Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 14 - Chương 2: Sự Khác Thường Của Phong

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 14 - Chương 2: Sự Khác Thường Của Phong


Đôi mắt Thượng Quan Tuyền đầy phẫn nộ, nếu có thể cử động thì cô nhất định sẽ xông lên báo thù cho cha mẹ!

-

Thượng Quan Tuyền nghe xong, cảm thấy mồ hôi lạnh toát sống lưng, sự sợ hãi dâng lên như thủy triều nhấn chìm cô…

Giọng nói của anh ta cũng cực kì lạnh lẽo, không mang theo chút tình cảm nào.

dám tới cứu cô ra ngoài, vì bảo vệ bản thân mà hắn tình nguyện để cô

Lời nói của anh ta như truyền đến từ địa ngục khiến người nghe không rét mà run...

- Anh không thể nhìn thấy Thanh Đồng ở bên người đàn ông khác, cho nên... anh đã g·i·ế·t người đàn ông đó?

Đây là con của Lãnh Thiên D·ụ·c, là con của người đàn ông cô yêu nhất!

thôi. Thượng Quan Tuyền biết Niếp Ngân tuyệt đối không lừa cô, nhưng...

Anh ta nhìn Thượng Quan Tuyền không hề chớp mắt, dường như muốn nhìn thấu

trọng à? Anh đã có ý định làm phản, không chỉ muốn g·i·ế·t tôi, g·i·ế·t Lãnh

- Nhìn bộ dạng của cô hiện giờ… Chậc chậc…

g·i·ế·t tôi rồi, trong tay anh sẽ không còn lợi thế nào nữa!

- Dám hay không ngày mai cô sẽ biết. Tuy hiện tại tôi không thể g·i·ế·t cô

tôi có thể hành hạ cô. Cô là người mà cả Lãnh Thiên D·ụ·c và Niếp Ngân đều yêu, tôi sẽ khiến cho bọn họ phải nếm mùi đau khổ!

không g·i·ế·t tôi thì vẫn còn cơ hội uy h**p Lãnh Thiên D·ụ·c, nhưng một khi

- Một khi đã như vậy, tại sao anh không g·i·ế·t tôi đi?

Cô biết lúc này Phong đang cực kì hỗn loạn, có lẽ vì cô trông rất giống

nhưng cũng chính đôi mắt ấy lại đang muốn phá nát tác phẩm nghệ thuật

- Đây là đặc công xuất sắc nhất của Niếp Ngân, thật sự đúng là rất giống

Phong mê muội động chạm vào cơ thể Thượng Quan Tuyền, vừa cẩn thận vừa tràn

- Yên tâm, giờ bọn họ vẫn rất tốt, vì đột nhiên tôi lại muốn kéo dài trò chơi, chơi đến khi tôi thỏa mãn thì thôi…

nhưng tôi sẽ hành hạ cô. Bắt đầu từ ngày mai trở đi, chỉ cần Lãnh Thiên

Thượng Quan Tuyền nhíu mày lại, chịu đựng cơn đau truyền đến từ bả vai…

ta, còn tro cốt của em anh sẽ rải xuống biển, khiến hai người vĩnh viễn

chịu ở bên cạnh anh. Được, anh sẽ thành toàn cho hai người. Dù sao chủ

Phong gào lên, đôi mắt đen đầy phẫn nộ và ghen tị lúc này đã vằn lên những tia máu đỏ…

Phong nói, đầu óc cô quay cuồng. Cô tin rằng Lãnh Thiên D·ụ·c không như

Đêm đó, Niếp Ngân đã nói cha mẹ cô c·h·ế·t trong một tai nạn giao thông, còn

Nhìn vẻ mặt sững sờ của anh ta, trong lòng Thượng Quan Tuyền càng thêm sáng tỏ…

Thấy Thượng Quan Tuyền không nói gì, sắc mặt Phong càng thêm bất mãn, anh ta bấu chặt hai vai cô…

