Hạnh Phúc Đơn Độc
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20.
Hạ Trình đứng cạnh cũng theo phép tắc gia tộc Ijuin chào ông cố. Bọn trẻ nhìn hắn, chắc chúng tò mò đây là ai. Ông cố nhìn cô rồi nhìn sang Hạ Trình: "Đã tới thì tốt. Ngồi xuống đi. Cậu là con trai trưởng của nhà họ Hạ phải không? Cũng ngồi xuống đi." Hắn ngẩng đầu rồi ngồi xuống cạnh Akali. Ông cố bắt đầu hỏi cô: "Akali, việc của gia tộc có gì bất ổn không?" Cô kính trà ông: "Dạ không thưa ông, con đã đảm bảo gia tộc luôn an toàn. Mọi người vẫn sống tốt. Các em cũng học hành đầy đủ, ngoan ngoãn. Azuka cùng con quản lí trường, Akabane cùng nii – san quản lí tập đoàn của gia tộc, nên không gặp vấn đề gì ạ." Ông cố nghe xong gật đầu, quay sang Hạ Trình nói vài câu: "Cậu và con trai lớn gia tộc Otori đều được chọn là hôn phu của Akali, nhưng chỉ có một người mới xứng làm chồng của con bé. Tôi và ông cố nhà Otori trước giờ rất thân thiết nên mới để cháu trai họ đính hôn với Akali. Nhưng con trai ta lại hứa hôn Akali cho nhà cậu, ta tất nhiên không đồng ý chuyện này. Tuy vậy, ta vẫn sẽ cho cậu một cơ hội để xem cậu có xứng đáng với cháu gái ta hay không? Và còn tuỳ thuộc tình cảm của Akali dành cho cậu hay Daisuke." Hạ Trình chỉ cúi đầu rồi mới đáp lại ông cố: "Cháu sẽ cố gắng để trở thành người xứng đáng với em ấy."
Đanh tận hưởng khoảnh khắc êm đềm này, anh đột nhiên hỏi cô: "Em với Hạ Trình quen nhau từ trước?" Akali nghe câu hỏi từ anh, mắt nhìn con đường vắng đi phía trước. Chiếc ghế dài ở công viên này rất giống chiếc ghế ở sân chơi khách sạn Hồng Kông năm đó. Cô buông tay anh, đi đến và ngồi xuống, tay sờ chiếc ghế dài: "Em và Hạ Trình gặp nhau ở Hồng Kông, năm đó em mới bốn tuổi. Anh có nhớ năm đó gia tộc em sang Trung Quốc ở bốn tháng không? Em đã gặp Hạ Trình ở đó. Anh ấy là người duy nhất chơi với em ở Hồng Kông, anh ấy rất dịu dàng." Người trong thơ ấu, Daisuke đã không ở cùng cô trong một thời gian ngắn lúc nhỏ. Phải đến năm cô sáu tuổi thì mới ý thức được chuyện đính hôn với anh. Daisuke nhẹ nhàng hôn lên tay cô: "Tôi xin lỗi đã không gặp em sớm hơn." Akali dựa vào anh: "Khoảng cách tuổi tác giữa chúng ta lớn như vậy. Chẳng phải năm đó anh mười bảy tuổi sao? Lúc đó anh đang ở cao trung, anh bận học mà." Daisuke nhớ lại những tháng ngày trẻ tuổi của mình: "Năm đó, để thi vào trường cảnh sát Kensa, anh đã học bận ngày đêm." Cô nhìn anh, người đàn ông này lúc nào cũng cố gắng làm mọi chuyện một mình. Đến bản thân b·ị t·hương cũng không quan tâm: "Không có em anh sẽ như nào?" Daisuke ôm lấy eo cô, cả hai dựa đầu vào nhau: "Không có em, tôi sẽ h·ành h·ạ bản thân đến c·hết." Cả hai im lặng một hồi, đứng dậy đi dạo bên nhau cho tới chiều.
