biết rồi!! Trả quyền kiếm soát lại đây!!”
Là một nơi rất xa ở phía Tây Tây Hoang, địa điểm đáp đất là một cái đồi trọc đất vàng, cũng là ngọn đồi trọc cao nhất cũng là duy nhất ở chỗ này.
Nói đúng hơn là nàng cực kỳ giống với Vân Yên.
Nhưng giờ hắn có khóc cũng không thể làm được gì khác nên cũng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay cho qua.
“Tuy nói Giao Thành là nơi ngăn cách yêu tộc và nhân tộc, nhưng mà điều đó không có nghĩa rằng yêu tộc ngoài nơi đó ra thì không tồn tại ở đâu nữa.”
"Mà bỏ qua chuyện đó đi, dù sao thì chúng ta cũng đã thoát khỏi nơi đó rồi, trước tiên cứ tìm một nơi để nghỉ ngơi trước đã rồi vào trong Giao Thành tìm hiểu sau!! Thanh Minh nhỉ??"
"Quần yêu, đây là muốn nói đến yêu thú sống theo bầy đàn, có tập quán, tập tính chả khác nào nhân tộc và chịu sự chi phối tối cao của Yêu Vương, thường sinh sống ở phía Tây Vĩnh Hằng Đại Lục, chiếm hơn phân nửa vùng đất Tây Hoang.”
"Thanh Minh!!" x3
“Còn dã yêu là những yêu thú không đồng ý với cách hoà giải của Yêu Vương trong lúc rút về Tây Hoang nên đã tự ý lý khai và phân bố khắp nơi hình thành nên dã yêu.”
Nàng cũng không phải là ngu dốt nên cũng có thể học được một thứ gì đó sau lần vấp ngã. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cho đến khi Thôi Lực đưa tay rung lắc bả vai của Thanh Minh thì khi này Thanh Minh mới có phản ứng.
Vân Yên gật đầu, Thôi Lực kể.
“Thôi Lực?? Thôi Lực!! Rất vui khi được quen biết ngươi!! Ta là Vũ Yêu, còn nàng ấy là Vũ Mị, là vợ của hắn!!”
"Thanh Minh??" Thôi Lực nghi ngờ, lần nữa lên tiếng.
“Đúng vậy!! Nếu như đã quy ước thì việc lựa chọn nơi trú một phần cũng phải rơi vào tay Yêu Vương, nhưng nếu là như vậy thì tại sao hắn lại chọn Tây Hoang?? Nơi cằn cõi nhất Vĩnh Hằng Đại Lục??” Vân Yên cũng không tự chủ được liền hỏi.
Đó là hắn ngã người ra đằng sau, nằm thẳng cẳng trên đất, ngất đi.
“Vì không muốn đuổi tận g·iết tuyệt nên vị cường giả đó và Yêu Vương khi đó đã lập ra vài quy ước nhằm ngăn cản sự xung đột trong tương lai.”
Nhưng mà không hiểu sao Thanh Minh chỉ đứng im một chỗ cúi đầu nhìn xem Thôi Tư Phùng đang im lặng nằm ngủ trong vòng tay hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Suy nghĩ của Vân Yên và Thanh Mạn quả thật là chính xác, nhưng đâu chỉ mỗi các nàng thắc mắc, mà tất cả mọi người khi tìm hiểu về trận chiến nhân yêu ba ngàn năm trước cũng đều thắc mắc.
“Đúng, cũng mới gần đây thôi!! À mà không phải chuyện đó!! Lúc nãy ngươi nói đây là Giao Thành nhỉ?? Ngươi đã từng đến đây sao??" Vân Yên hỏi.
Nhưng vì một loại nguyên do nào đó mà đến bây giờ vẫn không hề có câu trả lời.
“Yêu Vương dẫn theo đội quân của mình lui về sâu bên trong Tây Hoang rồi từ đó quản lý yêu thú một cách chặt chẽ, khi này quần yêu xuất hiện.”