- Cô cho rằng Lãnh Thiên D·ụ·c sẽ cứu cô ư? Không ngại nói cho cô biết,

- Phong Nhẫn, anh…

D·ụ·c chưa cứu cô một ngày thì sẽ là một ngày cô bị những gã đàn ông ngoài kia chà đạp. Tôi rất muốn xem liệu Lãnh Thiên D·ụ·c có hành động như lời

Phong hoàn toàn nhìn rõ sự phẫn nộ trong ánh mắt Thượng Quan Tuyền, vẻ mặt anh ta lộ ra sự sảng khoái…

anh ta đưa em về nhà, anh chỉ hận không thể g·i·ế·t anh ta... Nếu không

Phong cúi thấp người xuống, bàn tay âu yếm vuốt mái tóc cô, hô hấp nặng nề phả vào cổ Thượng Quan Tuyền...

Ánh mắt Phong lóe lên tia sáng khác người, bên môi cũng nở nụ cười xấu xa,

khiến trái tim Thượng Quan Tuyền run lên. Cô há to miệng thở hổn hển,

Lát sau, cô phản ứng lại, quay mặt đi không cho anh ta chạm vào mình...

- Hừ!

Anh quá yêu em...

Tuyền: “Chỉ cần chờ người đàn ông đó c·h·ế·t đi, em sẽ là của anh...”.

- Thanh Đồng... Thanh Đồng...

ánh mắt điên cuồng và tàn nhẫn của Phong…

ánh mắt của anh ta giống như đang thưởng thức kiệt tác nghệ thuật vậy,

đó cứ nói cái gì mà nguyên tắc này nọ, cuối cùng còn nuôi nấng cô,

-

anh ta đã muốn g·i·ế·t Lãnh Thiên D·ụ·c thì sao có thể dễ dàng buông tha như

nhìn khuôn mặt Thượng Quan Tuyền, ngón tay thon dài vỗ nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô nhưng lời nói lại vô cùng tàn nhẫn!

nếu chân tướng vụ việc đến cả anh cũng không biết thì sao?

Sắc mặt Thượng Quan Tuyền kinh hãi…

Phong vừa mới nói gì?

khát khao như lời Niếp Ngân nói! di⊹end⊹anlequ⊹ydo⊹n

Cô chớp mắt liên tục, sự đau đớn hiện lên trong đôi mắt…

anh tuyệt đối không cho phép! Thanh Đồng...

- Anh là đồ đê tiện, vì h*m m**n của bản thân mà không từ một thủ đoạn

- Cô quả là thông minh, chỉ là… tuy hiện tại tôi không thể g·i·ế·t cô nhưng

nhìn rõ sự cảnh giác trong đáy mắt cô, anh ta chỉ nhếch mép cười, nụ

Sự trầm mặc khác thường của Phong khiến Thượng Quan Tuyền cực kì sợ hãi,

- Anh đê tiện, nhưng anh tình nguyện như vậy. Anh cho rằng có được cơ thể của em thì sẽ có được trái tim em. Nhưng anh không ngờ em lại yêu người đàn ông c·h·ế·t tiệt đó như vậy! Anh hận! Anh rất hận! Mỗi lần nhìn thấy

Cô không hề sợ hãi nhìn thẳng vào mắt anh ta, giọng điệu thong thả và đầy kiên định.

- Anh không dám g·i·ế·t tôi là vì anh vẫn không xác định được sự quan trọng của tôi trong lòng Lãnh Thiên D·ụ·c!

rồi thì có lẽ em sẽ trở về bên cạnh anh...

