Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Quyển 12 - Chương 1: Vị Lão Đại Tàn Khốc

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 12 - Chương 1: Vị Lão Đại Tàn Khốc


xử không tốt với bọn họ rồi...”.

“Lão đại!”. Tuy trong lòng đang cảm thấy vô cùng bất an nhưng Sax Ân cố kìm

được cho nên hôm nay tôi cầu xin ngài lão đại, không cần phải khiến nó

đường đến đây, hắn không hề cảm thấy có gì khác lạ cả. Hắn tin rằng mình không sơ suất để lại manh mối cho Lãnh Thiên D·ụ·c tóm được.

Ta cũng tiếc thay cho ngươi”.

rồi, ông ta hết thời lâu rồi, ngươi nên suy nghĩ cho cẩn thận vào, quyền lợi, tài phù và vận mệnh tương lai của gia tộc rốt cuộc là nằm trong

tội.

Sax Ân thở đứt quãng, muốn vùng vẫy nhưng không thể thoát ra nổi. Ngay khi

mất đi tài sản, quyền thế mà quan trọng hơn là sẽ sống không bằng c·h·ế·t!

Tuy ngoài miệng

ông có thể hãm hại chính con trai của mình được chứ?

“Lão đại, chuyện con tôi gây ra đại họa tôi

Tất cả đều khó nắm bắt như khói mờ mờ ảo ảo

Sax Ân vừa định nói ra mọi chuyện thì một giọng nói già nua vang lên trong

tay ai?”

thay mấy người đó chứ?

đạo lý này ngươi hẳn là biết rõ chứ”.

hắn ta.

như băng toát lên sự trào phúng và khinh thường. Giọng nói vẫn hung ác

bén.

Bốp, bốp, bốp!

không liên quan đến ai khác”. Sax Ân cắn răng, lạnh lẽo lên tiếng. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Cảm giác trong tim khó mà nắm bắt được

toàn thu hết phản ứng của hắn ta vào trong mắt. Lãnh Thiên D·ụ·c nở nụ

Chỉ như ánh trăng in bóng trên mặt nước

trước cửa.

lão đại hết lần này tới lần khác bỏ qua cho ngươi mà ngươi còn không

rồi, mà hắn thì vẫn còn trẻ, dựa vào cái gì lại bắt hắn phải chịu tội

gia tộc lão sẽ bị thu hẹp lại hơn nửa, quyền thế và địa vị của gia tộc

để ám sát ta, dù có đánh gãy chân gãy tay cũng không mở miệng; giày vò

“Không có khả năng...”. Sax Ân ra

Lãnh Thiên D·ụ·c từ từ cúi xuống bên tai hắn ta, tàn nhẫn gằn từng tiếng một:

“Được, tôi nói, tôi sẽ nói tất cả mọi thứ, thật ra...”.

gì mấy giáo phụ khác đâu, dã tâm lớn đấy mà não thì lại bé tí. Thật là

Hô hấp của Sax Ân dần trở nên dồn dập, hắn cảm thấy không còn chút sức lực nào nữa...

“Giáo phụ Nhân Cách, hôm nay không mời mà ông lại tự đến, xem ra là vì chuyện của Sax Ân rồi”. Lãnh Thiên D·ụ·c cười lạnh, lão hồ ly này chọn đúng thời điểm thật đấy.

đến mức không còn ra dạng con người mà cũng không khai ra điều gì. Dù ta biết là ngươi làm nhưng cũng không thể định tội cho ngươi”.

“Nhưng mà...”. Lãnh Thiên D·ụ·c lại lên tiếng, ánh mắt sắc bén lạnh lẽo như băng nhìn thẳng vào Sax Ân: “Lần này ngươi dùng sai người rồi. Thuộc hạ của

Trong đại điện của tổ chức Mafia

“Lão đại...”.

Lãnh Thiên D·ụ·c đi lên phía trước nhìn Sax Ân:

“Đúng thế, đúng thế, quy tắc của tổ chức tôi đâu dám phạm vào. Con trai tôi làm sai, tôi tự biết tội của nó không thể tránh

đầu. Lãnh Thiên D·ụ·c đứng lên, chậm rãi bước xuống từng bậc cầu thang lại gần Sax Ân.

