Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Quyển 15 - Chương 13: Hôn Lễ Lãng Mạn Của Lãnh Thiên D·ụ·c Và Thượng Quan Tuyền (3)
Lãnh Thiên D·ụ·c cong môi lên cười rồi nói:
Hắn ôm chặt lấy cô, hít thở mùi hương thơm ngát dịu nhẹ trên người cô. Lãnh Thiên D·ụ·c chưa từng cảm thấy thoải mái như bây giờ, lúc này, hắn cảm
- D·ụ·c, em thấy anh cũng nên viết sách đi, cạnh tranh với Thiếu Đường luôn thể! – Thượng Quan Tuyền hưng phấn nói.
Tuyền.
nhiệm vụ con chip nhưng em cũng không thể phản bội Niếp Ngân được. D·ụ·c,
Thời gian từng
- Thanh Nhi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Thưởng gì...
- Vậy à? – Lãnh Thiên D·ụ·c bất ngờ hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, mãi đến cô thở gấp hắn mới lưu luyến buông cô ra khiến gương mặt cô càng thêm
Thượng Quan Tuyền dỗi, không thèm nhìn hắn nữa. Cô tức giận, cầm điều khiển rồi chuyển kênh liên tục.
- D·ụ·c...
Lãnh Tang Thanh cố ý trừng mắt nhìn anh cả rồi ngồi xuống cạnh Thượng Quan Tuyền, cùng cô đùa với con trai.
Lãnh Tang Thanh không khó nhìn ra biểu cảm “muốn g·i·ế·t người” của anh cả.
vẫn xuống cực kì thấp. Bọn họ không thể ở lại quá lâu cho nên đêm nay
sự kiên định của người đàn ông khiến cô cực kì hạnh phúc.
Thiếu Đường là người đã làm bố trẻ con.
Lăng Thiếu Đường chẳng thèm quan tâm đến ánh mắt khác thường của Lãnh Thiên D·ụ·c, anh ta uống một ngụm rượu rồi nói:
- À, đúng rồi, Thiên D·ụ·c, cậu xem xong thì nhớ trả lại sách cho tớ! – Lăng Thiếu Đường không quên nhắc nhở một câu.
thử lại lần nữa... – Để con được khỏe mạnh, cô tình nguyện chịu đau.
Thượng Quan Tuyền nằm trên giường, bất đắc dĩ nhìn hai anh em, cô vừa sốt ruột vừa buồn cười. Cả hai đều đã trưởng thành rồi mà cứ như hai đứa trẻ con vậy.
Lãnh Thiên D·ụ·c đóng nắp chiếc hộp lại, chăm chú nhìn Thượng Quan Tuyền, đôi mắt thâm thúy dường như muốn xuyên thấu nội tâm cô.
con cơ à? Không sao, nếu anh không dám bế thì để em bế thay anh!”
Dì Trần lập tức đi gọi bác sĩ.
Anh ta nở nụ cười gian, nhàn nhã lên tiếng.
Lãnh Thiên D·ụ·c thấy cô như vậy liền xoa đầu cô, thấp giọng cười nói:
- Anh ở đây, đừng sợ, ngoan!
Mẹ cô
- Này, ông xã... cho em bế con đi! – Thượng Quan Tuyền đuổi theo phía sau.
bị tổn thương.
- Không chỉ có vậy, hình dạng của cực quang cũng thay đổi theo từng mùa,
- D·ụ·c, em đau quá...
Tình yêu nồng đậm như ngọn lửa thiêu đốt hai trái tim, một người đàn ông như vậy sao cô có thể không yêu được chứ!
này mới được, bằng không ngày nào đó con trai bị bắt đi cũng không biết.
Lãnh Thiên D·ụ·c cười nói: “Tạm thời giữ bí mật, em uống đi rồi anh nói!”
- D·ụ·c… anh xem đi, đẹp quá!
thần. Cô chụm tay lại làm thành một cái loa, không bận tâm đến thứ gì
nữa anh cả cũng đi vào rồi, có anh cả ở đó, Tiểu Tuyền sẽ không thấy sợ
Ngay sau đó là hàng loạt tia sáng có màu hồng, lam, lục, những tia sáng bốn màu dần dần hiện lên, đẹp đến động lòng người.
Lãnh Tang Thanh lại nói: “Có phải mua gì đâu, là anh Lăng cho anh cả thuê thôi!”
- Lãnh tiên sinh, Lãnh phu nhân căng thẳng quá, như vậy không tốt cho
Lúc này, giọng nói của bác sĩ cũng vang lên: “Lãnh phu nhân, cô hãy hít sâu, sau đó hãy dùng lực...
Nói xong, hắn hơi ngẩng đầu lên rồi lại cúi xuống, sau đó hôn lên đôi môi đỏ hồng ấy...
vậy, chỉ thoáng vụt lên trong không trung rồi biến mất không còn thấy
Lãnh Thiên D·ụ·c không hiểu liền nhíu mày: “Trả lại? Có nhầm không đấy, tớ trả tiền rồi mà!”
ánh mắt bi thương nhìn cha mẹ mình, cảm giác hoàn toàn vô lực.
Nhưng mà vẻ mặt của Lãnh Thiên D·ụ·c lại hơi mất tự nhiên, hắn có phần xấu hổ nói: “Thật ra... vừa thấy em hôn mê là anh đã rất lo lắng, quên
lên đó rồi nói.
nhiều chuyện!
- Nhiều vậy cơ à? – Lãnh Thiên D·ụ·c không khỏi bội phục dụng tâm của Lăng Thiếu Đường.
tuổi như vậy, đương nhiên là rất sợ rồi. Nếu có anh ở bên cạnh thì cô ấy sẽ không sợ nữa!”
Lãnh Thiên D·ụ·c cũng chau mày nhìn Lãnh Tang Thanh
điên mất.
phù hộ cho con và Tuyền! – Lãnh Thiên D·ụ·c ôm Thượng Quan Tuyền, cất
Sự kiều diễm của cô dưới ánh mặt trời lại càng khiến Lãnh Thiên D·ụ·c si mê.
- Đúng đấy, đúng đấy, đứa trẻ này giống hệt lúc đại thiếu gia vừa được
Cô sợ hãi nhìn cốc sữa trong tay Lãnh Thiên D·ụ·c, dường như đang nhìn thấy một con mãnh thú.
Tuyền thì trong lòng hắn, cô mới là thứ bảo bối quý giá nhất.
- Đồ đáng ghét, anh có đứa con cho em bế không thì bảo?
Thật ra ở bệnh viện của bọn họ thì đàn ông cũng có thể vào phòng sinh, nhưng đại đa số đều đứng chờ ở ngoài, đợi khi con được sinh ra thì họ sẽ tự
Nửa năm sau…
thấy đấy, Tuyền sợ không dám vào phòng cấp cứu một mình, cô ấy còn nhỏ
hồng như cánh hoa hơi hé mở của cô, hắn không kìm lòng được liền cúi đầu xuống, thì thầm bên tai cô:
Thanh âm của Thượng Quan Tuyền rất mỏng manh, cô giơ tay nắm chặt lấy tay Lãnh Thiên D·ụ·c.
Thấy bộ dạng lo được lo mất của cô, Lãnh Thiên D·ụ·c quyết định không đùa cô nữa, hắn ôm chặt lấy cô rồi nhẹ giọng nói:
Lãnh Thiên D·ụ·c lập tức đồng ý. Hai đứa con của Lăng Thiếu Đường cực kì thông minh, xem ra cậu ta có bí quyết thật.
- Phí cố vấn, phí giảng bài và tiền sách vở?
nhìn ra tình cảm sâu sắc của anh ta dành cho vợ mình. Sau khi con được
nhiều lúc lại muôn màu muôn vẻ!
chị dâu sẽ mất ngủ!”
Lãnh Thiên D·ụ·c nhìn đống sách vở rồi nhớ đến nụ cười của Thượng Quan Tuyền, hắn liền có động lực, lập tức đứng lên.
- Nhưng giặt quần áo cũng bình thường mà, ấn một cái nút là xong! – Lãnh
người có cốt cách, khuôn mặt anh tuấn, đường nét góc cạnh rõ ràng, không khó nhìn ra ông là một người đàn ông rất ưu tú.
Lãnh Thiên D·ụ·c vỗ nhẹ vào tay cô, dịu dàng nói: “Tuyền, em rất dũng cảm, con đã bình an ra đời rồi, em làm mẹ rồi!”
mắt, hơn nữa cũng không khóc không quấy, rất ngoan, tất cả các y tá lẫn
sau khi khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương của đứa bé hiện ra trong tầm mắt,
Cảm giác hạnh phúc dâng trào!
- Được rồi, đừng giận nữa. Tớ chỉ cảm thấy ngài lão đại đây khi ở nhà có
- Chính vì em đang giữ nó nên anh mới yên tâm như thế, nhưng mà...
của hắn mà còn sự chân thành ấy nữa.
cũng không thích uống!
- Tuyền, thả lỏng một chút, đừng căng thẳng như vậy, anh sẽ ở bên cạnh em!
Cô rất yêu người đàn ông này...
Nói xong, hắn đưa cốc sữa cho cô.
- Tuyền, anh ở đây, đừng sợ, em hãy phối hợp với bác sĩ...
Bầu không khí ấm áp vừa nãy tiêu tan không sót lại chút nào!
nói nhưng cô không biết phải mở miệng như thế nào. Cô chỉ có thể dùng
- Con à, mẹ là mẹ của con đây! – Cô vui vẻ nhìn đứa bé.
- Em không uống cái này đâu, mấy tháng rồi anh với dì Trần toàn bắt em ăn mấy thứ đồ bổ dưỡng, em không thích uống sữa đâu!
Nếu con bé này cũng học theo Cung Quý Dương, “b·ắ·t· ·c·ó·c” con trai hắn để đi du lịch khắp thế giới thì hắn điên mất.
trời đêm tối thăm thẳm, bốn phía cực kì yên tĩnh, dường như có thể nghe
Thượng Quan Tuyền cảm thấy rất cảm động và ấm áp. Cô cảm thấy cô và con trai
“Em sẽ lấy quần áo cho anh thay!”
mặt với con trai, anh cả lại rất… căng thẳng!
anh sợ em sẽ khó xử!
sáng lóe lên liên tiếp nhau, những tia sáng màu trắng bạc như những loại bông gòn đọng mãi trên bầu trời phát ra thứ ánh sáng dị thường, làm lu
Lăng Thiếu Đường đưa ly rượu đỏ cho hắn rồi vỗ lên vai hắn mấy cái.
- Được, cậu nói đi!
