Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: Rời Đi
Nội tâm nàng có chút sung sướng, nhịn nhục đủ lâu rồi, giờ đây là cơ hội nàng khiến Nguyễn Anh phải biết sự lợi hại của nàng Ah. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nguyễn Anh nhẹ nhàng dịch ra một vị trí, nàng cũng thuận thế mà nằm nên, hai người nhìn nhau không nói, từ từ kéo gần lại khoảng cách.
Đây là bữa ăn cuối cùng của Nguyễn Anh tại đây, sau đó cậu phải di chuyển tiếp tục rồi, thay vì tỏ vẻ buồn rầu, Nguyễn Anh lại ăn hết mình, vừa ăn còn trêu đùa mọi người nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Alice cũng theo đó mà rơi xuống đất, may mắn thay gần trạm xuống đất thì được Nguyễn Anh gần đó phi ra đỡ kịp, nhưng có vẻ tốc độ hơi nhanh, Nguyễn Anh phi thẳng đầu vào bên dưới Nakiri phu nhân khiến nàng “uhm” một tiếng,
Sau một hồi tắm rửa, Nguyễn Anh đi về phòng mình, hôm nay Nguyễn Anh không muốn làm gì, chỉ muốn ngủ một giấc cho qua đêm mà thôi.
Nguyễn Anh thấy vậy, đơn giản là có chút cười trừ, càng thêm yêu quí hơn cái này xinh đẹp cô gái. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lời nói tuy có hơi chút não tàn, nhưng lại dấy lên tinh thần cho Nguyễn Anh, đúng a, mình thích thế nào thì sống thế ấy, kệ bố con thằng nào a, thích gì c·ướp lấy, thích gì làm đấy kể cả đập chập c·ướp hoa a, khụ khụ khụ… Nói sai, nói sai. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người nhìn nhau mà gật đầu, trước khi đi Nguyễn ANh đã ghi một tờ dấu với lời chú tạm biệt để lại trên bàn trong phòng, Nguyễn Anh lần này dậy sớm như này, muốn rời đi mà không gặp khó khăn.
“Yor à, có cảm thấy đi với ta có tốt hơn cuộc sống lúc trước không”.
Chương 24: Rời Đi
Nhìn rõ đấy là Nakiri phu nhân, Nguyễn Anh có chút không biết nói gì thở dài, người phu nhân này cũng chả nói gì.
Nguyễn Anh sợ gặp các nàng lần nữa, không đi được a.
Đang nằm, một âm thanh “ cót két” vang lên, cánh cửa được mở ra, theo bản năng Nguyễn Anh quay mặt lại nhìn.
“Ngài hãy nghĩ đơn giản hơn đi, đây là cuộc sống của ngài, ngài không phải quan tâm đến gì khác ngoài kia, em cùng Nakiri Mana đại nhân các nàng dù ngài có ra sao, cũng sẽ luôn đi theo ngài”.
Sau một hồi di chuyển Nguyễn Anh cùng Yor ngồi lên cái kia đã thuê từ trước xe, di chuyển thẳng đến sân bay, tiến đến địa điểm tiếp theo.
Sau một lúc trờ đợi, nghe tiếng Nakiri phu nhân kêu gọi vào, Nguyễn Anh lại lần nữa chui vào cánh cửa kia, thấy đã ngủ mất Alice cùng trên khuôn mặt của nàng nước mặt.
Nhẹ nhàng nằm trên giường, cảm thụ hơi ấm của căn phòng đã nằm gần một năm này, Nguyễn Anh hơi hơi thư giãn.
“Yor a, ngươi nghĩ ta đã càng ngày bị tha hóa sao?”. Nguyễn Anh nhẹ nhàng, hướng về vẫn đứng bên ngoài Yor, hỏi.
Sau khi biết thân phận của Nguyễn Anh, nàng giả bộ như không có chuyện gì cùng Nguyễn Anh, cho đến tận bây giờ mới có cơ hội lật kèo.
Dưới ánh sáng lờ mờ của ánh trăng, Nguyễn Anh thấy một thân hình yểu điệu trắng ngần, thân ảnh đó tiến lại gần Nguyễn Anh.
Đang vô cùng đắc trí, nhận thấy ánh mắt cảu Nguyễn ANh, cơ thể nàng không khỏi có chút rùng mình, bàn tay đang ôm Alice cũng không khỏi có chút lỏng lẻo.
“Ngươi a đã làm mất trong trắng của ta, phải chịu trách nhiệm a, đừng tưởng ta không biết gì a, Mana đã kể hết cho ta rồi”.
Được Nguyễn Anh tiếp sức, hai cái kia người cũng vui vẻ hơn, tạm vứt sau đầu lung tung suy nghĩ, cứ vậy một bữa ăn ngon miệng cực ki.
Nhìn bên cạnh mình cái kia Yor, Nguyễn Anh nhẹ nhàng nói.
Nàng lúc này có chút tự hào hừ hừ mà nói, hóa ra ngay sau lần đầu tiên cùng Nguyễn Anh, nàng đã ngay lật tức gọi điện cho Mana, sau một hồi trao đổi, nàng bất ngờ được Mana cung cấp cho một thông tim bất ngờ như vậy.