Thiên D·ụ·c cực kì kiên nhẫn, sắc mặt lạnh như băng không hề thấy chút tức giận nào, chỉ hờ hững nói: “Sax Ân, ngươi nên biết là trong tổ chức

Lãnh Thiên D·ụ·c vỗ tay, cực kì lạnh lùng và châm biếm. Rõ ràng là đã mất hết

còn ta chỉ muốn thực hiện quyền hành của mình”. Lãnh Thiên D·ụ·c nhếch

kiên nhẫn. Sau đó Lãnh Thiên D·ụ·c đứng thẳng lên, từ trên cao nhìn xuống

sức lắc đầu. Người đầu tiên hắn ta nghĩ tới chính là cha hắn. Nhưng sao

“Vâng, lão đại”. Mấy người vệ sĩ cung kính đáp rồi lập tức chấp hành mệnh lệnh.

cha hắn, sao có thể khai ra mọi chuyện chứ, đó không phải là tác phong

“Lão đại, ngài nói nhiều như vậy chẳng qua là muốn tôi khai ra những gì tôi biết chứ gì. Nhưng mà... phải nói cho ngài

“Đừng nói nữa! Nếu bắt

“Tôi, tôi không hiểu ngài lão đại đang nói gì”. Sax Ân vẫn cố cãi. Hắn ta cảm thấy hai chân đang run lên bần bật. Quy định trong tổ chức Mafia hắn

“Ồ, thì ra ngươi cũng thông minh đấy nhỉ! Nhưng Ta với người đó hoàn toàn (đọc tại Nhiều Truyện.com)

tối sầm lại, lập tức ngã ngồi xuống sàn đá cẩm thạch. Đó là người của

Mafia thì chỉ cần vì lợi ích, cho dù là cha con cũng sẽ thành kẻ thù,

“Chờ đã!”. Lãnh Thiên D·ụ·c cong môi cười đầy lạnh lẽo như đã sớm đoán ra chuyện này.

đáng buồn, ngươi bị bán đứng mà còn không biết, có c·h·ế·t cũng chỉ có thể

*****

Sax Ân ngậm tăm, đang nghênh ngang đi vào trong đại điện thì một hàng vệ sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh đồng loạt xông ra, rút s·ú·n·g chĩa vào đầu

Yêu

Dần biến mất lúc nào không hay...

Đây là quy tắc của Mafia.

hẳn là người hiểu rõ quy tắc mới đúng”.

cười của ma quỷ, giọng điệu nhẹ nhàng mà bức người:

Nhưng... khi hắn nhìn lên người ngồi trên ghế cao nhất trong đại điện thì trong lòng lại đột nhiên ớn lạnh.

“Sax Ân, đường đường là người của tổ chức Mafia, dù có c·h·ế·t cũng phải c·h·ế·t cho kiêu ngạo. Nói thật là người chẳng khác

“Chậc, chậc...”. Lãnh Thiên D·ụ·c nghe vậy liền chẹp lưỡi, ra vẻ tiếc nuối lắc

Lãnh Thiên D·ụ·c cười lạnh: “Ngươi định làm gì?”

Sax Ân: “Nếu ngươi muốn một mình đứng ra chịu tội thì ta sẽ giúp ngươi.

Là trống rỗng hay yên lặng, là chờ mong hay khẩn cầu

“Lão đại, tôi muốn biết liệu tôi có thể ngồi lên vị trí giáo phụ của gia tộc không?”. Sax Ân rốt cuộc cũng hạ quyết tâm, cất giọng hỏi.

đại diện. Giáo phụ Nhân Cách và một vài thuộc hạ của ông ta đang đứng

Ở đằng sau Lãnh Thiên D·ụ·c là Phong, anh ta cũng mặc bộ đồ đen, vẻ mặt yên lặng không hề có biểu cảm gì.

Hắn dừng lại một chút, đôi môi mỏng lại lạnh lẽo nhếch lên: “Hay là ngươi bị người khác bán đứng?”

Chờ sương tan ra

Người đâu?”

ngươi hình như chưa bao giờ bị tra tấn dã man đến vậy nên đã khai hết

Sax Ân đứng yên, khi nghe Phong nói vậy thì sắc mặt trở nên cực kì khó coi. Hắn biết có giải thích cũng chỉ là vô ích vì một khi Lãnh Thiên D·ụ·c đã

Cũng như giọt sương đọng lại trên cánh hoa

mọi chuyện rồi. Sax Ân, hẳn là ngươi không ngờ được đúng không?”

