Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 7 - Chương 23: Hương thơm tiêu hồn đứt mộng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 7 - Chương 23: Hương thơm tiêu hồn đứt mộng


bù xù. Huyền Lăng thì khoác một chiếc áo choàng màu vàng ngồi đó, trong tay cầm

Trang Mẫn Phu nhân lộ rõ vẻ khinh thường,

chắc đã để tâm tới cái thai trong bụng nàng ta cho lắm, nhưng Huyền Lăng là đứa

của trẫm, cho người lục soát Cảnh Xuân điện.”

Thái hậu lặng im một lát rồi nói: “Thôi,

kiềm chế nổi bản thân như thế chứ? Việc An thị có thai con vốn biết rõ, cho dù

ánh nắng thu dìu dịu như tranh vẽ, cơ hồ không thể nghe rõ: “Cứ làm ầm ĩ lên

định, bóng người in dưới đất cũng theo đó phập phù biến hóa không ngừng, thoạt

Có lẽ là vì quãng thời gian trước suy nghĩ

giường, nghe thấy thế liền hơi cau mày lại, hờ hững nói: “Nói bậy, trong cung

là của Ly Phi, chắc cô ta sẽ không tự mình làm một việc thiếu suy nghĩ như vậy

thích là tốt rồi, đợi lát nữa thần thiếp quay về sẽ lập tức dặn dò phủ Nội vụ.”

Hoàng hậu xua tay, nói: “An thị đã hầu hạ

Phi mà, huống chi Ly Phi cũng đâu có cho phép cô ta nhiều lời.”

trung hương.”

nặng, thân thể gầy rộc đi, sắc mặt thì tái nhợt như ma quỷ, hệt như một sợi tơ

lát sau mới ôn tồn nói: “Thái hậu, quả đúng là thế thật.”

Hoàng hậu cũng nói: “Đứa bé đó dù sao cũng

rồi còn được an thần nữa. Nó tên là gì vậy?”

“Vậy sao?” Cả người nàng ta chấn động, tựa

nảy sinh d·ụ·c niệm.

“Ly Phi và hài nhi đều thích để hoa y lan

Hân Phi gật đầu phụ họa: “Đúng thế, cô ta

tin này muội muội hẳn là rất mừng.”

Hân Phi thấy không khí trong điện có vẻ

Thái hậu nghe chúng tôi nói thế thì liền

gượng gạo, mọi người thì đều ôm những tâm tư riêng, bèn cất tiếng cười đùa:

chẳng làm gì sai cả, cô ta chỉ vì không muốn có thai nên mới bỏ xạ hương vào

Hoàng thượng lại thiếu kiềm chế như vậy chứ? Huống chi nương nương...” Nói tới

dữ tột cùng. “To gan! Sau khi Phó Như Kim c·h·ế·t, ai gia đã hạ lệnh cấm tiệt thứ

Hân Phi lộ vẻ vừa ngạc nhiên vừa khinh bỉ.

thưởng cho thần thiếp một ít, ở phủ Nội vụ hoàn toàn không có. Nếu Thái hậu thật

sự thích, để thần thiếp đi nhờ Ly Phi điều chế thêm ít nữa là được rồi.”

“Tỷ tỷ...” Nàng ta níu tôi lại bằng một

Trang Mẫn Phu nhân nói: “Đây là đại tội mê

nàng ta nói: “Chúng ta vốn đều cho rằng cung nữ Bảo Thước hầu hạ bên cạnh An

đây vội quá, mái tóc xưa nay vẫn luôn gọn gàng của Hoàng hậu lúc này cũng hơi

nữa rồi. Trẫm ngỡ rằng đã bao nhiêu năm trôi qua như thế, nàng và Yến Nghi đều

gặp Ly Phi; sự áy náy khiến y ban thưởng cho Ly Phi rất hậu, đồng thời còn định

ngờ thôi.”

Thục phi nói thế thì bỗng nhớ lại một việc, năm xưa Thục phi rất khỏe mạnh, cả

mang tới hiếu kính Thái hậu đều không tầm thường chút nào.”

trụy thai, cho dù y đã từng sai người điều chế Hoan Nghi hương, cho dù y đã

Trang Mẫn Phu nhân “a” lên một tiếng, đôi

thân cô ta vừa mới bị người ta làm liên lụy thì phải.”

mà khiến cho các phi tần trong hậu cung lúc nào cũng tâm sự trùng trùng.

lại, hai người cùng dìu Huyền Lăng tới Di Ninh cung.

giường, nói: “Nương nương chảy nhiều máu như vậy, đứa bé chắc chắn không thể

“Có điều...” Hoa Nghi nói: “Nghe nói gần

Đoan Quý phi ngoảnh đầu nhìn ra ngoài cửa

muội vốn chẳng có gì cả.” Bức màn đung đưa nhè nhẹ tựa một gợn sóng trên mặt

vui rồi.”

Lung Nguyệt rồi vội vã cùng tôi thay xiêm y đi tới Cảnh Xuân điện.

Rồi tôi lại vội vã chạy qua chái điện của

không còn thở nữa, còn An Ly Dung bây giờ tuy đang hôn mê nhưng thỉnh thoảng

Thái hậu cười nhạt, nói: “So với những loại

còn lại một nửa, vậy tức là nửa còn lại đã được dùng hết lên người nương nương,

Tôi vội quỳ xuống khẩn cầu: “Ly Phi tuy

gian dài nương nương không đụng đến rồi. Hơn nữa Thư ngân giao trong bình chỉ

là hoa y lan ư?”

lộng lẫy một chút, kỳ thực cũng chỉ là cài mấy bông hoa bảo thạch trên đầu, mặc

Trang Mẫn Phu nhân là chăm chỉ nhất. Sáng hôm đó trời nổi gió thu, thân thể tôi

đàn hương này đi xem có thấy gì đặc biệt không!”

nguầy nguậy, nói: “Thần thiếp đâu dám. Hôm qua Mục Lương viện ăn mặc có hơi (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nghị phong An Ly Dung làm phu nhân tòng nhất phẩm, Thái hậu hơi trầm ngâm rồi

che mặt, kế đó cả kinh nói: “Sao mặt mấy vị nương nương đều đỏ hết cả lên thế

Đêm ấy vầng trăng mảnh mai như chiếc lưỡi liềm, ngoài trời rất tối, tôi liền

dàng an ủi: “Không sao đâu, không sao đâu. Hoàng thượng, đã có nhiều Hoàng tử,

phi chẳng muốn đi lại, liền cùng Lung Nguyệt qua đêm tại Nhu Nghi điện luôn.

Mọi người không kìm được đưa mắt nhìn nhau,

cảm thấy trong chuyện này có vấn đề gì đó ư?”

người như vậy. Suy đoán của con vừa hay là một sự giải thích cho mối nghi hoặc

hôn, tất cả đều nở bung, từng làn gió mát thổi tới làm hương thơm tỏa ra khắp

bẩm báo: “Hai vị nương nương, không hay rồi, Ly Phi nương nương sẩy thai rồi.”

vô cùng, thường ngày chẳng thể tìm thấy được đâu. Hôm nay vì Quý phi hỏi Hoa

để nàng ta bớt buồn, như vậy thành ra các cung khác đều bị ghẻ lạnh, nhưng mấy

cảnh này nên Hoàng thượng đã phải chịu một phen kinh hãi không nhỏ!”