- D·ụ·c, đồ đáng ghét, không cho trêu em... – Thượng Quan Tuyền giơ bàn tay trắng như phấn đấm vào lồng ngực hắn.
- Có anh, có con, em cảm thấy tất cả mọi chuyện trên đời này đều rất hạnh phúc, em không muốn hận ai cả, chỉ muốn vui vẻ hưởng thụ những ngày
cửa ải và chém sáu đầu viên tướng, uy danh lừng lẫy. Ngụ ý là vượt qua
Trong lòng Thượng Quan Tuyền cực kì hạnh phúc, nhưng ngoài miệng cô lại nói:
- Điều kiện gì? – Thượng Quan Tuyền chống nạnh, đứng lại hỏi, cô không đuổi kịp hắn.
phòng cậu ta như phòng trộm.
không hỏi!”
- Tôi… tôi có thể bế con ư?
Nghĩa địa này không
giác như trên đời này chỉ có một mình hắn và Tuyền!
- D·ụ·c...
Thượng Quan Tuyền vui sướng hỏi, cô hoàn toàn cảm nhận được niềm vui sướng đong đầy trong lòng.
sạch quần áo trong cả một ngày!”
cho anh cả đi, anh ấy còn chưa được bế con trai lần nào đâu!”
Những lời bác sĩ nói không chỉ làm tăng thêm sự tự tin cho
- Lãnh phu nhân, chúng ta sẽ lập tức tới phòng cấp cứu, cô hãy thả lỏng! – Cô y tá thấy vậy cũng sốt ruột.
Là cốt nhục của Lãnh gia sao?
- Này, anh cả, anh kì lạ quá đấy, em chỉ bế một chút thôi mà. Hơn nữa sao em có thể làm thằng bé đau được, anh xem đi, thằng bé đang rất vui vẻ
Lãnh Thiên D·ụ·c nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô, tay kia nhẹ nhàng vỗ về cô:
lòng hắn, bàn tay mềm mại của cô vô thức ôm lấy cổ hắn, dịu dàng đáp lại nụ hôn ấy.
sang hoàn toàn nắm giữ lấy, hắn càng ngày càng nồng nhiệt hôn đôi môi
Bùi Vận Nhi cũng đã quen với cảnh tượng này, cô chống tay lên cằm ngồi xem trò vui.
Còn chuyện gì mà cô không biết nữa?
Mỗi lần cố gắng dùng sức, cô đau đến mức mất đi ý thức, sự đau đớn khiến toàn thân cô ướt đẫm mồ hôi.
- Chức năng khác! Là gì vậy?
Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đầy vui thích, hàng lông mi dài cong vút cùng gò má trắng mịn tạo nên dáng vẻ xinh đẹp động lòng người, đôi môi đỏ
- Em yên tâm, thời tiết bây giờ rất thích hợp để ngắm cực quang. Cực
Lãnh Thiên D·ụ·c nghe vậy, dở khóc dở cười: “Lúc anh vừa mới sinh ra thì em
Lãnh Thiên D·ụ·c nghe vậy, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn...
- Nhưng, con chip này còn có một chức năng khác nữa!
của cô xị xuống.
- Lãnh Tang Thanh! – Lãnh Thiên D·ụ·c nghe vậy, lập tức gầm lên – Em về nhà cho anh!
thưởng đâu?”. Cô vẫn không quên.
Thượng Quan Tuyền nhớ lại, sau đó vẻ mặt đầy căng thẳng...
Lãnh Thiên D·ụ·c từ chối: “Anh công nhận các bác sĩ rất giỏi, nhưng em cũng
Mãi sau, cô mới thì thào lên tiếng: “Cám ơn bố mẹ đã ban cho con sinh mệnh
- Sao em không đưa nó cho Niếp Ngân?
sóc cô như chăm sóc một đứa trẻ nhỏ, cô ăn gì, mặc gì hắn cũng quản hết. Hắn chẳng đáng yêu như lúc trước khi kết hôn gì cả, bây giờ giống kẻ
chịu đau nữa!”
- Cô bé, làm gì có ai uống sữa như em chứ! – Lãnh Thiên D·ụ·c buồn cười, lau sữa bên khóe miệng cô.
lại, đặt tay lên vai cô an ủi: “Vận Nhi, em đừng căng thẳng như vậy,
nhưng mà... đúng là anh bị cái tên Lăng Thiếu Đường đó lừa đảo”.
Con trai hắn thật là bé, hắn sợ không cẩn thận sẽ làm rơi con trai mình xuống đất hoặc làm con trai bị thương.
đủ tư cách để làm một ông bố tuyệt vời. Nhưng mà tớ muốn thu phí cố vấn, phí giảng bài và tiền mua sách vở!
kilomet, thậm chí có cả cực quang kéo dài cả vạn kilomet...”
Thượng Quan Tuyền vênh khuôn mặt nhỏ nhắn lên, kiêu ngạo nói: “Anh không biết
Thượng Quan Tuyền vào phòng sinh nhưng cuối cùng lại chẳng biết con mình là con trai hay con gái.
- Chị dâu, đứa nhỏ đâu?
- Đương nhiên rồi!
anh, đương nhiên anh phải chăm sóc thằng bé rồi! Trả thằng bé cho anh!
khoai tây chiên, hắn lắc đầu cười rồi bước lên, giật lấy túi đồ ăn vặt
Hầu hết các y tá đều hết sức chấn động, bọn họ đều đổ dồn ánh mắt về phía Lãnh Thiên D·ụ·c.
Tuyền không nhịn được bật cười haha. Trời ơi, chỉ nghĩ đến tôi cũng thấy buồn cười. Lãnh Thiên Hi và Bùi Vận Nhi cũng cười thành tiếng. Lãnh
Dì Trần không ngừng lẩm nhẩm cầu mong các vị tổ tiên của Lãnh gia phù hộ.
niềm vui cho bản thân.
Càng nghĩ, sắc mặt hắn lại càng khó coi!
- Hừ!
- Đừng có nói lung tung, ai bảo anh không dám bế chứ? Thằng bé là con
Thượng Quan Tuyền tựa đầu vào vai hắn, ngáp một cái rồi nói:
Cô chỉ về phía đường chân trời, vui mừng như một đứa trẻ, giọng nói cô trong veo như tiếng chuông ngân vang trong bầu trời đêm.
Thiên D·ụ·c, nhắc nhở hắn.
phúc của cậu ấy mà che giấu chút chân tướng hay sao? Dù sao trước khi
Phản ứng bất ngờ của
cô thật đẹp nhưng những ánh lửa bập bùng, lúc nhạt lúc đậm khiến cô liên tưởng đến những ly rượu cocktail đủ màu sắc sặc sỡ hòa quyện vào nhau.
trong tay Lăng Thiếu Đường và Lãnh Tang Thanh. May mà cái tên Cung Quý (đọc tại Nhiều Truyện.com)
- D·ụ·c... anh đang ở đâu? D·ụ·c... đừng bỏ em lại một mình... em sợ...
tai cô: “Tuyền của anh trưởng thành rồi!”
Thượng Quan Tuyền nghe vậy liền lắc
Tiểu Tuyền sẽ không có chuyện gì đâu!”
- Lãnh phu nhân, hiện tại cô đã ổn rồi, tuy cơ thể còn hơi yếu nhưng bồi bổ dưỡng chất thì sẽ không sao hết.
à, đây là công phu gia truyền khi uống sữa của em đấy! Đúng rồi, phần
Cô
cô hoan hô rồi tán thưởng:
***
đầy ngụ ý. Cực quang tuy đẹp nhưng ngắm nhìn khuôn mặt của Thượng Quan
- Ấy…
Lãnh Thiên D·ụ·c kinh hãi, lập tức hiểu rõ tại sao lại vậy. Hắn vội mở cửa
Tuy bây giờ cô ngoan ngoãn nghe lời hắn nhưng đôi khi lại rất bướng bỉnh
Thật sự là bị nha đầu này làm cho tức c·h·ế·t mất. May mà con bé thích đi chơi
Dần dần Lãnh Thiên D·ụ·c trượt môi xuống hôn lên phần
Làn gió biển nhẹ nhàng phảng phất qua gương mặt cô càng
tra của Tuyền đều đạt tiêu chuẩn, nhất định sẽ không có gì nguy hiểm.
- D·ụ·c, Thanh Nhi nói có đúng không?
lòng, nhẹ nhàng vỗ vai cô, sự dịu dàng ấy như đang an ủi cõi lòng bi
biệt vì cô mà đọc sách học hỏi, người đàn ông này đã vì cô mà làm rất
Lãng Tang Thanh nhìn vẻ mặt căng thẳng của anh cả, cố ý chọc giận.
- Bố, mẹ...
đến mức nào. Nhưng mà chắc cậu ta chẳng biết được, Lăng Thiếu Đường giờ
- Không được, thứ này tốt cho cả em và con! – Lãnh Thiên D·ụ·c kiên định, không có ý định thương lượng với cô.
Trong màn đêm đen đặc đột nhiên có tia sáng lóe lên,
Thượng Quan Tuyền thở gấp. Cô là vợ
người rằng đây chính là âm thanh của Mẹ thiên nhiên. Không còn sự xa hoa trụy lạc khi thành phố về đêm, không còn những tiếng ồn ào huyên náo, ở đây chỉ có bầu không khí thanh thuần nhất, ánh sáng của cực quang cũng
- Ôi, em vừa từ chỗ anh Lăng về, nhân tiện cũng biết được một chuyện rất hay!
- D·ụ·c…
Tuy rằng đang là mùa hạ ở bắc cực nhưng sau khi mặt trời lặn thì nhiệt độ
- Không được!
Lãnh Thiên D·ụ·c hơi xấu hổ: “Thật ra cũng không khoa trương như con bé nói,
trong lòng mình, cô cố ý lấy tay che mặt thằng bé lại, sau đó đưa mắt
- Anh cả, anh bị lừa mất bao nhiêu tiền? Ôi, sao anh không đưa số tiền
thái độ và cách đối xử của cậu ta với Thượng Quan Tuyền thì có thể thấy
Lãnh Thiên D·ụ·c mà còn khiến cả dì Trần, Lãnh Thiên Hi và Bùi Vận Nhi đòi bế đứa bé.
mắt lại trở thành những sắc màu nhẹ nhàng, sự thay đổi liên tiếp nhau
- Vẫn là chị dâu đáng yêu của em tốt nhất, chẳng như người nào đấy, có con là quên ngay em gái!
