Gọi Ta Là Vô Danh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13 : Phản Đồ
Nửa khắc sau quả nhiên ánh sáng của màn chắn phòng hộ nhạt dần rồi bắt đầu xuất hiện dấu hiện nứt vỡ, sau đó sụp đổ .
- Yên tâm không có năm canh giờ thì tuyệt đối bọn chúng không thể công phá được trận pháp phòng hộ này.
Hồng Nhất Phấn ủy khuất nói .
- Từ lão bọn nhỏ thế nào ?
- Vẫn là Thế huynh suy nghĩ chu toàn chúng ta vẫn còn đường sống .
Chưa kịp cảm thán một tiếng thì bên trên truyền ra tiếng động vỡ vụn hắn biết đại trận đã vỡ nát xem ra bên trên thất thủ rồi hi vọng sống gần như bằng không quay qua nhìn hai tên trưởng lão cười khổ nói :
- Cơ quan này ta cũng không biết có tồn tại a, Lê Thế a Lê Thế, luôn luôn mang đến bất ngờ cho người khác.
- Lão gia, tất cả đều “ đi ” rồi !
- Mẹ nó lại có thể là huyền thiết !
Kha Trấn Trạch sốt ruột nói .
Từ Hải quay lại quát lớn với đám thủ hạ :
Hồng Nhất Phấn vừa dứt lời đám thuộc hạ phía sau ùa lên như ong vỡ tổ lao vào trạch viện họ Lê, gặp người g·i·ế·t người gà c·h·ó không tha.
Chương 13 : Phản Đồ
Đập vào mắt là cảnh tượng mà có lẽ cả đời này Lê Thế hắn sẽ không bao giờ quên được .
- Tuân lệnh Từ Lão.
- Được, vậy ta cùng hai vị trưởng lão đi trước.
Hắn nhếch mép cười mỉa mai .
- Từ lão, chuyện không nên nói lúc này.
- Không cần ra tay Kha đạo hữu, chúng ta thu lưới thôi.
Lê Thế cố ý nói lớn quả nhiên có tác dụng các loại công kích lại điên cuồng đập vào vòng sáng phòng hộ khiến đại viện rung chuyển kịch liệt.
- Lão gia các người đi trước, ta ở lại thủ hộ thêm một lát, nhân tiện thêm linh thạch vào trận pháp phòng hộ.
Ngay bên cạnh truyền tống trận đã bị phá hủy không ra hình dạng là thi thể năm vị phu nhân của hắn đang nằm trong vũng máu, cách vị trí đấy chưa đến ba mét lại là xác của con cháu họ Lê hắn, tất cả đều một bị một đao chí mạng từ phía sau cho thấy kẻ ra tay là người tâm phúc khiến không ai để ý hơn nữa ra tay dứt khoát, còn là một đao đoạt mạng chứng tỏ kẻ này tu vi không yếu .
- Hai vị huynh đệ Lê gia ta coi như xong rồi hôm nay ba chúng ta c·h·ế·t ở đây cũng coi như không cô đươn trên đường hoàng tuyền rồi.
Đúng lúc này bên trên lại truyền đến một tràng tiếng bước chân dồn dập đi xuống cầu thang, rồi tiếng binh khí va chạm với cửa sắt .
- Ngươi.... ngươi .
Cảm thán một câu, thở dài một tiếng Lê Thế đứng dậy đi lại cuối chân cầu thang ấn cơ quan lập tức một cánh cửa đá hạ xuống phong bế luôn căn phòng phía dưới .
- Được chúng ta cũng rút thôi, Từ lão đi cùng ta !
Màn chắn phòng hộ liên tục lập lòe nhưng vẫn chưa có bất cứ dấu hiệu suy yếu nào.
Từ Hải dùng giọng điệu không dám tin nói với Lê Thế .
Tiếng mắng chửi của một tên thuộc hạ vang lên.
- Lão gia, đã qua gần một ngày rồi đám người Cực Lạc Cung đuổi theo lão tổ cũng đã quay lại đây, có lẽ, ông ấy đã gặp chuyện rồi !
- Kẻ đó là ai chẳng phải quá rõ ràng rồi sao chỉ trách Lê Thế ta cả đời anh minh, cuối cùng lại c·h·ế·t trong tay một tên phản phúc ôi ! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Từ Hải lên tiếng đáp sau đó nhìn nhìn đám người đang công kích màn sáng phòng hộ hỏi :
- Tiếp tục gia cố trận pháp nhất định phải kiên trì đến khi lão tổ đột phá xong .
- Các huynh đệ ngày hôm nay Lê gia ta gặp nạn, các vị đã ở lại đến giờ phút này Lê gia sẽ không bao giờ quên công lao của các vị. Tiếp tục gia trì trận pháp, sau đó rút lui .
