Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 106: Bát Quái - Càn Quẻ!! Thiên Tinh Lạc!!!

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Bát Quái - Càn Quẻ!! Thiên Tinh Lạc!!!


Đôi bên đều đã nắm được.

"Được, vậy chúng ta sẽ giúp ngươi!!"

Thôi Lực đã quay lại.

“Tiểu tử, ngươi sơ hở!! Phiến Nghịch!!!”

"Trở lại rồi sao??" (đọc tại Nhiều Truyện.com)

"Không ổn, nếu cứ thế này... Ta sẽ không chống đỡ nỗi nữa!! Phải nghĩ ra một cách nào đó!! Nhưng mà cách gì??"

Nhưng đây cũng không phải lúc để dừng, hắn cần dùng nó để có thể chạy trốn!!

Thanh Minh lại tiếp tục né tránh được.

"Thanh Minh!!!"

Bởi vì uy lực của nó thì phải nói là thôi rồi, cộng thêm việc hắn xém nữa c·h·ế·t bởi vì nó nữa nên cũng không thể trách. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hình Kinh cũng không hề tham gia vào cuộc chiến của hai người, hắn đang cố gắng phân tích trận đấu.

Lãng Uất phòng bị.

Nên tức càng thêm tức.

「Yên tâm, không có vấn đề!! Các ngươi chỉ cần trợ giúp ta phút cuối là được.」

「Lớn đến nổi mù!!」

Hai người đến là Vân Yên và Thanh Mạn, trạng thái của hai người là đang ở trạng thái dịch dung.

"Đừng hành động lỗ mãng!!"

Hắn nhìn thấy phía đối diện Thanh Minh đã lần nữa lấy ra Âm Dương Bát Quái Ngũ Hành Trận bàn.

Ngay khi cứ tưởng là trận bàn không thể kích hoạt thì bầu trời bỗng xuất hiện dị tượng.

Thanh Minh quả thật cực kỳ bất ngờ, hắn không ngờ là hai nữ sẽ kịp thời xuất hiện và lúc hắn đang nguy cấp, như này càng khiến cho Thanh Minh không khỏi cảm thấy hạnh phúc, hắn ra lệnh cho Tiểu 114 trả lời.

"Làm gì đó?? Là làm gì??" Theo ánh mắt của Hình Kinh, Lãng Uất cũng nhìn sang phía Thanh Minh, xong ánh mắt của hắn không khỏi co rụt lại.

Mây đen kéo đến ùm ùm, gió lốc nổi lên, trên bầu trời truyền tới tiếng sấm ầm ầm.

Mặc kệ Lãng Uất có quan tâm việc người khác có chen vào hay không, bọn hắn cứ thế mà lao vào giáp công Thanh Minh.

Đặc biệt hơn là hai người này còn không thèm để hắn vào mắt.

Cách đó vài giây.

"Con ngươi??" Hình Kinh khó hiểu, từ bao giờ Thôi Lực lại có thằng con lớn như này.

Tiểu 114 tránh né đòn công kích của Lãng Uất.

「Ta ổn, chỉ là lúc này cần phải giải quyết một số thứ!!」

Ngay tức khắc Thanh Minh bên này bị kéo xuống mà cái bóng bên kia cũng bị kéo xuống.

Nó chỉ có thể khiến cho công kích của Lãng Uất dừng lại một nhịp, rồi công kích vẫn cứ thế rơi xuống tiếp.

Cả phong và lôi đã xuất hiện, Trận bàn bên trên Tốn và Chấn cũng sáng lên.

Chương 106: Bát Quái - Càn Quẻ!! Thiên Tinh Lạc!!!

Sau đó là đôi bên đều dùng toàn lực để kéo.

Mà ở một bên, Lãng Uất bị người khác ngó lơ liền không khỏi có chút bực mình.

“Thanh Minh!!” Hai giọng nữ đồng thanh la lên.

Hình Kinh lần này không thể đợi nữa, hắn trực tiếp lao lên, không thể để cho Thanh Minh niệm xong.

Trong một trận chiến chỉ cần một lần lệch nhịp thì lúc đó ngươi đã lộ sơ hở.

"Đi?? Đi đâu khi mà con của ta còn ở đây??"

