Hào Môn Tranh Đấu I: Người Tình Nhỏ Bên Cạnh Tổng Giám Đốc
Hàn Trinh Trinh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 880: Một nụ hôn!
Trang Hạo Nhiên vừa nghe, liền oan uổng mà cười rộ lên nói : “Sao tôi thành bỉ ổi rồi? Cũng nói hôn trán cũng được mà! Tôi ra năm nghìn vạn!”
Song bào thai đột nhiên thừa dịp này, giống như chim én nhanh chóng xuất hiện, đi qua một con gái nhân viên tạp vụ vừa rồi bày rượu sâm banh, mà phát ra tín hiệu, được Mỹ Linh tìm thấy tín hiệu, cả người các cô trong bóng đêm, nhìn cô gái phục vụ kia bảo vệ chặt chẽ bên cạnh, các cô lập tức tiến lên, không nói hai lời ngay tại trong bóng tối, như mũi tên từ trên mặt đất, nhanh chóng phóng ra ám khí sắc bén trong tay, hướng cái hông của cô gái kia mà cắm xuống!
Chương 880: Một nụ hôn!
“Sao vậy?” Lãnh Mặc Hàn nhanh chóng nhìn về phía Đường Khả Hinh hỏi.
Lãnh Mặc Hàn nghiêm túc cầm lấy khí hơi dao động, nóng mắt hiện rõ sát khí, nhìn về phía ngoài cửa sổ! !
Tưởng Thiên Lõi nghe Tiêu Đồng noid, đột nhiên cảm thấy mình bị trúng bẫy, anh tức giận ngẩng đầu, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên kêu to : “Trang Hạo Nhiên, cậu thật bỉ ổi!”
Tiêu Đồng vẫn đứng ở phía trước mirco, nhìn về phía mọi người vỗ tay cười to nói; “Cảm ơn tổng giám đốc, chấp nhận quy tắc trò chơi, đã quyên tặng cho viện Phúc Lợi ba trăm triệu! ! Nhưng mặc dù tổng giám đốc Trang của chúng ta không thể tiếp nhận nụ hôn của tổng giám đốc Tửog, lại như cũ vẫn ủng hộ sự nghiệp từ thiện, vì vậy một nụ hôn giá trị một tỷ này, cuối cùng vẫn phải đưa ra ngoài đấy! ! Vì vậy, trò chơi tiếp tục tiến hành! ! Mời tất cả nam nữ độc thân chuẩn bị cho tốt nhá! ! Tắt đèn! !”
Tưởng Trí Trung cùng Trang Tĩnh Vũ, Cố Mạn Nghi ngồi ở bên cạnh, nhìn về phía Trang Hạo Nhiên lại làm quái dị như vậy, đều không nhịn được lắc đầu cười rộ lên.
Lúc này Trang Hạo Nhiên rốt cuộc xoắn hai tay áo lên, vẻ mặt tràn đầy thâm tình nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, đẹp trai mà chân thành nói : “ Tổng giám đốc Tưởng ơi... Chúng ta cùng một chỗ nhiều năm như thế, rốt cuộc muốn tới chút thân thêm thân rồi! Nếu như anh cảm thấy hôn môi không được! Tôi có thể cho anh hôn trán của tôi...”
Ba người áo đen cũng trong nháy mắt xuất hiện, nhìn khắp đại sảnh yến tiệc trong bóng đêm, thấy hai phục vụ nam đang muốn chậm rãi biến mất trong yến hội, trong nháy mắt giống như mèo xuất hiện phía sau hai người, duỗi móng tay sắc bén ra đâm vào cổ họng bọn họ, liền lệch qua, giải quyết ngay!
Tưởng Thiên Lỗi ngồi ở một bên, do dự rất lâu, rốt cuộ không nhịn được kêu lên : “Tôi ra ba trăm triệu! ! Cự tuyệt nụ hôn này! !”
