Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 85: Hậu Quả, Hay Là Kết Quả

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85: Hậu Quả, Hay Là Kết Quả


“Bận rộn thiệt ông anh nhỉ”.

“Ai còn muốn lên tiếng, không giữ trật tự, sẽ không được đi vào bên trong”.

Hội trường trông có vẻ như mới được dựng tạm lên để dùng, chỉ có những chiếc ghế được xếp tạm, cùng một tấm màn sau lưng che chắn, ngăn cách người bên ngoài với bên trong.

Nguyễn Anh nghe lời hỏi han ân cần, cảm xúc dần tĩnh lại, sau hồi giải thích, hai cô bé mắt chữ o mồm chữ a, lát sau Hải Ninh nói.

Gật gật đầu, Nguyễn Anh cùng Hoàng Minh hiểu rõ.

Lát sau, hai anh em đã xuất hiện tại hội trường C3. Hội trường nằm ở khu vực chính giữa của hội chợ, nơi người qua người lại, náo nhiệt vô cùng. Xung quanh được thiết kế với chuẩn phong cách một hội trường xịn xò, bên ngoài thì có đủ loại gian hàng, Nguyễn Anh cùng Hoàng Minh nhìn, mà không khỏi cảm thán.

Nguyễn Anh lúc này bắt đầu lên tiếng, nói ra.

Về Coser hội, thì khá đặc biệt, nó được coi là một luồng văn hóa mới, sẽ được kiểm chứng dưới hội chợ này, nếu đạt được thành tựu nhất định, nó sẽ có tên trong các sự kiến diễn ra 4 năm sau.

“Vì chốc nữa sẽ phải tham dự game ấy, em cùng anh Hoàng Minh sẽ về vị trí chờ đợi, hai người đến hội trường khu C3, đợi tụi em ở đó, chốc nữa, em cùng ông anh sẽ nên sân khấu, mong hai người cổ vũ nhá”.

Lấy ví dụ đơn giản cho dễ hiểu, tuần đầu là sự kiện game, tuần sau là sự kiện phim, tuần sau nữa sự kiện gì đó.

Chương 85: Hậu Quả, Hay Là Kết Quả

Nguyễn Anh hiểu, gật đầu vô cùng đồng ý với ý kiến của nàng, lại nghĩ gì đó, ánh mắt nhìn về phía hai cô bé, có chút không nói lên lời.

Hiểu cách dễ hiểu nhất, hội chợ 4 năm sau, tổ chức trong 3 tháng, nhưng tổ chức theo khá đặc biệt.

Nguyễn Anh cùng Hoàng Minh đứng đó, nhìn cánh tay chỉ vào người mình của ông anh chả quen biết gì cả, cả hai liếc nhau, im lặng không nói.

“Mấy anh bảo an ơi, ở đây có người định chen ngang”.

Nguyễn Anh liếc ra, thấy đây có vẻ là một nhân viên, vì đồ người này cầm là đồ trang trí, cùng tấm thẻ nhân viên treo trên cổ.

Vấn đề kinh phí cũng chả phải lo, vì hội chợ của thế giới, nên kinh phí được lấy từ nguồn quỹ chung, chả có gì lo cả, chỉ có điều sẽ được tổ chức tại quốc gia này thôi, nên sẽ thiên hướng phong cách nơi đây.

Ông anh kia cứ ngơ ngác mà nhìn, Nguyễn Anh cùng Hoàng Minh đi vào, còn bản thân vẫn phải đợi bên ngoài, tính bất bình lên tiếng, đã nghe anh bảo an đứng cạnh Nguyễn Anh nói.

“Không sao đâu, không sao”. Cả Hải Ninh cùng Nguyệt Thanh vội vàng xua tay, lắc đầu.

“Uh, tuy không phải là hội chợ thế kỉ, nhưng cũng phải chỉn chu, cẩn thận chứ em”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những bộ phim đỉnh nhất sẽ được công chiếu tại đó, thời gian 4 năm, sẽ là thời gian cho mọi người chuẩn bị.

Liếc nhìn đồng hồ của bản thân, Nguyễn Anh vội kêu ông anh Hoàng Minh đi theo, miệng nói.

Người tham dự sự kiện đầu, khi hoàn tất tham dự có thể quyết định ở lại, chứng kiến tham quan tiếp mấy sự kiện sau đó, hoặc đơn giản là về thôi.

“Đi thôi ông anh, chuẩn bị đến giờ rồi”.

Biết ông em nghĩ gì, ông anh này lật tức giải thích.

“Thế này là còn tốt đó”.

“Em xin lỗi, lỗi do em không thu thập thông tin cẩn thận”. Lời nói của Nguyễn Anh, giảm xuống một độ cung rất thấp, muốn dùng giọng nói như này, thể hiện thái độ thành khẩn của mình.

“Em đang lo sự kiện của bọn chị à, không cần đâu, chị của chị Hải Ninh đã điểu tra rõ rồi”. Nguyệt Thanh lến tiếng đáp trước. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Kể ra cũng lạ, nếu tổ chức trong 3 tháng, thì có phải quá bất hợp lí không. Thật sự, lúc đầu Nguyễn Anh biết cũng nghi hoặc, xong sau đó khi hiểu thì gật gù.

