Hắc Ám Lão Gia Gia
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32: quá mạnh
Hắn đem các câu hỏi thay đổi thứ tự hỏi lại một lần, chỉ cần người này trả lời có một câu sai lầm hắn sẽ lập tức trừng phạt đối phương.
đồng bì thiết cốt, không biết mệt không biết sợ không đau đớn, phòng ngự cực kì khủng bố.
Nhưng cho dù biết rõ như vậy hắn cũng không thể phản ứng lại, thân thể hắn như không còn là của hắn, khí thế của hắn như môt con kiến đứng trước mặt cự long, bị đối phương nghiền nát đến không còn một chút vụn.
Nhưng hiển nhiên tên này rất thành thật, hận không thể đem mẹ hắn tên gì cũng nói ra, bởi vậy Lê Tùng Vân không có bất kì cơ hội nào trừng phạt đối phương.
"ngươi...ngươi không phải nói là tha cho ta một mang sao?".
Nhưng Lê Tùng Vân sao có thể để cho hắn được như ý, một cái phi đao đánh ra liền đem hắn tiễn đi gặp phật tổ.
Chỉ cần cảnh giới hắn đột phá Trúc cơ kì, hai con Bạch mao cương thi này rất có thể sẽ đi theo hắn đột phá tới Lục mao cương thi, thực lực đại tiến.
Hai con Bạch mao cương thi này chính là hắn tốn hết công sức luyện thành cùng dùng thời gian dài nuôi dưỡng mới có thể trưởng thành tới mức này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Tiếng phi đao đục xuyên thân thể liên tiếp vang lên, hai con Bạch mao cương thi trực tiếp bị Tĩnh phong phi đao xuyên thủng mi tâm, khống thi phù ở trong não bọn hắn bị phá hủy, hai con Bạch mao cương thi trực tiếp ngã xuống trên mặt đất, hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, bị phế.
Đáng tiếc, cứ như vậy liền bị người g·iết c·hết một cách dễ dàng rồi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hắn cấp tốc quay đầu nhìn, nhưng cái này vừa quay đầu đón chào hắn chính là hình ảnh đáng sợ nhất mà đời này hắn được nhìn thấy.
Nhưng mà cho dù như vậy Lê Tùng Vân cũng cảm giác được mình đạt được đại lượng tình báo hữu dụng, vừa đến Côn Ngô Thành hai mắt tối ôm như được thắp sáng, tình hình trở nên rõ ràng hơn rất nhiều.
"tiền bối, ngươi mau hỏi đi, ta có gì nói nấy, không dám dấu diếm nửa lời, càng không nói dối".
"các ngươi Luyện thi tông ở Côn Ngô Thành có bao nhiêu người? Có cứ điểm hay không? Có cách nào liên hệ hay không? Có cách nào nhận ra lẫn nhau hay không? Trong tông môn có thiên tài gì hay không? có ..."
Đem toàn bộ t·hi t·hể của đối phương thu hồi vào Túi trữ vật, Lê Tùng Vân cất Túi trữ vật vào người, rất nhanh liền biến mất ở cuối con đường.
Mà bên cạnh bọn hắn thì đứng đấy một người mặc áo choàng màu đen, đối phương lúc này đang phát ra từng tiếng cười quái dị khiến người ta cảm giác chán ghét.
Không trách Lam Vân Tông chính sách đối với đệ tử ở Luyện khí kì luyện ra ý cảnh coi trọng như vậy.
Mà tên đệ tử Luyện thi tông kia thì thảm hơn, tay chân của hắn đều bị đóng đinh trên tường, máu tươi màu đen đang nhanh chóng chảy ra, sắc mặt của hắn cấp tốc trở nên tái nhợt cực kì khó xem.
Lê Tùng Vân lúc này nhướng mày, Luyện khí kì thất trọng vậy mà lại yếu như vậy?