“Cũng phải, chẳng qua chỉ là một ít hương liệu mà thôi, có gì đáng kể đâu. Sáng

nào là vì muốn tranh sủng, lại ỷ rằng cái thai năm tháng của mình thai khí ổn

tệ chút nào.” Dứt lời lại quay qua nói với tôi: “Thục phi quả là hiếu thảo, đồ

chiếc áo gấm màu xanh trên người một chút, tiện miệng nói: “Tốt lắm, từ ngày

“Quả đúng thế thật, có rất nhiều người mới

tay để khử mùi tanh, sau đó lại cùng Thái hậu ngồi trong điện trò chuyện tâm

như nằm giữa vũng máu, chiếc áo lót màu đỏ trên người đã cởi ra được một nửa để

nghiêm túc. “Thái hậu nói Ly Phi nương nương dù quan trọng đến mấy thì cũng

xem thử, thấy mấy chiếc hộp đựng hương liệu quan trọng đều đã bị khóa kĩ, nghĩ

Tôi hơi cau mày, lắc đầu, nói: “Đức phi tỷ

Huyền Lăng không biết bà ta có ý gì, đành

Thái hậu có vẻ khá uể oải, hiển nhiên việc Ly Phi sẩy thai đã khiến tâm trạng

bụng nếu không có chìa khóa thì chắc chẳng thể làm gì được rồi.”

nhất việc Phó Như Kim dùng ngũ thạch tán để mê hoặc Huyền Lăng, khuôn mặt bất

thấy tứ điện hạ, An thị có tâm trạng thế nào đây?”

như thế, chẳng lẽ lại bắt tất mọi người trong cung phải để tang cho đứa bé vô

đây Hoàng thượng thường qua đêm ở chỗ khác, Ly Phi nương nương đã có chút không

bọn họ cũng đa phần chẳng muốn tới làm gì, chỉ đưa quà tặng tới là xong, thành

nghe theo ý của Hoàng hậu mà ban cho nàng ta ngôi vị phu nhân tòng nhất phẩm,

vô cùng, vốn là cống phẩm do mấy nước ở vùng Già Nam tiến cống, ta chưa từng

người quả là khó đoán!”

Thái hậu điều chỉnh lại hơi thở rồi mới

nhợt đi. “Cát Tễ, không phải nguyên nhân nào khác mà thật sự là vì Thư ngân

Thành rộng lớn dường như đã hoàn toàn chìm vào giữa sắc thu, vô cùng bình lặng.

hát, nhảy múa cùng với tính tình dịu dàng chính là những ưu điểm lớn nhất của

tiên của mùa thu đã chiếu xuống hàng dương liễu bên ngoài Cảnh Xuân điện. An Ly

Huyền Lăng thở phào một hơi. “Mẫu hậu, có

đó lấy là được rồi, như thế cô ta sẽ đỡ mất công lựa chọn.”

Tôi vội nói: “Ly Phi ăn mặc thế này thì

Lung Nguyệt mới học viết chưa lâu, tỏ ra hết sức nghiêm túc, những nét chữ tuy

dùng đến nữa nhưng chẳng rõ vì sao hôm trước lại dùng.”

vốn là do Ly Phi tự tay điều chế, Hoàng thượng nhất thời cao hứng nên mới

Một nửa khuôn mặt Huyền Lăng ẩn vào mé

Đức phi đang ôm Lung Nguyệt mà ngủ say bên cạnh một cái, nói: “Tỷ tỷ mau nghe

Hoàng hậu mỉm cười, nói: “Chế hương, ca

từng có rất nhiều đứa con mất đi sinh mệnh từ khi còn ở trong bụng mẹ, nhưng

Hứa thái y chỉ tay vào vũng máu trên

dịu dàng mang đầy vẻ xót thương: “Hoàng thượng không cần tự trách làm gì, cô ta

lộ bờ vai thon trắng ngần, trên áo cũng dính đầy máu tươi. Đức phi kinh hãi đưa

giọng nói hững hờ vang lên: “Chúc mừng.”

không cần phải rắc rối như vậy.

vừa bôi lên vết thương liền đỡ hơn hẳn, còn chẳng để lại sẹo. Phàm việc gì cũng

thượng giận tới mức nào rồi.”

một sự đả kích hết sức nặng nề, cho dù y đã từng sai Hoàng hậu điều chế thuốc

mắt lóe lên một tia sắc bén. “Suy đoán của Thục phi quả thực rất có lý.”

khi cô ta hại Thục phi nương nương còn hoàn toàn quên mất cái ơn tiến cử của

đáp: “Bẩm Đức phi nương nương, Ly Phi sẩy thai là vì Hoàng thượng... Bản thân

Hoàng thượng mà còn làm bản thân mê loạn nữa? Không phải cô ta chỉ cần khiến

“Quyết không nhầm được.” Cát Tễ cung kính

Đoan Quý phi hơi nheo mắt lại, nhìn về

có thai.”

Ly Phi lại, nói: “Hoàng hậu chớ nên đi. Phía bên đó... máu tươi chảy ra đầy

đều vì thế mà càng thêm ghen ghét Ly Phi.

cười lạnh lẽo. “Thục phi? Huệ Nghi Quý phi? Được lắm! Được lắm! Còn có ai nữa?”

này rồi.” Giọng bà ta nghe hết sức bình tĩnh, hệt như mặt nước hồ thu không có (đọc tại Nhiều Truyện.com)

biết có chỗ nào không ổn không?”

Đức phi cất tiếng: “Nhưng lần này cô ta lại

Đức phi thấy Huyền Lăng như vậy thì không

Suốt một thời gian dài tôi không bước chân ra khỏi cửa, ngày ngày chỉ cắm hoa,

Khi tôi nghe thấy thái y bẩm báo tin này

thoáng liếc qua một cái rồi quát bảo: “Đem vứt ra ngoài!” Vật còn lại là một

này?”

Là tự cô ta không có phúc, Hoàng thượng hà tất phải trút giận sang người khác

gian rảnh rỗi để tự trách bản thân mình, mãi vẫn chẳng thể nguôi ngoai, vì thế

sẽ bận rộn, muội hãy chuẩn bị sẵn hoa bách hợp để bên bờ hồ rồi kêu cô ta tự tới

sủng cũng đều ăn mặc giản dị như thế cả, chỉ từ đó cũng đủ thấy lần này Hoàng

nhưng tất cả đều tự mình bảo quản, ngay đến hai thị tỳ tâm phúc là Bảo Oanh,

máu, lúc này đã qua bên chái điện thay y phục rồi. Vì tận mắt nhìn thấy tình

không sao, hôm nay có lẽ vì đã uống rượu...” Y dần để lộ ra mấy tia sợ hãi và

Phùng Đức phi và Trang Mẫn Phu nhân đang ngồi kế bên, khẽ cười, nói: “Người

lượng của Hoàng thượng không kém, sao có thể mới uống chút rượu mà đã không

thế này thì đến bao giờ mới yên ổn trở lại được đây? Cũng khó trách Hoàng

thượng, nam nữ g*** h**n có lúc không cần đến tình cảm đâu, cứ dùng hương liệu

nên mới mất đứa bé này. Đều tại trẫm... Là trẫm đã tự mình...” Y đau khổ đưa

nhất thời sơ suất như thế.”

khoảnh khắc, bóng lưng mảnh khảnh kia đã lại khôi phục được sự trấn tĩnh, một

Thái hậu khẽ gật đầu, tỏ vẻ hết sức tán

chuyện trước đây.” Hơi dừng một chút, tôi lại tiếp: “Là cố nhân với nhau, biết

Bảo Quyên cũng không được động đến. Nô tỳ lại thừa dịp không ai chú ý lén đi

có người giúp mình lôi kéo Hoàng thượng không tính là chuyện xấu, nhưng Ly Phi (đọc tại Nhiều Truyện.com)

tay lên vò đầu bứt tóc, khuôn mặt cúi gằm xuống.

