Hệ Thống Thiên Ngoại Chi Ma
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 177: Nhiệm vụ cưỡng chế
- Hay cho một cái nhiệm vụ cưỡng chế! Lần đầu tiên trong gần hai mươi năm qua, cuối cùng cũng gặp phải một cái nhiệm vụ cưỡng chế.
Phần thưởng: Ba mươi vạn điểm Thiên Ngoại Chi Ma, một trăm sợi nhân đạo đạo ngân, một trăm sợi thiên đạo đạo ngân, chân ý trí đạo chuẩn tông sư, chân ý tinh đạo chuẩn tông sư, chân ý tín đạo chuẩn tông sư.
Chỉ là nhớ nhung thì không tránh khỏi, nếu không, Phương Niệm Dung cũng không vẽ Phương Chính, treo trong phòng để ngắm mỗi ngày.
Đó mới là câu hỏi lớn nhất lúc này đối với Phương Niệm Dung.
Phương Niệm Dung trong lòng nghĩ, chuyển sự chú ý đến trên người Tiểu Túc.
Nói xong, nàng trong đầu bắt đầu căn nhắc xem nên hỏi nghĩa phụ của mình thế nào.
À không, anh chồng tương lai chắc cũng tính đi.
[Nhiệm vụ cưỡng chế: Trợ giúp Cổ Nguyệt Phương Nguyên.
Bởi vì lúc Phương Niệm Dung về Trung Châu, Phương Nguyên còn ở Thương gia thành. Cho dù Phương Nguyên lúc đó cũng chạy đi Trung Châu, hắn cũng không kịp gia nhập, còn trở thành đệ tử tinh anh, đạt được tư cách tham gia.
- Không phải chỉ có một mình hắn biết, ta có thể đi hỏi người khác, chẳng hạn như nghĩa phụ.
Lưu ý: Đây là nhiệm vụ cưỡng chế, túc chủ không có quyền từ chối nhiệm vụ. Nếu Cổ Nguyệt Phương Nguyên không xuất hiện trước khi chủ nhân phúc địa đã được chọn, nhiệm vụ sẽ chủ động hủy bỏ, túc chủ sẽ không nhận được thưởng, cũng không nhận h·ình p·hạt]
- Ha ha ha.
Thứ ba, rõ ràng đệ tử của Phương Niệm Dung là Dương Quang cũng tham gia lần này, vì cái gì lại yêu cầu nàng giúp Phương Nguyên mà không phải Dương Quang?
Yêu cầu nhiệm vụ: Trợ giúp Thiết Nhược Nam, Bạch Ngưng Băng ám toán Cổ Nguyệt Phương Nguyên.
Thậm chí thập cổ phái cũng sẽ cử ra cổ tiên đến quan sát, tránh g·ian l·ận, cũng tránh người bên ngoài lén lút tiến vào. Cho nên dù Phương Nguyên có chạy tới Trung Châu cũng không có cách nào tham gia tranh giành phúc địa.
Còn chưa nói, theo thông tin Phương Niệm Dung nhận được, lần này chỉ có đệ tử thập cổ phái của Trung Châu tham gia, người ngoài không được vào.
Phương Chính lẩm bẩm, trong ánh mắt không nhịn được hiện lên một tia sợ hãi.
Phương Chính trầm tư một lúc lâu, ánh mắt lần nữa quét qua bản nhiệm vụ, nhưng ngay sau đó, hắn hơi sửng lại, trong đầu đột nhiên xuất hiện một vấn đề, ánh mắt của hắn lặp tức hơi mở lớn.
Phương Niệm Dung tự nói, sau đó hơi giật mình, lắc lắc đầu.
2. Giúp Thiết Nhược Nam bắt giam Cổ Nguyệt Phương Nguyên vào trấn ma tháp.
Lâu dần cũng liền hình thành thói quen, đó là nếu hắn không tập trung đầu óc giải quyết cái gì đó, bộ não của hắn sẽ chủ động hình thành ý tưởng, rồi từ ý tưởng tự soạn ra các hướng phát triển.
Phương Chính trong lòng kêu một câu, Tiểu Thiên trong không khiếu của hắn bị dọa cho giả c·hết, căn bản không dám chui ra gặp mặt hắn. Không cần xem, nó cũng biết mặt của Phương Chính bây giờ muốn có bao nhiêu khó xem liền có bao nhiêu khó xem. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ở Nam Cương.
Lưu ý: Đây là nhiệm vụ cưỡng chế, túc chủ không có quyền từ chối nhiệm vụ. Nhưng nếu túc chủ không sợ h·ình p·hạt ẩn, có quyền không thực hiện]
Phương Chính xem bản nhiệm vụ vài lần, nhịn không được cười vang ba tiếng.
Trong hang động đá gần đỉnh Tam Xoa sơn.
Nhưng ngay sau đó, Phương Chính bình tĩnh trở lại.