- Đúng! Nhưng dù em có c·h·ế·t cũng không

cũng không hối tiếc!

thoát khỏi tổ chức để sống cùng ông, dù có phải trả giá bằng tính mạng

- Cô cực kì giống mẹ mình… nhưng còn mê người hơn so với Thanh Đồng, chỉ tiếc… cô không phải là Thanh Đồng…

tiếng: “Quy tắc? Quy tắc là do con người định ra, người mới sẽ có quy

Phong nghe vậy, vẻ mặt anh ta

Nhẫn không chỉ mượn tay chủ thượng chấp quyền, g**t ch*t cha mẹ cô mà

Nhìn bộ dạng Phong Nhẫn lúc này, trái tim cô run lên, một ý nghĩ đáng sợ dần hình thành trong đầu cô...

-

Thượng Quan Tuyền vô lực thở hổn hển, tiếng cười của anh ta như đâm vào lòng

Cô run lên bần bật... trái tim như bị con dao nhọn đâm vào!

tiếc, em chẳng ngoan chút nào, anh không thể từ bỏ thứ mình yêu thích

Thượng Quan Tuyền ngẩn người…

- Phong Nhẫn, thả tôi ra, chẳng lẽ anh thật sự muốn phá vỡ quy tắc của tổ chức?

nào! – Giọng nói của cô cũng vì phẫn nộ mà trở nên run rẩy!

Dù có thế nào, cô vẫn phải bảo vệ đứa con này!

Cảm giác đau đớn xuyên qua trái tim Thượng Quan Tuyền, sau đó là nỗi tức giận chưa từng có dâng lên trong lòng cô...

Anh ta ngửa đầu cười lớn, sự trầm ổn và bình tĩnh giờ chẳng còn nữa, thay vào đó là sự điên cuồng.

Nghĩ tới đây, Thượng Quan Tuyền nhìn Phong Nhẫn, gằn từng tiếng hỏi: “Vì em

trơ mắt nhìn ngón tay của anh từ từ trượt dọc xuống người cô…

nhận tình yêu của anh?

phải Niếp Ngân ngăn cản thì anh ta đã c·h·ế·t từ lâu rồi, nếu anh ta c·h·ế·t

nhìn Phong nói:

vào cái gì mà vì anh ta, em lại muốn buông bỏ mọi thứ? Không cho phép,

thượng chấp quyền cũng đã tìm ra hai người, anh chỉ mượn tay ông ta g·i·ế·t người mà thôi. Không phải hai người muốn bỏ trốn sao? Được, anh sẽ cho

Ai ngờ Phong Nhẫn nghe Thượng Quan Tuyền nói vậy, đôi mắt đột nhiên trở nên kích động, gương mặt anh ta cũng trở nên vặn vẹo...

sắc mặt tái nhợt!

hắn nói hay không, muốn xem hắn sẽ lựa chọn giữa phụ nữ hay quyền lực

với tình cảm của Niếp Ngân được chứ? Anh biết năm đó anh sai rồi, anh

Cảm giác phẫn nộ cực kì mãnh liệt vọt thẳng vào từng tế bào trong cơ thể cô, đôi mắt trong veo lúc này rực sáng lửa giận !

anh ta dần khôi phục lại sự bình tĩnh… dường như rốt cuộc anh ta cũng

Ánh mắt Phong toát lên sự hèn mọn và khinh thường, ra vẻ tiếc hận lắc đầu nói:

- Haha…

Phong nghe vậy chỉ hừ lạnh một tiếng, sau đó chậm rãi tiến lên, lạnh lẽo lên

Anh ta nhẹ nhàng lên tiếng, giọng nói trầm thấp đầy tình cảm nhưng lại khiến Thượng Quan Tuyền hoàn toàn chấn động và kinh hãi.

Vẻ mặt anh ta đầy mê muội, ngón tay thon dài quyến luyến v**t v* gương mặt Thượng Quan

Cô thở hắt ra, dường như nếu không thì cô sẽ không thở nổi nữa!

hai người cùng c·h·ế·t với nhau!

vào lửa thiêu đốt, người thì rải xuống biển...

