Giáo Sư Anh Thật Vô Sỉ
Đỗ Thị Phương Anh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Giấm Chua Đầy Mình
” Đã diễn lại gần 10 lần rồi nhưng ai cũng nói không đủ tình cảm nên anh đành nghĩ đến em.
” Anh, anh…..
“
“
” Biết ngay anh nói đến chuyện gì cô mặt ngày càng đỏ.
“
” Mặc kệ anh.
” Em dám….
” Anh đen mặt.
” Chuyện này em nhất định sẽ nói với mẹ, anh nói em trẻ con em cũng không để ý.
“ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
” Trêи môi anh cũng không phải vị son môi của em.
Cô vẫn khóc vẫn đánh anh nhưng cô không nói gì cả.
Cô đi anh hôn đến thần hồn điên đảo mặt đỏ lên.
” Không phải như vậy mà bà xã.
Anh chạy theo ôm lấy cô.
” Anh là đồ tồi, đồ vô lương tâm.
” Em có gì mà không dám, anh thử nói xem ai sẽ là người bị mẹ đánh c·h·ế·t? “
” Được, được em muốn anh là cái gì thì anh là cái đó có được không? “
“
” Anh bỏ em ra.
” Em có muốn trêи người anh có mùi hương của em đến nỗi người con gái khác không dám lại gần không? ” Anh không để ý lời cô nói tiếp tục cợt nhả.
” Anh,….
“
Anh đã cố từ chối khi thấy có cảnh hôn nhưng không được.
Họ nói anh là bộ mặt của tổ nên không thể từ chối được.
” Anh tưởng em không biết, còn đùa cợt? “ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cô ngừng khóc cũng không đánh anh nữa.
” Nhưng quả thật có người làm anh thấy rất buồn cười “
” Em thấy anh vẻ mặt rất hưởng thụ khi hôn cô gái đó còn gì? “ (đọc tại Nhiều Truyện.com)
” Còn hôn đến 10 lần? “
” Anh nghĩ đến em.
” Anh không đi mà hôn cái cô kia kìa hôn em làm cái gì? ” Cô vẫn không quên tức giận.
“
Anh càng ôm chặt hơn nói:
“
” Anh còn cười được? ”
Chương 18: Giấm Chua Đầy Mình
” Được rồi bà xã, anh không muốn c·h·ế·t đâu a ~ ” Anh thấy cô tức giận thật rồi đành xuống nước.
” Anh nghĩ đến em? “
” Sao em không nói gì còn bỏ đi? “
” Anh buông em ra, em sẽ chạy mất thì làm sao? “
“
” Bây giờ trêи môi anh chỉ có vị son của em.
” Anh được quyền ghen còn em thì không à? Anh ôm hôn cô gái nói em buồn cười vậy em đi tìm anh chàng đã tỏ tình em ôm hôn nhé? “
” Anh…..
” Dương Hàn, trêи người anh không phải mùi hương của em.
Vào trong phòng anh lập tức đè cô lên tường hôn lên môi cô.
“
” Giọng nói của cô ngày càng lạnh băng
” Em không tồn tại có phải không? “
Một lúc sau mới buông cô ra, anh nói:
Anh không cần biết tại sao cô giận dỗi liền dỗ dành cô trước, muốn cúi xuống hôn cô nhưng bị cô ngăn lại: (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“
Lạc Hi Trân lấy tay đẩy anh ra rồi cao giọng:
” Anh lại làm gì sai à? Trêи người anh không phải mùi hương của em, trêи môi anh không phải vị son môi của em thế là của ai cơ chứ? ” Anh cười khẽ.
” Anh không đùa cợt, em biết cái gì? Nói xem trêи người anh là mùi hương của ai? ” Anh vẫn tỏ vẻ hời hợt khẽ mỉm cười nhưng cô không nhìn thấy.
” Cô lạnh nhạt nói rồi vừa đẩy anh ra.
” Cô quay mặt chỗ khác không thèm nhìn anh..
” Tổ anh diễn kịch cho trường thôi.
” Vào trong rồi nói có được không? Đứng ở đây em sẽ bị cảm nắng “
Cô tức đến bật khóc đánh như mưa lên ngực anh:
Cô tức đến giậm chân rồi đứng dậy ra khỏi văn phòng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.