- D·ụ·c, con của chúng ta thật đáng yêu phải không?
nhớ tốt lắm, ai thích bế cậu thì cậu sẽ thích thân thiết với người đó
xương quai xanh của cô, bàn tay to thuần thục đặt lên phần thắt lưng cô, sau đó trượt vào trong quần áo cô, phủ lên nơi căng tròn của cô, vuốt
Thượng Quan Tuyền cẩn thận nhìn hắn, có vẻ như hắn không nói dối nên cô gật
Lãnh Thiên D·ụ·c khuyên cô, dù sao hiện giờ cô cũng đang mang thai, không nên thức quá khuya.
hơn nhiều.
Ngày dự tính sinh của Thượng Quan Tuyền đang đến gần. Mấy tháng nay, người
- A... – Cô ngửa đầu kêu lên đau đớn – D·ụ·c...
Lãnh Thiên D·ụ·c hôn lên trán
thuê khách sạn và tiền đi du lịch của em nữa! – Lãnh Tang Thang nhớ đến
Lãnh Thiên D·ụ·c vừa dỗ vừa lừa, nhẹ nhàng kéo Thượng Quan Tuyền.
- Yên tâm đi, đây là phản ứng bình thường thôi, các kết quả kiểm tra của Tiểu Tuyền đều đạt tiêu chuẩn cho nên sẽ không có vấn đề gì đâu. Hơn
Sau khi thắp hương cho cha mẹ Lãnh Thiên D·ụ·c xong, hai người đến trước phần mộ của cha mẹ Thượng Quan Tuyền. Nước mưa đã rửa sạch phần bia mộ, trên tấm ảnh chụp là hai người đang nở nụ cười tươi.
tăm hơi, nhưng… hôm nay là ngày kết hôn của chúng ta, ông Trời sẽ đáp
Nhưng hôm nay Lãnh Thiên D·ụ·c không chỉ tổ chức
Đầu lưỡi bá đạo của hắn mang theo sự hấp dẫn trí mạng như muốn hưởng thụ sự tươi ngọt và thơm mát của cô, dần dần từ khiêu khích bắt đầu chuyển
nhìn chằm chằm đứa trẻ trong vòng tay cô y tá, vẻ mặt hơi căng thẳng.
Lãnh Thiên D·ụ·c nhìn Thượng Quan Tuyền, đôi mắt ánh lên tia đau lòng. Lát sau, hắn cất giọng khàn khàn:
Chiếc xe phi như gió bão đến bệnh viện
Bên ngoài phòng sinh, Lãnh Thiên Hi, Bùi Vận Nhi, dì Trần và người tài xế đều đứng ngồi không yên, nhất là Bùi Vận Nhi. Cô cứ đi tới đi lui, vẻ mặt đầy sốt ruột.
Tất cả những âm thanh đó đều hết sức chân thật, dường như đang nói với con
Bùi Vận Nhi cũng reo lên, cô kéo tay Lãnh Thiên Hi, vui mừng nói: “Thật tốt quá, rốt cuộc Tiểu Tuyền cũng tỉnh rồi!”
đang chiều chuộng con gái.
căng thẳng nhất chính là Lãnh Thiên D·ụ·c. Để có thể trở thành người có đủ tư cách để làm một ông bố chân chính, hắn không ngại đến gặp Lăng Thiếu Đường để học hỏi kinh nghiệm vì trong bốn người bọn họ thì chỉ có Lăng
- Tuyền, cho tới bây giờ anh chưa hề trách em!
- Tuyền, em có muốn nghỉ ngơi chút không, khi nào cực quang xuất hiện thì anh sẽ gọi em dậy.
- Tuyền... (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Sau khi cơn đau đớn kịch liệt úp tới, cô nghe được tiếng khóc của trẻ con, sau đó cô mệt quá, lịm đi...
Lãnh Thiên D·ụ·c như đang “qua năm cửa ải, chém sáu tướng*”, hắn tiến lại gần con trai, vừa định giơ tay ra…
sinh ra, đúng là phiên bản hồi nhỏ của đại thiếu gia! – Dì Trần cực kì
phòng sinh cùng vợ mình khiến bọn họ ngạc nhiên, không chỉ vì dũng khí
trán cô.
cô chẳng thèm để ý đến sắc mặt xanh mét của anh cả, cười tủm tỉm nói:
- Câm miệng lại cho anh! – Lãnh Thiên D·ụ·c nghiến răng nghiến lợi nói.
Cô vừa nói xong, Thượng Quan
sao anh lại giao nó cho anh ấy? – Thượng Quan Tuyền giật mình nhìn Lãnh
Thượng Quan Tuyền hơi run run cẩn thận bế đứa bé trong ngực. Khi ôm đứa bé vào lòng, dường như cô có cảm giác tình mẫu tử đang lan tràn khắp người,
Lúc này, Lãnh Thiên D·ụ·c cầm một ly sữa tới, thấy trong miệng cô toàn là
muôn vàn khó khăn
ra tiếng r*n r*.
***
- Ông xã...
có một ngày mình yên lặng ngồi ngắm cực quang thì sẽ có cảm giác gì,
tập đoàn Lãnh thị sẽ nắm trong tay nguồn dự trữ tài nguyên mới nhất của
còn cảm thấy cô đơn và bất lực nữa. Bố mẹ trên trời có linh thiêng hãy
ngờ liệu có phải kiếp trước hai người là cha con với nhau hay không nữa, cậu ta đối xử với Thượng Quan Tuyền nhiều lúc giống hệt như người cha
Thượng Quan Tuyền cụp hai hàng lông mi hơi run run xuống, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy kiên định vang lên:
nhất là Thượng Quan Tuyền, cô cảm thấy rất khó hiểu.
khẩn trương của Lăng Thiếu Đường khi biết Cung Quý Dương “b·ắ·t· ·c·ó·c” con
Thượng Quan Tuyền bắt đầu ra “đòn sát chiêu”, cô bày ra vẻ mặt đáng thương tội nghiệp, cố ý làm nũng:
Dì Trần đã chuẩn bị xong mọi thứ, mau chóng mở cửa cho Lãnh Thiên D·ụ·c. Tài xế cũng đã chờ sẵn trong xe, người làm cũng tiến lên hỗ trợ.
không chịu nổi thì chúng tôi sẽ tiến hành mổ đẻ! – Bác sĩ thở dài nói.
- Tuyền, em tỉnh rồi! – Giọng nói trầm thấp đầy thoải mái và vui vẻ của hắn vang lên.
Tang Thanh chu miệng: “Ôi, đó là con anh, chẳng cần nghĩ cũng biết giống hệt anh rồi. Thôi không nói chuyện nữa, đứa bé này thật là đáng yêu!
Lúc này, cha mẹ cô đã có thể sống bên nhau trên Thiên Đường.
hắn, cùng hắn đắm chìm trong hạnh phúc. Bầu trời trong xanh cùng biển
Nói xong, cô liền nhanh chóng bế lấy đứa bé từ trong tay y tá rồi vui thích nhìn cậu bé.
- Thiên Hi, em gọi điện cho bệnh viện đi! – Lãnh Thiên D·ụ·c vội vàng nói.
muôn màu muôn sắc biến hóa trên bầu trời thôi đã đủ khiến cô hưng phấn
Nhưng đúng lúc hai người đang chìm nổi thì cơn đau bụng nhói lên khiến Thượng Quan Tuyền thở hổn hển...
Trước kia cô cảm thấy bàn tay to của hắn vô cùng ấm áp, nhưng hôm nay cô lại sợ bàn tay to ấy làm con trai bị đau.
Thượng Quan Tuyền nhẹ nhàng ngồi xổm xuống, đặt bó hoa cúc trắng trước phần mộ rồi nhìn ảnh chụp của cha mẹ, trong lòng đầy thương cảm.
Cô hỏi rồi nhìn không hề chớp mắt ra bầu trời đêm ngoài cửa sổ, có thể thấy cô đang sốt ruột.
Không bao lâu sau, biệt thự Lãnh gia ồn ào hẳn lên, tất cả người làm trong Lãnh gia lập tức chạy ngược chạy xuôi.
Lãnh Thiên D·ụ·c cảm thấy mình sắp điên mất, lúc hắn thấy Thượng Quan Tuyền đau đớn như vậy, hắn chỉ cảm thấy trái tim như vỡ vụn.
Lãnh Thiên D·ụ·c bị em gái làm cho tức c·h·ế·t. Dựa vào thân thủ của hắn thì đoạt lại thằng bé là chuyện quá dễ, nhưng hắn sợ làm thế sẽ khiến con trai
của hắn, hắn muốn cô là chuyện đương nhiên. Nhưng Lãnh Thiên D·ụ·c sợ sự
- Tuyền, không phải anh đã bảo em rồi à? Giờ em không nên ăn những đồ chứa nhiều dầu mỡ!
biết chân tướng sự việc thì cả em và Vận Nhi đều rất tin tưởng cha nuôi, cho nên em nghĩ nói dối cô ấy cũng tốt!”
những ngày “tiêu xài thả ga”, thật là thích đến mê người.
không? Hắn chỉ đến hỏi kinh nghiệm thôi, đâu cần phải cười đến mức đấy
Thượng Quan Tuyền vui mừng mở tròn mắt, vội vàng hỏi Lãnh Thiên D·ụ·c:
có lúc nó như một dải băng, có khi lại như pháo hoa nổ tung trên trời,
hãi nữa!”
Lãnh Thiên D·ụ·c không biết làm sao, chỉ có thể đứng ở một bên, nhìn dáng vẻ
Nào, cháu yêu, lại đây cô bế cái nào!”
Mẹ cô, Thanh
Thượng Quan Tuyền nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi đỏ ửng, cô cảm động...
ứng nguyện vọng của em!
khác, lớn tiếng hô lên tiếng lòng:
- Anh cả, anh yên tâm đi, mọi người mau lên, em sẽ sắp xếp người túc trực ở bệnh viện rồi, em và Vận Nhi sẽ theo sau! – Lãnh Thiên Hi vừa nói vừa lấy điện thoại ra gọi.
- A... D·ụ·c, đau... đau quá...
Trán cô ướt đẫm mồ hôi, còn Lãnh Thiên D·ụ·c ở bên cạnh không ngừng lau mồ hôi giúp cô và cổ vũ cô.
Lãnh Thiên D·ụ·c uống một ngụm rượu rồi hỏi: “Cái gì vậy?” die✲nda✲nlequ»ydon
đáng yêu của con trai, hắn cảm thấy ngứa ngáy cả người, thật sự chỉ muốn xông lên bế ngay thằng bé vào trong lòng. Hắn không khỏi oán trách bản
Có phải cậu ta dạo gần đây hay gặp Cung Quý Dương nên mới nhiễm thói xấu
hắn vẫn chỉ có thể ở lại bên cạnh che chở cho cô.
- Ông xã, em sợ lắm... Đau quá... – Cô cố mở to mắt, đôi mắt đầy hoảng sợ.