Đường Khả Hinh lập tức nói : “Tăng thêm trọng lượng đường trong Champagne, trong hoàn cảnh đặc biệt, con men sẽ sinh sôi nẩy nở rất nhanh, con men nhanh chóng sinh sôi nẩy nở, sẽ nhanh chóng phóng thích CO2, đến cuối cùng gặp phải dao động kịch liệt, tùy tình huống của nó, mà dẫn đến bạo tạc nổ tung! ! Chỉ cần bên trong đường càng nhiều, tình huống nó nổ tung, sẽ càng lợi hại! ! Nhưng mà thời gian Champagne nổ tung, cũng không nắm được, nhưng bỏ thêm khí hơi dao động này, liền không giống nhau! Nó sẽ thông qua con người làm ra tình huống, mà tùy thời bạo tạc nổ tung! !”
Ba nhân viên tạp vụ phịch một tiếng, bị nện nặng nề ở trong mật thất, có hộc máu, có vùng vẫy giãy c·h·ế·t!
“Đến đây đi! ! Bảo bối! ! come-on!” Trang Hạo Nhiên không nói hai lời, người đã tươi cười mà cởi bỏ áo khoác âu phục của bản thân, ném sang một bên, làm bộ xoắn tay áo sơ mi, lộ ra cánh tay cứng rắn.
Bóng dáng của Lãnh Mặc Hàn, đứng trong bóng đêm, phóng ra sát khí lẫn quẩn khiến người ta hít thở không thông.
Không lâu sau, Lãnh Mặc Hàn cùng Đường Khả Hinh âm thầm cầm chai rượu này giả bộ nhẹ mở bao bên ngoài ra, rõ ràng thấy ở bên trong một giấy mỏng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Đại sảnh tiếp tục vang trận tiếng trống! !
Mưa gió càng lúc càng lớn! !
“... ...” Trang Hạo Nhiên hơi ngẩng đầu, nhớ lại hôm nay Đường Khả Hinh ở trong phòng phụ trách rượu kiểm tra không có bao lâu, cô liền đi tìm Lãnh Mặc Hàn nói : “Cái bình rượu băng hồ điệp cuối cùng co vấn đề!”
Phốc!
“Đây là chuyện gì vậy?” Tưởng Thiên Lỗi liền khiếp sợ kêu lên.
“Vâng! !”
“A!” Tiêu Đồng đột nhiên trong lúc rất nhiều khách quý ngóng trong nống người, bật cười nhìn về phía mọi người, ra vẻ thần bí nói : “Đúng rồi, tổng giám đốc Tưởng, chiếu theo quy tắc của trò chơi, tôi còn có nửa sau điều chưa nói, chính là quy tắc nam nữ độc thân đã tham gia trò chơi này, cũng như lúc trước khi bắt đầu tôi cũng đã hỏi có ai không tham gia trò chơi này, đưa ra yêu cầu có lẽ rời khỏi, thì sẽ không tiếp nhận trừng phạt, nếu sau khi trò chơi này bắt đầu, các ngươi có không chấp nhận hay đổi ý, sẽ bị phạt quyên tặng hai tỷ cho quỹ ngân sách của viện Phúc Lợi!”
Đường Khả Hinh nghe mọi người cười vang liền xoay người, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi quả nhiên ánh sáng chiếu ngay chỗ ngồi đó, cô cũng không nhịn được khiếp sợ! !
Mỹ Linh trong nháy mắt xuất hiện, cây đao bén nhọn trong tay sáng lên, trong ánh đèn hơi tối một chút, lòe lòe tỏa sáng! !
“Đông đông đông đông đông đông đông...” Một trận tiếng trống sôi nổi bắt đầu nhanh chóng vang lên.
Toàn bộ yến tiệc lại một trận xôn xao cười vang, ngay cả thủ tướng, Trang Tĩnh Vũ cùng Tưởng Vĩ Quốc ngồi chỗ trưởng bối bên kia, cũng không khỏi cười rộ lên...
Ngọn đèn tiếp tục khẩn trương mà lập loè, lòe ra khắp nơi trước người tân khách! !
Tưởng Thiên Lỗi nóng mắt phẫn hận mà nhìn về phía anh, tức giận nói; “Có của cậu đó! !”
“Khí cỡ nhỏ!” Lạnh mực lạnh nhanh chóng nói.
