Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 17 : Tiêu Viễn
Bạch Tử Phàm mỉm cười gật đầu với nàng rồi đi theo bọn Tiêu Viễn vào tửu lâu.
"Chẳng lẽ hắn là người từ nơi khác đến nên không biết lai lịch của Tiêu Võ ..".
Lúc này quần chúng xung quanh đang vây xem cũng không ngừng bàn tán.
Hai tên khách khanh lập tức thu tay lại cũng tiến lên hành lễ :" Tham kiến ! Đại công tử ".
Bạch Tử Phàm vội vàng đẩy Linh Nhi lại phía sau, vận khí ở hai tay, một tay đón chưởng lực một tay đón trường đao.
Hai tên khách khanh thấy thế, một tên lấy ra trường đao, một tên vận lên chưởng khí lập tức t·ấn c·ông vào Bạch Tử Phàm .
Mặc kệ những lời ấy Bạch Tử Phàm hỏi với cô bé ăn mày :" Cô tên gì, sao lại đắc tội với tên Tiêu Võ này ? ".
【Quần chúng xung quanh :
"Thiếu niên này là ai ? sao có thể lại hại như vậy ?"
Bạch Tử Phàm quay lại chỉ thấy hai tên trung niên, người mặc y phục sang trọng đang hốt ha, hốt hoảng chạy về phía này.
Tên Tiêu Viễn này chỉ hơn Tiêu Võ có mấy tuổi thôi nhưng hắn chín chắn hơn, tâm tư cũng tỉ mỉ hơn Tiêu Võ rất nhiều. Hắn có phong phạm của một gia chủ tương lai.
Bạch Tử Phàm mỉm cười lắc đầu với nàng nói : " Không kịp nữa rồi !".
Hắn đã đến nơi này từ trước thế nhưng loại chuyện nhỏ nhặt này thường xuyên xảy ra, hắn cũng không tốn hơi quan tâm làm gì cho mệt, ngờ đâu hôm nay chuyện lại phức tạp hơn thế. Hắn thấy hai tên khách khanh trong phủ đều đều là tu vi Luyện Thần Cảnh hậu kỳ có danh tiếng lâu năm ở Sở thành vậy mà đi đối phó với một tên Luyện Thần Cảnh sơ kỳ lại tốn nhiều thời gian đến vậy.
Hắn tiến lên chắp tay nói :" Không biết quý tính đại danh của các hạ là gì ? Vừa rồi hai tên khách khanh không biết điều có chút hiểu nhầm nhỏ mong các hạ bỏ qua". (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiêu Võ thấy hai vị khách khanh trong phủ đã chạy tới, thế là hắn lập tức chỉ tay vào Bạch Tử Phàm nói : " Mau bắt tên kia lại cho ta, ta muốn lột da của hắn phế tứ chi của hắn khiến hắn sống không bằng c·hết !".
Hắn chính là Tiêu Viễn con trai trưởng của Đại trưởng lão Tiêu gia, có danh tiếng rất tốt ở Sở thành này.
Linh Nhi thấy thế nắm tay Bạch Tử Phàm :" Đại ca ca huynh đi mau. Đừng quan tâm đến muội, muội không muốn liên lụy đến huynh .".
Thấy Bạch Tử Phàm không để ý đến mình. Tiêu Võ gần như hét lên : " Ngươi có biết cha ta là ai không ? " .Hắn căm tức vô cùng kể tử khi sinh ra đến bây giờ hắn chưa bao giờ bị người khác sỉ nhục, khinh thị đến thế.
Bạch Tử Phàm bỏ ngoài tai những lời của Tiêu Võ hắn đang định dẫn Linh Nhi rời đi nơi này, thì ở đâu vang lên hai tiếng :" Nhị thiếu gia ! Nhị thiếu gia ngài không sao chứ !" (đọc tại Nhiều Truyện.com)
"Ở Sở thành khi nào xuất hiện nhân vật lợi hại như vậy, ta xem rất lạ mặt a" 】
Cô bé này nói : " Muội tên là Linh Nhi. Hôm nay muội nghe nói ở phía Đông thành có phát bánh bao miễn phí nên mới nhanh chân tới nhận, ngờ đầu trong lúc mang bánh bao về cho đệ đệ đang chịu đói ở nhà lại đụng phải tên Tiêu Võ này, bánh bao cũng bị hắn giẫm nát hết rồi, Oaa ". Nói đến đây Linh Nhi lại khóc thút thít lên.
Hắn có 20 năm kinh nghiệm bươn chải ngoài đời nên hắn biết khi nào nên tiến khi nào nên lui.