Cảm thụ ánh nắng xen lẫn tuyết rơi, Nguyễn Anh cảm giác thật lạ trong lòng, Nguyễn Anh chả biết giải thích ra sao cái cảm giác lúc này trong lòng.
Yor người luôn theo sát Nguyễn Anh, đi ra từ một góc khuất, nhẹ nhàng tiến tới nắm lấy đôi tay Nguyễn Anh, nàng nhẹ nhàng mà lắc đầu.
50 cm, 30 cm, 10cm, hai người đã ôm sát lấy nhau, Nguyễn Anh từ từ mà chìm vào giấc ngủ say, Nakiri phu nhân cũng vậy.
Yor nghe vậy nhẹ nhàng mỉm cười, tay nhẹ nhàng đặt lên trái tim nhìn lên bầu trời đầy nắng, đó cũng là lời trả lời thật lòng nhất của nàng.
Yor nghe vậy xuất hiện, thấy Nguyễn Anh ra hiệu cho nàng, nàng vô cùng hiểu ý nhận lấy Alice, rồi mang theo Alice trở về phòng nàng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không biết lại qua bao lâu, Nguyễn Anh đã từ một cậu nhóc sạch sẽ thành một tên rách rưới nhân.
Cảm thụ hơi ấm của Yor, Nguyễn Anh có chút cười cười, đôi mắt lại nhắm lại.
Cứ vậy, Nguyễn Anh cùng Yor rời khỏi cái này có rất nhiều kỉ niệm mảnh đất.
Thấy thân ảnh mất tiêu Yor, Nguyễn ANh không khỏi có chút cười khổ, Yor a, nàng còn quá ngại ngùng a. Cũng là một phần do bản thân mình, quá vội vàng chăng?
Tỉnh lại lần nữa, cảm thụ được cái kia nắng sớm không khí, đây cũng là thời điểm ngày xuân đến với nơi đây, Nguyễn Anh không khỏi nhẹ nhàng vươn vai.
Nguyễn Anh vội vội vàng vàng rút ra, chạy vội ra khỏi cửa, nhẹ nhàng kêu gọi Yor.
Xong việc, mọi thứ lại đi vào quỹ đạo của nó, chỉ khác là công việc thường ngày của Nguyễn Anh thêm ra một nhiệm vụ, đó là chơi với bé con Alice.
Theo Nguyễn Anh cùng Yor rời đi, hai thân ảnh một lớn một nhỏ trong góc rời đi ra ngoài, hai nàng nhìn nhau, không nói gì cả mà cùng nhau nắm chặt lấy đôi tay nhau, rồi lại ôm nhau.
Thời gian cứ vậy mà trôi qua thôi, nam nhân kia đã trở lại điều này cũng báo hiệu đây cũng là thời gian Nguyễn Anh phải rời đi hoàn thành tiếp chuỗi hành trình của bản thân rồi.
Nguyễn Anh lúc này đã không muốn dừng lại nữa rồi, nãy giờ chưa xong việc mà gặp nhiều chuyện quá a, Nguyễn Anh tiếp tục công việc của mình,
Nhìn cái kia đang vô cùng đắc trí nữ nhân, Nguyễn Anh tức giận rồi a, sau đó lại nghĩ gì đó, ánh mắt bắt đầu thay đổi, cười tà mà nhìn về phía Nakiri phu nhân.
Ngồi trên này chiếc xe, Nguyễn Anh có chút trầm mặc, Yor nhìn như vậy Nguyễn Anh, nàng không biết làm sao, sau một hồi suy nghĩ, Yor quyết định nắm lấy tay Nguyễn Anh.
Nghe nàng nói một tràng, khóe miệng Nguyễn ANh không khỏi có giật, lại nghĩ lại cái kia khuôn mặt nữ nhân, Nguyễn Anh không khỏi hơi chút thở dài a.
“Quyết định chưa à?”.
Nhìn bữa ăn trước mặt, mọi người lại không có mấy vui vẻ, đãng nhẽ đây phải là bữa tiệc vui vẻ khi nam nhân kia trở lại nhưng chả ai vui cả.
Ra bên ngoài, Nguyễn Anh đã thấy Yor đứng bên ngoài, tay sách vali, Nguyễn Anh thấy vậy, lần nữa quay vào phòng lấy cái vali đã chuẩn bị sẵn của bản thân mình ra.
“Mana a, như vậy thích trêu người sao?”.
Nguyễn Anh không khỏi có chút thở dài, lại nhìn về phía Nakiri phu nhân.
Lần sau gặp lại nàng, quyết tâm cho nàng một bài học a, Nguyễn Anh hung ác mà nghĩ, trong đầu đang hình thành lên bao kế hoạch.
Nguyễn Anh nhẹ nhàng mà hôn tay của Yor, Yor cảm thụ trên tay mình cảm giác lạ lạ, nàng cảm thấy hơi nhột rồi, liền quyết đinh xin phép rời đi.
Di chuyển hơn hai tiếng, Nguyễn Anh cùng Yor dừng lại trước một sân bay, nhẹ nhàng mà bước đến sắp sãn chuyên cơ WGO.
Nhìn bên cạnh đã mất dấu người, Nguyễn Anh vô cùng hiểu a, đi đến bên cạnh căn phòng vệ sinh, đánh răng rửa mặt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.