“Tổng giám đốc Tưởng! !” Trang Hạo Nhiên ngồi ở bàn ăn phía trước, nhìn về phía tổng giám đốc Tưởng không nhịn được cười rộ lên, nói; “Anh nhất định phải cự tuyệt nụ hôn này sao! ?”
Đường Khả Hinh nghe lời này, cũng không nhịn được cúi đầu cười rộ lên.
Nói xong, Tiêu Đồng búng ngón tay, đại sảnh lần nữa rơi vào bóng tối, một trận tiếng trống lại nhanh chóng truyền đến! !
Đường Khả Hinh lập tức nhìn về phía Lãnh Mặc Hàn nghiêm túc nói : “Thứ nhất, khách sạn chúng ta từng truyền đồ ăn nhân viên, nhưng bộ phận nhân viên công tác về rượu, đối với chén đĩa đặt rượu, đều có yêu cầu nghiêm khắc! ! Nhưng mà huấn luyện có quan hệ với các phương diện ủ rượu khác, sẽ phải nửa năm! Đối với bình đựng rượu, càng là nghiêm khắc, bởi vì hơi không cẩn thận, nặng thì ảnh hưởng rượu, nhẹ thì gặp dễ dàng lại để cho nhân viên tiếp nhận phạm sai lầm! ! Tuyệt đối không được đưa rượu đến vào phòng đặt bình, đánh dấu xuốnh! bộ phận rượu sẽ bị phạt phần đấy! khách sạn Á Châu chưa từng có xuất hiện qua, tình huống đánh dấu nhãn hiệu sai lầm! Thứ hai, bỏ thêm đường ngâm rượu, mặt ngoài tuy rằng cùng chất lỏng rượu lúc đầu giống nhau, rồi lại bởi vì đường ảnh hưởng rượu khi bỏ vào bình rượu làm cho xuất hiện “Nước mắt mỹ nhân (tức là rượu dịch thể lướt qua chén thân lúc, mảnh giống như mưa nước mắt chén treo), lúc ấy tôi cầm bình rượu kia lên, sau khi đổi chiều, lấy thêm những thành phầm khác khi ngâm rượu làm đối chiều, phát hiện chai rượu “Nước mắt mỹ nhân” này thật nhiều! Bác Dịch cất rượu rất cẩn thận, phải biết rằng một bình rượu một gam đường, cũng sẽ ảnh hưởng quan trọng tới chất lượng rựou! ! Anh ta sẽ không làm sai như vậy! ! Chai rượu này nhất định có vấn đề!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai tay Lãnh Mặc Hàn khẩn trương đến gân xanh nổi lên đặt trên bàn phím máy tính, nhìn về phía trong màn hình nhanh chóng giải quyết ba người, lập tức mặt lạnh mà phân phó : “Lập tức thừa cơ hội này! ! Điều tra cho tôi!”
Trang Hạo Nhiên nhất thời lấy khuỷu tay chống bàn ăn, ngón tay nhẹ chống đỡ trán, ra vẻ suy nghĩ sâu xa cảm thán mà lắc đầu, bất đắc dĩ cười rộ lên nói : “Tôi thật không ngờ, người hôn môi cùng tôi, lại là anh...”
Một tiếng r*n r*, cô gái phục vụ liền lập tức làm bộ ngã xuống đất, trong bóng tối bị ba người khiêng đi rồi.
Giọng nói của Lãnh Mặc Hàn vang lên : “Bắt được rồi! Cái bình Champagne kia cũng đã đặt lên!”
Trang Hạo Nhiên nhất thời hai tay nhẹ đặt trên bàn cơm, cơ thể không nhịn được phát run mà cười rộ lên.
“Vì làm việc thiện, tôi nguyện ý cống hiến nụ hôn đầu tiên của mình lên màn ảnh! Hơn nữa còn là cho anh, tôi không để ý đâu! !” Trang Hạo Nhiên nói xong, cứ như cảm thấy cơ thể đã khô nóng lên, trước mặt nhiều người khách như vậy, cởi bỏ cúc áo âu phục, dần dần lộ ra áo sơ mi màu lam nhạt bên trong!
