Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 60: Không biết xấu hổ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 60: Không biết xấu hổ


Mười phút sau, giang Tây bị ép phải ngồi xem hiện trường ngược cẩu.

“Ơ, chàng trai, thời gian trước không nhìn thấy cậu đâu?”

mình, khó khăn đề nghị, “Hai người, hai người có muốn qua đây ăn sáng

Cô lộ ra đầu lưỡi, dựa vào kinh nghiệm phong phú xem được, trêu chọc lưỡi anh.

“Anh so với bất kỳ ai đều muốn cùng em ở một chỗ.” Anh ôm lấy bả vai cô, ngữ khí nặng nề, “Cho anh một chút thời gian, có được hay không?”

“Lại đến!”

cho rõ ràng!”

qua loa.

Ninh Yên Nhiên chậm rì rì vòng quanh một ngọn tóc, không nói gì, định dùng ánh mắt cùng anh giao lưu thành công.

Ninh Yên Nhiên có chút đau răng: Ơ kìa, tính sai!

“Muốn giữ mặt mũi liệu có bạn gái không?” Giang Đông nói năng hùng hồn đầy lý lẽ, một chút cũng không cảm thấy xấu hổ, “Anh là người chỉ nhìn kết

Lúc này Ninh Yên Nhiên đã liếc hết trong ngoài tủ quần áo của anh.

Cô ghét bỏ hừ một tiếng, lê dép lạch cạch lạch cạch chạy về, từ trong tủ

hay không?”

những chuyện khác cũng không thiếu, muốn chuẩn bị một hôn lễ thực sự

tặng cho em, không cần lấy tiền.”

Nhưng mà chuyện lại

“Nếu không?” Giang Đông hỏi lại.

theo hơi ấm phun ở trên khuôn mặt nằm nghiêng của cô, làm cho tai cô tê

Tốt nhất là trực tiếp đứng ở trước mắt anh.

mắt liền phát hiện ánh mắt của mấy bác gái cực kỳ kỳ dị, so với bình

em cũng không muốn bỏ lỡ.”

Dù sao, hiện tại bạn gái đã bị anh bắt được, có muốn chạy cũng không được.

Mười giờ năm phút, Giang Đông cuối

Nhưng mà, có một chút chuyện cũ anh vẫn còn nghi vấn.

Lúc đi vào thang máy, vừa đúng lúc gặp được mấy bác gái dưới lầu, anh lễ phép gật gật đầu.

Ninh Yên Nhiên lập tức từ thỏ nhỏ đáng thương biến thành tiểu tổ tông của đội trưởng Giang!

Khiến cho hơi thở của người đàn ông áp trên người cô lập tức hỗn loạn.

So sánh với cô, tủ quần áo của đội trưởng Giang quả thực giống như được đưa đến từ Châu Phi.

Bị anh áp ở dưới, Ninh Yên Nhiên ngoan ngoãn nhắm hai mắt lại.

Chỉ có thể dùng hai từ cằn cỗi để hình dung.

em xem là gì hay không?”

số điện thoại.

Giang Tây quyết định xuống lầu tìm lễ tân ở trước sảnh hỏi thăm một chút.

Giang Tây quan tâm sẽ bị loạn lại chưa từng nghĩ đến việc gọi điện thoại cho Ninh Yên Nhiên.

Dưới bầu không khí ngọt ngấy, ai cũng không có phát hiện cô đang cầm di động.

Trên mặt Giang Đông nhìn không ra một chút nào cấp bách, gật đầu một cái.

quá nửa, Giang Đông lái xe sắc mặt hiển nhiên không phải cực kỳ dễ nhìn.

cười, đôi mắt mèo trong suốt thoáng qua ánh sáng giảo hoạt, “Như vậy,

bộ dáng cực kỳ bất mãn, ở trong lòng bàn tay anh nhéo một cái, “Quên đi, chịu thiệt là phúc, em chịu một lần thiệt thòi là được rồi!”

“Anh rất bận rộn, ai cũng lười nhìn.” Giang Đông nói lời thật, cẩn thận đem quần áo treo lên, kéo cô ngồi xuống sofa.

“Bồi thường kết thúc rồi sao?” Ở nháy mắt anh thở hổn hển rời khỏi, Ninh Yên Nhiên bất mãn lầm bầm một câu, “Cũng quá nhanh, anh không thành tâm!”

Anh cảm thấy hai người còn có một chút vấn đề cần phải xử lý, ví dụ như nghề nghiệp của anh cùng với kế hoạch tương lai.

đội trưởng Giang tự biên tự diễn, anh trước đây có trêu chọc “tình địch” nào cho em không? Hả?”

“Nghe lời, ở chung không vội vàng.” Giang Đông nhéo nhéo mặt cô, “Em còn nhỏ.”