Daisuke sau khi ra viện đã khoẻ hơn rất nhiều nhưng v·ết t·hương vẫn chưa liền hẳn. Akali đưa anh đi dạo ở công viên. Cả hai đều là tâm điểm chu ý của mọi người. Daisuke nhìn đằng sau mình, ánh mắt trừng những người đang cầm máy ảnh: "Mấy tay nhà báo đó muốn bị còng tay đưa về đồn đây mà." Cô nắm tay anh kéo đi: "Anh kệ họ đi, chúng ta đi dạo cho khoẻ. Nếu họ đưa tin sai sự thật, em sẽ cho đánh sập tất cả đài truyền hình và công ty họ làm việc." Những tay nhà báo đó nghe thấy cũng tự rút lui đi về. Akali cùng anh đi song song nhau, anh quàng tay ôm vai cô. Cả hai nói chuyện công việc, chuyện hồi nhỏ,... Cô kém anh mười tuổi, đôi khi cả hai hay cãi nhau về nhiều chuyện do khoảng cách tuổi tác quá lớn.
---------------------------------------------------------------------------------- (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông cố Gakusho ngồi trong tư thế vô cùng thoải mái nhưng không kém phần tao nhã, tay nâng li trà đưa lên miệng. Lá cây rụng xuống sân, hồ nước nhỏ trong vắt có chút gợn sóng do gió. Chim bồ câu dang cánh bay khắp khu vườn, chúng không kêu tiếng quá ồn ào. Bọn trẻ chạy vào, thi nhau ôm lấy ông: "Ông cố!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chú thích: Senpai - tiền bối. Tác giả: Matsuda Rui và Kagano Shiori canon, Furodawa Jirokichi và Satsugi Mino canon.
Trong khi hai người Kyosuke và Tony tiếp chuyện nhau thì Furodawa đã nhìn về phía con đường mà Satsugi vừa đi. Satsugi cũng quay lại nhìn con đường đó. Hai người không hẹn mà nhìn và cũng không hẹn mà nói: "Gặp lại sau." (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ngày nghỉ cuối tuần, Matsuda và Kagano cùng nhau đi chơi hay còn được gọi là hẹn hò. Kagano kéo Matsuda vào cửa hàng socola: "Cậu thấy cái này được không?" Matsuda quan sát: "Ừm, tớ thấy socola hình nốt nhạc này đẹp hơn." Cả hai vui vẻ chọn socola, Kagano và Matsuda tưởng như không hợp lại hợp nhau đến lạ. Họ đi bộ đến rạp chiếu phim thì gặp phó chủ tịch Haru cùng Akai đi ra từ đó. Matsuda nhìn theo: "Chắc hai người họ vừa xem phim xong." Kagano đưa vé cho Matsuda: "Tớ mua vé rồi, cậu mua bỏng ngô và nước uống đi."
Furodawa vì sinh ra trong gia đình q·uân đ·ội nên mang nét nghiêm trang, lãnh đạm. Tony là con lai Nhật – Pháp luôn vui tươi, bừng sức sống, khi nghiêm túc thì rất lịch lãm, như một quý ông. Kyosuke thì năng động, giỏi thể thao nên rất cao, gương mặt lúc nào cũng tỏa ánh hào quang, điển trai không kém hai người kia. Đang cùng nhau đi bộ thì họ nghe thấy một tiếng gọi: "Furodawa – senpai, chào anh!" Ba người theo phản xạ đứng lại, đằng trước là một cậu thanh niên trẻ tuổi đang cầm trai nước. Mặc áo phông trắng và quần đùi mát mẻ. Furodawa tiến lên trước, nhận ra người quen: "Ồ, Satsugi – kun." Tony quay sang hỏi: "Cậu quen người ta?" Furodawa gật đầu, giới thiệu với hai người: "Đây là Satsugi Mino, học năm nhất trường chúng ta. Em giúp cậu ấy nhặt sách hôm trước." Satsugi có chút ngại ngùng: "Rất vui được gặp các senpai." Kyosuke chỉ vào mình: "Cậu biết tụi anh?" Satsugi hai mắt sáng ngời, vui vẻ nói: "Các senpai trong hội học sinh ai em cũng biết. Anh là Kyosuke – senpai, Soma – senpai đúng không ạ?" Kyosuke nhìn Tony: "Chúng ta nổi tiếng vậy à?" Tony chịu, không để ý lắm: "Chắc thế." Furodawa tranh thủ nói vài câu với cậu ấy: "Satsugi - kun, cậu đi về nhà hay đi đâu à? Có muốn đi cùng với hội anh không?"