“Đúng rồi!” Nhâm Tử Hiên cũng không khỏi mà ồn ào, cười rộ lên nói : “Cô dâu một chút cũng không thẹn thùng, chú rể sợ cái gì hả? Hôn đi! Tôi thêm vào năm nghìn vạn! !”
“Cậu làm gì vậy?” Tưởng Thiên Lỗi ngẩng đầu, sắc mặt lập tức cứng đơ mà nhìn anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mấy người áo đen nhanh chóng lẫn vào trong bóng đêm, kéo lấy ba người nam nữ phục vụ, trong lúc ngọn đèn cả đại sảnh dập tắt nhanh chóng mang đi, chuẩn bị kéo vào hầm rượu sau phòng, Lãnh Mặc Hàn thấy tình huống này, lập tức cầm lấy điện thoại bấm điện thoại! !
Lãnh Mặc Hàn không hiểu nhìn về phía cô, hỏi; “Có vấn đề gì?”
“Cậu...” Tưởng Thiên Lỗi thật sự không thể nhịn được nữa mà nhìn người này, từ nhỏ đã không thích cậu ấy, bắt đầu từ mỗi ngày cậu ấy cầm lấy cục đá ném Oscar của mình! ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhiều khách quý trong yến tiệc lại không nhịn được mất cười rộ lên, Tử Hiên cùng Tô Linh, bọn người Tô Thụy Kỳ đã buồn cười c·h·ế·t rồi, Như Mạt cũng không khỏi lấy tay che miệng, phốc một tiếng cười rộ lên.
Trang Hạo Nhiên từ bên trong trận tiếng trống, đôi mắt đột nhiên lợi hại như ưng, trên mặt đột nhiên lộ ra chút biến hóa thất thường, anh từ từ, cầm lấy điện thoại, nhận nghe điện thoại, nói: “Alo!” Là sự tình có phát triển sao.
“Trời ạ! !” Đường Khả Hinh không thể tin nổi mà nhìn về phía cái khí này nói; “Cái này thật là đáng sợ!”
Nhiều khách quý nghe xong lời nói này, toàn bộ ồ kinh ngạc cười to, muốn hai tỷ của bọn họ, đêm nay có khả năng sẽ thấy một nụ hôn thế kỷ.
Một cảm giác buồn nôn xông thẳng tới, Tưởng Thiên Lỗi cắn răng mà nhìn về phía Trang Hạo Nhiên, tức giận oán hận nói : “Tôi hôn cái đầu cậu! Qúa buồn nôn rồi!”
Tiếng trống càng ngày càng vang! !
“Tổng giám đốc Tưởng, ngài cần phải nghĩ kỹ á!” Tiêu Đồng đứng ở một bên, đối với Tưởng Thiên Lỗi mỉm cười nói : “Nếu ngài muốn cự tuyệt, sẽ phải bỏ ra ba trăm triệu, nếu ngài muốn hôn môi, tổng giám đốc Trang chúng ta sẽ quyên tặng một tỷ! Xin tân khách không cần thêm vào, tôi sợ tổng giám đốc Tưởng không chịu nổi áp lực!”
Cả đại sảnh một mảnh tối tăm.
“Đừng nói giỡn! ! Tôi không có khả năng hôn môi với cậu!” Tưởng Thiên Lỗi lại có chút khẩn trương mà phẫn nộ trừng mắt Trang Hạo Nhiên, nói; “Cậu không được qua đây! !”
“Cậu đang phát điên cái gì vậy hả? Ai muốn hôn môi với cậu?” Tưởng Thiên Lỗi nhất thời có chút khẩn trương đứng lên.
Bầu không khí cả đại sảng náo nhiệt hẳn lên, đều cười to vỗ tay, thậm chí có nhiều tân khách, vì nụ hôn này của bọn họ, lại muốn thêm vào năm nghìn vạn!
Rất nhiều tân khách nghe lời này, mặc dù có chút thất vọng, nhưng vẫn là lý giải mà vỗ tay cười rộ lên.
Trang Ngải Lâm cũng bật cười, thay đổi một tư thế ngồi, có chút không kiên nhẫn mà nhìn móng tay của mình, nói : “Muốn hôn thì nhanh lên! !” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Mọi người lại một trận cười ha hả.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.