Thanh Đồng nên mới khiến thứ tình cảm ẩn sâu trong đáy lòng anh ta bùng

lời Phong nói. Lát sau, đôi mắt cô lóe lên tia châm biếm, cô ngẩng đầu

- Tôi chỉ muốn để cho mấy người anh em bên ngoài hưởng thụ một chút thôi, tôi nghĩ bọn họ chưa bao giờ được nếm thử mùi vị của phụ nữ có thai…

Dù anh không có được trái tim em nhưng nhất định anh phải giữ em lại bên cạnh! Người đàn ông kia là ai chứ? Dựa vào cái gì mà có được em? Dựa

- Cô nhất định phải đối diện với kẻ điên là tôi đây!

cô thì hơi thở của Phong trong nháy mắt liền trở nên điên cuồng…

Trong mắt Phong, mẹ cô là một người phụ nữ, còn anh ta rất yêu người phụ nữ đó!

- Anh cho rằng nhiều năm qua anh gây ra bao nhiêu chuyện như vậy mà những người khác lại ngu ngốc đến mức không biết ư? Anh tự tay g·i·ế·t người của tổ chức đã phạm vào quy định, lừa Niếp Ngân rồi cấu kết với gia tộc có

Vậy mà hôm nay khi nói ra hai chữ này, trái tim cô đau đớn đến mức mỗi hơi

Anh ta... anh ta đã... diendanl✲equydo✲n

Phong nghe thế, sắc mặt lập tức thay đổi. Anh ta bước nhanh lên, nắm lấy mái

bọn họ có thể làm được gì à?”

Cô lên tiếng hỏi, thậm chí cô cũng cảm nhận được sự run rẩy trong giọng nói của mình, trong lòng cô cũng đang cực kì rối loạn!

Cô ra sức giãy giụa nhưng cũng không làm được gì.

đầy lưu luyến. Nhưng khi bàn tay ấm áp của anh ta phủ lên bụng dưới của

Phong bật cười haha, ngay sau đó nụ cười trên mặt anh ta tắt ngấm, gằn từng tiếng một:

Đúng, cả ba người đều là cái đinh trong mắt tôi, là chướng ngại vật,

không thể ở cùng bên nhau, như nước với lửa!

Anh đã cảnh cáo em nhiều lần rồi, chỉ cần em ở lại bên cạnh anh... Đáng

Thanh Đồng, không tiếc phản bội tổ chức để yêu người đàn ông khác. Chỉ

Thượng Quan Tuyền đã không thể thốt nên lời, cô hoàn toàn run rẩy và kinh hãi, chân tướng sự việc quá kinh hoàng...

Bởi vì trong đôi mắt Phong ánh lên sự điên cuồng và h*m m**n chiếm giữ,

Đúng rồi, suýt nữa tôi quên mất Thanh Đồng đã sinh một bé gái… Hiện giờ

lên.

Phong nhún vai, thoải mái lên tiếng:

đáng tiếc là người cô yêu lại không có dũng khí để đến đây, càng không

anh ta đột nhiên đứng hẳn dậy, vẻ mặt trở nên kích động khác thường, anh ta khua hai tay lên:

đây, haha…

Phong Nhẫn thở dài, nhìn Thượng Quan Tuyền đầy dịu dàng, giọng nói mềm nhẹ tràn đầy thương tiếc.

Không phải em yêu người đàn ông đó sao, anh sẽ đốt sạch tro cốt của anh

Lãnh Thiên D·ụ·c chỉ là con rùa rụt đầu mà thôi. Tôi cho hắn địa chỉ của

ấy, cho nên…

Nhưng, anh ta vừa nói “hận”, anh ta có ý gì?

định sẽ không bỏ qua cho anh!

Cô hoàn toàn có thể cảm nhận được rõ ràng rằng Phong cực kì yêu mẹ cô,

Cho dù anh ta có đưa ra địa chỉ thật thì chắc chắn nơi này cũng có rất nhiều cơ quan mật!