Đêm bắc cực, ngồi trong khoang xe, Thượng Quan Tuyền lặng lẽ tựa người vào
- Lâu thế nào?
Lãnh Thiên D·ụ·c chỉ muốn b*p ch*t Lăng Thiếu Đường và Lãnh Tang Thanh!
sướng khi người khác gặp họa
cậu ta yêu chiều cô ấy đến mức nào. Đôi khi Lăng Thiếu Đường còn nghi
công nghiên cứu cho nên con chip này là di vật cuối cùng của ông!
cũng không biết bản thân có cơ hội được chứng kiến cảnh tượng ấy hay
hết tất cả quần áo trong Lăng gia, từ sáng đến tối, nói chung là giặt
“Ánh sáng của cực quang vận động biến hóa như ma thuật của thiên nhiên, bầu
ngồi xem hoạt hình, vừa xem vừa ăn khoai tây chiên. Tuy bụng đã lớn,
- Lãnh phu nhân, cô thả lỏng người một chút, đừng căng thẳng như vậy, nếu không sẽ ảnh hưởng đến việc sinh nở! – Cô y tá nhẹ giọng an ủi.
- Tuyền, em phải làm gương cho con chứ.
Trong lòng cô cực kì cảm động khi nhớ tới khoảng thời gian hắn cẩn thận chăm sóc cô trước kia. Thì ra hắn đặc
thưởng cho em, được không?
Chuyện có liên quan đến cha nuôi, Thượng Quan Tuyền trước giờ chưa từng nói một lời với cô ấy.
Hình như đây là phòng bệnh, không phải phòng sinh, nói vậy thì cô đã...
- Dì Trần... Dì Trần... mau chuẩn bị xe, Tuyền sắp sinh rồi!
Cơn đau bụng khi sinh khiến Thượng Quan Tuyền sợ đến mức mất đi tri giác,
anh cả của mình trước nay luôn lạnh lùng và kiêu ngạo nhưng giờ khi đối
- Có gì mà buồn cười? Cậu chưa từng trải qua giai đoạn này à? – Lãnh Thiên D·ụ·c lạnh mặt nói.
- Sao em lại nói thế? – Lãnh Thiên Hi phối hợp với em gái.
Lãnh Thiên D·ụ·c cũng hạnh phúc nhìn cô, không biết tại sao nhưng sau khi con
Như vậy đi, chỉ cần em ngoan ngoãn uống hết cốc sữa này thì anh sẽ
Khẽ thở dài một hơi, Thượng Quan Tuyền cảm thấy dù có rất nhiều lời muốn
Thượng Quan Tuyền nhẹ nhàng cười. Cô không lập tức trả lời ngay mà cởi giày
- Ở đây này!
- Đúng vậy, cực kì đẹp, sự xinh đẹp khiến anh phải rung động!
Lãnh Tang Thanh lắc đầu: “Anh cả, anh Lăng bị phạt phải giặt bằng tay. Chị Kỳ Hinh nói giặt bằng tay mới sạch được!”
Bùi Vận Nhi chẳng còn quan tâm được nhiều như vậy, cô vội đắp một chiếc chăn mỏng lên người Thượng Quan Tuyền.
quang đúng là có lúc xuất hiện trong thời gian ngắn nhưng hôm này trời
trời như một sân khấu rộng lớn, ánh sáng biến hóa không ngừng cả ngàn
Thượng Quan Tuyền kích động che miệng lại, Lãnh Thiên D·ụ·c lập tức lấy lại phản ứng, bước nhanh về phía trước.
- Đợi đã…
thương của cô.
Tuyền cho bác sĩ được, hắn phải dành nhiều thời gian để chăm sóc cô.
Mấy người vệ sĩ cũng xuống xe, chậm rãi đi theo sau.
Nhưng lúc này hắn hoàn toàn bị cơ thể mềm mại của Thượng Quan Tuyền dụ dỗ, nụ hôn từ nhẹ nhàng bắt đầu trở nên điên cuồng.
trên thế giới này chỉ còn lại gia đình ba người bọn họ.
Thượng Quan Tuyền ra sức lắc đầu: “Em muốn sinh tự nhiên... Em muốn...
- Cái gì?
dàng đi nhiều. Hắn lại ngồi xuống cạnh cô, cầm điều khiển bỏ sang một
- D·ụ·c, anh ngông cuồng quá đấy, con là của em cơ mà!
- Thật ra em chỉ thích đi đâu đó du lịch thôi mà, nhưng sau khi nhận được điện thoại em đã tức tối chạy về đây. Đúng rồi...
đi học mấy thứ đó sao?”
Lãnh Thiên D·ụ·c cười, gật đầu.
Cậu ta đang định lừa đảo đấy à?
tiếng “Rầm” vang lên, cửa phòng bệnh được mở ra, sau đó một cô gái xinh
sinh ra hai đứa con khỏe mạnh cho tớ, tớ có bí quyết riêng…
này cho em, chẳng phải em trai anh làm bác sĩ đấy à! – Anh cố nhịn cười
- Cho em bế một lúc cũng được, nhưng mà có một điều kiện! – Giọng nói hấp dẫn của Lãnh Thiên D·ụ·c vang vọng bên bờ cát trắng.
- Bà xã, anh yêu em! – Hắn dịu dàng nói bên tai cô, lời nói từ tận đáy lòng.
D·ụ·c. Cô ngăn tay trước người cậu bé rồi nói với anh trai:
Lãnh Tang Thanh nhìn anh cả rồi cười đầy thần bí: “Là về anh cả!”
không có tác dụng mấy”.
Lúc này, Lãnh Tang Thanh đang đùa với cậu bé, đột nhiên nhớ ra một chuyện,
khuôn mặt tuyệt mỹ của cô rạng ngời càng khiến lòng người rung động.
Lãnh Thiên D·ụ·c, khuôn mặt nhỏ nhắn sáng rõ dưới ánh trăng.
- Tuyền, đừng sợ, xe đã chuẩn bị xong rồi, giờ chúng ta sẽ đến bệnh viện.
Thượng Quan Tuyền lùi về phía sau, lấy tay bịt mũi lại…
Thượng Quan Tuyền cười rồi gật đầu: “Thật ra em mới là người hạnh phúc, không
Hơi thở nóng bỏng phả vào làn da mẫn cảm của cô khiến Thượng Quan Tuyền run rẩy th* d*c.
Lãnh Thiên D·ụ·c nghi ngờ, đây là “giáo trình” mà cậu ta nhắc tới?
- Đúng vậy, anh cả chỉ lo cho Tiểu Tuyền, quên cả hỏi bác sĩ xem là con trai hay con gái! – Lãnh Thiên Hi cười nói.
Thượng Quan Tuyền nở nụ cười đầy hạnh phúc, lúc này cô giống như một thiên
con trai lên chiếc xe nôi rồi nhẹ nhàng ôm lấy cô. Nhìn cô, hắn rất đau
ra, đi chân trần trên bãi cát mềm mại, cô cảm thấy tâm trạng thoải mái
Nói tới đây, cô bỗng vọt tới trước mặt Thượng Quan Tuyền, khi thấy bụng chị dâu đã xẹp xuống, cô kinh sợ kêu lên:
Lãnh Thiên D·ụ·c tức giận đáp lời. Em gái hắn trời sinh đã thích đi du lịch,
“Đáng ghét, đều là vợ chồng già rồi mà còn nói mấy lời sến súa này nữa”.
- Nhiều lúc cực quang chỉ xuất hiện trong thời gian ngắn như pháo hoa
Thật ra cô rất thích nhìn thấy biểu cảm mỗi khi mất khống chế của anh
- Tớ đã thu tiền sách vở thì đương nhiên là phải có giáo trình rồi! – Lăng Thiếu Đường cực kì tự đắc.
- Khi con làm mẹ rồi mới biết tình thương của mẹ mới đáng quý biết bao!
bên ngoài, nếu không thì chắc chắn cô bé này sẽ làm cho hai anh em phát
- Lãnh tiên sinh, tôi hiểu tâm trạng của anh, nhưng phụ nữ sinh con, đau đớn là chuyện bình thường. Chúng tôi sẽ xem xét, nếu Lãnh phu nhân
cô đang cầm.
Choáng váng...
hôn lễ ở bắc cực cho cô mà còn cố ý ở lại một đêm vì muốn cho cô xem cực quang. Cảm giác giấc mơ sắp được thực hiện khiến cô cảm thấy cực kì xúc động và hạnh phúc.
Hắn mơ hồ biết chuyện em gái sắp nhắc đến.
Bác sĩ dường như cũng nhìn ra sự căng thẳng này, bà cười rồi nói: “Anh chỉ cần đỡ đầu đứa bé là được rồi!”
nhỏ nhưng lại chưa toàn bộ kế hoạch phân bổ nhiên liệu và những nghiên
Lãnh Thiên D·ụ·c nghe vậy liền nở nụ cười yêu thương, hắn ôm cô vào lòng rồi nhẹ giọng nói bên
Lãnh Thiên D·ụ·c quay đầu lại, cậu con trai cũng mở to mắt nhìn bố mẹ, cười khanh khách.
Những tia sáng rực rỡ chiếu rọi xuống người cô. Cực quang
Lãnh Thiên D·ụ·c lúc này cứng đơ như một pho tượng, đứng im không nhúc nhích
vui mừng.
Lãnh Thiên D·ụ·c cúi người hôn lên trán cô, nhẹ giọng nói:
Thượng Quan Tuyền đang ăn đột nhiên bị giật lấy liền bất mãn, khi ngẩng đầu nhìn thấy Lãnh Thiên D·ụ·c, cô liền lè lưỡi.
Từ sau khi kết hôn, Lãnh Thiên D·ụ·c chăm
trai.
được âm thanh của nước đang đóng băng ở dòng sông băng cách đó không xa, cũng có thể nghe được cả tiếng nước nhỏ giọt tí tách, thậm chí còn nghe được âm thanh của những loài động vật nhỏ đang đi kiếm ăn trong đêm…
mắt lên nhìn được, thế mà anh ấy còn dương dương tự đắc khoe trước mặt
- Nhưng...
làm ấm trái tim cô.
giác đau đớn như thế này bao giờ.
Lăng Thiếu Đường mở chiếc thùng ra, bên trong toàn là sách dành cho phụ nữ mang thai và cách chăm sóc trẻ nhỏ. Anh ta cười nói:
Lãnh Thiên Hi nhớ lại khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Thượng Quan Tuyền, anh cũng biết nếu còn kéo dài thời gian sẽ có hại cho cô nên đành gật đầu:
còn chưa ra đời đâu đấy!”. Hắn có lòng tốt nhắc nhở em gái.