Gia tộc Ijuin vốn đông người, ông cố Gakusho thuộc hàng những người lớn tuổi nhất, đông con đông cháu. Bao nhiêu vinh hoa phú quý ông cố là người được hưởng nhiều nhất. Năm xưa ông được cụ Ijuin Saka nhận nuôi, ông cố tuy không có huyết thống với gia tộc nhưng được cụ Ijuin Saka yêu thương như con ruột. Đến cả con trưởng của cụ Saka là cụ Ijuin Tsukasa không được yêu thương như vậy. Ông cố Gakusho lên làm gia chủ gia tộc cũng là khi cụ thế tổ Saka q·ua đ·ời. Ông cố đã khiến gia tộc lớn mạnh hơn, có nhiều mối quan hệ với các gia tộc trong và ngoài nước. Nếu như nói người có nhiều quyền lực nhất gia tộc thì chính là ông cố. Nhưng ông cố đã già, quyết định lên núi ngồi thiền, an hưởng tuổi đời còn lại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Akai hỏi Haru sau khi rời khỏi rạp chiếu phim: "Em muốn đi đâu nữa không?" Haru nắm tay y ngân nga vui vẻ: "Hôm nay chúng ta đã đi cafe, ăn sáng, lại vừa xem phim xong. Hãy đi bộ hóng mát nhé." Y cũng bất giác cười theo, một lớn một nhỏ nắm tay nhau đi trên vỉa hè gạch xám, mặc kệ ánh mắt người đời đang nhìn họ. Ai dám đụng vào người của gia tộc Ijuin xem?
Azuka và Akabane đến ngồi xuống cạnh ông: "Ông cố, bọn con tới rồi đây." Ông cố xoa đầu Akyo: "Mấy đứa lớn nhanh quá, ông không nhận ra nữa mất." Akito và Anaeko ngồi xếp hàng cạnh hai anh lớn.
Ông nội đến tối mới ra khỏi phòng mình để ăn cơm. Nào ngờ ông cố đã chờ sẵn ở phòng ăn, tất nhiên ông nội đã bị nhận một tràng giáo huấn: "Tôi là cha anh, đẻ ra anh. Nuôi anh lớn lên, vậy mà anh làm ra cái hành động trẻ con như vậy. Anh đã bao nhiêu tuổi rồi? Mẹ anh mà còn sống thấy anh như này có khi còn lấy roi đánh anh chứ không mắng như tôi đâu!" Cô và mọi người nhìn cảnh đó liền phì cười. Ông nội đứng trên vạn người nhưng chỉ đứng dưới một người, đó chính là ông cố.
Trên phố, Furodawa có hẹn đi tập thể hình cùng Tony và Kyosuke. Họ từ nhà của Tony xuất phát. Cả ba người đều có thân hình săn chắc, lực lưỡng khiến mọi cô gái yêu thích. Dung mạo của cả ba rất đẹp, mỗi người một vẻ.
"Vâng, em đi mua chút đồ. Trễ quá rồi, em xin phép đi về trước, chào các anh." Satsugi vẫy tay chào rồi chạy đi. Furodawa nhìn theo rồi bước đi tiếp. Tony và Kyosuke sờ cằm cùng lúc nhìn hậu bối mình. Cả hai trao đổi ánh mắt một lúc rồi Tony vỗ vai Furodawa: "Cậu Satsugi đó, cũng dễ thương ghê. Nhìn như sóc con vậy, thật muốn khi dễ nha!" Tony cười nham hiểm, Furodawa quay gắt ra: "Đừng nghĩ đến chuyện đó senpai. Satsugi - kun trong sáng như vậy, anh trêu cậu ấy nhỡ cậu ấy tổn thương thì sao?" Kyosuke bồi thêm câu vào tai của Tony: "Chủ tịch mà biết, sẽ cho cậu một chuyến đi thực tế ở phòng giam, một chuyến đi lâu dài thậm chí khó có thể trở về." Bị dọa cho tái mặt, Tony toát mồ hôi: "Thôi, tớ sợ. Không dám trêu người khác nữa."
Chương 20. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ông cố chơi với con cháu cũng không quên hỏi Azuka: "Akali đâu?" Azuka định trả lời thì người hầu báo là cô đã về. Anaeko mỉm cười nói: "Nee - san đang đến. Ông cố hãy đợi chút ạ." Hạ Trình đã gặp cô khi vừa vào nhà chính, cả hai đi vào trong. Akali khoác tay hắn: "Đây là lần đầu anh gặp ông cố em nhỉ?" Hạ Trình gật đầu, tay chỉnh cà vạt. Gõ cửa phòng ông cố, hai người đi vào trong. Cô khi thấy ông cố liền chào như đúng phép tắc bề dưới với bề trên của gia tộc: "Thưa ông cố, con đã về."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.