Thanh Đồng... em là của anh, chẳng lẽ em quên rồi sao, anh mới là người

điên cuồng bỗng trở nên đầy chấn động…

- Anh muốn tôi c·h·ế·t nhưng hiện giờ không thể xuống tay vì anh biết, nếu

vốn đang bất an của Thượng Quan Tuyền.

Ngay sau đó, đôi mắt

- Tại sao? Tại sao em lại yêu người đàn ông đó? Tại sao em lại cam tâm

Phong

Anh ta không để tâm đến việc khi nãy điên cuồng đã nói ra toàn bộ mọi chuyện, lúc này ánh mắt anh ta ngập tràn nỗi căm hận.

của cô cũng chỉ có vậy mà thôi!

được bậc trưởng bối gì cả! – Anh ta ngang hàng với Niếp Ngân, vậy mà cô

haha…”.

Thượng Quan Tuyền cười lạnh rồi nói: “Loại người như anh đáng để tôi kính

được...

còn hành hạ của người c·h·ế·t, đem xương cốt của cha mẹ cô người thì ném

vò trong lòng anh ta... Tình yêu của anh ta quá mức ích kỷ, dường như đã biến thành tâm bệnh, do ngày thường che giấu quá sâu, hôm nay mới bộc

Phong si mê ngắm

Cuộc sống của cô từ trước đến nay chưa từng xuất hiện hai chữ này!

đến đứa con trong bụng mình!

cười tàn nhẫn và âm hiểm. Anh ta không nói gì, chỉ vươn tay đặt lên phần xương quai xanh khêu gợi của cô…

tình yêu cực kì sâu đậm, ăn vào tận xương tủy chứ không đơn thuần là sự

- Anh điên rồi, anh là đồ điên… – Cô thì thầm, ánh mắt hoàn toàn xa lạ và cảnh giác nhìn người đàn ông.

Tuyền... trái tim cô run lên, cả người cũng run bần bật...

cô khiến cô cảm thấy cả người như run lên, cô mường tượng ra sự đau khổ (đọc tại Nhiều Truyện.com)

- Sao em lại không nói gì? Em hận anh đúng không? – Ánh mắt Phong trở nên hỗn độn, ánh mắt nhìn Thượng Quan Tuyền dần trở nên biến hóa.

Câu hỏi sắc bén khiến Phong Nhẫn hơi run lên, sau đó

cô vậy mà hắn lại xé nó đi! Thượng Quan Tuyền, trong lòng hắn, địa vị

Trong nháy mắt, cảm giác tối tăm như một con quái thú g*m c*n Thượng Quan

Nói xong, anh ta buông Thượng Quan Tuyền ra, đứng ở một bên cất tiếng cười quái dị.

Phong

Phong cười đầy quái dị, ngón tay thon dài từ từ trượt xuống cằm cô rồi lướt theo từng đường cong trên người cô…

Anh ta ngửa đầu cười to, ánh mắt đầy đắc ý và điên cuồng muốn trả thù.

Thượng Quan Tuyền không dám hít thở mạnh, cô biết Phong đã hoàn toàn coi cô là Thanh Đồng, coi cô là mẹ cô!

ta mong nhớ, mà là con của Thanh Đồng – Thượng Quan Tuyền!

nhận ra người phụ nữ trước mặt không phải là Thanh Đồng mà ngày đêm anh

không ở lại bên cạnh anh nên anh mới ngầm ra tay g·i·ế·t người, phải

tắc mới!”

- Anh sẽ khiến cho hai người có c·h·ế·t cũng không được ở cùng một nơi.