Bác sĩ thấy cả hai vợ chồng đều căng thẳng như vậy liền cổ vũ: “Yên tâm đi, cậu bé không yếu ớt như vậy đâu. Hơn nữa trẻ em mới sinh cũng có trí
trai hắn được sinh ra, hắn cảm thấy cuộc đời hắn trở nên phong phú hơn
Cơ thể Thượng Quan Tuyền dường như tan ra trong
Ngoài Lãnh Tang Thanh thì tất cả mọi người đều chấn động.
Hắn không nỡ để cô trải qua cảm giác đau đớn thế này.
- Sao lại thế? Anh biết rõ Niếp Ngân không có hứng thú với con chip này,
thân vừa nãy chậm chạp quá nên mới bị cô nhóc Thanh Nhi bế mất.
- Vâng, Lăng tiên sinh!
Lãnh Thiên Hi hơi nhíu mày lại, phụ nữ sinh con rất vất vả, anh thật sự không muốn để anh cả bị ám ảnh.
Thượng Quan Tuyền chợt nghĩ tới chiếc hộp đó, cô mới chỉ nhìn qua chứ chưa mở ra xem.
rất nhiều.
kiên trì nổi! – Lãnh Thiên D·ụ·c không kiên nhẫn, dường như hắn tức đến
Đôi mắt Lãnh Thiên D·ụ·c u ám hẳn đi, d*c v*ng quen thuộc khiến hắn dần mất hết lý trí...
Hành động này của cô khiến Lãnh Thiên D·ụ·c sợ hết hồn, hắn đứng chắn trước mặt Lãnh Tang Thanh rồi nói:
Giọng nói của Thượng Quan Tuyền hơi run run, nhất thời cô quên mất mình chính là mẹ của đứa trẻ.
Lãnh Thiên D·ụ·c mất tự nhiên, ra lệnh, nhưng lại sợ làm tổn thương con nên hắn không dám giật lại.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thượng Quan Tuyền ửng hồng
Lời nói của cô khiến mọi người hoài nghi.
- D·ụ·c, anh biết không, sau khi biết bản thân chỉ là
mơ xa vời với cô.
lúc này.
Câu nói ấy khiến Thượng Quan Tuyền suýt nữa thì ngất đi...
Hắn chỉ nói vài câu ngắn gọn nhưng những lời ấy cực kì thấu tình đạt lý, giống như lời thủ thỉ của người yêu, nhẹ
Sinh mệnh dường như đang thăng hoa cùng sự yên tĩnh nơi đây…
chức BABY-M, nhưng nếu đưa con chip cho Niếp Ngân thì em biết rõ anh sẽ
Lãnh Thiên D·ụ·c thấy em gái lấy Thượng Quan Tuyền làm lá chắn, hắn hận không thể đá bay em gái về nhà.
Tiếng chim hót ríu rít, hoa thơm ngào ngạt, Thượng Quan Tuyền bị ánh mắt trời ấm áp lay động, cô chậm rãi mở mắt ra, vô lực nhìn vào đôi mắt đen đầy vui mừng của Lãnh Thiên D·ụ·c.
của cô, từ nhỏ đến giờ chỉ có g·i·ế·t người và máu tanh, cô không biết sẽ
- Cực quang… cực quang kìa…
xanh sâu thẳm cùng chứng kiến hạnh phúc của cả gia đình...
Lãnh Thiên Hi nghe vậy liền đưa tay vỗ lưng cô trấn an:
Lãnh Thiên D·ụ·c bất đắc dĩ lắc đầu…
- Tất cả chỗ sách này tớ đều đọc hết rồi, thuộc lòng tất cả nội dung trong đó!
- Thanh Nhi, có chuyện gì làm em hứng thú thế? – Lãnh Thiên Hi chớp thời cơ hỏi.
ấy còn bắt trả lại sách cơ à, không cả xuất bản nữa, đúng là sách quý!”
phải bế bù chứ! – Lãnh Thiên D·ụ·c ôm con, sải bước đi về phía trước.
đoạt lại, nhưng chính vì nó ở trong tay em nên anh mới không làm gì cả,
- Cậu cũng thấy đấy, tớ phải rất nỗ lực chăm sóc Kỳ Hinh thì cô ấy mới
- D·ụ·c, không khí trong lành như thế này, chúng ta đi tản bộ được không? – Thượng Quan Tuyền nhẹ giọng hỏi.
Thượng Quan Tuyền vui mừng nhắm mắt lại, không biết hắn sẽ thưởng cho cô cái gì.
rồi.
Thiên D·ụ·c bày ra vẻ mặt “đáng đời, ai bảo lừa tiền nhau”, hoàn toàn vui
- D·ụ·c, chẳng lẽ anh không hề trách em ư? Hơn nữa anh biết rõ con chip nằm trong tay em, sao anh lại không nói gì? – Cô không hiểu.
khiến gương mặt xinh đẹp ấy như ẩn như hiện. Cô nhẹ nhàng hôn con trai
Thượng Quan Tuyền hơi nhíu mày, cô không nghĩ ra.
Lãnh Thiên D·ụ·c cười nói: “Chỉ mong đêm nay chúng ta có thể thấy cực quang rực rỡ!”
nơi chân trời xa xa.
Bác sĩ thấy vậy liền mỉm cười lên tiếng:
không cho nên cô mơ ước được ngắm cực quang ở bắc cực, đó như một giấc
Hắn cảm thấy cực kì tự hào, chưa bao giờ hắn tự hào đến vậy!
- A... đau quá...
quyết định chuyển cha mẹ về nghĩa địa này, hợp táng cho hai người.
thay thế ánh đèn ne-ong ở thành thị.
Ánh mắt
- Bố, mẹ, con rể đến thắp hương cho bố mẹ đây! Con sẽ dùng hết quãng đời còn lại để trân trọng Tuyền, khiến cô ấy không
phải sao? Sau khi em bị mất trí nhớ mới biết thì ra Vận Nhi đều biết hết về thân phận của em. Nhưng cô ấy lại quan tâm lo lắng cho em khiến em
Biểu cảm của cô trở nên cực kì vô tội.
Trong phòng tổng giám đốc ở tập đoàn Lăng thị, Lãnh Thiên D·ụ·c mặt mày đen ngòm nhìn Lăng Thiếu Đường đang cười ngặt nghẽo…
Thượng Quan Tuyền khẽ gọi, cô muốn ngồi dậy nhưng cả người mềm nhũn, một chút sức lực cũng không có: “Em thế nào rồi?”
Lãnh Thiên D·ụ·c thấy Lãnh Thiên Hi lập tức tiến lên, vẻ mặt đầy kiên định: “Anh muốn vào phòng cấp cứu cùng Tuyền!”
- Mang thai chẳng có gì hay cả, muốn ăn gì cũng
Trong phòng sinh, một mảnh vải nhỏ ngăn Thượng Quan Tuyền làm hai nửa.
Thượng Quan Tuyền kịp thời ngăn cản, cô cẩn thận dặn dò Lãnh Thiên D·ụ·c: “Anh
Đôi mắt Lãnh Thiên D·ụ·c ngập tràn hạnh phúc, hắn đan bàn tay to vào tay cô,
Không biết đến lúc Thượng Quan Tuyền sinh con thì Lãnh Thiên D·ụ·c sẽ chiều con đến mức nào!
nhàng len lỏi với nơi sâu nhất trong cõi lòng Thượng Quan Tuyền khiến cô rung động.
phòng, giọng nói đầy sốt ruột vang vọng khắp Lãnh gia...
- D·ụ·c, anh biết không, khi cầm trong tay con chip này, em rất mâu thuẫn.
- D·ụ·c... – Thượng Quan Tuyền vùi đầu trong lòng hắn, giọng nói cực kì cảm động.
này, tuy bố mẹ không còn nữa nhưng con vẫn có thể cảm nhận được tình yêu mà bố mẹ dành cho con!”
Lãnh Thiên D·ụ·c hôn lên mặt cô. Sao hắn lại không biết suy nghĩ trong
là phương pháp cực kì có lợi nhuận!”
- Thiên D·ụ·c, cậu phải biết rằng chăm sóc cho vợ mang thai là một chuyện cực kì hạnh phúc! – Lăng Thiếu Đường lên tiếng.
Mãi mới cười xong, cô mới mở miệng nói: “Em nói việc này cho chị Kỳ Hinh, sau đó...”
Một
- Đúng như lời Thiên Hi nói với em, con chip này rất quan trọng. Tuy nó
Bùi Vận Nhi cũng gấp gáp, kéo tay Thiên Hi rồi nói:
Đứa bé cũng mở tròn hai mắt nhìn Thượng Quan Tuyền.
chiêm ngưỡng cảnh đẹp trước mắt, cùng chia sẻ niềm vui mừng với cô.
- D·ụ·c... D·ụ·c...
Cô y tá bước lên, cười dịu dàng: “Lãnh tiên sinh, Lãnh phu nhân, chúc mừng hai người, con của hai người rất khỏe mạnh, là một bé trai!”
Lãnh Thiên Hi thấy Bùi Vận Nhi căng thẳng như vậy liền nhẹ nhàng kéo cô
ve trêu đùa.
bầu trời, thoắt sáng thoắt tối.
vào cái này để kiếm tiền từ Quý Dương và Ngạn Tước. Tớ phát hiện ra đây
Lúc này, ánh mắt Thượng Quan Tuyền đầy cảm động, cô ngẩng đầu nhìn Lãnh Thiên D·ụ·c rồi nhẹ giọng hỏi:
đàn ông có trách nhiệm như thế. Lúc ở trong phòng sinh, không khó để
mờ cả ánh trăng sáng. Chúng chiếu sáng cả bầu trời đêm rồi trong nháy
công đang xòe đuôi, từng cánh bướm bay lượn.
Ánh mắt Thượng Quan Tuyền lóe sáng như những vì sao trên trời trong đêm tối.
Lãnh Thiên D·ụ·c bất đắc dĩ than một tiếng: “Cậu ta bảo đòi lại sách để còn cho Quý Dương và Ngạn Tước mượn nữa”.
- D·ụ·c...
Thượng Quan Tuyền hít sâu rồi lại cố gắng dùng sức...
với sự cạnh tranh trên thương trường. Hắn chưa bao giờ căng thẳng như
trong xanh như vậy, chắc chắn cực quang sẽ diễn ra lâu hơn!
mức muốn đốt cháy cả bệnh viện.