Lý do mà Thanh Minh lại không có bóng khi ở Âm Thế là do cái bóng của hắn không có bóng ở Dương Thế, tuy vậy hành động của bóng ở Dương Thế sẽ tồn tại ở dạng thức không gian ba chiều

Hắn muốn lao lên, nhưng Hình Kinh lại xuất hiện bên cạnh hắn và ngăn cản hắn lại.

Nắm đấm của của Lãng Uất bị một đòn âm kích ngăn cản lại.

Đòn tấn công lại hụt, Lãng Uất không khỏi tặc lưỡi và trở bên bực tức.

“Đúng vậy!! Bọn hắn đã làm gì ngươi?? Đôi mắt của ngươi là bị sao vậy??”

Không phải nói việc Thanh Minh lấy ra trận bàn đã khiến Lãng Uất có chút sợ, nó giống như trở thành một loại bóng ma tâm lý dành cho Lãng Uất vậy.

“Đừng hòng!! Âm Kích!!”

“Cái giá cực lớn?? Lớn cỡ nào??”

Đến khi mở mắt ra lại thì bản thân hắn đã trở lại Dương Thế.

Nhưng dừng lại một nhịp đó lại đủ để cho Tiểu 114 chiếm được quyền kiểm soát cơ thể rồi hoạt động trở lại.

Nhưng theo những gì Tiểu 114 nói trước đó, cần phải có hai "Quái" mới có thể kích phát.

Nhưng có vẻ như đòn âm kích này lại không đủ mạnh để có thể chống đỡ hoàn toàn công kích của Lãng Uất.

Nhìn thấy Thôi Lực, Tiểu 114 càng thêm yên tâm để thi triển.

"Sao các ngươi dai như đỉa vậy?? Có thể để ta đi được không??" Thanh Minh khó chịu nói.

"Chuẩn bị đi, hắn lại lần nữa muốn làm gì đó nữa đấy!!" Hình Kinh hắn híp mắt nhìn xem phía đối diện Thanh Minh (Tiểu 114).

Sự xuất hiện của hai người này khiến cho mọi người phải dừng lại hành động.

Cứ tưởng là có thể xả nó ra ngay sau khi g·i·ế·t được Thanh Minh, ai ngờ giữa đường lại lòi ra thêm hai nữ nhân ngăn cản.

Nhưng đòn tấn công của hắn cũng ngay lập tức bị Thanh Minh né tránh bằng khả năng nhìn thấy tương lai gần.

Thanh Minh ánh mắt bắt đầu chảy máu, tròng mắt bên trong đã xuất hiện các vết nứt.

Hắn không hiểu là với tình thế của Thanh Minh như này rồi lại còn có người đứng ra giúp hắn, bọn thày thật sự không sợ c·h·ế·t sao??

Mặc dù không biết làm cách nào mà Thanh Minh có thể chắc chắn vậy nhưng hai nữ nguyện ý tin tưởng hắn.

“Được!! Làm đi!!!”

Nhưng khi nhìn đến đứa bé trên tay Thanh Minh thì hắn mới giật mình tỉnh dậy, thì ra ngay từ đầu, đứa bé đó là con của Thôi Lực, nhưng tại sao luôn ở trên tay Thanh Minh??

“Thanh Minh!! Ngươi không sao chứ??!! Có bị thương ở đâu không??!!”

Trận bàn bên trong Âm Dương bắt đầu xoay chuyển, phía ngoài thì chữ Càn sáng lên.

Hai mắt của hắn dần trở nên đỏ hoắc, tròng mắt bên trong cũng xuất hiện các tơ máu.

"Bát Quái!!!! - Càn Quẻ!!! Thiên Tinh Lạc!!!!"

Hôm nay là một ngày không hề thành công đối với hắn, việc vây công Thanh Minh thất bại cộng thêm việc tổn thất gần một nửa trong gia tộc đã khiến hắn tích tụ một cục tức cực lớn trong lòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

「Nếu đã vậy thì quyền kiểm soát cơ thể của ký chủ sẽ lần nữa đến tay bần đạo, bù cho việc trước đó phải cưỡng ép trả lại.」

Nhưng một mình Vân Yên lại không đủ mạnh để có thể chống đỡ được Hình Kinh, một người có tu vi Tam Phân và đầy đặn những kinh nghiệm chiến đấu.

Dù cho có mạnh đến đâu nhưng khi đối mặt với cái c·h·ế·t đều sẽ sinh ra một loại cảm giác sợ hãi, nếu như người có tâm lý không vững thì cũng sẽ khiến người đó xuất hiện bóng ma tâm lý.