Nhìn bên trong, Nguyễn Anh cảm giác không nói lên lời, sân khấu ánh đèn nhiều người đâu, tại sao nó lại trông như thế này.

“Không sao đâu, cái quan trọng giờ là phải chuẩn bị cho con game thật tốt”. Hải Ninh mở tiếng an ủi Nguyễn Anh, trong đôi mắt tràn ngập là sự không đành lòng.

Ra ngoài, cùng gặp hai cô gái đứng bên cạnh, Nguyệt Thanh cùng Hải Ninh tiến đến rò hỏi.

Ánh mắt của Nguyễn Anh, làm sao có thể chạy qua mắt hai cô bé được chứ, lần này, người mở miệng không phải là Hải Ninh, mà là một bên Nguyệt Thanh.

Tiếng nói khá rõ ràng, nát sau, có một đám người tiến ra thật, nghi hoặc nhìn xung quanh.

“Tốt” Đầu Nguyễn Anh đặt ra rất nhiều chấm hỏi, cái này dựng tạm đồ mà kêu là tốt hả ông anh, ông anh có bị sao không vậy.

Ánh mắt của Nguyễn Anh nhìn về phía ông anh Hoàng Minh, trông như nhìn một thằng đần độn.

Về phần giải thưởng tổ chức cho người mới về phim, hội chợ tổ chức một sự kiện về cho người mới, sẽ đưa kịch bản lên duyệt, những cái nào đạt tiêu chuẩn, sẽ được lọt vào vòng trong, rồi qua 2 đến 3 vòng, những người lọt vào vòng trong, sẽ được tham dự vào sự kiện 4 năm sau, khi đó chiến trường thực sự mới bắt đầu.

Hai anh em đi vào bên trong hội trường, chỉ thấy, bên trong đã đứng một hàng người, Nguyễn Anh cùng Hoàng Minh vô cùng biết điều, không xếp hàng, đi thẳng lên vị trí người xếp hàng đầu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai người bảo an nghe vậy, tiến đến phía Nguyễn Anh cùng Hoàng Minh, vừa tính mở lời, đã bị một tấm thẻ đập vào mặt, hai ông anh này nghi hoặc mà nhìn.

Đưa Nguyễn Anh cùng Hoàng minh tiến vào, hai bảo vệ gửi lời chào, rồi tiến đi.

Hoàng Minh gật đầu, nói ra kiến giải của mình về vấn đề này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nói là 3 tháng, nhưng thực chất, đối với người tham dự chỉ là 1 tuần, còn về khách tham dự, người dân, muốn tham gia bao lâu thì phải dựa vào bản thân họ rồi.

Ông anh này không ngần ngại, nói luôn ra khẳng định trong suy nghĩ của bản thân, vì theo ông anh này thấy, rõ ràng muốn vào bên trong chỉ có duy nhất con đường này, mà hai người này lại tiến đến đứng cạnh mình thế này, thì không phải là muốn tranh slot sao.

Đấy chỉ là hội chợ quy mô nhỏ, tổ chức mục đích tuyển người thôi đấy, chứ cái hội chợ 4 năm sau còn không biết thế nào nữa.

Mọi người lại vui vẻ trở lại, từ những thông tin từ hai cô nàng cung cấp, Nguyễn Anh biết rõ hơn, thông tin Nguyễn Anh thu thập cũng khá đúng chỉ là còn thiếu xót mà thôi.

Ngắm nhìn xung quanh, ông anh Hoàng Minh bị một người chạy vội qua va phải, ông anh này tính hơi hiền, cũng không dám nói gì. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hai người với hai tâm thế khác nhau, cầm tay nhau, nở một nụ cười mất dậy.

Nguyệt Thanh bắt đầu giải đáp tất cả những gì mình biết cho mọi người hiểu rõ hơn, sau hồi giải thích, Nguyễn Anh nhẹ thở phào, nhưng lại xin lỗi.

“Sao rồi mọi chuyện có ổn không?”. Giọng nói đáng yêu, xen lẫn một chút lo lắng từ miệng của hai cô bé cũng đáng yêu không kém, lên tiếng.

“Đây anh, mấy ông bạn này không xếp hàng tính vượt lên trước chen ngang”.

Thấy có người đột nhiên tiến tới, ông anh đứng đầu hàng vội nói to.

Lời nói của ông anh này, cắt đứt tiếng nói của ông anh đầu hàng, chỉ thấy ông anh này vội vàng bịt miệng lại, không dám nói gì nữa.

Mọi người gật đầu đồng ý, chia ra làm hai hướng một hướng của hai anh em Nguyễn Anh tiến về chỉ định nơi, hướng còn lại hội trường C3.

Sau khi đọc từng chữ, hai người vội vàng xin lỗi, mời Nguyễn Anh cùng Hoàng Minh tiến vào.

Việc quốc gia cần làm, là làm tròn vai trong ngai vị chủ nhà là được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 85: Hậu Quả, Hay Là Kết Quả