Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4


Liên tiếp mấy ngày, trong phủ lòng người hoang mang.

Đúng là củi khô lửa bén, gặp lại càng thêm nồng thắm.

Tất cả hạ nhân trong phủ đều bị gọi đến xem hình.

Nhân một đêm khuya thanh vắng.

Bọn họ dan díu với nhau từ lúc nào, ta không biết.

Tâm phúc bên cạnh Cố lão gia nghiêm giọng cảnh cáo một phen, rồi cho mọi người giải tán.

Trong hộp gỗ đựng đầy ngân phiếu mệnh giá lớn và một đống vàng bạc vụn.

Nửa đêm muốn uống nước, cũng chỉ có thể tự mình cố gắng lê dậy qua nhà bên cạnh xin.

Lúc đó, ta đang bệnh.

Bên ngoài, Cố phủ đều chỉ nói quản gia tay chân không sạch sẽ, trộm cắp tài vật trong phủ mà ch&t.

Mười mấy năm sau, người bạn thanh mai trúc mã đó lại tìm đến, còn vào Cố phủ làm quản gia.

Ta chưa từng thấy Hàn di nương có dáng vẻ tiểu thư như vậy, ngồi xổm đến nỗi chân tê dại. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hàn di nương có một người bạn thanh mai trúc mã đã xa cách nhiều năm.

Ngón tay run rẩy, ngẩn người hồi lâu, mới dám đưa tay sờ thử.

Đến Cố phủ bao nhiêu năm, đây không phải lần đầu ta xem hình, nhưng lần nào cũng rất khó chịu.

Tư tưởng về nhân quyền, bình đẳng không ngừng va chạm với quy tắc sinh tử chỉ nằm trong một ý nghĩ của "chủ tử".

Ta vốn đã sắp khỏi bệnh, lại bệnh thêm mấy ngày.

Trong bóng tối, bóng dáng quản gia và di nương xuất hiện ở hòn non bộ trong vườn hoa.

Mãi mới thấy quản gia nhét một cái bọc vào một cái hốc nhỏ kín đáo trong hòn non bộ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Liều thì ăn nhiều, nhát thì ăn ít.

Ta vốn đã tò mò về thứ quản gia giấu trong hòn non bộ, trước đó không dám đến.

Đêm đó ta thức trắng, mở mắt đến sáng mà vẫn còn tinh thần phấn chấn.

Sau này Hàn di nương và quản gia bỏ trốn thất bại, bị bắt tại trận.

Ta nghiến răng, lén lút đến trước hòn non bộ, lấy cái bọc ra.

Bao nhiêu năm nay, ta vẫn thích nghi được.

Ngụy trang xong, hai người mới lưu luyến rời đi.

Ta trốn trong bóng tối, không dám thở mạnh.

Chỉ có ta biết nguyên nhân thực sự.

Vào phủ bao nhiêu năm, ta nào có thấy nhiều tiền như vậy!

Như làm trộm vậy, hít một hơi thật sâu, run rẩy mở cái bọc ra.

Cơn đau khiến thân thể hắn không ngừng cong lên rồi lại hạ xuống, gân xanh nổi rõ, máu tươi nhỏ xuống nhuộm đỏ cả gạch xanh.

Là một nha hoàn nhỏ, ta cũng không dám xen vào chuyện của chủ tử, đợi người đi rồi, cũng vội vàng chạy đi.

Quản gia không chịu đựng được bao lâu, mắt trợn trừng, thân thể đổ xuống rồi tắt thở.

Ôi, đây có lẽ gọi là nỗi phiền muộn của người giàu chăng.

Lúc này mấy ngày cũng không có động tĩnh gì.

Sự kích động và hưng phấn của kẻ nghèo bỗng chốc giàu có ập đến trong đầu ta.

Cái bọc không lớn, bên trong đựng một cái hộp gỗ nhỏ mộc mạc không có hoa văn, dài khoảng nửa cánh tay.

Quản gia bị người ta dùng khăn bẩn bịt miệng, trói vào ghế dài, hai mắt đỏ ngầu, m*u me bê bết. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phòng kim tuyến trong phủ bận rộn không ngơi tay, sợ lây bệnh.

Thi thể quản gia bị người ta kéo chân, lôi đi như lôi c·h·ó.

Liền chuyển ta đến một gian phòng hẻo lánh ít người qua lại trong phủ để ở riêng.

Về đến phòng, đóng chặt cửa sổ.

Ta chỉ biết, mình đã vô tình phát hiện ra chuyện dan díu của họ.

Ta được người ta dìu đứng trong đám nha hoàn, không nhịn được mà che miệng, cố gắng nuốt xuống cảm giác buồn nôn, trong miệng mơ hồ có vị máu.

Nha hoàn hầu hạ nàng cũng bị liên lụy, đều bị bán đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cho dù ta đang bệnh cũng bị người ta lôi từ trên giường xuống.

Vàng bạc được ánh đèn lung linh chiếu vào, gần như làm chói mắt ta.

Chương 4

Mỗi ngày chỉ sai một nha hoàn nhỏ mang cơm đến cho ta.

Hai người ôm nhau thắm thiết, thủ thỉ tâm sự hồi lâu.

Cố lão gia nổi giận đùng đùng.

Ta quay đầu nhìn lại, chạm phải một đôi mắt u ám sâu thẳm, sợ đến nỗi vội vàng quay đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Những cây gậy to khỏe giơ cao, từng nhát từng nhát đánh mạnh xuống người hắn.

Còn về Hàn di nương sau khi nghe tin quản gia đã ch*t, đau buồn tuyệt vọng, đập đầu vào tường t//ự v//ẫ/n, báo là bệnh ch&t.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4