Trang Mẫn Phu nhân thở dài than: “Phải rồi,

biết được nguồn cơn sự việc.” Thái hậu đưa mắt nhìn Huyền Lăng chăm chú. “Hoàng

Đức phi cười, nói: “Giống hoa này hiếm có

Hoàng hậu thấy tôi và Đức phi cùng tới thì

Thái hậu gọi Phương Nhược lại: “Ngươi nói

Giọng của Thái hậu dịu đi vài phần, nhưng

điều chế Noãn Tình hương có tội nhưng vừa mới sẩy thai, sau này lại không thể

tức giận. Ly Phi còn trẻ không hiểu chuyện, thái y trước giờ vẫn luôn nói là

biết tin này, nàng ta không hề ôm mặt mà khóc rống lên.

điện.”

đây lão liền ngậm miệng lại, vội vàng chạy đi cứu chữa cho Ly Phi.

hững không có lấy một tia biểu cảm, có điều đôi tay lại nắm chặt chiếc chăn gấm

lại ăn mặc giản dị thế này, trên người ngay đến một món đồ châu ngọc cũng không (đọc tại Nhiều Truyện.com)

trong tay, muội lại mất đi một thứ nữa rồi. Muội có gì để mà sợ đây? So với tỷ,

Tôi khóc lóc thảm thương. “Hoàng thượng,

cất giọng giễu cợt: “Còn có thể là vì sao nữa, cô ta muốn tranh sủng chứ có gì

“Sao vậy? Làm gì mà mặt đỏ thế này?”

mai hãy kêu phủ Nội vụ mỗi ngày đưa tới đây một ít cho ai gia.”

yêu kiều, đẹp đẽ. Tôi đặc biệt thích giống hoa này, mỗi ngày đều sai Hoa Nghi

đều có hai mặt tốt xấu, xin Thái hậu hãy nghĩ tới những chỗ tốt của An muội

Tôi lẳng lặng nhìn bóng dáng mờ ảo ẩn sau

lòng hay là theo thói quen, chỉ nghe bà ta ôn tồn nói: “Mấy đứa hãy ngửi kĩ mùi

Thái hậu suy nghĩ một chút rồi trầm giọng

cười tủm tỉm, nói: “Kỳ thực đều là nhờ Hân Phi tỷ tỷ biết cách đốt hương đó

Tôn cô cô vội vàng rót một chén nước mơ đưa

cắm một bó hoa bách hợp đuôi cáo, những bông hoa nở cả ngày giờ đã hơi tàn,

cung cùng ngày, khi muội ấy lẻ loi, cô độc chính ta đã đón muội ấy về phủ ở

Y đưa tay lên che mặt. “Không ngờ nữ nhân mà trẫm sủng ái bao năm lại là một kẻ

này trong cung, không ngờ An thị vẫn còn cất giữ nó như thế!” Dứt lời liền đưa

là thần trí của ca ca ta đã dần khôi phục lại, bắt đầu nhớ ra được rất nhiều

bẩy, nước trà ấm nóng từ trong chén tràn ra chảy xuống kẽ ngón tay y, dần trở

hoặc: “Thái hậu, liệu bên trong đó có sự hiểu lầm nào không? An muội muội dù

thiếp bị mèo cào vào má, An muội muội đã tặng cho thần thiếp thứ này, quả nhiên

ra chuyện thì đồng thời biến hẳn sắc mặt. Đức phi dặn dò Hàm Châu trông coi

thêu hoa màu bạc, mái tóc được búi theo kiểu Trường lạc kế, bên trên cài xéo

Thái hậu nghỉ ngơi, còn về Ly Phi thì tự có thái y lo liệu.” Bà ta nhìn Huyền

qua phía Lung Nguyệt. Thời gian cứ thế lặng lẽ trôi qua, mới thoắt đó mà trời

nhiên đã tới Cảnh Xuân điện. Ly Phi không mời các phi tần khác tới chung vui,

chưa chịu tha thứ cho Hoàng thượng chứ? Chuyện hôm nay có lẽ chỉ là tai nạn bất

thơm thanh tân của hoa cỏ thì vẫn còn nguyên. Tôi lại nói tiếp: “Năm xưa thần

Thái hậu trầm ngâm một lát rồi lệnh: “Đưa

một cây trâm bạc dài, lúc này đang đứng bên ô cửa sổ trổ hoa màu đỏ sẫm, cẩn

Hoàng hậu một bước, nhẹ nhàng kéo khuôn mặt đau khổ của y vào lòng mình, dịu

tỷ đáp ứng chuyện này tùy tiện quá rồi. Không sợ Thái hậu giận, thứ hương này

lỏng tinh thần, xua tan cơn mỏi mệt đúng không?”

khi có thai cũng vẫn ăn uống bình thường, cho dù bị Mộ Dung thị gây khó dễ thì

loạn, khi tôi bước chân vào nội điện, dù trong lòng đã có sẵn sự chuẩn bị nhưng

mấy hôm nữa cũng là sinh nhật của Ly Phi rồi, Hoàng thượng ắt sẽ qua chỗ cô ta

Quý phi lại hỏi như vậy?”

hãy khoan thứ cho. Hơn nữa các loại hương liệu mà muội ấy điều chế ra chưa hẳn

được Hoàng thượng sủng ái như thế, tất nhiên chẳng cần phải sợ gì rồi.” Bên

đó lại càng hiếu thảo với Thái hậu hơn. Hôm nay nàng ta vận một chiếc áo dài

chỉ từng kiếm được một, hai chậu về mà thôi.” Khi nói những lời này, Trang Mẫn

nương nương nữa đấy!”

nói: “Mang thứ hương đó lên đây.”

nương nương đi.”

con trai duy nhất của bà ta, bà ta không thể không lo lắng cho y được.

Đức phi nói: “Như vậy xem ra ban đầu cô ta

thảo dược trong nội điện đan xen vô cùng nồng đậm. Các cung nhân mặt mày hốt

Tiếng thở dài của Thái hậu hòa vào trong

thứ tội. Đây là lỗi của thần thiếp, thần thiếp không nhận ra hoa y lan nên mới

lại làm ra vẻ ngẩn ngơ nhìn Cát Tễ cậy một ít Thư ngân giao đưa lên mũi ngửi.

thì trong cung cũng chẳng thiếu những người hơn hẳn cô ta, tại sao Hoàng thượng

xót, Huyền Lăng trầm ngâm một lát rồi mới nói: “Dù gì nàng ta cũng vừa sẩy

đáp một tiếng “dạ”, sau đó mới nói: “Nhi thần có lúc bận rộn cả ngày trời, quả

Hân Phi tính tình thẳng thắn, cởi mở, lại

thái y đã cảnh báo việc này rồi, do đó thần thiếp chưa từng để hoa y lan trong

An Ly Dung mang thai đã được năm tháng, theo lẽ thường dù có qua đêm với Huyền

vây quanh, tôi nhất thời chẳng thể phân biệt nổi nụ cười trên mặt bà ta là thật

Hoàng hậu không quá ngạc nhiên, chỉ lộ vẻ

tình, bầu không khí có vẻ hết sức hòa hợp. Thế nhưng khi Huyền Lăng đưa ra đề

chính là tôi.

Thái hậu trầm ngâm một lát rồi nói: “Lần đó

Đức phi cùng Trang Mẫn Phu nhân đưa mắt

thì đã thấy trên giường toàn là máu tươi, đứa bé đó, thực sự là do trẫm hại

đã hơi run rẩy, vội vàng lấy một chiếc khăn tay màu xanh sẫm từ trong tay áo ra

thể tha được.”

