Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 111: Chỉ cần em đến, đến đây…

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Chỉ cần em đến, đến đây…


Những phần khác thì cô nghe không hiểu lắm, nhưng trong đầu cứ lặp đi lặp lại chữ “GT.”

Cô gọi cho Chu Luật Trầm.

Một trong những vị tổng giám đốc hy vọng anh đầu tư vào ngành thiết bị y tế, số vốn dùng cho nghiên cứu dược phẩm.

Cô cố làm ra vẻ nghiêm nghị, “Không được uống rượu, Chu Luật Trầm.”

Thẩm Tĩnh có thể tưởng tượng, có lẽ anh đang dự tiệc, hoặc ở đâu đó vui chơi.

Anh đột ngột hạ thấp giọng, gần như là một hơi thở, “Đến đây…”

Cô cười khẽ, “Có làm phiền anh không?”

Chu Luật Trầm lật vài trang hợp đồng, nhìn cô từ bên cạnh, rồi bất chợt mỉm cười, “Em đang căng thẳng gì vậy?”

Cái hộp nhỏ ở nhà đã hết, anh không chuẩn bị sẵn, cô cũng không.

Thẩm Tĩnh mắng anh một câu, “Đồ lưu manh, tên xấu xa.”

Dù bố anh không có mặt ở Thượng Hải, quyền quyết định việc có rót vốn hỗ trợ hay không vẫn là do anh.

“Đây là công nghệ sản xuất của GT Dược Sinh học.”

Thẩm Tĩnh chợt nhớ, ngôi nhà này là của cô, không phải của anh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chu Luật Trầm ngồi ở vị trí trung tâm của sofa, lưng hướng về phía cô, nửa bờ vai rộng vững chãi tựa vào ghế.

Sau tiếng chuông thứ tư, đầu dây bên kia truyền đến âm thanh ồn ào, rồi nhanh chóng trở nên yên lặng.

Không nhớ thì cô gọi anh làm gì.

Trong lúc đi làm, cô không biết Chu Luật Trầm đang bận rộn làm gì.

Thẩm Tĩnh cũng học theo cách anh thường làm, cười khẽ, “Anh nghĩ sao?”

Anh hành động dứt khoát, không lưu tình, chỉ quan tâm đến lợi ích.

Đợi đến khi những người kia ngừng trò chuyện, Thẩm Tĩnh tiến tới, nhẹ nhàng bước ra phía sau Chu Luật Trầm, cúi người, đưa tay che mắt anh.

Đó chẳng phải là nhãn hàng cô từng làm đại diện sao?

Thẩm Tĩnh vừa nghịch chiếc móc khóa trong tay vừa bước theo nhân viên dẫn đường vào khu vực VIP của khán đài.

Chu Luật Trầm bật cười, “Đến đón tôi đi.”

Thẩm Tĩnh đáp nhẹ, rồi đi vòng qua sofa.

Khả năng chịu đựng của Thẩm Tĩnh không tốt, nếu có gương soi, chắc chắn má cô đã đỏ lên rồi.

Chu Luật Trầm đang ở khu vực khán đài VIP của các chủ ngựa.

Anh cúp máy.

Anh ngậm điếu thuốc, giọng nói lười biếng bật ra cùng làn khói xám trắng, ánh mắt nheo lại đầy vẻ thích thú, “Bây giờ em dám đến gần tôi à?”

Anh đáp ngắn gọn, chỉ hai từ, “Có việc,” đúng như cô dự đoán.

Thẩm Tĩnh nhận được định vị, rẽ hướng về ngoại ô.

Thẩm Tĩnh không thích uống trà, không đủ ngọt nên cô không động đến, ngồi im lặng nghịch điện thoại.

Trần Dao có mối quan hệ tốt, dẫn cô đi chơi, dạy cô nhiều điều.

Chu Luật Trầm mím môi, “Em cứ nói đi.”

Thẩm Tĩnh nhíu mày đôi chút, GT Thẩm mỹ?

“Chu Luật Trầm, anh chỉ biết thèm khát thân thể em thôi.”

Họ pha trà, trò chuyện, không khí nghiêm túc và trang trọng.

Khu vực khán đài VIP rất rộng, từ lan can kính có thể quan sát toàn bộ sân đua ngựa, trên thảm cỏ xanh phía dưới, các nhân viên đã bắt đầu dắt ngựa ra và sắp xếp chúng ngay ngắn trên đường đua.

Chu Luật Trầm nghiêng người, lấy điện thoại trên bàn trà, chậm rãi lướt mở một đường link tài liệu.

Đừng nhìn vào tuổi còn trẻ của Chu Luật Trầm mà coi thường, khi nhắc lại những gì anh đã làm ở Macao, không ít người phải rùng mình.