Lăng Thiếu Đường trợn tròn mắt… Trời ạ, sắp làm bố trẻ con rồi mà tính tình vẫn còn lạnh như băng!
dại vừa ngưa ngứa này khiến Thượng Quan Tuyền không nhịn được phải phát
trên màn đêm bắt đầu dần dần thay đổi, những tia sáng lóe lên trong mắt
- Bác sĩ, con tôi…
bị hại. Lúc đó em rất khó xử, tuy sau này Niếp Ngân quyết định từ bỏ
Lãnh Thiên Hi có phản ứng đầu tiên, anh lập tức bước lại trước mặt em gái, cố ý nghiêm mặt lại:
rất giống nhau, vừa bình tĩnh vừa trong veo, chỉ cần liếc mắt nhìn qua
Lãnh Tang Thanh chưa trả lời vội, chỉ mỉm cười rồi xoa xoa thắt lưng đứng dậy. Tất cả mọi người đều nhìn cô, không hiểu gì.
- Có cả sách cơ à, anh cả, vậy cũng có chút đáng giá! – Lãnh Thiên Hi trêu đùa.
thật sự rất đẹp, đúng như lời Phong Nhẫn nói, đôi mắt của cô và mẹ cô
cô, khuôn mặt lạnh lùng mang theo ý cười ấm áp: “Anh nghĩ Vận Nhi có
- Vậy phải làm sao bây giờ? Cô ấy đau đớn thế này, tôi sợ cô ấy không
Cơn đau đớn giày vò Thượng Quan Tuyền đến c·h·ế·t đi sống lại, cô cảm thấy
trai, bình thường anh ấy lúc nào cũng bày ra vẻ mặt lạnh lùng, chẳng tốt chút nào!
ba đặc công sát thủ cao cấp nhất.
***
nhất định phải cẩn thận đấy, không được làm con bị tổn thương đâu!”
Thật lợi hại!
Lãnh Tang Thanh vừa dứt lời, lập tức Lãnh Thiên Hi kinh ngạc lên tiếng:
Lãnh Tang Thanh thấy anh cả nhìn chằm chằm vào đứa bé
Bầu không khí sau cơn mưa thanh mát khiến người ta cảm thấy ấm áp, Lãnh Thiên D·ụ·c bế con trai, nắm tay Thượng Quan Tuyền đi ra khỏi nghĩa địa, một nhà ba người cực kì hạnh phúc.
- Thiên Hi từng nói với em con chip này quan trọng với Lãnh gia như thế nào cho nên em không thể giao nó cho Niếp Ngân...
lòng cô chứ? Trái tim hắn như bị kim châm, nhưng đồng thời cũng rung
- Không…
- Tuyền, em đúng là tiểu yêu tinh...
không thể tưởng tượng được khung cảnh tuyệt đẹp ấy, vì trong thế giới
- Trời ơi, thằng bé đang nhìn tôi này! – Thượng Quan Tuyền hưng phấn, nhẹ giọng kêu lên.
thể được nhìn thấy cảnh tượng khó quên nhất trong cuộc đời.
- Em bế lâu rồi, mau trả cho anh!
- Đương nhiên rồi, cô là mẹ em bé mà! Cô xem, thằng bé rất vui khi thấy cô đấy!
- Nếu không phải vì nhiệm vụ con chip thì chúng ta không thể có cơ hội
thần tình yêu của chúng ta!
Thấy tính tình trẻ con của cô, khuôn mặt cương nghị của Lãnh Thiên D·ụ·c dịu
- Đưa đồ cho Lãnh tiên sinh vào đây! – Lăng Thiếu Đường ra lệnh.
- Còn biện pháp nào khác không? Cô ấy đau như vậy liệu có sinh được không?
D·ụ·c đã tìm được nơi chôn cất của cha mẹ cô. Sau đó Thượng Quan Tuyền
Lãnh Tang Thanh nghe vậy lập tức bước lại gần đứa bé,
chỉ là nơi an táng của cha mẹ Lãnh Thiên D·ụ·c mà cha mẹ Thượng Quan Tuyền cũng được an táng tại đây. Không bao lâu sau khi kết hôn, Lãnh Thiên
chứ!
khác hẳn với mấy loại đấu đá nhau trong giới hắc đạo, cũng khác xa so
Bùi Vận Nhi gật đầu, bàn tay nhỏ bé nắm chặt lấy vạt áo Lãnh Thiên Hi, cố gắng áp chế cảm giác căng thẳng và sốt ruột.
- Được rồi, Thiên D·ụ·c, tớ cam đoan sau khi học hỏi tớ xong thì cậu sẽ có
- D·ụ·c...
Hắn đau lòng lau mồ hôi cho cô, đáy mắt hoàn toàn là sự thương tiếc.
- Thật không?
- A, D·ụ·c, em nhớ ra rồi, cái hộp thần bí trong phòng sách có phải là đồ Lăng Thiếu Đường đưa cho anh không?
Rốt cuộc Lãnh Thiên D·ụ·c cũng không kìm nén được nữa, hắn há miệng ngập lấy
Lãnh Thiên D·ụ·c nhìn Thượng Quan Tuyền, dở khóc dở cười.
Lãnh Thiên Hi và Bùi Vận Nhi tỉnh dậy. Hai người hốt hoảng tiến lên nhìn sắc mặt tái nhợt của Thượng Quan Tuyền. Lãnh Thiên Hi sốt ruột:
- Tuyền, anh nghĩ là con trai thích uống sữa hơn. Nào, em uống đi!
Lăng Thiếu Đường cười tủm tỉm nhìn Lãnh Thiên D·ụ·c rồi ấn nút gọi điện thoại…
điên cuồng của mình sẽ làm hại đến con nên lúc nào cũng cấm trụ d*c v*ng của bản thân.
Lần đầu tiên làm bố trẻ con khiến hắn rất căng thẳng, loại căng thẳng này
- Này…
- Giờ anh thưởng cho em...
phát triển tình cảm được. Cho nên anh mới nói, con chip này chính là
việc sinh nở, anh hãy trấn an để cô ấy thoải mái hơn! – Các bác sĩ nói.
Bác sĩ cười nói: “Lãnh phu nhân, con trai cô vừa sinh ra đã mở tròn hai
- Anh cả...
rất cảm động. Có một người bạn như vậy, chẳng lẽ em không thể vì hạnh
Lãnh Thiên D·ụ·c vừa nói vừa ném gói khoai tây chiên vào thùng rác.
Quyển 15 - Chương 13: Hôn Lễ Lãng Mạn Của Lãnh Thiên D·ụ·c Và Thượng Quan Tuyền (3)
Đồng, tên đầy đủ là Uyển Thanh Đồng. Bà là một người Trung Quốc, từ nhỏ
Đôi mắt Lãnh Thiên D·ụ·c lóe sáng nhìn Thượng Quan Tuyền, thì thầm cất giọng
- Trả con cho em, từ sáng sớm đến giờ anh đã bế con rồi! – Nói xong, cô nhanh tay muốn “cướp” con trai.
- Thanh Nhi?
con là trách nhiệm của anh!”
cứu phát triển khoa học kỹ thuật mới nhất trên thế giới. Có nó tức là
được coi là đêm duy nhất!
Lăng Thiếu Đường mãi mới ngừng cười, hắng giọng một cái rồi
Thiên Hi cảm thấy hình phạt đó chưa là gì, anh nhớ đến hôm bị phạt phải
Nói xong, cô đưa đứa bé cho Thượng Quan Tuyền.
- Anh không ngờ em lại tới thắp hương cho bố Vận Nhi! – Lãnh Thiên D·ụ·c nói với Thượng Quan Tuyền.
Lãnh Thiên D·ụ·c bất đắc dĩ lắc đầu, hôm nào cũng phải “trình diễn” tiết mục
- Thật không? Trời ơi, nếu đúng như vậy thì hay quá!
- Nhưng mà, Thiếu Đường cũng thật là biết kinh doanh! – Nói xong, cô không nhịn được nữa, bật cười ha hả.
- Anh cả, thằng bé giống hệt anh hồi nhỏ!
- Sữa khó uống lắm, mọi người đều bảo phụ nữ có thai muốn ăn gì là do con trong bụng muốn ăn cái đó. Em không thích sữa tươi nên chắc chắn con
Cha cô, Thượng Quan Đỉnh, người Canada gốc Hoa. Ông nội cô là người Canada nên trong cơ thể cô có dòng máu Canada.
Lúc này, Lãnh Thiên Hi và Bùi Vận Nhi cũng vội vã chạy tới.
Lãnh Thiên D·ụ·c đặt
mở miệng chế nhạo: “Thiên D·ụ·c, để tớ cười xong đã rồi mới giúp cậu
Lãnh Thiên D·ụ·c khóc thét trong lòng, bắt đầu lo lắng cho tương lai của Cung Quý Dương và Hoàng Phủ Ngạn Tước.
đẹp đảo tròn con ngươi xuất hiện trước mặt Thượng Quan Tuyền.
Giọng nói của cô dồn dập, b** ng*c lên xuống đều đều càng khiến d*c v*ng trong Lãnh Thiên D·ụ·c tăng lên.
- Không đâu! Ông xã à…
* Dựa theo tích Quan Vũ khi rời bỏ Tào Tháo tìm Lưu Bị từng vượt qua năm
tha thứ cho em...
bác sĩ trong bệnh viện đều yêu thích thằng bé!”
Lãnh Thiên D·ụ·c khiến mọi người có mặt trong phòng đều thấy rất kì lạ,
người bạn như em thật là hạnh phúc, em định giấu cô ấy cả đời sao?”
Không được, hắn phải sai người canh chừng sát sao cô nhóc
Làm bác sĩ nhiều năm như vậy nhưng đây là lần đầu tiên bà thấy một người
Bác sĩ khó xử nói: “Lãnh tiên sinh, thật ra chúng tôi đã tiêm thuốc giảm đau cho Lãnh phu nhân. Nhưng cơ thể cô ấy rất mẫn cảm, thuốc giảm đau
đã được tổ chức BABY-M huấn luyện, cùng với Niếp Ngân và Phong Nhẫn là
Thượng Quan Tuyền nghe vậy liền ngồi im cầu nguyện, cô cầu nguyện bản thân có
nhìn những người khác.
của Lãnh Thiên Hi. Không hổ là bệnh viện của nhà giàu, sau khi chiếc xe
Nhất thời, toàn bộ biệt thự Lãnh gia ồn ào cả lên.
- D·ụ·c... – Đôi mắt đẹp của cô hơi rưng rưng, sau đó cô bổ nhào vào lòng hắn.
hơn!”
- Tuyền, ngoan, em uống sữa thì con mới khỏe mạnh được!
đỏ ửng.
cũng khiến người khác khó quên. Còn cha cô là Thượng Quan Đỉnh là một (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Hai người tạo thành một bức tranh hoàn mỹ giữa bầu trời đêm, khi những tia
- Con... con em đâu?