đang có mặt thì ai cũng có chút ghen tuông, chỉ duy có Hoàng hậu là vẫn ngồi

trên người Huyền Lăng. “Hoàng thượng thấy sao?”

Lung Nguyệt tới cung của tôi chơi. Lung Nguyệt bây giờ đã gần bảy tuổi rồi,

Phương Nhược hơi khom người rồi mới nói:

muốn làm việc kia thì cũng sẽ không buông thả quá mức, cớ gì mà lại không biết

định nên mới làm một việc hồ đồ như vậy?”

với cô ta tốt hơn Huệ Nghi Quý phi nhiều, thế mà cô ta còn ra tay được, huống

Khuôn mặt già nua của lão thoáng qua một tia kinh ngạc, rất nhanh sau đó đã bẩm

trong tay, nói: “Nha đầu đó cũng đáng thương, vốn theo lẽ thường, một phi tần

cùng nói khẽ: “Bọn thần thiếp quả thực không dám làm Hoàng thượng tức giận.”

Hai má nàng ta bất giác đỏ bừng, ánh mắt lướt nhanh qua phía Noãn Tình hương.

Trang Mẫn Phu nhân nở một nụ cười tươi tắn.

một chén trà nóng, mặt mày tái nhợt.

bên cạnh Hoàng thượng nhiều năm như thế, cho dù có lỗi thì chắc cũng không đến

Thái hậu khẽ gật đầu, khuôn mặt vẫn nguyên

trong Cảnh Xuân điện của Ly Phi đúng là đồ tốt, có mùi thơm thanh tân tựa như

nói: “Hoàng hậu đang ở đây, các phi tần địa vị tôn quý cũng thế, các con có thể

gần đây tôi thường khuyên Huyền Lăng tới bầu bạn với An Ly Dung nhiều một chút

Thái hậu ra hiệu cho bà ta nói tiếp, bà ta

thêm gì nữa.

“Noãn Tình hương?” Mọi người bất giác ngây ra, trong khi đưa mắt nhìn nhau đều

“Vậy ư? Nếu tỷ tỷ cho rằng người đó là

mới được, đừng nên làm lỡ buổi chầu sớm ngày mai.” Nói rồi liền gọi Lý Trường

Phương nghi.”

lẽ là Dung Nhi nhất thời hồ đồ thôi, hơn nữa nàng ấy làm thế cũng là vì muốn

Lăng cũng không sao. Thế là trong Cảnh Xuân điện tưng bừng tiếng đàn ca nhảy

không trang điểm nhưng trông vẫn kiều diễm vô cùng, vội vàng lấy khăn tay ra

qua rồi, thứ này chỉ cần đốt một chút thôi là có thể khiến cả nam lẫn nữ cùng

Tôi mỉm cười lắc đầu. “Có gì đâu, đằng nào

tôi dịu dàng hơn hẳn. “Ai gia biết con sẽ không làm thế mà.”

với nàng ta thì liền dừng chân bên ngoài ô cửa sổ trổ hoa không đi vào trong

giác hơi co giật, lộ rõ vẻ dữ dằn.

năm xưa An thị không hề mong được ân sủng, đã bị ghẻ lạnh suốt một thời gian

Tôi đưa tay với lấy một nhành thường xuân

Hoàng thượng.”

Trang Mẫn Phu nhân mặt ngọc ửng đỏ, cho dù

không có loại hương nào ghê gớm thế này!”

Thái hậu lúc này đang tựa người vào thành

tiếc nuối. “Đang yên đang lành tại sao lại như thế chứ?”

ngập một vẻ u ám như thể gió mưa sắp đến, y lệnh cho Lý Trường: “Truyền ý chỉ

thân mình nữa...” Bà ta không nói tiếp, những nếp nhăn nhìn như cánh hoa cúc

dàng.”

sinh nở được nữa, thực sự đã phải nhận một bài học đắt giá rồi, xin Thái hậu

hỏi: “Có độc hay không?”

mà nàng ấy điều chế ra thì có tới hơn trăm loại, mỗi loại lại có một công hiệu

khó trách cô ta lại áp chế Diên Vũ Nhi như vậy.”

Huyền Lăng. “Thần thiếp cả gan suy đoán thế này, rất có thể Dương Phương nghi

muội mà tha cho muội ấy một lần.”

đau khổ. “Trẫm nửa đêm thức giấc thì bỗng thấy người mình ướt nhẹp, quờ tay qua

đêm ở chỗ nàng ta mấy ngày nữa.

bèn đem dâng lên cho Thái hậu, thế là ngoài Ly Phi vừa sẩy thai ra, tất cả các

trẫm cứ ngỡ là ông trời đã tha thứ cho trẫm. Nhưng... nhưng, Dung Nhi vì trẫm

nghe nói Ly Phi cũng có vẻ rất thích.”

quả nhiên có mấy trăm viên hương liệu có màu sắc và mùi hương giống hệt như

đến lại tới lượt Trang Mẫn Phu nhân than bị đau đầu, thế là Huyền Lăng cũng qua

thiếp xưa nay thân thể vốn yếu đuối, không thể sinh nở, có điều hôm nay nghe

Tôi hoang mang quỳ xuống, trong cơn nôn

Thái hậu khẽ gật đầu, đưa tay chỉnh lại

vàng bụi bặm mà cũ kĩ, rất nặng nề, còn toát ra một vẻ u ám khó tả. Tôi hơi

nhìn thấy những bông hoa này ắt sẽ càng thương tâm, mau mang vứt đi đi.”

“Không phải vậy...” Y đau khổ lắc đầu, khẽ

Hôm ấy ngay từ sáng sớm, Đức phi đã dẫn

được một nửa. Nô tỳ bèn mang đi nhờ thái y xem qua, sau đó lại hỏi chuyện thị

đáp: “Người thì vẫn đang hôn mê, thái y chỉ nói là đứa bé chắc chắn sẽ không

nàng ta vui vẻ một phen, Huyền Lăng thì bầu bạn với nàng ta mấy ngày, rồi kế

liễu trong làn gió xuân, yếu ớt vô chừng.

nhưng chỉ e cũng sẽ khiến người nào đó sợ hãi thôi.”

nên nguội lạnh. Tôi chẳng biết phải nói gì, chỉ biết ôm y vào lòng an ủi.

về. Thái y đã xem qua và nói là những bông hoa ấy không có vấn đề gì cả, mà

Thái hậu không tỏ thái độ gì, chỉ hờ hững

Thái hậu cười lạnh một tiếng, chỉ nói: “Ổn (đọc tại Nhiều Truyện.com)

nữ ở Cảnh Xuân điện, thấy họ đều nói Ly Phi rất thích điều chế hương liệu,

Tôi cúi đầu, nói: “Thái hậu, ngay từ đầu Ôn

Thái hậu đưa mắt nhìn Huyền Lăng, thấy rõ vẻ

khó giấu được vẻ xem thường.

bàn tròn làm bằng gỗ đàn hương vẫn còn mấy đĩa thức ăn chưa ăn hết, đặt cạnh đó

sau khi mở ra thấy nó đã đông cứng lại vì nhiều năm không dùng, thế nhưng mùi

một đứa bé, Ly Phi thì còn đang bệnh, nàng ta ăn mặc lòe loẹt như thế để cho ai

thế thì có khác gì Phó Như Kim năm xưa đâu chứ!” Thái hậu trước giờ vốn hận

Đức phi biến hẳn sắc mặt, khẽ quát: “Sẩy

Hai bờ má bất giác đỏ bừng, nàng ta dịu dàng nói tiếp: “Chắc hẳn cũng không có

Hân Phi chắt lưỡi không ngừng, lắc đầu

Lăng chăm chú, lời lẽ tuy uyển chuyển nhưng vẫn thấp thoáng lộ ra mấy tia

thời lớn gan...”

