Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: Phải chăng là âm mưu?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Phải chăng là âm mưu?


“Nhưng tôi tưởng ngài sẽ trẻ mãi không già?” Phong Nhiên giật nhẹ khóe miệng và nói. Thế nhưng Thiên Hồ chìm vào yên lặng, sau đó nàng chỉ đưa tay xoa cằm. Cuối cùng, nàng mỉm cười:

“Chà, ta cũng biết trước Phong Nhiên tiểu ca sẽ nói vậy.” Thiên Hồ lùi lại và búng tay, sau đó nàng ta bình thản cong khóe miệng lên và nói tiếp:

Nhưng, việc tăng cao thực lực ấy lại nằm giữa tốt và xấu, giống như một cán cân có thể nghiêng về một phía bất kỳ lúc nào. Liệu bọn họ sẽ làm người tốt và chia sẻ cách thức mạnh mẽ lên với nhau ư?

Câu trả lời của hắn nhanh chóng khiến Thiên Hồ thở dài, sau đó nàng ta quay đầu nhìn lấy Phong Nhiên. Quan sát một cách chằm chằm, điều này khiến Phong Nhiên cảm thấy khó lòng thoải mái được. Cứ như thể toàn thân thể hắn đã bị đối phương xem thấu một lần vậy. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Vậy giờ ngài Phong Nhiên đây là nam hay… nữ?”

“Kết cấu thế giới khác biệt, nồng độ và chất lượng linh khí sẽ khác biệt. Công pháp của Thất Giới Tiên Quân chỉ phù hợp với kết cấu thế giới của hắn. Nên Phong Nhiên tiểu ca đừng tùy tiện tu luyện, nhẹ thì tẩu họa nhập ma, nặng thì c·hết.”

“Ta quên nói, bức tranh mà ta gửi cho Phong Nhiên tiểu ca chính đã được phù phép phân thân vào đó. Cho nên…”

“Vậy về phần Đi Bộ Trong Đêm thì sao? Không phải đối phương chỉ là một người bình thường thôi ư?”

“Vậy là không thể tu tiên rồi ư?” Phong Nhiên thoáng có phần hụt hẫng mà nói. Nhưng hắn vừa mới nghĩ tới những giải pháp khác, Thiên Hồ đã đưa hai tay lên làm thành hình dấu X:

xuyên việt trở thành yêu hồ, hắn nỗ lực không ngừng suốt hàng trăm năm. Cuối cùng kích phát huyết mạch tiềm ẩn trong cơ thể, trở thành Thiên Hồ. Sức mạnh không thể đong đếm, Phong Nhiên cứ thế trở thành tồn tại khủng bố, cũng đáng sợ nhất khắp thế gian.

“Trên thực tế, Thất Giới Tiên Quân đúng là hùng mạnh, công pháp hắn ta đưa lại rất tinh thâm, nhưng nó không hợp với ngươi.”

“Tôi thề, nếu ý của ngài là…” Phong Nhiên 1 nghe thấy Phong Nhiên 2 nói như thế, hắn tức khắc nheo mắt lại, khóe miệng cũng khẽ giật.

“Ngài là phân thân?” Phong Nhiên ôm đầu ngồi dậy, sau đó mới ngẩng đầu nhìn lấy nàng ta, đoạn hắn lưỡng lự đáp.

“Dĩ nhiên là không rồi!”

Thiên Hồ Hiền Giả đảo mắt và bĩu môi, sau đó nàng vỗ lấy lồng ngực đầy đặn của mình và đưa ánh mắt nhìn lấy Phong Nhiên:

Chương 7: Phải chăng là âm mưu?

“Làm sao trong một đám rồng phượng lại lòi ra một con gà vậy nhỉ?”

Nhỡ như, Khoa Kỹ Đại Sư làm ra nhóm chat chỉ là một cách để hắn tìm kiếm manh mối và xâm lược các thế giới khác thì sao?