Lúc Phương Chính ra khỏi truyền thừa, đi trở lại Thương gia thành, Tiểu Túc đã thông báo với nàng, nhưng bởi vì lúc đó Phương Chính và Phương Niệm Dung đã ở hai vực khác nhau, tác dụng truyền tin của giấy cổ không thể làm được việc cách vực truyền tin, cho nên hai bên không thể liên lạc được.
Đương nhiên đây là loại trừ trường hợp Phương Nguyên tham gia vào một trong thập cổ phái.
Phần thưởng cho nguyên điểm, nguyên thạch là bình thường. Đạo ngân Phương Niệm Dung cũng từng nhận qua vài lần. Nhưng chân ý là lần đầu tiên nàng nhìn thấy.
Phần thưởng: Mười vạn điểm cảm xúc tích cực, mười vạn điểm cảm xúc tiêu cực, mười vạn nguyên thạch, một trăm sợi nhân đạo đạo ngân, chân ý nô đạo chuẩn tông sư, chân ý phong đạo chuẩn tông sư.
Bởi vì hắn sớm chuẩn bị trước cho việc này, bằng không hắn cũng không cố ý cùng Thiết Nhược Nam, Bạch Ngưng Băng kéo lên quan hệ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ting.
Chỉ là Phương Niệm Dung cũng đã an tâm rất nhiều, bởi vì nàng biết Phương Chính đã tự do, có thể đi Trung Châu bất cứ lúc nào hắn muốn. Như vậy liền không lo Phương Chính sẽ bị thề độc cổ g·iết c·hết.
- Lạc Hành, ngươi hiện tại đã chuẩn bị đi tới gặp ta chưa?
Nàng đi đến bên cạnh vách tường, đứng nhìn bức họa toàn thân của Phương Chính.
Phương Chính liếc mắt, vốn chỉ muốn nhìn sơ qua, nhưng chỉ mới thấy được dòng đầu tiên, hắn đã không khỏi tập trung toàn bộ tinh thần để đọc.
Thứ hai, Phương Niệm Dung đang rất hoang mang, Phương Nguyên hiện tại chẳng phải đang ở Nam Cương sao? Làm sao tham gia tranh giành phúc địa được?
1. Giúp Bạch Ngưng Băng lấy lại nam thân.
1. Giúp Cổ Nguyệt Phương Nguyên bình an khi đặt chân l·ên đ·ỉnh Đảng Hồn sơn.
- Chà, thiên ý lão ba ba, ngươi làm sao cản trở ta p·há h·oại con bài của ngươi đây? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Thứ nhất, vì cái gì cái tên Cổ Nguyệt Phương Nguyên lại xuất hiện ở đây?
Nhưng ngàn vạn lần không nghĩ tới, lần này nàng lại nhận được cái nhiệm vụ cưỡng chế này.
Chân ý là cái gì?
Thứ tư, đó là về phần thưởng.
Cái này cũng giống như lúc Tiểu Thiên chạy đi Bắc Nguyên, Phương Chính vẫn có thể nhận là làm nhiệm vụ vậy.
Nhưng cũng phải nói rõ, không phải là Phương Chính liệu sự như thần hay cái gì đó đại loại vậy. Chỉ là một cái thói quen khó bỏ của hắn từ đời trước mà thôi.
- Chẳng lẽ ta mở lên mà quên mất?
Nếu nói nô đạo chuẩn tông sư, phong đạo chuẩn tông sư là cái gì thì Phương Niệm Dung biết. Nhưng nói chân ý của hai thứ này thì Phương Niệm Dung hoàn toàn không biết.
Nhưng mà tầng quan hệ này không tính, bởi còn phải chờ thêm rất nhiều thời gian nữa. Hiện tại cũng không thể vì như vậy mà ra nhiệm vụ cưỡng chế cho nàng.
2. Giúp Cổ Nguyệt Phương Nguyên ngồi vững vị trí chủ nhân phúc địa.
Ting.
Hình phạt: ???
Phương Niệm Dung biết cái tên này, biết người này, nhưng nói thật, đây là lần thứ hai nàng nhìn thấy cái tên này từ Tiểu Túc.
Phương Chính hơi cao mày, hắn biết âm thanh này, là âm thanh thông báo của hệ thống.
Phương Chính phấn khích nở nụ cười tà dị, nhỏ giọng than khẽ một câu.
Hình phạt: ???
- Đại kế trăm vạn năm, bố cục của thập tôn giả, đến thời điểm Phương Nguyên không còn, nhất định lại càng thêm thú vị.
- Không đúng, việc này chẳng phải là...
- Nếu có hắn ở đây, hắn có lẽ sẽ cho ta câu trả lời.
Nếu tính ra, một ngày hai mươi bốn giờ, không ăn không nghỉ không ngủ cũng không đủ để hắn dùng.
Phương Niệm Dung nhỏ giọng hỏi, trong tay vuốt ve cái bookmark trống.
Nhưng mà nếu Phương Chính nhớ không lầm thì hắn đã tắt chế độ thông báo này từ lúc chưa khai khiếu rồi, như thế nào bây giờ lại xuất hiện?
Nhưng ngoài dự đoán của Tiểu Thiên là, Phương Chính lần này không giận.