“Nô tỳ vâng lệnh Thái hậu đi điều tra, mọi vật trong Cảnh Xuân điện hôm đó nô

thấy.” Bà ta vừa nói vừa mở một chiếc hộp nhỏ nạm vàng ra, thấy bên trong hộp

có khi nào...” Tôi thoáng trầm ngâm trong chốc lát rồi mới nói tiếp: “Có khi

tới cho Trang Mẫn Phu nhân, nói: “Nương nương uống chút nước mơ đi.”

vẫn r*n r* mấy tiếng vì đau. Tôi cố gắng trấn định tâm thần, kéo Hứa thái y lại

thất vọng và chấn động mà y để lộ ra khi biết được chân tướng, bèn cất giọng

không ngờ nương nương còn than nóng được nữa.” Lời còn chưa dứt ngón tay bà ta

sổ. “Nếu không như thế, chắc phụ thân cô ta đã c·h·ế·t rũ trong ngục rồi.”

Khi tôi nghe thấy những tiếng huyên náo bên

ra tay, lại còn giấu giếm kĩ càng không để ai phát hiện ra như thế nữa! Lòng

trắng xanh hồng tím bên dưới chân tường, mỉm cười, nói tiếp: “Hoa này hiếm có

cũng không lý nào mới quỳ có nửa canh giờ mà đã sẩy thai được, Thái hậu không

phi tần ngôi phi trở lên cùng với Hoàng hậu đều tới chỗ Thái hậu vừa ăn cua vừa

Thái hậu tất nhiên đều là tốt nhất rồi.”

không ngờ lại toàn là máu, Dung Nhi thì đã đau quá mà ngất lịm đi rồi.”

Huyền Lăng mặt mũi đỏ bừng, các phi tần

mình để khiến một đứa bé phải xa lìa nhân thế.

hoa tươi lâu hơn nên bên trên đó còn có dấu vết của một ít nước, đôi chút phấn

thị chỉ vì lỡ miệng nên mới làm kinh động tới cái thai của Huệ Nghi Quý phi,

ra trong Cảnh Xuân điện chỉ có Huyền Lăng và nàng ta ở riêng với nhau. Lúc này

trăm bông hoa tươi vậy. Còn viên hương liệu này thì lại càng là bảo bối hiếm có

Huyền Lăng hơi nhếch khóe môi, để lộ một nụ

việc này vốn bị xử trí quá qua loa đại khái, bởi Dương thị không giống loại

đựng hương liệu về, thứ nào có khóa thì trực tiếp cậy ra, cuối cùng phát hiện

Nơi đáy mắt bừng lên những tia âm u và đau

mãi không thông, tại sao Noãn Tình hương của Ly Phi không chỉ hữu hiệu với

Sự áy náy khiến y chẳng còn mặt mũi nào đi

Huyền Lăng cười trừ, đáp: “Mùi hương tinh

một lát, đột nhiên chỉ tay vào một loại trong số đó. “Loại Nga lê trướng trung

gì là Huệ Nghi Quý phi.” Nàng ta khẽ thở dài một tiếng, cất giọng buồn bã: “Chỉ

tay lên che mặt, lại ngoảnh đầu qua một bên không dám nhìn tiếp.

Hoàng thượng xem thứ đó đi.” Tôn cô cô lập tức xòe bàn tay, để lộ ra một viên

trên trán chất chứa muôn vàn nỗi sầu lo không cách nào xua tan được, cặp mắt

tháng, thái y thì trước giờ vẫn luôn nói muội ấy thai tượng ổn định, cho dù...”

điện. Hoa Nghi nói: “Diên Vũ Nhi đúng là có lòng, ngày đó nương nương chỉ nhắc

đó.”

khuất ánh nến không chiếu tới được, giọng nói vang lên nghe đầy vẻ buồn bã: “Là

nơi chân trời, lại mờ đục giống như mắt cá, đôi bờ môi không ngừng run rẩy, bàn

Tình cảnh này kỳ thực không khác với lúc My

Đức phi đưa mắt liếc nhìn tôi, lúng túng

Tuy Trung thu đã qua nhưng cái nóng vẫn

lúc này đã đỡ hơn một chút, bèn đưa Nhuận Nhi đi thỉnh an Thái hậu. Sắc mặt

lang, những ánh dương len lỏi qua muôn vàn cành lá chiếu xuống mang một thứ màu

Đức phi hơi cau mày lại. “Thục phi đối xử

là hai chiếc chén, một chén còn dư lại chút rượu hoa quế màu hổ phách, chén kia

lại thích cô ta đến thế?”

quả là đã tìm thấy thứ này trong chỗ tro hương mà cung nữ của cô ta đổ đi hôm

riêng.”

Trong mấy ngày đó, y rất nhiều lần nói với

từng có biết bao nhiêu phi tần sẩy thai chứ, Ly Phi đâu phải là người đầu tiên.

có nữa.”

tức trầm lặng hẳn đi.

An Ly Dung lần này không chỉ mất một thai

từng nghe tiếng nó thôi chứ chưa thấy tận mắt lần nào, như ta trước đây cũng

chưa hề lui đi, những bông bách hợp đuôi cáo nở ở chỗ râm mát thì lại càng thêm

Hân Phi chỉ tay về phía tôi, Đoan Quý phi,

gượng nở nụ cười. “Thứ hương này quả là không tệ, vừa thơm vừa nhuận phổi, ngửi

đâu, quả là vô sỉ!”

Tôi suy nghĩ một chút rồi cất giọng nghi

khóe miệng thoáng hiện một nụ cười mỉm, tôi nói tiếp: “Muội muội vừa sẩy thai

thở dài. “Hoa tàn, người cũng thành ra như vậy rồi, Ly Phi sau khi tỉnh dậy mà

không cự tuyệt con? Vì vậy ai gia đã sai Trúc Tức đi điều tra xem thế nào, kết

Đức phi nhớ tới tình cảnh vừa rồi thì không

Cảnh Xuân điện, lúc này Hoàng hậu đã ở bên đó với Huyền Lăng rồi. Có lẽ vì tới

Hai mắt Thái hậu lóe sáng, hiển nhiên giận

thôi, chúng ta đâu cần suy nghĩ nhiều quá làm gì. Có điều hôm đó Diên Vũ Nhi ắt

được.”

Trang lìa đời năm xưa là mấy, điều khác biệt duy nhất là khi đó My Trang đã

Trang Mẫn Phu nhân khẽ cười, nói: “Đồ của

Đức phi tức thì choàng tỉnh, đang định cùng

“Con có biết ai gia tìm được thứ này ở đâu

Ánh mắt y ảm đạm tựa những vì sao rời rạc

thai thì sẩy thai chứ sao, cớ gì ngươi lại hoang mang như thế?”

lớn gan đến mấy thì cũng không dám lấy cái thai trong bụng ra làm trò đùa đâu,

một canh giờ sau đã có hai vật được đặt trước mặt Thái hậu, một trong số đó là

hỏi: “Thục phi muội muội bị mèo cào trong lần mang thai đầu tiên đúng không?”

thêu thùa nhằm g·i·ế·t thời gian.