Không biết tại sao lúc này cô lại không nghĩ đến sự an nguy của bản thân mà lại nghĩ đến... nguyên nhân cái c·h·ế·t của cha mẹ cô!

thế lực trong Mafia, mưu hại cha con giáo phụ Nhân Cách, thậm chí còn uy h**p Lãnh Thiên D·ụ·c, còn có chuyện gì anh không làm được? Bọn họ nhất

Nói xong, Phong Nhẫn ngửa đầu cười to, tiếng cười điên cuồng khiến người nghe cảm thấy lo lắng!

khống chế. Nếu cô không cẩn thận chọc giận anh ta thì cô sẽ làm tổn hại

nhìn anh ta, Thượng Quan Tuyền cũng biết anh ta nhất định đã đưa địa chỉ giả cho Lãnh Thiên D·ụ·c, nơi đây chắc chắn đã bố trí sẵn mai phục. Nếu

Thượng Quan Tuyền kinh hãi, không cần nhìn vẻ mặt Phong, cô vẫn có thể cảm nhận được sự giày

- Chậc chậc…

ra.

- Làm gì ư?

nhưng… – Anh ta nhìn Thượng Quan Tuyền với vẻ xấu xa, chậm rãi lên tiếng – Cô phải c·h·ế·t sau cùng mới được!

- Đúng, không được à? Thấy cô phẫn nộ như thế này, tôi chỉ hận không thể

vậy chứ?

- Đủ rồi!

không nên chiếm đoạt em như vậy... Chuyện này... Là do anh sợ mất em...

- Anh muốn làm gì?

Phong hơi giật mình, anh ta chỉ muốn đả kích vào lòng tin của Thượng Quan Tuyền mà thôi, không ngờ cô lại hỏi như vậy.

Thượng Quan Tuyền không biết mình nên làm thế nào, thật sự thì cô cũng không dám có hành động gì.

Dã tâm và sự điên cuồng của người đàn ông trước mặt nói cho cô biết vụ tai nạn xe đó tuyệt đối không hề đơn giản như cô được nghe!

- Nếu anh thật sự g·i·ế·t người đàn ông đó thì Thanh Đồng sẽ hận anh cả đời, anh nhất định sẽ không có được tình yêu!

Thượng Quan Tuyền nhìn ánh mắt điên cuồng thác loạn của anh ta, trong lòng đầy căng thẳng.

Cô bất giác vặn vẹo người muốn tránh ngón tay của anh ta nhưng chỉ có thể

Thượng Quan Tuyền cũng đoán ra tình yêu của anh ta sẽ khiến anh ta mất

- Anh dám!

Phong sẽ làm như vậy!

vậy, cuối cùng cô ta lại nằm ở dưới thân kẻ thù của anh ta!

c·h·ế·t trong tay tôi!

- Em có biết anh yêu em lắm không, tình cảm của anh sao có thể so sánh (đọc tại Nhiều Truyện.com)

cô đi mới phải, chỉ là đáng tiếc… Đáng tiếc cái tên Niếp Ngân ngu ngốc

Cái gì? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thượng Quan Tuyền cố gắng tiêu hóa lời

- Đừng… Bỏ tay anh ra!

- Nhưng buồn cười ở chỗ, anh ta bồi dưỡng một nữ đặc công xuất sắc như

Anh ta thì thầm, tựa như đang nói ra nội tâm của mình.

đứa bé sơ sinh giờ đã trưởng thành, càng lớn càng xinh đẹp, cực kỳ giống Thanh Đồng, nhưng… cô không phải cô ấy, cô cũng không thể hóa thành cô

- Anh đã làm gì bọn họ? – Thượng Quan Tuyền lập tức hỏi lại, trong lòng đầy lo lắng.

- Ngậm miệng! – Phong Nhẫn lạnh lùng quát – Xem ra Niếp Ngân làm hư cô rồi, không phân biệt (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Phong cố ý tiếc hận, cười lắc đầu, sau đó đi tới trước mặt cô, cúi người xuống…

phát!

- Anh đúng là đồ đê tiện, không quang minh chính đại đối đầu với bọn họ mà lại giở thủ đoạn hạ lưu bỉ ổi!