Tên đệ tử này nghe vậy vội vàng gật đầu nói ra:
Đột nhiên hắn nhớ ra cái gì, sắc mặt kinh dị nhìn về phía Lê Tùng Vân:
Hắn rốt cuộc là ai, tại sao có loại thiên kiêu này trong tu tiên giới lại chưa hề có người đồn đại về danh tiếng của hắn?
Lực công kích này, so với một số kiếm tu còn cực đoan b·ạo l·ực a.
Vừa đến Côn Ngô thành liền gặp phải tên đệ tử của Luyện thi tông này vừa vặn thử tay một phát.
Hắn đem tất cả những tình báo mình cần biết đều hỏi một lần, từ việc ở Côn Ngô Thành đến nội bộ Luyện thi tông.
Cmn, hắn rốt cuộc đụng trúng quái vật gì?
Cho nên hắn chỉ có thể cầu đối phương hỏi ít một chút, như vậy hắn mới có thể nắm chặt thời gian giải độc, giữ được một cái mạng nhỏ.
Lê Tùng Vân tay lắc một cái, Tĩnh phong phi đao xuất hiện trong tay hắn, ánh mắt của hắn lạnh như băng.
Nghe đến đây tên đệ tử Luyện thi tông sắc mặt đột nhiên cứng lại, sau đó lộ ra thần sắc dữ tợn.
Tên này là thiên kiêu của tông môn nào đi ra a? tại sao hắn lại ở chỗ này đụng phải đối phương chứ? đúng là xui xẻo đến nhà bà ngoại.
Cái này hoàn toàn là cùng cảnh vô địch, ở Luyện khí kì gần như đi ngang a.
Cái này cũng khiến cho tên đệ tử Luyện thi tông kia sửng sốt một chút.
Nhưng hắn không biết người này muốn hỏi bao lâu, nếu như đối phương hỏi cả nửa ngày, như vậy chỉ sợ hắn cũng khó mà chịu nổi.
Tác: cảm tạ Trương Minh Vũ đánh giá truyện
Lại chậm thêm một hồi nữa nói không chừng linh lực hắn không chịu nổi, độc tố cho dù không mạnh nhưng một khi độc công tâm liền khó mà cứu.
Cương thi của Luyện thi tông nổi tiếng với cái gì?
Chỉ thấy mấy chục thanh phi đao đang cực tốc bay đến, mỗi thanh phi đao đều phát ra linh lực ba động hết sức đáng sợ, chỉ cần bị phi đao nhắm trúng liền giống như là bị một con độc xà há to miệng với hai cái nanh độc khủng bố khóa chặt, khiến cho trái tim hắn như là bị người bóp chặt một cái, cả người trong nháy mắt đều ngơ ngác tại chỗ, tinh thần không kịp phản ứng.
Hắn biết, tình huống này cực kì nguy hiểm, có đại khủng bố đang giáng lâm vào trên đầu của hắn.
Nói xong Lê Tùng Vân hơi đưa tay, phi đao từ từ rút ra, nhanh chóng bay trở lại trong tay hắn.
Lê Tùng Vân cười nói:
Đáng buồn chính là cho dù bọn hắn coi trọng đến mức nào thì Lam Vân Tông vẫn không có một đệ tử lĩnh ngộ thành công, chính sách dù tốt cũng chỉ có thể gác xó.
"độc tố đang phát tác, ta có mấy câu hỏi, ngươi cần phải trả lời thật thà cùng nhanh, như vậy ta hỏi hết vấn đề liền sẽ thả ra phi đao, để cho ngươi có thể giải độc.
"ngươi trả lời để ta rất hài lòng, được rồi, ngươi tự mình cứu được một cái mạng".
Hư ảnh lúc phi đao công kích là cái gì? Tại sao hắn giống như bị áp chế đến không thở nổi, suy nghĩ cũng trở nên chậm chạp khó khăn?