Thời tiết hôm nay rất nóng, thành ra Đức

“Mẫu hậu, đó là thứ gì vậy?”

bà ta bị ảnh hưởng không ít. Tuy bà ta không hề xem trọng Ly Phi, cũng chưa

chẳng xứng làm người như vậy!”

nhiêu...” Tôi đưa tay che mặt, khóc không thành tiếng.

mắt phượng như bừng bừng rực lửa. “Cô ta mang thai nên dễ suy nghĩ vu vơ, lẽ

liền nói: “Nô tỳ đã làm theo lời dặn dò của Thái hậu, đem toàn bộ những thứ có

Ngày mùng Một tháng Chín, Huyền Lăng quả

là không có ích.” Rồi tôi sai Cận Tịch đi mang hộp Thư ngân giao năm xưa tới,

chưa lần nào y cảm thấy sợ hãi hơn lần này, bởi y đã dùng chính thân thể của

đi hái một ít về, buổi sáng khi mới hái, chúng vẫn còn là nụ nhưng đến hoàng

hoặc Hoàng thượng, năm xưa Phó Như Kim từng bị ban cho cái c·h·ế·t vì tội này.”

nương nương đã biến thành bộ dạng này, trên người Hoàng thượng cũng toàn là

“Thái hậu cứ nhìn làn khói kia mà ngây ra như thế, chứng tỏ thứ hương này không

buổi, đến hôm nay hai mắt vẫn còn đỏ hoe.”

đem những việc ô uế ấy ra mê hoặc Hoàng thượng, d·â·m loạn hậu cung, quyết không

“Nếu không vì vô tình được lĩnh giáo sự lợi

nhìn nhau, mặt mày tái nhợt, nói: “Ngay đến tỷ muội nhiều năm mà cũng đành lòng

trên đỉnh kệ cao, theo như lời của các cung nữ thì gần đây Ly Phi không định

ngoài thì đã là canh một. Trong cơn mơ màng, tôi giật mình thức giấc, khẽ đẩy

thử xem kìa, bên ngoài hình như đã xảy ra chuyện gì đó rồi!”

không kìm được hỏi: “Đã qua thăm Ly Phi chưa? Thái y nói thế nào?”

miệng. “Vậy cũng tốt, ta tới đây chỉ để nói với muội muội một tin vui thôi, đó

xem! Mục Lương viện vừa thẹn vừa giận, chạy về cung của mình khóc suốt nửa

Hoàng thượng * l**n t*nh m* là được rồi sao?”

An thị, Hoàng thượng đều qua đêm ở chỗ Khánh Quý tần và Uẩn Dung.”

Công chúa được sinh ra một cách bình an như thế rồi mà, ông trời có lý nào còn

nào muội ấy bị người ta hãm hại không?”

Lý Trường hành động rất nhanh, không đầy

còn có thể đề phòng được, nhưng nếu bị người ta động chân động tay vào đồ trang

đó hiện giờ địa vị của nàng ta trong lòng Huyền Lăng chẳng còn được như xưa, do

hướng xa. “Tâm đầu ý hợp tất nhiên là việc tốt, nhưng nếu không phải thế thì

Ly Phi.”

đồng. “Hoàng thượng thích tới chỗ Ly Phi chắc cũng vì cô ta có những ưu điểm

Phùng Đức phi mỉm cười, nói: “Thái hậu

hôm trước vừa khéo là sinh nhật của Khánh Quý tần, các phi tần đều tới điện của

Hân Phi cắn chặt môi, nói: “Thứ hương liệu

ngớt rỉ mồ hôi, giọng nói đã có chút nghẹn ngào: “Khi Hoàng thượng tỉnh dậy thì

tôi khoác áo ra ngoài xem thử thế nào thì chợt Tiểu Doãn Tử hoang mang chạy vào

mang tới đây đấy.” Nói rồi liền chỉ tay vào hai chậu hoa màu sắc sặc sỡ đủ cả

Trẫm đã uống chút rượu, lại ở riêng với nàng ấy, trẫm biết rõ là nàng ấy...”

thôi.” Huyền Lăng đáp “dạ” một tiếng, ngoảnh mặt qua một bên không nói gì thêm.

bây giờ căn cơ chưa vững làm sao chịu để người bên cạnh chia bớt ân sủng, cũng

thái y làm sao mà khám chữa được, các ngươi còn không mau khoác áo vào cho

Thái y đã lui ra ngoài, trong điện không

thon về phía sắc thu tươi đẹp bên ngoài cửa sổ. “Nhưng trong cung của hài nhi

tạm, còn cả My Trang tỷ tỷ nữa, ba người bọn ta thân thiết với nhau biết bao

Trinh Phi vốn thông minh rất mực, lập tức hiểu ra, cũng đỏ mặt không dám hỏi

Mới thoắt đó đã lại qua mấy ngày, Tử Áo

Huyền Lăng vội ôm tôi vào lòng, mặt mày tái

Lòng tôi thầm sảng khoái nhưng ngoài mặt

trẫm không tốt, đều tại trẫm nên chuyện mới thành ra như thế.”

lúc này bất ngờ cất tiếng: “Thần thiếp bỗng nhớ tới Dương Phương nghi, hồi đó

dùng nước nóng lau mặt cho An Ly Dung. An Ly Dung nằm cuộn người trên chiếc

mọi người ra đi vào, chào hỏi mấy tiếng rồi nói: “Thái hậu đã bị kinh động rồi,

Cô ta thật độc địa quá!”

nóng, trên trán bất giác rỉ ra những hạt mồ hôi to như hạt đậu. “Xin Thái hậu

bên ngoài cửa cung của thần thiếp, cô ấy bị tố cáo là dùng túi thơm chứa xạ

vô song.” Thái hậu đưa mắt nhìn Trinh Phi, trong mắt thoáng qua một tia thương

Thái hậu mỉm cười, ánh mắt chỉ tập trung

Sắc mặt Trang Mẫn Phu nhân trở nên nặng nề,

đã tối.

ôn tồn nói: “Hoàng thượng tuy yêu thích Ly Phi nhưng muội ấy vốn đang mang

“Tất nhiên rồi, cô ta còn muốn lấy lòng Ly

Lúc này bóng hoa đổ xéo, những làn nắng đầu

ánh mắt sắc bén kia thì lại như muốn xuyên thấu trái tim người ta: “Hoàng

người hãy còn yếu, hãy nghỉ ngơi cho tốt đi.”

để nàng ta được ngang hàng với Hồ Uẩn Dung; sự áy náy khiến y dành toàn bộ thời

Dùng bữa xong mọi người liền lấy lá cúc rửa

mức không có chút tình ý nào với Hoàng thượng đâu.”

hại của loại hương này khi đặt chung một chỗ với hoa y lan, ai gia cũng khó mà

nhưng bây giờ biết được người này tâm tư độc địa như thế, thực khó mà không

Huyền Lăng hiểu ý bà ta, vội đứng dậy, nói:

chúng ta đã nhầm cả rồi, vốn cho rằng là vì thứ hương đó... Ai ngờ, ai ngờ...

không đầy ba tháng là sẽ sẩy thai.”

Thái hậu nói: “Không có độc.”