“Đúng vậy, chỉ có chưa đến 1% sức mạnh của chủ thể. Nhưng thế là đủ, ta đã tìm ra cách để đi đến thế giới khác.” Thiên Hồ chép miệng, sau đó nàng ta mỉm cười và bước xuống giường, nhìn ra ngoài cửa sổ. Khuôn mặt tinh xảo được ánh nắng chiếu vào khiến nàng như mang theo một vẻ đẹp mới, cũng trở nên dịu dàng hơn. Thiên Hồ thở phào nhẹ nhõm mà nói:

“Không phải tiểu ca nói không biết cách chọn kem dưỡng da sao? Đi theo ta.”

Có quá nhiều thứ suy xét. Tuy hiện giờ mọi người đang nói chuyện một cách vui vẻ, nhưng không khó để nhận ra bọn họ đang thăm dò lẫn nhau, kể cả Thiên Hồ.

Thiên Hồ bước đi theo sau lưng hắn, nàng nhìn lên bầu trời, sau đó khẽ giơ ngón trỏ lên mà nói:

“Được rồi, chúng ta đi thôi.”

Thật sự thì, không khó để Thiên Hồ có thể nhận ra sự đề phòng giữa bọn họ dành cho nhau. Kẻ là Tiên Quân, người là Hiền giả, kẻ lại sáng tạo ra nhóm chat. Ai cũng có lòng tự ngạo của riêng mình, thậm chí cho đến bây giờ, Thiên Hồ chắc chắn ba người còn lại đã thử thăm dò thế giới của nhau.

“Ý của ta là hương vị của khói độc thải ra từ phương tiện giao thông, mùi hôi của rác thải, sự ồn ào của tiếng động cơ và con người. Kèm theo mùi vị khói dầu khó ngửi.”

Phong Nhiên ngạc nhiên quay đầu nhìn nàng. Thiên Hồ vẫn giữ nụ cười nửa miệng dễ khiến người khác phải khó chịu và tiếp tục bước đi:

Sau một hồi lâu, Thiên Hồ chỉ khẽ gật đầu, sau đó khẽ búng tay mà ra hiệu với Phong Nhiên:

“Nói nhảm, nhìn ta thế này chẳng lẽ là nam?”

“Vậy thì, Đi Bộ Trong Đêm và Khoa Kỹ Đại Sư sẽ là một lựa chọn cuối cùng của ngươi.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Có c·hết hắn mới rơi vào tình huống như Thiên Hồ!

“Đóng rồi, bà ấy q·ua đ·ời từ tháng trước.” Phong Nhiên thở dài và nói. Hắn biết rõ ý định của Thiên Hồ, bởi vì Phong Nhiên cũng là một vị khách trung thành trong quán chè của bà. Không chỉ vậy, hắn cũng từng được bà Miên giúp đỡ vô số lần.

Có thể nói, bà Miên giống như một người mẹ đối với đứa trẻ mồ côi như Phong Nhiên vậy.

“Nếu mọi thứ vĩnh viễn sẽ không thay đổi, vậy thì mọi mục đích sống đều sẽ tan biến.”

Hơn nữa, trước đó Thiên Hồ đã tự bói thử một quẻ về sự tồn tại của nhóm chat. Để rồi kết quả nhận được chính là sự tồn tại của nhóm chat sẽ khiến các thành viên tăng cao thực lực. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Dĩ nhiên, ngươi cũng không thể trông chờ vào ta. Phong Nhiên ta đây là một loài Thiên Hồ, cách thức tu luyện của ta hoàn toàn không phù hợp với cách ngươi tu luyện. Hoặc là…”

“Này, tôi nghe được hết cả đấy!”

Tuy nhiên, tên Phong Nhiên gân gà này… Thiên Hồ nhìn lấy Phong Nhiên, sau đó nàng ta chỉ khẽ đảo mắt một vòng.