Còn về phía Thôi Lực, hắn giờ đây đầu óc vẫn chưa kịp load, hắn có chút không ngờ là hai nữ nhân trước mắt này lại là vợ của Thanh Minh.
Chương 111: Yêu Tộc??
“Đánh cho yêu tộc không còn đường về phải rút về Tây Hoang.”
Nhưng Thôi Lực nghe xong thì cũng chỉ có thể lắc đầu, nói.
「Rút kinh nghiệm cho lần sa đi.」
Phần lớn sách liên quan đến yêu tộc đều là sách giới thiệu loài không à. Không có lịch sử liên quan.
“Nói như vậy thì những yêu thú mà trước đây chúng ta săn là dã yêu?? Nhưng tại sao nó lại phân bố như vậy?? Yêu thú nào mà chả giống nhau!!” Vân Yên thắc mắc, mặc dù nàng có đọc sách liên quan đến Vĩnh Hằng Đại Lục rất nhiều nhưng không phải sách nào cũng có, đặc biệt là những sách liên quan đến yêu tộc.
Giờ đây Thiên Di đã kết thúc. Năm người Thanh Minh đã đến được nơi trước đó mà Tiểu 114 dùng Âm Dương Thiên Nhãn để định.
Vân Yên nghe vậy cũng chỉ có thể trầm ngâm, nàng liềc mắt nhìn xem phía xa Giao Thành rồi lại thở phào cái nhẹ.
“Vợ?? Cả hai?? Khi nào??”
“Đây là… Giao Thành!!” Thôi Lực ngay lập tức trả lời.
Nàng chưa từng đi đâu xa thế này, trước đó cũng vậy nàng chỉ ở mỗi bên trong Âm Dương Hợp Tông và những nơi nhiệm vụ yêu cầu, còn những nơi thế này thì chưa tới bao giờ.
Mặc dù những hành động trước đí của Thôi Lực là mang tính hỗ trợ cho Thanh Minh nhưng để nàng có thể tin tưởng vào một ai đó ngoại trừ Thanh Mạn và Thanh Minh nữa thì rất khó.
「Được!! Trả---!! Hửm??」
“Nơi—- nơi đây là…” Vân Yên nhìn xem một vòng xung quanh rồi không khỏi tò mò hỏi.
"Đã từng, nơi đây là ranh giới giữa quần yêu và nhân loại."
“Ta không biết, ghi chép về trận chiến nhân yêu ba ngàn năm trước chỉ có chừng đó được công khai, ngoại trừ người tham gia sát cánh bên cạnh vị cường giả đó ra thì không còn ai biết được chi tiết chính xác.”
Đồng thời, phía bên ngoài.
--------
Vân Yên cho lấy một ý kiến sau đó là quay đầu chờ đợi Thanh Minh đạp lới.
Thôi lực thấy vậy cũng chỉ cười khẽ rồi tự giới thiệu: “Ta là Thôi Lực, ta là… bạn của Thanh Minh!!”
“Ừm…. À…” Vân Yên còn muốn hỏi gì đó nhưng vì không biết xưng hô Thôi Lực thế nào nên có chút ấp úng.
“Còn dã yêu, là những yêu thú sống theo bản năng, không chịu sự chi phối của bất cứ ai, lấy chém g·iết nhau làm thú vui và được phân bố khắp nơi trên Vĩnh Hằng Đại Lục.”
“Hể~~ cường giả sao?? Không biết người này mạnh đến cỡ nào mà có thể đánh lui cả yêu tộc?? Nhưng mà nếu thật sự mọi thứ đúng như những gì ngươi nói thì Giao Thành sẽ không xuất hiện việc yêu thú công kích chứ!!” Thanh Mạn khi này mới lên tiếng.
“Ba ngàn năm trước??”
Tuy không phải là một người sắc xảo nhưng nàng cảm thấy bên trong câu chuyện mà Thôi Lực vừa kể có chứa rất nhiều sạn đặc biệt là chuyện liên quan đến Yêu Vương kia.