Huyền Lăng khẽ lắc đầu, khuôn mặt lộ rõ vẻ

khoảnh khắc xoay người lại, dường như nàng ta đã thấy rõ người bên ngoài cửa sổ

liên tục lau má. “Không biết tại sao, thần thiếp tự dưng thấy nóng quá!”

giao kia, cất tiếng gọi: “Cát Tễ.”

vẻ hờ hững. “Nghe nói Ly Phi rất giỏi điều chế hương liệu đúng không?”

khác tạm chưa xét tới, nhưng Thái hậu xem kìa, mấy vị nương nương ngôi cao đắc

ngắm hoa cúc, vui vẻ nói cười.

quá nhiều nên cơn bệnh của tôi lần này mãi vẫn chẳng có bao nhiêu khởi sắc.

vẫn không kìm được cả kinh. Chỉ thấy trong điện ngợp đầy mùi máu tanh, Bảo Oanh

sớm hôm nay thần thiếp đã tới Hoa phòng và chọn được mấy chậu y lan thượng phẩm

Đức phi vội cười, nói: “Thái hậu chớ nên

sinh nở bình an, cả Uẩn Dung và My Trang cũng đều sinh được những đứa bé rồi,

Hôm nay vừa khéo Đức phi được tặng cho một ít cua hồ Dương Trừng thượng hạng,

hồ, nàng ta lẳng lặng nằm xuống, tâm trạng dường như đã khôi phục lại như

thận rắc một nắm bột thơm vào trong chiếc lò hương sứ hình con chim hạc màu

Tôi mân mê bông hoa diên vĩ màu tím xanh

thượng cho rằng việc này nên xử trí thế nào đây?”

muội ấy thai khí ổn định, lại đã mang thai được năm tháng rồi, cho nên mới nhất

Trang Mẫn Phu nhân thẹn thùng đưa khăn tay

hương này chỗ Thục phi cũng có, nghe nói là do An thị tự tay điều chế, không

nhìn chằm chằm vào những làn khói trắng vương vất bay ra từ trong lò hương.

thôi.”

Noãn Tình hương bình thường, nó còn ghê gớm hơn nhiều. Ai gia đã kêu thái y xem

Tôi ngoảnh đầu nhìn qua, thấy trên chiếc

đã bị ánh nắng thu hong khô trên tường, chậm rãi nói: “Muội muội bây giờ đang

thai, quả thực cũng nên kiềm chế một chút mới phải.”

“Chắc cô ta không nói ra cách này là do ta

mắng lớn một trận rằng Mục Lương viện không có lương tâm, trong cung vừa mất

giọt máu vẫn còn tí tách chảy xuống từ trên đầu ngón tay, trên trán thì không

“Sao có thể chứ! Muội ấy sao lại đi hại con ta chứ! Ta với An muội muội vào

giọng nói trống rỗng mang đầy vẻ chua chát. “So với tỷ đang có bao nhiêu thứ

khỏi có chút nôn nóng, bèn khuyên nhủ: “Kỳ thực Ly Phi có thai đã được năm

thường, không thèm để ý tới tôi thêm nữa.

Việc này tôi cũng có nghe nói, thời gian

sẩy thai đến nỗi không thể sinh nở được nữa hoàn toàn là tự làm tự chịu đấy

giữ được.”

đang đắp trên người. Lần sẩy thai này khiến sức khỏe của nàng ta bị tổn hại rất

có một chiếc hộp đựng toàn những viên hương liệu giống hệt như viên đã được tìm

Vì muốn Thái hậu nhẹ lòng, các phi tần có

dài, về sau còn là do muội tiến cử lên Hoàng thượng. Mà lần đó hình như phụ

Huyền Lăng không kìm được hơi biến sắc.

đưa lên mũi ngửi thử, hai tay bất giác run lên lẩy bẩy. “Thái hậu, là ngũ thạch

thơm rất nồng, chính là loại Đương Môn Tử cực kỳ trân quý. Thái hậu đưa mắt

Thái hậu khẽ cười hờ hững. “Trúc Tức, cho

con cái thường xuyên mang chúng tới thỉnh an Thái hậu, trong đó Hân Phi và

nghi ngờ Bảo Thước là do cô ta sai khiến.”

màn của nàng ta, nhẹ nhàng cất tiếng: “Việc này tất nhiên là đáng mừng rồi,

kìm được đưa tay lên che mặt lần nữa, vội vàng kéo Hoàng hậu đang định qua thăm

như một mặt hồ tĩnh lặng đột nhiên bị tảng đá ném xuống, thế nhưng chỉ sau

tế, hết sức thanh đạm.”

Bên cạnh hàng lan can đỏ sậm trên hành

câu này muốn hỏi riêng Hoàng thượng, An thị không phải bậc tuyệt sắc, về ca múa

mỏng từ trong lò hương hình con hạc bay ra vương vất, mọi người trong điện lập

Tôi bước đến bên cạnh Huyền Lăng nhanh hơn

hoa màu hồng dính cả vào đầu lá và cánh hoa. Tôi hơi cau mày lại, khẽ cất tiếng

nhìn thực chẳng khác gì ma quỷ.

lấy một gợn sóng. “Hương liệu mà Ly Phi điều chế có thể khiến người ta buông

hoa lựu mắc phía trên cũng lốm đốm đầy vết máu. Thân thể nàng ta lúc này gần

phúc ấy sao? Nhất định là Mục Lương viện có chỗ nào đó không cẩn thận làm Hoàng

Hứa thái y hai tay dính đầy máu tươi, những

một khối xạ hương thượng phẩm được bọc trong một chiếc khăn lụa thêu hoa, mùi

An thị tới đây.”

trong điện.” Trang Mẫn Phu nhân tựa người vào chiếc ghế sau lưng, chỉ ngón tay

sao? Có lẽ nếu cô ta không * l**n t*nh m* thì khó mà hoan hảo với Hoàng thượng

giao ư? An thị xưa nay vẫn luôn giao hảo với Hoàn Hoàn cơ mà...”

Thái hậu bất ngờ đổi giọng: “Ai gia có một

tán.”

thần thiếp vừa hay liền mượn hoa dâng Phật luôn.”

từ từ thương lượng với nhau.”

tay chậm rãi đưa về phía tôi. “Hoàn Hoàn, Hoàn Hoàn, trẫm lại mất một đứa con

chiếc hộp nhỏ khảm trai hết sức tinh tế, Cát Tễ lấy một ít bột từ trong đó ra

Đoan Quý phi nhìn qua phía Thái hậu. “Thần

phòng xem có loại hoa nào mới mẻ không, bọn họ mới vội vàng dâng lên hiếu kính,

dạy cho đấy chứ?”

và Bảo Quyên khóc nức nở không ngừng, vừa khóc vừa gọi “nương nương”, đồng thời

cũng gần gũi với tôi hơn một chút, sẵn dịp này tôi liền tự tay dạy nó viết chữ.

sức thì đúng là khó lòng phát giác.” Bà ta đưa mắt nhìn chiếc hộp đựng Thư ngân

nhi đã được năm tháng tuổi mà còn hoàn toàn mất đi khả năng làm mẹ. Sau khi

một chiếc váy thêu hoa màu hồng nữa, Hoàng thượng bắt gặp liền không vừa lòng,

dưới người bị máu tươi thấm đẫm, ngay đến chiếc màn màu xanh da trời thêu hình

giữ được. Người đang có thai không thể vận động quá mạnh, sao nương nương và

Hoàng hậu cũng không kìm được hơi đỏ mặt,

Tôi bất giác có chút kinh hãi. “Đây chính

hỏi: “Hoàng thượng thế nào rồi?”

Huyền Lăng hơi ngẩn người rồi ngạc nhiên

Tôi biến hẳn sắc mặt, không ngớt lắc đầu.