Lát sau, Thượng Quan Tuyền ngẩng đầu lên, không nhịn được cười nhìn Lãnh Thiên D·ụ·c...
Cho tới bây giờ, Lãnh Thiên D·ụ·c mới chính thức hiểu được sự căng thẳng và
Lãnh Thiên D·ụ·c cúi người cười rồi mở miệng nói:
- Cũng là con anh, không có anh thì em sinh con thế nào?
động trước tình mẫu tử.
Muốn cười thì cứ cười đi! Cả đời uy danh của hắn lại bị hủy trong phút chốc
Vẻ mặt Thượng Quan Tuyền nhăn lại đầy đau đớn, chỉ trong một thời gian ngắn mà trán cô vã cả mồ hôi.
Trong lúc nhất thời, tất cả các ánh mắt đều đổ dồn về phía hắn, nhất là Lãnh
Bầu
Bố, mẹ, cám ơn bố mẹ đã sinh con ra trên đời này! Bố mẹ có linh thiêng
cho dù cô em gái có bảo vừa đi lên mặt trăng thì hắn cũng chẳng cảm thấy kì lạ.
- Anh cả, anh nhỏ mọn vừa thôi, em chỉ bế một chút thôi mà!
Bầu trời trong xanh, trời vừa đổ mưa nên bầu không khí còn đọng vị tươi
Chỉ cần liếc mắt một cái thôi, Lãnh Tang Thanh đã bị đứa bé này thu hút,
- Anh cả, em hiểu tâm trạng của anh nhưng anh cứ yên tâm, hôm nay cấp cứu cho Tuyền đều là các bác sĩ rất có kinh nghiệm, hơn nữa kết quả kiểm
Những lời của bà khiến mọi người thở phào nhẹ nhõm.
Đây là con trai của hắn?
ràng là anh đi học hỏi kinh nghiệm anh Lăng về phương diện chăm sóc sức
- Anh cả... Tuyền...
- Mau bỏ đứa bé ra đi, em bế thằng bé thế sẽ làm con anh đau!
Dì Trần và người tài xế cũng sốt ruột!
- Ông xã, anh để anh cả vào đi. Tiểu Tuyền không thấy anh cả sẽ sợ lắm, đến lúc đó nhỡ có nguy hiểm gì thì sao?
hoạt động không linh hoạt như trước nhưng cô vẫn có cách để tìm kiếm
Thượng Quan Tuyền, còn những người phụ nữ khác mang thai thì chả có hứng thú!”. Sao cậu ta lại ăn nói chả đâu ra đâu thế này?
- Không phải em vừa bảo là vợ chồng già à? Sao còn thẹn thùng thế chứ? – Hắn trêu cô.
sáng cực quang hạ xuống, bầu không khí lúc này đẹp như một bức tranh sơn dầu.
- Có, em rất thích, thật đẹp quá!
hôn sinh con. Con tin rằng anh ấy cũng là một người đàn ông tốt như bố
Anh ta không nghi ngờ gì cả, chắc chắn Lãnh Thiên D·ụ·c có thể làm được. Từ
Lãnh Thiên D·ụ·c véo nhẹ mũi cô rồi nói: “Nhắm mắt lại!”
Con chip này rất quan trọng với Lãnh Thiên D·ụ·c, đáng lẽ hắn phải sốt ruột mới đúng, tại sao lại cứ “ôm cây đợi thỏ” vậy?
Nụ hôn lúc đầu thì dịu dàng lo lắng như dần chuyển sang nồng nhiệt...
bọn họ. Nhưng em không muốn hận thù phá hủy cuộc sống hạnh phúc hiện tại của em, dù nói thế nào đi nữa thì ông ấy cũng cho em một cuộc sống hạnh phúc!
Hắn hiểu rất rõ tính cách em gái mình, chỉ cần là thứ nó thích thì dù khó
- Haha, chị dâu đáng yêu của em…
Lãnh Thiên D·ụ·c khoác áo khoác lên người cô rồi ôm cô từ sau lưng, cùng cô
Lãnh Thiên Hi cẩn thận dò xét từng biểu cảm của anh cả. Anh phát hiện ông
Lãnh Thiên D·ụ·c cưỡng chế cảm giác đau đớn trong lòng, hắn nhìn bác sĩ, sốt ruột hỏi:
Sau khi hô xong, hắn liền chạy lại bên cạnh Thượng Quan Tuyền, sửa sang lại quần áo hỗn độn của cô rồi nhanh chóng lấy khăn mặt ấm lau mồ hôi trên
Thượng
Cô ngẩng đầu nhìn anh, ánh mắt trong veo hơi rưng rưng: “Tiểu Tuyền đau như vậy, em rất lo lắng cho cậu ấy”.
sinh ra, anh ta cũng chẳng hò reo gì cả, chỉ đứng yên một chỗ.
- Tuyền, không sao rồi, em mệt quá nên mới lịm đi thôi, giờ tỉnh lại là
Lãnh Thiên Hi và Bùi Vận Nhi cũng bước lên nhìn cậu bé, mọi người đều tranh nhau muốn ôm.
Giọng nói của Thượng Quan Tuyền hơi nghẹn ngào. Cô nhìn ảnh chụp của bố mẹ,
Mãi lâu sau, hắn oán hận, cắn răng nói một câu: “Lăng Thiếu Đường, cậu cười đủ chưa?”
Thượng Quan Tuyền cũng “bay” theo gói khoai tây chiên vào trong thùng
Thượng Quan Tuyền nghe vậy liền thầm tán thưởng trong lòng. Xem ra sau này cô cũng phải chuẩn bị chút “chiêu”.
- Tuyền, thích không? – Lãnh Thiên D·ụ·c nhẹ giọng nói bên tai cô.
Thằng bé cũng rất ngoan, chẳng hề khóc lóc gì lại càng khiến Lãnh Tang Thanh thích thú.
Thượng Quan Tuyền nghe vậy liền vỗ trán, vẻ mặt “bi ai” nhìn chồng: “D·ụ·c, anh
đầu, bất đắc dĩ nhắm tịt mắt lại, bịt mũi rồi uống một hơi hết cốc sữa.
Lãnh Thiên D·ụ·c ôm Thượng Quan Tuyền đi xuống dưới tầng.
vậy, bố ạ!
Thượng Quan Tuyền nghe xong, mắt sáng lên, cô vội vã hỏi: “Phần thưởng đâu?”
- Thiên Hi, mặc kệ dù có thế nào đi nữa anh cũng phải vào phòng sinh cùng Tuyền! – Vẻ mặt của hắn rất nặng nề, đôi mắt ngập tràn sốt ruột.
- Lãnh Thiên D·ụ·c, em yêu anh!
Đây thực sự là sự kiện chấn động nhất trong cuộc đời Lãnh Thiên D·ụ·c từ trước đến giờ, cùng
một bộ mặt hoàn toàn khác khiến tớ cảm động quá. Nhưng mà cậu yên tâm,
có tớ giúp cậu thì chắc chắn không có vấn đề gì cả.
rửa bát đĩa.
- Còn thần bí như vậy cơ à!
mát. Ánh mặt trời trải dài như một dải băng dài đến tận đường chân trời, những đám mây lững lờ trôi, tia nắng ấm áp và rực rỡ như một chú chim
không được ăn, thật ra có phải em muốn ăn đâu, là con muốn ăn đấy chứ! – Cô bất mãn kháng nghị.
Thượng Quan Tuyền vừa định lên tiếng trách móc thì dì Trần mở cửa đi vào, theo sau là bác sĩ và cô y tá đang bế một đứa trẻ mới sinh.
giây từng phút qua đi, lúc Thượng Quan Tuyền đang thất vọng vì lo rằng
Lãnh Thiên Hi thấy thế liền nhịn cười rồi nói: “Này nhóc, mau đưa thằng bé
đến mấy nó cũng phải lấy bằng được. Nghĩ đến đây, Lãnh Thiên D·ụ·c toát mồ hôi lạnh khi nhớ đến hành động của Cung Quý Dương với Tiểu Lăng Triệt.
- Được, Lãnh phu nhân, cô hãy phối hợp với chúng tôi! Cô có thể làm được! – Bác sĩ nghe vậy cũng rất cảm động, bà cổ vũ cô.
đầu nói: “D·ụ·c, em không hỏi cái đó, ý em là anh vì em và con nên mới...
thế giới, chuyện này có liên quan trực tiếp đến tương lai sau này. Nhưng điều quan trọng hơn là... con chip này là lúc cha anh còn sống đã dày
Thượng Quan Tuyền nắm chặt bàn tay to của Lãnh Thiên D·ụ·c, cố gắng dùng sức...
Quan Tuyền vui vẻ, cô như một con bươm bướm nắm chặt lấy bàn tay to của
Bác sĩ kiểm tra cho Thượng Quan Tuyền xong liền cười:
Thượng Quan Tuyền không còn nhẫn nại nữa: “Chỉ là lý luận suông!”
mình cắt cuống rốn cho con. Nhưng Lãnh Thiên D·ụ·c tự mình yêu cầu vào
- Không...
Hắn nói lời từ tận đáy lòng, chính vì yêu nhau nên mới có thể ung dung đối mặt với mọi chuyện.
Cô lại cười rồi mới nói tiếp: “Sau đó chị Kỳ Hinh phạt anh Lăng phải giặt
Lãnh Thiên D·ụ·c nghe bác sĩ hỏi mới bừng tỉnh, hắn kinh ngạc khi thấy bản thân ngây ngẩn ngắm con trai.
Không bao lâu sau, thư kí gõ cửa rồi cầm một thùng toàn sách là sách đi vào.
Câu hỏi khiến mọi người choáng váng!
giọng kiên định trước bia mộ.
Cô khẽ vươn những ngón tay mảnh khảnh lên vuốt lên tấm ảnh chụp trên bia mộ, hai đôi mắt trên đó như đang nhẹ nhàng vỗ về cô.
- Thôi, hai người đừng tranh nhau nữa. D·ụ·c, anh để cho Thanh Nhi bế con một lát đi, con cũng thích em ấy mà! – Thượng Quan Tuyền nhẹ giọng nói.
Cô hắng giọng rồi nói: “Anh cả, thật ra là em bênh vực kẻ yếu mà thôi. Rõ
- Nếu em giao con chip cho Niếp Ngân thì anh có thể không từ thủ đoạn để
- Anh cả, anh có biết em vừa từ đâu về không?
- Nhưng em sợ nó chỉ diễn ra trong nháy mắt rồi biến mất, em không kịp nhìn! – Thượng Quan Tuyền cất giọng đầy trẻ con.
một quân cờ để cha nuôi kiếm tiền, lúc đó em thật sự rất hận hai người
Tại một nghĩa địa
- Anh muốn em hô to là em yêu anh!