Qua lớp kính lớn. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cô không có họ hàng nào để đến thăm vào dịp Tết, trà quán cũng nghỉ, thành ra cô rảnh rỗi, tiêu tiền khắp nơi.

Mức độ công khai vẫn trong giới hạn hợp lý.

Có thể nói, anh đã phải nhịn gần một tháng.

Anh đã khiến cả một nhóm lão làng quyền thế tại Macao phải rời ghế.

Ông chủ lớn nhất của GT Thiết bị Y tế cũng đang ngồi đây.

Lúc này không thể nhìn rõ nét mặt anh, chỉ thấy anh đang lật xem hợp đồng một cách bình thản, bên cạnh là vài vị tổng giám đốc mặc âu phục lịch lãm.

“Anh tối nay có về không?”

Mấy ngày nay cô ra đi sớm về muộn, chưa thật sự gặp anh lần nào. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Anh lơ đễnh bật tắt chiếc bật lửa trong tay, giọng nói pha chút mệt mỏi và lười biếng, “Chỉ cần em.”

Nhưng cụ thể ở đâu, Thẩm Tĩnh mở miệng gọi khẽ: “A lô?”

Thẩm Tĩnh ghé sát, nói khẽ vào tai anh, “Đây là một bí mật.”

Cô nghe họ trò chuyện về các hợp đồng.

Thẩm Tĩnh dừng tay lại, nhìn anh, chớp mắt làm bộ vô tội, “Thật sự phải nói ra sao?”

Sau Tết, cô lại quay về với công việc bận rộn.

Anh cười thầm, tưởng tượng đến hình ảnh cô như một chú mèo nhỏ bướng bỉnh, giống như chú mèo cưng ở nhà vừa được tắm xong và sấy khô, trông ngốc nghếch mà đáng yêu.

Cô lúc nào cũng thích những trò tinh nghịch như thế, Chu Luật Trầm nắm lấy tay cô, nhẹ nhàng xoa, giọng trầm thấp, “Qua đây.”

Dạo gần đây, cô đang trong thời kỳ không an toàn.

Cô đi chơi với Trần Dao trong giới tài chính đầu tư.

Anh như thể đang cười khẽ, “Ừ.”

Đây không phải là một buổi tiệc xã giao thông thường, mà bên đối tác đã sắp xếp theo đúng sở thích của vị công tử hào hoa này.

Chương 111: Chỉ cần em đến, đến đây…

Đó là một sân đua ngựa và bắn cung lớn.

Dựa người trên ghế sô pha, Chu Luật Trầm rít một hơi thuốc, làn khói chậm rãi trôi vào cổ họng, giọng điệu trêu chọc, “Nhớ tôi rồi?”

“Để về nhà em sẽ nói cho anh, được không?”

Chu Luật Trầm luôn cẩn trọng, dù buông thả cũng sẽ không bỏ qua chu kỳ sinh lý của cô.

Thật sự khiến người ta xao xuyến.

Tổng giám đốc bên đối tác biết rằng cô tình nhân nhỏ của vị công tử quý tộc sắp đến, nên đặc biệt dàn xếp để chờ cô đến rồi mới bắt đầu buổi đua ngựa.

Giọng anh trầm thấp, khàn đục.

“Chúng tôi không chỉ đi đầu trong việc phát triển dược phẩm mà còn có các chuyên gia hàng đầu về thẩm mỹ công nghệ GT, đang rất được ưa chuộng trong những năm gần đây.”

Thẩm Tĩnh nghĩ có lẽ Chu Luật Trầm chưa từng nhìn thấy những tấm ảnh trị giá 50.000 của mình, dù không lộ đầu và mặt.

Thật sự khó chịu. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tan ca, cô đi dạo phố, cuộc sống thật vô vị, vừa lái xe vừa kết nối tai nghe Bluetooth.

Bộ sofa cao cấp kiểu Trung Hoa bao quanh một bàn trà kính, trên bàn là một chồng hợp đồng xếp gọn gàng.

Cô đặt điện thoại xuống, nhấp một ngụm nước trái cây để giải khát.

Thẩm Tĩnh ăn xong bữa tại ngõ nhỏ, lúc rời đi, cô nhắn tin cho Chu Luật Trầm.

Thẩm Tĩnh cầm chắc vô lăng, “Tài xế của anh đâu?”

Kể từ sau trận cãi vã đêm đó.

Ghế bên cạnh anh luôn để trống, tự nhiên cô ngồi xuống bên cạnh anh.

Người được nhà họ Chu đào tạo làm sao có thể là người bình thường? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 111: Chỉ cần em đến, đến đây…