Gió Xuân Rực Lửa
Nguyệt Sơ Giảo Giảo
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 87: 87: Tình Thú Nhịn Sắp Ba Mươi Năm
”
Khóe miệng Hắc Tử cười sắp nứt ra rồi.
”
Tuy rằng Quý Bắc Chu chỉ xuất hiện trên TV trong mấy giây ít ỏi nhưng đài truyền hình phối với với khu bảo hộ của bọn anh lại biên tập tin tức, đưa ra hình ảnh của hội nghị, rồi đăng ảnh ba người lên weibo, cũng nhân tiện tuyên truyền cho chương trình mà họ sắp phát sóng.
Quý Thành Úc: Bùng nổ tại chỗ!!!
“Có, có hả?” Lâm Sơ Thịnh uống nước, lại thấy hơi chột dạ, nhưng không thể nói những lời của Diệp Lâm cho anh nghe được.
Nhưng mà rõ ràng lại mượn chuyện đi công tác, rồi cả chi phí chung để đi hẹn hò, lại còn kiêu ngạo đăng lên cả vòng bạn bè.
Lại không chịu nổi chiêu vừa đấm vừa xoa của người nào đó.
Chủ vị tân định trạng bổ*: chỉ chủ ngữ, vị ngữ, tân ngữ, định ngữ, trạng ngữ, bổ ngữ (trong tiếng Trung), còn tiếng Anh thì mình không nhớ có định ngữ và bổ ngữ hay không :)))
Hai người còn đăng những cảnh díu dít bên nhau lên vòng bạn bè, điều này không chỉ k*ch th*ch tên c·h·ó độc thân nào đó, mà còn làm cho cả c·h·ó tăng ca Quý Thành Úc cũng thấy cáu kỉnh.
Khuôn mặt Lâm Sơ Thịnh càng đỏ hơn cả lúc nãy.
Lâm Sơ Thịnh mím môi không nói gì.
“Từ lúc đi học em đã nghĩ sẽ nghiên cứu cái này rồi à?” Quý Bắc Chu nhìn về phía Lâm Sơ Thịnh.
”
Haha, anh Bắc vẫn đáng ghét như trước, làm đủ trò trêu ghẹo, em gái Lâm hoàn toàn chịu không nổi.
”
“Tiểu Úc viết thư tình cho em, nói em còn giúp nó sửa lại lỗi sai.
Mà ở bên nhà họ Lâm, có không ít người thân bạn bè biết đến Quý Bắc Chu.
Diệp Lâm quan sát cô, cười trêu chọc, “Tối hôm qua em không về ký túc đúng không.
”
—
” Diệp Lâm là giáo viên phụ đạo hướng dẫn trong trường, có thể ra vào ký túc xá tự do.
Nhắc tới chuyện Vu Bôn và Lư Tư Nam đính hôn, hai vợ chồng Ôn Bác còn trách anh ấy giấu kỹ thế, rồi mấy người lại nói về chuyện tham dự hội nghị, Hắc Tử thì phàn nàn bản thân nói tiếng phổ thông không chuẩn.
Lời của tác giả:
Cùng với giọng nói quen thuộc của phát thanh viên, hình ảnh không ngừng tua đến cảnh hội nghị, còn nhiều lần quay lên người Quý Bắc Chu.
Diệp Lâm thở dài, “Em xinh thế này, dáng vẻ thẹn thùng càng thanh tú hơn, đội trưởng Quý chắc là không chống đỡ nổi.
“Sáng nay chị đi đến ký túc tìm người, đi ngang qua phòng em, muốn nói với em về chuyện ăn cơm tối nay, mà gõ cửa chẳng thấy ai cả.
Vừa mới mở cửa đi vào, Quý Bắc Chu đã buông tay, để hành lý ở cửa, rồi bổ nhào đến.
” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ôn Bác và Lâm Sơ Thịnh đều là người học ngôn ngữ, cũng giúp hắn sửa lại một số lỗi sai trong bài phát biểu, rồi chỉnh lại cả phát âm.
Có người quan tâm đến hội nghị lần này, có người thì để ý vì trai đẹp, điều này khiến cho Quý Bắc Chu hot lên rất nhiều.
“Không phải. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cậu ta một bên thì mắng anh trai gài bẫy mình, nhưng mà lại kể hết đủ mọi chuyện cho anh nghe, cái tên này đúng là ngốc thật.
“Đàn ông mà nhịn gần ba mươi năm, chị sợ em không chịu nổi đâu.
”
**
Bởi vì anh nói:
Quý Thành Úc điên rồi, mà Quý Vĩnh Chính ở đầu giây kia lại nói với vẻ kích động:
“Sao lúc ban đầu, em lại thấy khó chịu khi anh chạm vào em.
“Cái thằng này coi như cũng có triển vọng, chưa làm mất mặt bố bao giờ.