Thanh Mạn thì cũng không biết nơi đây là nơi nào, nàng không phải là ngươi chăm đọc sách hay tìm hiểu nên có một vài thứ nàng không hay biết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Tuy vậy, đến bây giờ vẫn không có ai biết được những quy ước đó là gì, nhưng Yêu Vương lại đồng ý vậy nên cũng không ai dám đứng ra để truy vấn ngọn nguồn.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cầu đề cử!!!
Thôi Lực cũng bình tĩnh giải thích.
"Tại Vĩnh Hằng Đại Lục, yêu tộc được chia ra làm hai loại, đó là dã yêu và quần yêu."
"Ngươi sao vậy??"
Nhìn thấy khuôn mặt như muốn khóc của Thanh Minh, Tiểu 114 cũng mặc kệ.
Quá lỗ!! Thật sự quá lỗ!! Vì một sai lầm mà mất quá nhiều thứ, giờ đây hắn cảm thấy rằng trước đó nhận một ngàn viên hạ phẩm linh thạch làm phí vẫn quá ít.
Nhưng với hành động của hai nữ nhân trước đó đã làm đối với Thanh Minh thì hắn vẫn lấy làm tin tưởng.
Thanh Minh không đáp lời.
Với lại nàng cũng chưa đi xa bao giờ nên cũng chưa biết.
「Không có gì!! Đây!! Trả ngươi!!」
“Ba ngàn năm trước đã từng xảy ra một trận chiến giữa nhân tộc và yêu tộc. Yêu tộc khi đó không hề có sự phân chia như bây giờ mà luôn lấy việc chém g·iết nhân tộc làm thú vui tiêu khiển. Yêu tộc lợi thế về kích thước và sức mạnh nên có lần đã đẩy nhân tộc lui về Trung Châu để phòng thủ.”
“Nhân tộc yếu kém, bị yêu tộc đè đầu cưỡi cổ liên tục, khó có thể vực dậy được. Nhưng ngay lúc mọi thứ dần trở nên bế tắc thì một vị cường giả thần bí và những người bạn của hắn đã xuất hiện và đánh lui yêu tộc.”
Tại đây có thể nhìn ra bốn phía khi mà phía Đông, Bắc, là những ngọn núi xanh tươi tốt, Phía Nam là rừng rậm, còn phía tây là một toà thành với tường thành kéo dài từ Bắc xuống Nam không thấy điểm kết thúc và bên ngoài tường thành đang xuất hiện những trận chiến nhỏ giữa nhân tộc và yêu tộc.
“Ta cũng không quá là chắc chắn, dù sao thì chuyện sự kiện của ba ngàn năm trước ở Giao Thành được ghi rất nhiều, nếu có cơ hội thì các ngươi nên tự mình tìm hiểu, còn ta nơi này sẽ nói một số chi tiết đơn giản mà thôi.”
Tiểu 114 cũng chả thèm thuồng gì cơ thể của Thanh Minh, hắn lập tức trao lại quyền kiểm soát cơ thể cho Thanh Minh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không hề có bất cứ thông tin nào về việc Thanh Minh đã lấy vợ cả, hắn không chắc!!
Vậy nên, im lặng lắng nghe là điều hợp lý nhất.
Tuy vậy… hắn có thể chắc chắn một điều là hai nữ nhân trước mắt đang dùng tên giả, và hình dạng của hai người cũng là đang dịch dung, giống như Thanh Minh khi đó.
“Nguyên do xuất hiện sự phân chia này phải kể từ ba ngàn năm trước!!”
Vân Yên và Thanh Mạn đều vẫn đang ở trạng thái dịch dung vậy nên hai nàng không cần lo lắng bản thân bị phát hiện, thêm nữa là nàng vẫn không chắc chắn việc Thôi Lực có thật sự là bạn của Thanh Minh hay không nên dùng tên giả vẫn là hợp lý nhất.
Hai người đều có tư chất tu luyện hơn người nên chỉ cần đủ tài nguyên cho hai người tu luyện thôi cũng đủ để khiến tu vi hai người tăng trưởng nhưng hậu quả để lại là hai người rất ít kiến thức bên ngoài và khả năng thực chiến cũng không cao.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.