Nhưng chỉ vừa nhìn thấy dòng đầu tiên, Phương Niệm Dung không khỏi kinh hãi đến trợn tròn hai mắt.
Nàng trầm tư một lúc, không khỏi nhìn lại bức họa của Phương Chính.
Yêu cầu nhiệm vụ:
Gần như đồng thời.
Phương Chính trong lòng reo hò, rất lâu mới có thể phấn kích thêm một lần nữa.
Muốn thực hiện được nhiệm vụ này, còn cần Phương Chính phải cẩn thận lập ra kế hoạch ổn thỏa, quan trọng nhất là phải phá hủy được xuân thu thiền của Phương Nguyên. Nếu không làm được việc đó, mọi kế hoạch đều là vô dụng, dù cho có thành công, Phương Nguyên vẫn có thể xóa đi làm lại.
Phương Niệm Dung trong lòng tràn ngập khó hiểu.
- Chắc không phải là có ai đó cần ta đi công lược đấy chứ?
Đúng lúc này, một tiếng thông báo quen thuộc vang lên. Phương Niệm Dung hơi giật mình, âm thành này chỉ có mỗi khi Tiểu Túc phát nhiệm vụ.
Cho nên, những lúc hắn rãnh rỗi, bộ não của hắn cũng đã từng vẽ ra một cái ý tưởng như nhiệm vụ cưỡng chế này. Nếu Phương Chính giúp Thiết Nhược Nam và Bạch Ngưng Băng, mượn Tiểu Thiên khóa c·hết xuân thu thiền của Phương Nguyên, khiến Phương Nguyên không thể làm lại một lần nữa. Nhưng vậy mọi việc sau này sẽ như thế nào?
Cái tên Phương Nguyên này, không xuất hiện thì thôi, vừa xuất hiện liền đập thẳng vào mặt nàng một cái nhiệm vụ cưỡng chế.
Cho nên trong lúc làm việc hắn sẽ tự nhớ và học bài, giả bài tập ngay trong đầu của mình, lên ý tưởng cùng lập đại cương trong đầu.
Nếu yêu cầu Phương Niệm Dung giúp Phương Chính còn có thể giải thích vì Phương Chính là nam chủ của nàng. Nhưng Phương Nguyên rõ ràng cùng nàng không có quan hệ gì.
Chính hắn cũng không thể giải thích cụ thể được, hắn chỉ biết, nếu không cho hắn làm cái gì đó cần phải suy nghĩ, hắn sẽ lặp tức có những suy nghĩ lang man.
Sau lần đó, Tiểu Túc không đưa ra bất cứ yêu cầu hay thậm chí là nhắc nhỡ nào liên quan đến Phương Nguyên. Phương Niệm Dung còn từng cho rằng, bởi vì nàng chọn Phương Chính, cho nên những gì liên quan đến Phương Nguyên đã bị xoá khỏi hệ thống.
Chương 177: Nhiệm vụ cưỡng chế
Mô tả nhiệm vụ: Tận cùng bên trong Tam Vương truyền thừa là truyền thừa của một vị lục chuyển cổ tiên. Cổ Nguyệt Phương Nguyên nhờ vào kí ức mà đạt được cơ hội khảo thí trở thành chủ nhân phúc địa. Về sau luyện được tiên cổ, đoạt được cơ duyên, nhất phi trùng thiên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vì cái gì?
Mô tả nhiệm vụ: Trên Thiên Thê sơn có vô số truyền thừa do rất nhiều tiên hiền để lại, trước mắt truyền thừa do Bạch Hồ Tiên Tử để lại sắp mở ra. Trong cuộc đua tranh giành vị trí chủ nhân của phúc địa Hồ Tiên, trợ giúp Cổ Nguyệt Phương Nguyên trở thành chủ nhân phúc địa.
Hắn bị suy nghĩ của chính mình làm cho sợ hãi.
Phương Chính đang ngồi trên giường đá nhắm mắt tu hành không khiếu.
Không có Phương Nguyên, không có xuân thu thiền của Phương Nguyên, Phương Chính cũng không ngại đem xuân thu thiền của mình bóp c·hết. Đến lúc đó, còn thứ gì khiến Phương Chính phải lo ngại.
Phương Niệm Dung quay lại phòng của mình, sau đó đem cửa đóng lại.
[Nhiệm vụ cưỡng chế: Cản trở Cổ Nguyệt Phương Nguyên.
Âm thanh thông báo đột nhiên vang lên, phá tan sự tĩnh lặng ở trong tai của hắn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bằng không với một người ngoài đi học thì đi làm thêm như hắn, làm gì có thời gian học bài, còn lên ý tưởng, làm đại cương, viết tiểu thuyết, vậy mà còn dư giả thời gian đi đọc truyện, chơi game các kiểu.
Phương Chính tự hỏi, dừng tu hành, mở mắt ra nhìn về phía bên cạnh.
Bản thể của Tiểu Thiên vẫn còn ở trong không khiếu của hắn, nhưng bản thông báo nhiệm vụ thì có thể xuất hiện trước mặt hắn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.