Chương 32: quá mạnh
Mi tâm chính là vị trí phòng ngự thuộc hàng cao nhất trên cơ thể cương thi, cứ như vậy liền bị đối phương dùng một cái phi đao đánh xuyên qua rồi, lực xuyên thấu này cũng quá khủng kh·iếp đi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lê Tùng Vân đem một đống câu hỏi ném ra, tên đệ tử Luyện thi tông này quả nhiên trả lời rất nhanh, cũng không có biểu hiện giả dối gì.
Cho nên chính hắn cũng không biết thực lực của bản thân lúc này mạnh đến mức nào.
Không đúng, không phải hoàn toàn là do lực công kích.
Hỏng bét, cái kia hình như là ý cảnh?
Lê Tùng Vân lạnh như băng nói:
Phốc phốc phốc~
Đáng tiếc là tên này chỉ là Ngoại môn đệ tử, cho nên lượng thông tin hắn biết về Luyện thi tông cũng không quá nhiều.
"ta có nói? Không, ngươi nghe nhầm.
Tên đệ tử của Luyện thi tông kia không dám chậm trễ, lập tức mở ra Túi trữ vật lấy ra giải độc đan nuốt vào.
Cái này cũng nói rõ lực công kích của người này đáng sợ tới mức nào.
Làm xong hắn mới hơi thở phào nhẹ nhõm một hơi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lúc này trong góc tối của ngõ nhỏ hai tên ăn mày đã sớm không còn khí tức, hai cỗ t·hi t·hể đang cắn vào cổ bọn hắn tha hồ hút lấy huyết dịch cùng dương khí còn sót lại.
Tay hắn đưa về Túi trữ vật, muốn lấy ra cái gì đó liều mạng.
Không ngờ kết quả lại khả quan đến bất ngờ như vậy.
Chỉ cần ngươi trả lời đủ nhanh cũng đủ thành thật, như vậy ngươi có thể ở trước lúc độc tố công tâm ăn vào giải độc đan, tự cứu một mạng cho chính mình".
Bởi vì lúc này tay phải Lê Tùng Vân đang cầm một thanh phi đao lắc qua lắc lại, chỉ cần hắn dám làm ra hành động ngu xuẩn gì đều có thể trực tiếp bị Lê Tùng Vân một đao xuyên tâm chém g·iết.
Hắn đã cảm giác được độc tố đang lan tràn trong kinh mạch của hắn, may mắn độc tố cũng không đến mức trí mạng với hắn cho nên hắn còn có thể áp chế được.
Hắn không nói hai lời liền đi qua phía bên kia, không mất bao công sức liền thấy toàn bộ cảnh tượng trong ngõ nhỏ.
Từng hạt mồ hôi to như hạt đậu ở trên đầu hắn chảy xuống, gân xanh ở trên trán hiện lên, nhưng hắn không cách nào động cũng không dám động.
Cứ như vậy không hề có ai biết rõ vừa rồi ở đây xảy ra cái gì.
Ánh mắt hắn đảo qua hai cái Bạch mao cương thi, trong ánh mắt lộ ra vẻ đau lòng cực độ.
Bản thân hắn là Luyện khí kì bát trọng, cảnh giới đã cao hơn đối phương, hắn vừa rồi ra tay lại còn dùng cả đao ý, bởi vậy đối phương không có chút cơ hội phản ứng nào, cứ như vậy liền bị hắn đánh bại một cách triệt để. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Không đúng, là hắn quá mạnh.
Cho dù là Luyện khí kì cứu trọng kiếm tu muốn dùng kiếm bổ đầu 2 con cương thi này của hắn cũng phải tốn không biết bao nhiêu công sức, vung không biết bao nhiêu kiếm.
Hai cỗ Bạch mao cương thi đang thỏa thích mút lấy huyết dịch đột nhiên ngừng lại động tác, bọn nó giống như cảm thấy thứ gì quay đầu lại.
Lê Tùng Vân cười nhạt một tiếng, sau đó bắt đầu tra hỏi:
Ta nói là ta sẽ cho ngươi cơ hội giải độc tự cứu một mạng mà thôi".
Người này chỉ là Luyện khí kì liền đã lĩnh ngộ được ý cảnh?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.