Đoạn, Thiên Hồ như đã quen thuộc với thành phố này mà cũng đi trước dẫn đường. Vừa đi, nàng vừa mở lấy chiếc ô đó ra che đi những ánh nắng chói chang của chiều hè, mỉm cười nói:

Thiên Hồ mỉm cười và xòe quạt ra. Không biết vì sao, vị Phong Nhiên mỹ nữ này lại thoáng lộ ra vẻ mặt hoài niệm. Nàng quan sát một lúc lâu trong im lặng, chợt cất tiếng hỏi lấy hắn:

Trong nhất thời, Phong Nhiên đã bị choáng ngợp bởi sắc đẹp của nàng ta. Nhưng khi nghe thấy lời nói của Thiên Hồ, hắn chỉ khẽ rùng mình và lắc đầu:

Mụ nội đó, ai mà ngờ được Phong Nhiên lại xuyên việt trở thành nữ yêu hồ cơ chứ?

Nhìn ánh mắt bi thương của Thiên Hồ, Phong Nhiên chỉ không nhịn được mà chen mồm vào:

Thành thật mà nói, lịch duyệt lẫn kinh nghiệm của Phong Nhiên hoàn toàn thua xa với Thiên Hồ. Thậm chí, bởi vì đã từng là Phong Nhiên, cho nên có khi Thiên Hồ hiểu rõ hắn còn hơn chính hắn, thành thử ra Phong Nhiên biết rõ mình khó có cửa t·ranh c·hấp điều kiện gì với nàng ta.

“Quán chè bà Miên còn mở chứ?”

Nhỡ như, Thất Giới Tiên Quân muốn hấp thu các bản thể và quy tắc ở thế giới song song để khiến thực lực tăng một mảng lớn thì sao?

“Ngươi muốn trở thành một con yêu hồ chứ?”

Thật vậy, không khó để nhận ra trong khi cách xưng hô, trò chuyện giữa Thiên Hồ Hiền Giả và Thất Giới Tiên Quân có nhuốm sắc màu cổ đại phương Đông. Trong khi Đi Bộ Trong Đêm lại quá mức ngắn gọn, cũng ít nói. Còn Khoa Kỹ Đại Sư, cách nói chuyện của hắn cũng giống như Phong Nhiên, trừ việc trở nên bẩn bựa hơn rất nhiều.

Cuối cùng, người ta gọi Phong Nhiên với cái tên Thiên Hồ Hiền Giả.

Phong Nhiên:...

“Ừm?”

“Thông qua cách nói chuyện, Khoa Kỹ Đại Sư và ngươi có vẻ rất hợp nhau. Hơn nữa, với trình độ khoa học công nghệ của đối phương, có lẽ Khoa Kỹ Đại Sư có thể phân tích máu và cấu trúc gen của ngươi để làm ra một loại dược phẩm kích thích phù hợp.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Ai cũng biết đến Phong Nhiên, lại không ai biết được Phong Nhiên là ai.

Phong Nhiên nghi ngờ hỏi, điều đó khiến Thiên Hồ Hiền Giả ngừng lại. Nàng ta đưa ánh mắt rất đỗi hoang đường nhìn lấy hắn. Im lặng một lúc lâu, Thiên Hồ chỉ thở ra và quay đầu lại.

“Chà, ngàn năm rồi ta chưa được cảm nhận lấy hương vị này.”

“Chà, đáng lẽ phải là yêu hồ đực chứ…” Thiên Hồ Hiền Giả kể đến đây, nàng mở lấy chiếc quạt giấy ra che lấy khuôn mặt của mình, chỉ để lộ ra một đôi mắt đầy vẻ u sầu hướng ra ngoài cửa sổ.

Đó là một câu chuyện kể về một người tên Nguyễn Phong Nhiên, chỉ vừa mới tốt nghiệp đã “May mắn” bị ông trời đánh bay sang thế giới khác. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Câu nói đầy ẩn ý của Thiên Hồ khiến Phong Nhiên không tài nào nghĩ ra được. Nhưng hắn chỉ thở dài, sau đó mở cửa và sau đó nhìn lấy nàng:

Nhỡ như…

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Phải chăng là âm mưu?