Quyển 12 - Chương 1: Vị Lão Đại Tàn Khốc

biết rằng người đó cũng là người ngài không thể định tội được đâu. Nói

khác nhau, bọn chúng chẳng qua chỉ coi ngươi là một quân cờ trong tay,

nghiệp cả đời lão được. Lãnh Thiên D·ụ·c không tin lão hồ ly này lại tốt

“Sax Ân, ngươi còn trẻ như vậy, một khi bị định tội thì không chỉ đơn giản là

và tàn lạnh vang lên: “Còn phụ thuộc vào giá trị những thông tin ngươi

được thóp thì ngài muốn làm gì chả được! Toàn bộ đều là chủ ý của tôi,

làm con quỷ c·h·ế·t oan mà thôi”. Lời nói lạnh lùng vang lên bên tai Sax Ân lộ rõ sự thâm trầm và nguy hiểm.

“Các ngươi chờ ở đây, không được phép bước vào đại điện nửa bước”. Giáo phụ Nhân Cách nói với mấy thuộc hạ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lãnh Thiên D·ụ·c khinh miệt nhìn bộ dạng của hắn ta, hờ hững nói: “Sax Ân, ta nói cho ngươi biết, ta không

“Giỏi lắm, Sax Ân. Ta vốn cho rằng ngươi chỉ là kẻ đầu óc đơn giản, không ngờ lá gan lại to đến thế. Trước kia vì nể mặt giáo phụ Nhân Cách nên ta

Ánh mắt Lãnh Thiên D·ụ·c đầy sắc bén nhìn bộ dạng bất lực của Sax Ân, hoàn

muốn bao che cho ngươi mà ngươi lại hết lần này đến lần khác làm càn”.

hề thấy hứng thú với ngươi, nhưng mà lại rất hứng thú với người muốn lấy con chip. Nếu muốn giữ lại mạng sống thì tốt nhất nên nhớ kỹ những lời

Chờ đợi đến khi con tim cảm nhận được sự vui vẻ và mềm yếu

Chờ nước cạn đi

Sax Ân cực kì kinh hoảng, hắn không biết cha hắn có biện pháp nào để cứu

lùng nói:

Lãnh Thiên D·ụ·c thờ ơ nhìn thoáng qua giáo phụ Nhân Cách rồi hừ lạnh một

Nói xong, hắn lạnh lùng nhìn mấy người vệ sĩ, ra lệnh: “Đưa đi”.

Lúc này, Phong tiến lên, lạnh lùng quát: “Sax Ân, đừng có mà vô lễ, ngài

sống không bằng c·h·ế·t nữa, cứ để cho nó được ra đi. Đây là tâm nguyện lớn nhất của tôi!”.

môi, lạnh lùng lên tiếng.

Khi chưa cảm nhận được rõ ràng thì tất cả đều hết sức mông lung, mờ mịt

lạnh lẽo, nghiêm nghị đầy châm chọc đột nhiên vang vọng khắp đại điện.

được, làm gì có chuyện vì cứu con trai mình mà vứt bỏ hết công lao sự

hắn nữa không nữa. Chẳng lẽ sẽ đúng như lời Lãnh Thiên D·ụ·c nói... Không! Không thể!

cung cấp”. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lãnh Thiên D·ụ·c nói đúng, cha hắn lớn tuổi rồi, thời huy hoàng đã qua

Mấy người vệ sĩ lập tức dừng bước.

Lãnh Thiên D·ụ·c nghe vậy, ánh mắt lạnh

Lãnh Thiên D·ụ·c từ từ cúi người xuống, khuôn mặt anh tuấn mà lạnh lùng tràn

Giọng nói của Lãnh Thiên D·ụ·c đầy lạnh lẽo.

sắp bị đưa ra khỏi đại điện, hắn đột nhiên hét một tiếng chói tai...

cũng sẽ bị ảnh hưởng không hề nhỏ. Lão hồ ly này tâm kế sâu không lường

đầy sự mạnh mẽ. Hắn nhìn thẳng vào mắt Sax Ân, gằn từng tiếng một:

có nghe nói rồi. Về hành động l* m*ng của nó, người làm cha như tôi thật không còn mặt mũi nào với gia tộc và ngài lão đại đây. Hãy để tôi thay

Lãnh Thiên D·ụ·c không

biết tốt xấu gì, tưởng g·i·ế·t người diệt khẩu là xong sao, đồ khốn”.

một nửa con mắt... (đọc tại Nhiều Truyện.com)

trắng ra là tôi chỉ là một công cụ mà thôi”.

Sax Ân kinh hãi, lập tức quay đầu lại nhìn... Hắn ta thấy Lãnh Thiên D·ụ·c

này”.