Phong Nhẫn nửa đứng nửa ngồi trước mặt Thượng Quan Tuyền, anh ta nhếch mày lên nhìn cô. Trước câu hỏi đó, anh ta nhếch mép cười:

người gây ra vụ tai nạn đó chỉ là do trực giác của anh phán đoán mà

- Anh muốn làm gì? – Thượng Quan Tuyền nghe xong, trong đầu vang lên tiếng cảnh báo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Người đàn ông đó chắc là cha của cô. Tuy cô chưa từng thấy mặt ông nhưng chắc chắn ông là một người rất tốt, nếu không sao mẹ cô lại liều lĩnh muốn

D·ụ·c… Giờ khắc này, Thượng Quan Tuyền chẳng còn quan tâm đến an nguy của mình nữa, cô chỉ mong hắn được an toàn mà thôi!

nội tâm cô. Anh ta cắn chặt riêng, nói từng câu từng chữ:

Thượng Quan Tuyền cảm giác được sự nguy hiểm đang ập đến… cô trừng mắt lên,

Thiên D·ụ·c mà còn muốn g·i·ế·t cả Niếp Ngân nữa, đúng không?”

Tình yêu của anh ta quá ích kỷ, quá tàn nhẫn!

Thượng Quan Tuyền không thoát ra được, chỉ có thể vặn vẹo người. Cô ngẩng đầu, ánh mắt đầy sắc bén nhìn anh ta.

Quyển 14 - Chương 2: Sự Khác Thường Của Phong

- Cho nên anh cực kì sợ khi nhìn thấy khuôn mặt tôi, lại sợ tôi sẽ nói ra toàn bộ chân tướng sự việc nên mới nổi lên sát ý.

tản đi. Khi anh ta nhìn kỹ lại Thượng Quan Tuyền, sắc mặt vốn đờ đẫn vì

Thượng Quan Tuyền nghe vậy, trong lòng cực kì chấn động… quả nhiên Phong có ý định phản nghịch với Niếp Ngân!

Tiếng cười của anh ta k*ch th*ch Thượng Quan Tuyền, lời anh ta nói lại càng

Cô chưa từng nói ra hai từ “bố mẹ”, vì trước giờ cô chưa từng biết đến bố mẹ mình là ai!

Thượng Quan Tuyền không nghe nổi nữa, cô hét to lên, đôi mắt đẹp đầy đau lòng.

tóc dài của Thượng Quan Tuyền khiến cô buộc phải ngửa đầu lên nhìn vào

tình nguyện sinh con cho anh ta? Tại sao em thà c·h·ế·t cũng không chấp

không?”

thở hít vào cũng cảm thấy cực kì khổ sở và bị đả kích.

- Đúng, anh muốn anh ta c·h·ế·t! Chỉ cần anh ta c·h·ế·t thì em mới yên tâm ở lại bên cạnh anh!

đàn ông đầu tiên của em, sao em có thể ôm ấp người đàn ông khác được?

g·i·ế·t cô diệt khẩu. Thật ra khi biết đến sự tồn tại của cô, tôi nên g·i·ế·t

và sợ hãi mà ngày mai phải đón nhận!

như đang rất buồn cười, anh ta cất giọng đầy quái dị: “Bọn họ? Hừ, trong miệng cô, bọn họ là chỉ Lãnh Thiên D·ụ·c và Niếp Ngân, cô nghĩ bây giờ

-

Đây là cách duy nhất anh ta có thể k*ch th*ch Lãnh Thiên D·ụ·c! Chỉ cần

- Anh đang nói gì... – Thượng Quan Tuyền run sợ, dè dặt hỏi.

nhìn hành động tiếp theo của Phong không hề chớp mắt!

gái này chẳng coi anh ta ra gì, gọi thẳng họ tên anh ta ra.

Phong Nhẫn thấy Thượng Quan Tuyền nói vậy, sự điên cuồng trong đôi mắt dần

- Phong Nhẫn, rốt cuộc anh có phải là người không? Sao anh lại đối xử với bố mẹ tôi như vậy?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 14 - Chương 2: Sự Khác Thường Của Phong