“Nhìn thấy chưa? Anh con lên TV rồi.
“Hai người mới yêu đương chưa bao lâu, chị hiểu được mà.
Từ lúc hai người này công khai yêu nhau, đúng là như được thả rông, người nào đó nói đi dự họp là nhiệm vụ được lãnh đạo cắt cử.
”
Ở đầu giường còn đặt một ly nước đường đỏ chưa uống hết, người nào đó lập tức ủ rũ, chỉ có thể nằm bò ở trên giường, hỏi vợ có thấy không thoải mái chỗ nào không, rồi ngồi xoa bụng giúp vợ.
Quý Bắc Chu vốn chỉ bảo Lâm Sơ Thịnh đi với anh lên cất hành lý, sau đó anh sẽ đưa cô về kí túc xá.
“Em có biết không, kiểu giả bộ từ chối của em, cũng là kiểu tình thú.
Lúc trước khi hai người chưa bên nhau, cô đã biết anh toàn nói lời lưu manh, nhưng không ngờ sau khi yêu nhau rồi càng nói nhiều hơn cả trước.
” Diệp Lâm cười ghé sát vào tai cô, “Nhưng mà tính em dịu dàng quá, đừng có nghe theo lời cậu ta mà làm bậy, chị nghe đàn anh của em kể trước đây cậu ta chưa quen ai cả.
Ba người Quý Bắc Chu vừa đến, khi ngồi xuống ăn cơm, anh vẫn cứ quan tâm để ý đến Lâm Sơ Thịnh như thường, khiến cho Hắc Tử buồn bực oán hận, cả bàn ăn chỉ có mình hắn là c·h·ó độc thân, đúng là không thể nào sống qua nổi.
Nhớ tới những lời hôm nay Diệp Lâm nói, cô cũng thấy thẹn phát hoảng, đến khi hai người lên giường rồi, lúc đầu cô cũng không phối hợp.
Đêm hôm nay, hình như Quý Bắc Chu còn hưng phấn hơn cả bình thường.
Không ra ngoài được nữa.
”
Buổi chiều Lâm Sơ Thịnh lên lớp học xong, cô đi nhờ xe của Ôn Bác tới nhà hàng, Diệp Lâm và Ôn Văn đã tới nơi từ sớm rồi.
“Anh ấy có người yêu chưa?”
Quý Thành Úc đi ra mở TV với vẻ mặt đưa tang.
Ngày hôm sau hắn vừa đi làm, một đồng nghiệp đã cầm hình ảnh hỏi hắn:
Quý Thành Úc cắn răng, hai người chúng tôi không giống nhau, nhưng tính thôi thì không c·h·ó như anh ấy.
…
Nghìn sự ôn tồn, vạn sự thân mật.
Quý Thành Úc bực bội quăng bàn phím, trời chưa tối đã đi về nhà để ôm vợ, nhưng không ngờ Triệu Thiến lại ngủ sớm.
” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ban đầu chỉ trao nhau nụ hôn thôi, nhưng sau đó cả người hai người dính lấy nhau, lúc này Lâm Sơ Thịnh mới biết tình hình không bình thường, trên người cô đầy mồ hôi, cô mới đẩy anh ra bảo đi tắm trước, lúc này Quý Bắc Chu mới rảnh rỗi đi xuống để đăng ký bổ sung.
Quý Bắc Chu thấy cô không nói thật, anh ngồi suy nghĩ một lát, sau đó đi đến gần kề sát bên tai cô nói một câu.
”
Chủ đề của hội nghị lần này là sự chung sống hài hòa của con người và các loài động vật, cùng nhau hành động để chống lại nạn săn trộm trên khắp thế giới…”
Cô nhìn anh, vừa giận vừa tức.
“… Hội nghị Quốc tế về bảo vệ động vật hoang dã kéo dài ba ngày đang được tổ chức tại Bắc Kinh.
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, đội trưởng Quý thích ăn món gì, chúng ta gọi trước vài món, đợi bọn họ đến là ăn luôn thôi.
Chương 87: 87: Tình Thú Nhịn Sắp Ba Mươi Năm
Lúc này Hắc Tử nghe hai người nói cái gì mà chủ vị tân định trạng bổ* , đầu hắn chỉ thấy ong ong, ước gì có thể lên trời ngay tại chỗ.
Cô rất dễ mềm lòng, anh chỉ nói vài câu trêu ghẹo, mà cô đã không từ chối nữa. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi xong chuyện, Quý Bắc Chu còn đi lấy nước ấm cho cô đỡ khát, rồi mới hỏi về chuyện đêm nay là sao?
Bố Quý: Con trai xuất sắc quá.
“…” Khuôn mặt Lâm Sơ Thịnh hơi nóng lên.