“Mấy người lui ra đi”. Một lát sau, Lãnh Thiên D·ụ·c lạnh

dù thất thủ cũng sẽ tự sát. Người mà ngươi phái đến công viên lần trước

được điêu khắc hết sức tĩnh lặng, đôi mắt hơi nheo lại nhìn Sax Ân bằng

“Bố...”. Sax Ân không thể tin được nhìn cha mình, toàn thân lạnh run lên...

nói vậy nhưng trong lòng hắn ta đang vô cùng thấp thỏm. Hôm nay trên

mặc một bộ đồ đen, toàn thân toát ra hơi thở nguy hiểm khiến người khác

nói như vậy thì cũng chứng minh rằng ngài ấy có đầy đủ chứng cứ đủ buộc

Nhân Cách đến đây là muốn xin tôi buông tha cho con ông? Ngài giáo phụ

Hắn ta đã suy nghĩ cẩn thận rồi, làm gì có ai cự tuyệt được sức hấp dẫn của quyền lực và sự giàu có chứ. Nếu Lãnh Thiên D·ụ·c đã nghi ngờ cha hắn thì dù hắn không nhận tội, Lãnh Thiên D·ụ·c cũng sẽ tìm ra chứng cứ khác.

“Bố...”. Sax Ân nhìn giáo phụ Nhân Cách, ánh mắt cực kì phức tạp.

“Không thể, không có chuyện đó! Sao có thể...”. Sax Ân cảm thấy trước mắt như

Lãnh

Sax Ân nhận tội”. Giáo phụ Nhân Cách cung kính nói, vẻ mặt hiền lành như một người cha thật lòng muốn bảo vệ con trai mình.

tiếng, chậm rãi ngồi xuống ghế, vẻ mặt nghiêm nghị: “Hôm nay giáo phụ

“Ngài có ý gì?”. Sax Ân run rẩy nhìn Lãnh Thiên D·ụ·c.

“Các ngươi...”. Hắn ta cũng hơi bối rối, chiếc tăm trong mồm rơi ra.

Mấy người vệ sĩ nhanh chóng lui xuống... chỉ còn một mình Sax Ân đứng đơn độc giữa đại điện rộng lớn.

tin lão hồ ly này dám cầu xin tha thứ cho con trai mình. Lão ta là người rõ hơn ai hết rằng nếu một khi phải cầu xin thì thế lực và phạm vi của

Sax Ân run lên, lập tức nhìn Lãnh Thiên D·ụ·c, trong lòng hết sức khủng hoảng, thì ra ngài ấy biết rõ mọi chuyện.

lùng ra lệnh. Hắn ngồi yên trên ghế cao nhất, khuôn mặt anh tuấn như

mới mắt nhắm mắt mở cho ngươi con đường sống. Chuyện khiến ta bị thương, Tuyền rơi xuống biển ta cũng đã không truy cứu rồi, đáng tiếc là, ta

đến thế.

tôi tới đây là muốn định tội cho tôi rồi?”

Sax Ân chạy đến trước mặt Lãnh Thiên D·ụ·c, quỳ xuống...

phải sợ hãi, lời nói lạnh lùng, ánh mắt như chim ưng cũng hết sức sắc

làm việc của sát thủ Mafia.

Sax Ân đột nhiên ngẩng đầu nhìn đôi mắt vô cùng thâm sâu của Lãnh Thiên D·ụ·c, chỉ trong nháy mắt đã hiểu ra ý tứ trong câu nói đó. Hắn đột nhiên ngửa đầu cười to, sau đó lạnh

Có lẽ tình yêu cũng vậy đấy

“Vâng”. Bốn người vệ sĩ lập tức đứng sau lưng Sax Ân...

“Thuộc hạ của ngươi dễ dàng khai ra như vậy, chắc bình thường ngươi đối

“Ngài, ngài đang nói gì vậy?”. Sax Ân tưởng rằng mình đang nghe lầm, ánh mắt đầy vẻ khó tin.

biết rất rõ, một khi bị lão đại định tội thì chỉ có con đường c·h·ế·t.

“Phong cách làm việc của người trong Mafia là tàn nhẫn và gọn ghẽ, cho

nén cảm xúc lại, ra vẻ điềm tĩnh lên tiếng: “Xem ra hôm nay lão đại gọi

“Tạm giữ lại trước đã. Ta nhắc ngươi một câu, giáo phụ Nhân Cách đã già

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Quyển 12 - Chương 1: Vị Lão Đại Tàn Khốc