Dần dần Bạch Tử Phàm rơi vào thế hạ phong . Linh Nhi đứng xem gần đó đôi bàn tay nhỏ nắm chặt, khuôn mặt tràn đầy lo lắng.
Bạch Tử Phàm tuy rằng tu luyện 《 Âm Dương Tạo Hóa Kinh 》nguyên khí cùng với cường độ thân thể hơn xa so với người thường, thế nhưng hắn chưa học võ kỹ hay tuyệt kỹ nhập môn nào, quan trọng hơn nữa là hắn chưa có kinh nghiệm chiến đấu nào a . Hắn mới xuyên qua có mấy ngày mà thôi !
"Tên này là ai vậy, sao dám đánh Tiêu Võ ?".
Hai tên khách khanh lập tức cảm thấy sợ hãi không thôi. Bọn hắn nhìn ra được tên thiếu niên này mới chỉ có tu vi Luyện Thần Cảnh sơ kỳ, mà bọn hắn chính là Luyện Thần Cảnh hậu kỳ a.
Tiêu Võ nóng vội nói :" Đại ca là tên khốn này bắt nạt ta " (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 17 : Tiêu Viễn
"Hắn không muốn sống nữa sao ?".
....
Tiêu Viễn ' hừ 'một tiếng tên Tiêu Võ lập tức ngậm miệng lại không dám nói thêm lời nào, hắn rất kiêng kị Đại ca của hắn .
" Phế vật ! còn không nhanh bắt tên này lại cho ta ". Tiêu Võ quát lớn, lúc này hắn đã tức điên người đâu còn tâm chí để quan sát.
Mọi người vây xem xung quanh lập tức tản ra chỉ thấy một tên thanh niên người mặc cẩm màu đen phong thái ngời ngời đi tới.
Hắn quay lại hỏi với Linh Nhi đợi hắn một chút hắn sẽ quay lại.
Hai tên khách khanh không nghĩ ngợi nữa, phụng mệnh mà lao lên. Bạch Tử Phàm lần này thấy tình thế không ổn, hắn lập tức liều mạng ứng phó.
Ấy Thế mà so nguyên khí cùng với cường độ thân thể tên này không hề thua kém bọn họ. Bọn hắn sống hơn 50 năm nhưng chưa gặp trường hợp này bao giờ !
Thấy Bạch Tử Phàm chưa trả lời, hắn nói tiếp :" Nếu không chê mời các hạ vào tửu lâu uống chén rượu, để ta tỏ rõ thành ý tạ lỗi với các hạ !".
Linh Nhi giữ lấy tay hắn nói : "Đại ca ca huynh phải cẩn thận ! ". (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Bạch Tử Phàm đã hiểu mọi chuyện, hắn thật không ngờ chỉ đụng vào người một cái vậy mà đã muốn đánh gãy chân con nhà người ta. Thật là một thế giới b·ạo l·ực a !
Hắn thấy mọi việc không ổn nên lập tức cho thuộc hạ dừng tay lại nhìn xem lại lịch của đối phương như thế nào đã, nếu đối phương là người có gia thế loại chuyện nhỏ này hắn cho Tiêu Võ xin lỗi một chút là xong, còn đối phương không có gia thế gì, hừ đến lúc đó tiện tay xử lý là được .
Bạch Tử Phàm và hai tên khách khanh mỗi bên lui lại ba bước mới dừng.
Hắn bắt đầu nghi ngờ đối phương còn chưa xuất ra vũ kỹ mà đã lợi hại như vậy, đối phương còn trẻ tuổi lại trông rất lạ mặt chẳng lẽ là từ nơi khác đến, hoặc là nói đối phương là một đệ tử của tông môn nào đấy đi lịch luyện hay là công tử của thế gia nào đó ở thành trì gần đây.
"Thiếu niên có thể đánh ngang tay với hai vị khách khách của Tiêu gia"
Tiêu Viễn nghĩ : " Ngươi là hạng người gì ta còn không rõ sao ?.Người không biết lần này có thể mình chọc phải phiền phức sao ? "
'Bùm ' một kình lực tỏa ra khiến cho quần chúng xung quanh bị dọa sợ mà lui lại phía sau.
Bạch Tử Phàm đang thầm nghĩ nếu như đánh tiếp người thua chắc chắn là hắn. Chưa kể nơi đây là địa bàn của đối phương, hắn cũng không dại gì mà tiếp tục ra tay, nên tạm thời ổn định tình thế, trước xem đối phương có ý đồ gì thì tốt hơn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đúng lúc này một tiếng nói vang lên : " Dừng tay lại hết cho ta ! ".
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.