Hình Kinh thì nhíu mày, hắn cảm thấy lần này sẽ không được suôn sẻ giống như lần trước, dị tượng nổi cả lên trên trời kia mà.

“Các ngươi là ai??” Lãng Uất dò hỏi.

"Lại gì nữa đây??" Lãng Uất khẽ nói.

Thêm việc hai người này giao đấu đã dẫn đến sự chú ý của người khác, rất nhiều người phát hiện Thanh Minh đang giao đấu với Lãng Uất cũng liền nhanh chóng tụ tập lại.

Khi mà Hình Kinh đang dùng thần thức để tìm kiếm thì nhận ra được ba động linh khí kỳ lạ và một sinh vật sống nhưng không phải là sống đang làm gì đó kỳ lạ.

Trong quá trình thay đổi quyền kiểm soát Thanh Minh đã có một nhịp ngừng lại.

“Tgk!! Là ai??!!”

Thanh Mạn muốn lên hỗ trợ, nhưng không đợi nàng lên thì một người đàn ông trung niên đã đến bên cạnh và giúp đỡ Vân Yên.

“Mù??? Nếu chỉ là mù thì không vấn đề gì!! Có thể sống sót thì mù chỉ là một cái giá quá nhỏ mà thôi, ở cái thế giới này cũng không phải không có cách chữa!!”

Nhận ra bản thân đã đánh hụt, Lãng Uất lại không hề nao núng mà tiếp tục tấn công.

Mặt đất dưới chân cũng đã khôi phục lại như trước, Thôi Tư Phùng cũng đã ngừng khóc. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hình với bóng luôn là hai bản chất song song, hình làm gì, thì bóng sẽ làm giống vậy nhưng trên mặt phẵng không gian hai chiều..

Nhưng mà hai nữ nhân lại không hề để ý đến Lãng Uất mà quay sang dò hỏi Thanh Minh (Tiểu 114).

Mọi thứ trên người Thanh Minh đều đang bước đến giới hạn.

Khi này cả Thanh Minh và bóng của hắn sẽ tồn tại song song với nhau thông qua mặt ngăn cách âm dương, giống như là bản thân tự nhìn mình trong gương vậy.

Nhưng đường đến của hắn lại gặp một chút khó khăn khi mà Vân Yên đứng ra chặn lại.

Lực lượng vô hạn bắt đầu truyền vào trận bàn, đôi mắt Âm Dương theo đó cũng phát sáng lên.

Mà bên kia, Tiểu 114 đã bắt đầu hành động.

Âm Dương Thiên Nhãn vẫn còn đang kích hoạt, nổi đau mà hắn có thể nhận được đang theo thời gian mà gia tăng

"Có cần chúng ta giúp không??" Vân Yên không hề ngại việc địch nhân có nhiều bao nhiêu đi nữa, nàng đưa ra trợ giúp.

Nắm bắt cơ hội đó Lãng Uất liền dồn hết sức vào đòn tấn công này.

Với tầm nhìn của Âm Dương Nhãn và Âm Dương Thiên Nhãn thì quả thật là hắn đã trở vẻ, nhưng tình hình cũng không có mấy chi là khả quan khi mà hắn vừa trở lại thì lại lần nữa bị Lãng Uất và Hình Kinh phát hiện.

"Có chuyện gì??" Lãng Uất không quá đồng tình, hắn có chút bực bội, nói.

「Không cần!! Ta sẽ giải quyết nó nhanh thôi!!」

"Liệu có được không?? Chỉ bằng tu vi của ngươi thì..." Thanh Mạn lo lắng.

"Thôi Lực!!! Ngươi không phải đã đi rồi sao??" Hình Kinh có chút không ngờ là Thôi Lực lại trở lại lúc này.

Đến khi hắn đến đây thì lại thấy Thanh Minh đang ngồi trên đất.

「Ký Chủ!! Tình hình hiện tại của ngươi đã không còn cách để cứu vãng, ngươi có đồng ý trả một cái giá cực lớn để có thể sống sót không??」 (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tình hình ngày một tệ đi.

"Không có nhiều lời!! C·h·ế·t Đi!!!" Lãng Uất không hề nhiều lời, trực tiếp lao lên tấn công.

Bóng là ngươi, ngươi là bóng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 106: Bát Quái - Càn Quẻ!! Thiên Tinh Lạc!!!