- Anh cả, em lấy lại công bằng cho anh mà! Anh ấy lấy nhiều tiền của anh
Lãnh Thiên D·ụ·c hừ lạnh một tiếng, bất mãn nhíu mày: “Tớ chỉ quan tâm đến
Lãnh Tang Thanh nghịch ngợm nhìn anh cả, ra vẻ uốn lưỡi ba cái rồi nói: “Anh cả, là chị dâu muốn nghe đấy nhé. Nếu em mà không nói ra thì nhất định
- Không, em không ngủ đâu, em muốn được tận mắt nhìn thấy lúc cực quang xuất hiện.
Tóc Thượng Quan Tuyền ướt rượt mồ hôi, cơn quặn đau khiến cả người cô run lên...
khiến hắn chẳng biết phải làm thế nào, cho nên khuyên đi khuyên lại thì
- D·ụ·c...
tháng hạnh phúc của chúng ta thôi!
Tròng mắt Lãnh Thiên D·ụ·c đen ngòm, quanh đi quẩn lại con bé này lại nhắc đến tiền.
Lãnh Thiên D·ụ·c đau lòng, nếu có thể thì hắn chỉ muốn bản thân sẽ chịu đau thay cô.
- Không biết đêm nay chúng ta sẽ thấy cực quang như thế nào?
Rốt cuộc Thượng Quan Tuyền cũng không ngồi yên được nữa, cô chẳng nói nhiều lời, hưng phấn mở cửa xe ra, hoàn toàn chìm đắm ngắm nhìn bầu trời đêm
Nghe nói cực quang ở bắc cực là đẹp nhất, cô từng đọc một quyển sách miêu tả về cực quang cực kì rõ nét.
Dù biết là đến đây thì sẽ bị cười nhưng hắn không thể cứ giao Thượng Quan
- Tuyền, em đừng sốt ruột như vậy, khi nào cực quang xuất hiện thì em sẽ
này một lần, chỉ là bảo cô uống sữa trước khi đi ngủ thôi mà, đâu bắt cô uống thuốc độc đâu cơ chứ!
- Lăng tiên sinh, có chuyện gì ạ? – Thư kí ở đầu kia điện thoại lên tiếng hỏi.
Hắn dè dặt vươn tay ra, bàn tay to của hắn lại càng to hơn nhiều lần so với cái đầu của đứa trẻ mới sinh.
Cô đã đợi một lúc lâu, mục đích là vì muốn xem cực quang, đây cũng là nguyện vọng từ nhỏ của cô.
đây này!
cho nên nói gì thì nói cô cũng nhất định không trả lại cho Lãnh Thiên
hơn nửa b** ng*c của cô, đầu lưỡi như trêu đùa cô. Loại cảm giác vừa tê
- Không biết!
Giọng nói nức nở và ngắt quãng của Thượng Quan Tuyền vang lên khiến Lãnh Thiên D·ụ·c càng đau lòng hơn.
bên rồi yêu chiều nói:
chuyên chế bá đạo hơn.
Giọng nói của Thượng Quan Tuyền đầy kích động, cô hoàn toàn sững sờ trước cảnh tượng tuyệt đẹp trước mắt.
- D·ụ·c, đêm nay thật sự sẽ thấy sao?
Thượng Quan Tuyền vội vã hỏi. Trời ơi, chỉ cần tưởng tượng ra vô vàn ánh sáng
Dần dần, đôi mắt thâm thúy của hắn tối đi, nụ hôn dần trở nên ướt át. Hắn vùi đầu vào nơi đẫy đà của cô khiến cô thở hổn hển...
Lăng Thiếu Đường cười nói: “Tớ chỉ cho cậu thuê thôi, vì… tớ còn muốn dựa
thấy thôi! – Lãnh Thiên D·ụ·c buồn cười nhìn vẻ sốt ruột của Thượng Quan
tốt rồi! – Lãnh Thiên D·ụ·c nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, hôn
trên trời đã phù hộ để con được gặp D·ụ·c, hơn nữa còn giúp bọn con kết
rồi nói.
Giọng nói của hắn trầm thấp như đá tảng, nặng nề áp bức lòng người: “Anh thà để em giao nó cho Niếp Ngân còn hơn!”
- Sợ... em sợ lắm! – Cô nơm nớp lo sợ.
- Tuyền, anh sẽ luôn ở bên cạnh em, em yên tâm đi!
Ai ngờ khi Lãnh Thiên D·ụ·c nghe Thượng Quan Tuyền nói vậy, hắn lại càng căng thẳng hơn, bàn tay to còn hơi run run.
Lãnh Thiên D·ụ·c nhíu mày: “Gần đây tớ có thấy cổ phiếu của Lăng thị sụt giảm đi đâu?”
sẽ không thấy gì thì đúng lúc này, phía đường chân trời đột nhiên xảy ra biến hóa…
Lãnh Thiên D·ụ·c ngắt lời Thượng Quan Tuyền, ngón tay hắn khẽ v**t v* gương mặt cô.
Lãnh Thiên D·ụ·c tới trước mặt Thượng Quan Tuyền, yêu chiều v**t v* mặt cô rồi nói: “Tuyền, anh là chồng em, chăm sóc em và
Mãi đến lúc này Thượng Quan Tuyền mới chính thức biết được diện mạo và tên của cha mẹ mình.
kì ảo.
rốt cuộc cũng hiểu câu: “Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn chăm sóc mà bố mẹ không thể chờ” có ý nghĩa gì.
như vậy nên em cũng “chơi” lại anh Lăng một vố, bắt anh ấy chi trả tiền
Lãnh Tang Thanh lè lưỡi, ngượng ngùng hơi cúi đầu chào mọi người rồi nói:
- D·ụ·c, thật ra... anh đừng trách em, em...
- Sao em lại đến đây? Sao Lãnh gia lại có cô con gái thích chạy lung tung thế nhỉ?
Lúc sau, Lãnh Thiên D·ụ·c mới cẩn thận vươn tay ra, nhưng ngay sau đó lại hỏi bác sĩ: “Tôi… tôi nên bế con thế nào?”
Lãnh Thiên D·ụ·c cũng nhìn lên bầu trời, đúng là rất đẹp, đúng là không bõ công khi chờ đợi cảnh tượng thần kỳ này. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lãnh Thiên D·ụ·c chậm rãi nói lên ý nghĩa của con chip cho Thượng Quan Tuyền, sau đó hắn nhẹ nhàng cười rồi nói:
em nữa”.
Thượng Quan Tuyền vui mừng nhìn cực quang không ngừng thay đổi trên bầu trời,
Lãnh Thiên Hi tưởng mình nghe nhầm nhưng khi thấy anh cả không hề có ý đùa, anh liền lên tiếng:
Thượng Quan Tuyền sốt ruột, đưa mắt nhìn cô y tá.
Tâm trạng của Lãnh Thiên D·ụ·c bị sự vui mừng của cô lây lan sang, ý cười lan vào tận đôi mắt hắn:
đỗ lại, nhóm nhân viên cứu hộ của bệnh viện đã ngay lập tức chuẩn bị mọi thứ để đón Thượng Quan Tuyền.
- Không được!
Thiên Hi, anh còn không biết xấu hổ mà cười ngặt nghẽo Lãnh Thiên D·ụ·c.
- Yên tâm, tớ dám khẳng định cậu yêu vợ như thế, đọc hết đống này chẳng là gì cả! – Lăng Thiếu Đường nói.
Nói tới đây cô liền ngước mắt lên, đôi mắt to tròn đẹp long lanh nhìn Lãnh Thiên D·ụ·c rồi nói tiếp:
Lãnh Thiên D·ụ·c nghe vậy liền nhìn Thượng Quan Tuyền, giọng điệu mềm nhẹ: “Tuyền, chúng ta chọn cách mổ đẻ được không? Như vậy em sẽ không phải
trong lòng Lãnh Thiên D·ụ·c rồi lại ngẩng mặt lên, nở nụ cười sáng lạn:
khỏe phụ nữ mang thai và chăm sóc trẻ nhỏ thôi mà, thế mà anh ấy lại lừa đảo thu phí này nọ. Người làm em gái như em tất nhiên không thể cứ trơ
Càng đến gần phòng cấp cứu, Thượng Quan Tuyền càng sợ hãi, cô nắm chặt lấy tay Lãnh Thiên D·ụ·c, nhất quyết không chịu buông...
Nhưng Lãnh Tang Thanh lại nhẹ giọng cười nói: “Em nghĩ về sau anh Lăng không dám làm thế nữa đâu”.
Lãnh
- Trời ơi, có phải Tiểu Tuyền sắp sinh rồi không?
Nếu trả con chip cho anh thì em sẽ phản bội lại Niếp Ngân, phản bội tổ
Đây là khu duyên hải cách xa nội thành, không có nhiều người lắm, vậy nên bầu không khí nơi đây rất trong lành và dịu mát.
được!”
xương cốt toàn thân như bị tách rời cả ra, cô chưa từng trải qua cảm
rác, nhìn món ăn vặt yêu thích của mình bị mất đi, khuôn mặt nhỏ nhắn
Lãnh Thiên D·ụ·c cũng bước nhanh theo nhân viên cứu hộ, nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô để tạo thêm động lực cho cô.
Dương kia không biết, nếu không thì không biết cậu ta sẽ giễu cợt hắn (đọc tại Nhiều Truyện.com)
ngay sau đó tia sáng này nối tiếp tia sáng kia nhẹ nhàng bay bổng trên
cô nắm chặt tay Lãnh Thiên D·ụ·c, đầu ngón tay như muốn đâm thủng lòng bàn tay hắn.
Ngay sau đó, cả người cô bị Lãnh Thiên D·ụ·c ôm chặt vào trong ngực.
Lúc này bác sĩ đưa mắt nhìn Lãnh Thiên D·ụ·c, nhẹ giọng hỏi: “Lãnh tiên sinh, anh có muốn ôm con trai không?”
mềm mại của cô.
- Đây là…
Lãnh Tang Thanh lại càng trêu: “Anh cả, anh căng thẳng đến mức không dám bế
Sắc thái của cực quang bắt đầu trở nên biến hóa cực kì rực rỡ, từng tia
Bóng đêm vừa buông xuống, sau khi ăn xong bữa tối, Thượng Quan Tuyền vui vẻ
Ngụ ý chính là… cậu điên rồi à?
Lãnh Thiên Hi chỉ đứa bé trong tay y tá, mà lúc này Lãnh Thiên D·ụ·c cũng đang dè dặt đưa hai tay ra bé đứa nhỏ.
- Không được, vừa sinh ra thằng bé đã bị nha đầu Thanh Nhi bế rồi, anh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.