Trên khuôn mặt tuấn tú của Huyền Lăng tràn

viên vừa nãy. Bà ta lại nói tiếp: “Hơn nữa mấy chiếc hộp có khóa đều được đặt

Thái hậu nhẹ nhàng nói tiếp với giọng không nhanh không chậm: “Ngưng Lộ hương

muội, e là tỷ tỷ sẽ phải thất vọng rồi.”

nói: “Thứ được gọi là Thư ngân giao này đã khô cứng lại, đủ thấy đã một thời

Hoàng thượng cũng đang kinh hãi lắm, việc không hay rồi.”

này vốn không có gì là không ổn, nhưng nếu đặt chung một chỗ với hoa y lan...”

lên che mặt, liên tục phỉ phui nói: “Đồ lẳng lơ! Đồ lẳng lơ! An thị đê tiện như

nói: “Ai gia đã xem Đồng sử rồi, suốt một thời gian dài trước hôm sinh nhật của

thật sự không có tình ý gì với Hoàng thượng, nếu không vì phụ thân...”

Quyển 7 - Chương 23: Hương thơm tiêu hồn đứt mộng

không thể quan trọng hơn chuyện triều chính, Hoàng thượng cần phân rõ nặng nhẹ

được thấy bao giờ, nương nương cũng vậy ư?”

Tôi khẽ xoay chiếc vòng bạc nơi cổ tay,

giữ trẫm lại.”

Thái hậu hơi trầm mặt xuống. “Việc ăn uống

Thái hậu ngồi thẳng người dậy, ân cần nói:

Trinh Phi vốn từ đầu chẳng nói năng gì mấy,

phải vào thăm đâu.”

Tôi lộ rõ vẻ ngạc nhiên. “Đúng thế, cớ sao

xanh. Thái hậu nhìn nàng ta, cười nói: “Vừa mới được phong phi xong, cớ gì mà

tôi: “Hoàn Hoàn, trẫm không sao quên được tình cảnh khi ấy, trẫm vừa tỉnh dậy

Thái hậu khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía

c·h·ế·t...” Khi nói những lời này, bàn tay đang cầm chén trà của y run lên lẩy

Tôi bất giác nhướng mày. “Muội chỉ nhớ là

Tôn cô cô nói: “Nô tỳ có một việc này nghĩ

thần thiếp, cuối cùng đã phải nuốt vàng tự sát.” Nàng ta nhìn chằm chằm vào mắt

đi.”

tựu. Đức phi thì ngồi một bên thêu thùa, thỉnh thoảng lại dịu dàng đưa mắt nhìn

“Hài nhi năm đó nhất thời hồ đồ, bây giờ không còn dám như vậy nữa!” Dứt lời

Hoàng thượng bây giờ tâm trạng vẫn chưa ổn định, xin hãy tạm thời tới cung của

là được rồi!”

đâu.”

thì chỉ đựng nước mật ong. Trong chiếc bình sứ ngũ sắc đặt ngay cạnh bàn tròn

nói: “Không vội.” Bà ta sai Tôn cô cô đi đốt một ít đàn hương, từng làn khói

không?” Thái hậu nắm chặt bàn tay. “Ai gia vốn đã ôm lòng nghi ngờ rồi, tửu

Hoàng hậu lập tức nảy sinh cảnh giác, trong

thượng lại như vậy, phải trơ mắt nhìn đứa bé mất đi, lại còn là vì chính bản

Tôn cô cô cười, nói: “Đã vào thu rồi mà

nặng nhẹ như vậy? Còn An thị thì cũng tự biết là mình có thai, tại sao lại

thực rất thích tới chỗ Ly Phi nghe nàng ấy ca hát, trò chuyện, còn hương liệu

Đoan Quý phi trầm ngâm một hồi lâu rồi mới

áy náy. “Trẫm biết chứ. Có điều mỗi lần ở riêng với Ly Phi, trẫm đều không kìm

mắt nhìn qua phía Huyền Lăng.

được lòng mình, mấy lần trước vì luôn nhớ kĩ việc nàng ấy mang thai nên mới

là mẹ ruột của Thục Hòa Công chúa, xưa nay vẫn khá được lòng Thái hậu, thêm vào

Lúc này Cảnh Xuân điện đã chìm trong hỗn

giường trổ hoa làm bằng gỗ trầm hương rộng chừng chín thước, chiếc đệm mỏng

Dung bất chấp quang cảnh bên ngoài thế nào, khuôn mặt từ đầu đến cuối luôn hờ

Phu nhân mắt hạnh lúng liếng đung đưa, hai má đỏ bừng, trông có vẻ rất lạ.

yên điềm đạm, còn hơi khom người, nói: “Chắc hẳn là vì tính nết nàng ta dịu

hương liệu màu hồng to bằng hạt gạo, hình như đã bị đốt nhưng hãy còn chưa hết.

lẩm bẩm nói: “Đã muộn như vậy rồi, trẫm vốn không nên uống rượu với Dung Nhi.

tỳ đều đã kiểm tra và không thấy có gì khả nghi, nhưng đến phía sau điện thì

nhếch môi, nỗi oán hận vô biên trong lòng biến thành một nụ cười mỉm bên khóe

đáng thương cho tứ điện hạ còn ít tuổi mà đã mồ côi mẹ, chẳng biết mỗi lần nhìn

Giữa đêm khuya trăng mờ, mùi máu và mùi

bèn vén tay áo lên để thái y bắt mạch. Cát Tễ đặt ngón tay lên cổ tay y, một

năm xưa.”

một câu thôi mà bây giờ cô ta ngày ngày đều đi hái hoa bách hợp đuôi cáo mang

Khuôn mặt Thái hậu bị những làn khói trắng

còn ai khác, nàng ta khẽ nói: “Muội mệt rồi, muốn ngủ một giấc, tỷ tỷ không cần

trong chiếc túi thơm đó rồi đeo theo trên mình, cuối cùng thừa cơ hãm hại Dương

Tiểu Doãn Tử mặt mày tái nhợt, run giọng

sai cung nữ mở rộng cửa sổ để gió thổi vào cho mát.

hoảng đi lại thoăn thoắt không ngừng, vô số ngọn nến được thắp lên đung đưa bất

Tôi vội đứng dậy, đáp: “Là Nga lê trướng

hay không ổn, hai ngày trước người từng lĩnh giáo đâu phải là ít.”

Tin tức này đối với Huyền Lăng mà nói là

vẫn còn non nớt nhưng hạ bút đã đâu ra đấy rồi, đủ thấy sau này ắt sẽ có thành

Tôi hỏi: “Ly Phi thì sao?”

với liều lượng như thế thì sẩy thai là điều chắc chắn.”

thượng giận rồi.”

giường, quả thực vô cùng đáng sợ.” Đang lúc trò chuyện thì chợt Tôn cô cô tách

lại phát hiện ra một đống tro hương, bên trong đó có một viên hương liệu mới cháy

vấn đề gì đâu.”

Trinh Phi chăm chú nhìn các loại hương liệu

nữa. Nàng ta đưa bàn tay gầy guộc, mảnh khảnh ra chậm rãi vén màn lên, trong

múa, đứng từ nơi xa tít đã có thể nghe thấy rõ ràng, rất nhiều người trong cung

xót. “Trinh Phi, nếu con mà có thứ này thì hẳn cũng sẽ giữ được trái tim của

thai. Mẫu hậu, chỉ tước đoạt phong hiệu và giáng làm quý tần được chăng?”

báo: “Trong vật này có rất nhiều xạ hương, nếu mỗi ngày đều lấy ra bôi lên mặt,

trên cánh hoa trắng muốt còn có mấy đốm màu vàng sậm, có lẽ là vì muốn giữ cho

hương để hại An thị nhiều năm không có thai, thậm chí còn suýt làm liên lụy tới

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 7 - Chương 23: Hương thơm tiêu hồn đứt mộng