- Lão gia, đến giờ vẫn chưa có tin tức của lão tổ, chúng ta có thể cầm cự được bao lâu đây ?
Lê Thế hắn biết theo như kế hoạch thì hắn đã an toàn trở về gia tộc,đáng ra lão tổ cũng thế nếu không có chuyện ngoài ý muốn xảy ra thì đã có mặt ở đây từ lâu rồi, lão tổ hắn… có lẽ đã lành ít dữ nhiều rồi .
- Từ trưởng lão mặc kệ bọn hắn sao đồ đã đến tay rồi còn không lấy được ta có chút không cam lòng ah.
- Từ trưởng lão hành động đi .
Hơn một trăm người Lê gia từ hộ vệ đến người làm không một kẻ nào chạy thoát máu tươi nhuộm đỏ đất tiếng kêu gào vang vọng một góc trời .
Từ Hải xoay người đi lại một lần nữa đưa năm vị phu nhân xuống thông đạo truyền tống. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hồng nhất Phấn cười lạnh một cái sau đó lấy ra một khối ngọc giản truyền âm :
Ở bên ngoài trận pháp Kha Trấn Trach cùng Hồng Nhất Phấn thấy người Lê gia trong trạch viện lần lượt rời đi thì cau mày :
- Các ngươi ở lại thủ hộ thêm một lát, sau đó lần lượt đến truyền tống trận, chúng ta chuyển nhà.
- Con c·h·ó có chạy được cũng sẽ không bỏ con của nó ! về thôi lâu rồi chưa có về nhà thật hoài niệm ah !
Một tên trưởng lão giọng đầy oán hận lẫn bi tráng nói .
- Đã đi rồi hẳn sẽ không có chuyện gì !
- Hồng đạo hữu bọn chúng dường như có chuẩn bị khác, phải nhanh chóng công phá màn chắn phòng hộ, ta và ngươi cùng ra tay . (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nói xong liền quay lưng đi để lại một đám người không hiểu mô tê gì hết .
- Cái này là huyền thiết thiên ngoại ah ngươi có bản lãnh thì mau mở đi nhường cho ngươi hết đấy !
Lúc này, Từ Hải từ hậu viện chạy tới chỗ đám người .
- Hai vị huynh đệ cánh cửa này được làm bằng huyền thiết thiên ngoại cho dù là tu vi kim đan cũng không thể phá hủy nó tranh thủ thời gian tu sửa trận pháp.
- Từ lão mau đưa các vị phu nhân rời đi .
Hồng Nhất Phấn khẽ cau mày nhìn sang kẻ bên cạnh :
- Ngươi còn cười mau nghĩ cách mở cánh cửa này ra !
Chưa đến nửa khắc sau Từ Hải quay lại bẩm báo :
- Rõ .
Hắn vừa vuốt chòm râu vừa cười nói .
Lê Thế quay lại nói với đám hạ nhân : (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai tên trưởng lão hô lên vui mừng có cơ hội sống ai lại cam tâm tình nguyện chịu c·h·ế·t bao giờ.
Nói xong liền cùng hai tên trưởng lão rời đi .
- Từ trưởng lão chuyện này là sao ? (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- Xông vào ngoại trừ dòng chính Lê gia, còn lại không để kẻ nào sống sót.
- Cử người canh gác trước cửa chỉ cần có người bước ra ngoài lập tức thông tri cho ta !
Lúc này, Lê Thế cùng hai tên trưởng lão đi đến thông đạo dưới lòng đất, vừa đến nửa đường đã nghe mùi máu tanh nhàn nhạt từ phía dưới tràn lên, biết có chuyện không hay ba người vội vàng dùng tốc độ nhanh nhất chạy xuống .
- Được.
Nhưng hắn không dám nói ra suy nghĩ này sợ làm rối loạn lòng quân cũng như chính tâm tình của hắn mà cho dù có nói ra thì bọn người kia sẽ tin hắn sao sẽ tha cho gia tộc của hắn sao cho nên phải giấu để cho bọn hắn có chút kiêng kỵ mà đưa tộc nhân rời khỏi đây. Nhưng hắn đâu biết rằng truyền tống trận đã bị tâm phúc của hắn hủy đi.
Lê Thế ngẩn người một lúc lại giáo giác nhìn quanh như đang tìm kiếm cái gì hiển nhiên là xem có thấy xác con trai hắn không . Sau khi chắc chắn không thấy Lê Thanh nằm trong đám người hắn mới nhẹ nhàng thở dài một tiếng .
- Thế huynh chúng ta là người họ Lê c·h·ế·t làm ma họ Lê không có gì hối tiếc, ta chỉ hận một điều là không thể xẻ da róc thịt tên phản đồ gia tộc đáng cười thay đến c·h·ế·t còn không biết hắn là ai .
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.