Chút xa cách còn hơn tân hôn*: Vợ chồng, người yêu xa nhau một thời gian ngắn, sau này gặp lại sẽ cảm thấy rất hạnh phúc, cảm giác này có lẽ còn hạnh phúc và ngọt ngào hơn cả khi mới cưới, mới yêu nhau.
“Đêm nay? Không có chuyện gì cả mà.
Một đêm này, Lâm Sơ Thịnh cũng coi như mới hiểu rõ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cộng đồng mạng thì không tìm được nhiều tin tức về anh, nên cũng chỉ hot một lúc, còn ở Giang Đô thì có không ít người chú ý đến, mọi người sôi nổi bàn luận.
Nhưng mà hiếm khi mới được gặp nhau, nên dù Lâm Sơ Thịnh xấu hổ buồn bực, nhưng vẫn quý trọng khoảng thời gian không dễ có được này, hai người ở cạnh nhau lúc nào cũng có đủ chuyện để nói.
Người chịu ảnh hưởng lớn nhất thì không ai khác ngoài Quý Thành Úc.
Anh hiếm khi mới tới đây, đây cũng không phải yêu cầu quá đáng gì, Lâm Sơ Thịnh cũng muốn ở cạnh anh thêm một lúc.
Quý Bắc Chu cũng biết trong chuyện nam nữ này, da mặt của cô gái nhỏ mỏng, nhưng cũng chưa có lần nào như đêm nay, hình như còn cố ý từ chối anh.
Hắn thật sự không hiểu!
Hết chương 87.
Khi học tiếng Anh, không ít người sẽ thấy trầm cảm bởi vì học ngữ pháp.
Cái gì gọi là chút xa cách còn hơn tân hôn* , thiên lôi gặp địa hỏa.
Bố Lâm: Con rể tương lai có tiền đồ quá.
Sáng sớm hôm sau, Quý Bắc Chu phải đi dự họp từ sớm, Lâm Sơ Thịnh thì không có tiết học vào buổi sáng, cô tỉnh dậy rồi đi tắm rửa, nhìn qua gương thấy những dấu vết điên cuồng hộm qua anh để lại, cả mặt đỏ bừng quay lại ký túc xá để thay quần áo.
Tuy nói hắn khinh thường mấy trò cợt nhả của đội trưởng c·h·ó nào đó, nhưng mà nhìn thấy anh hạnh phúc, người anh em như hắn cũng thấy vui thay anh.
Ăn cơm tối xong, Ôn Bác còn thực hiện lời hứa, dẫn bọn anh đi tham quan cảnh đêm Bắc Kinh, đi dạo chợ đêm, rồi ăn khuya nữa mới tạm biệt nhau, mọi người nhìn thấy Quý Bắc Chu nắm tay Lâm Sơ Thịnh đi về phía trường kia, trong lòng ai nấy đều hiểu rõ nhưng không nói ra, chỉ cười trêu chọc.
Tên anh hắn văng vẳng mãi bên tai, Quý Thành Úc bực bội đến mức không thể đi ra chỗ khác.
Hội nghị diễn ra liên tục một ngày, và có cung cấp bữa trưa, thế nên khi cô gặp lại Quý Bắc Chu đã là lúc chiều hôm.
”
“Chị dâu.
**
“Đây là anh cậu hả?”
Cô còn có hai người bạn cùng phòng, nhưng họ không học cùng chuyên ngành với cô, gần đây họ vội vàng đi phỏng vấn tìm việc, cũng không ở ký túc, làm cô cũng thấy thoải mái tự do hơn.
”
“Anh cậu xuất sắc quá, lần trước cậu đính hôn, tôi thấy anh cậu ngầu quá.
Câu này khiến Lâm Sơ Thịnh bị sặc nước luôn.
“Anh cũng biết chuyện này à?”
” Lâm Sơ Thịnh thẹn thùng.
Lúc này Quý Thành Úc còn nhận được điện thoại của bố, ông bảo hắn mở TV lên xem Thời Sự.
Lâm Sơ Thịnh chỉ thấy hơi giận Quý Thành Úc.
Có vẻ như Ôn Bác nghe giáo sư Du kể lại, nên đã gọi điện thoại cho Lâm Sơ Thịnh, nói muốn mời họ ăn bữa cơm, gọi cả Hắc Tử và Vu Bôn theo nữa.
Kết quả vừa đi vào phòng, không khác gì dê vào miệng hổ…
“…”
Cho dù không nói gì, chỉ cần hai người nhìn nhau thôi, trong không khí cũng như được bọc một lớp đường.
Nghe nói anh được lên TV, họ đều nói Lâm Sơ Thịnh tìm được một người bạn trai có bản lĩnh, điều này khiến cho khuôn mặt Lâm Kiến Nghiệp đầy ánh hào quang, đi đường cũng mang nụ cười theo, như gặp gió xuân.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.