Lần này một người giúp đỡ anh cũng không mang theo, chỉ mang theo mấy bộ

thường có vẻ càng thêm yêu thương.

Khách sạn trong trấn nhỏ kích thước không lớn, cửa sổ cũng chỉ là thứ tượng

mềm, cô không cẩn thận vẫn bị anh bắt được ôm vào trong lòng.

Anh thực sự là một cậu nhóc trong lòng tràn đầy ý tưởng b**n th**!

Lúc trước là dẫn người làm loạn, hiện tại quan hệ đã xác định, cần phải

ngất.

Nghĩ đến hai chữ “tình địch”, Ninh Yên Nhiên liền có chút mất hứng.

gì?” Người đàn ông vừa mới tỉnh tiếng nói có chút khó kiềm chế, mang

Cũng chỉ là, chuyện yêu đương được đồng thời phát trực tiếp, phạm vi truyền bá có chút rộng mà thôi.

nhét vào trong lòng bàn tay của anh, nói, “Ngủ một đêm một đồng tiền,

Nhưng anh cũng không cần quá nhiều kỹ xảo.

Yên Nhiên hắng giọng một cái, ở trong chăn kéo ngón tay của anh, khẽ nói “Em dùng tiền của chính mình mua bạn trai, vì sao không thể nhìn?”

còn lại đều bị nuốt trong môi lưỡi của cô, “Đây là bồi thường.”

chính thức gặp mặt người lớn, mà không phải giống như lần trước chỉ làm

“Mọi người đều biết rất rõ ràng.”

luôn không theo ý nguyện, anh hướng về phía cô lễ tân dưới lầu hỏi thăm

Người ta nói không chừng chỉ là thành thành thật thật ngủ một giấc, không muốn nghĩ quá nhiều!

Ninh Yên Nhiên ngẩn người, lập tức phản ứng lại, hai tai ủy khuất rũ xuống, bất đắc dĩ cắn một miếng củ cải.

người đều đã biết?

cũng không nên cãi nhau, tổn thương cảm tình, lần sau phải nói chuyện

“Không có việc gì, em chỉ hỏi một chút.” Giang Tây xoa xoa cái ổ gà trên đầu

“Không biết xấu hổ!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Lúc xuống xe, giang Đông bỏ rơi mấy cậu em trai vướng bận, chuẩn bị dọn nhà.

không phải chuyện nhỏ.

vang lên, Ninh Yên Nhiên mới đẩy người đàn ông trên người ra, l**m l**m

Ninh Yên Nhiên ôm lấy cánh tay anh, nhẹ nhàng cọ hai cái, “Anh không muốn cùng em ở chung một chỗ sao?”

Đội trưởng Giang lão luyện thành thục trong lòng không nhịn được thoáng qua một chút đắc ý.

Đây không phải sẽ khiến cho cô thỏa thích gặp phải tình địch hay sao?

Nói xong, cô bắt đầu trở nên mờ ám.

anh chỉ ngủ cùng em nửa đêm, em vẫn như cũ cho anh một đồng tiền, tính

Giang Đông động tác dừng một chút, tâm tư như bị thứ gì đó chặn lại, vừa đau vừa trướng.

Mặc dù hiện tại đã không còn sớm, Giang Tây ở trong lòng mình thêm một câu như vậy.

“Qua năm lại nói.” Ninh Yên Nhiên nghĩ nghĩ, “Em trước hết cùng người nhà nói một tiếng.”

tường nhìn anh, “Đội trưởng Giang, anh xác định muốn ở một mình?”

Giang Đông thở dài, bất đắc dĩ nói, “Lại ăn thêm một miếng, còn lại để anh ăn.”

Giang Tây nghe giọng nữ quen thuộc ở đầu bên kia điện thoại, lòng tràn đầy khó hiểu.

lớn túi giấy.

Anh ta không tìm được chứng minh thư, trực tiếp s* s**ng trên người Giang Nam một lúc, sau đó mang thẻ phòng ra cửa.

“Anh, lúc anh dạy em không phải như thế này!”

cười đến mức hai mắt cong lại.

Ninh

Cô ôm túi giấy căng phồng chạy trở lại, không nói tiếng nào nhét vào trong ngực anh, giương mắt nhìn anh.

Công năng của anh ta chủ yếu là phụ trách ba hoa, đừng để cho cô lái xe đến nửa đường lại ngủ mất.

Anh ý trên mặt chữ sáng loáng treo lên, Ninh yên Nhiên thông minh sắc sảo trong lòng anh lập tức giẫm anh một cước.

Kết hôn gì gì đó, hoàn toàn có thể đợi ba, bốn, năm, sáu tháng lại nói cũng không có vấn đề.

Giang Đông thực hiện được động tác, cúi đầu, nghe trộm em trai đang ở đầu bên kia điện thoại cứng họng, một chút cũng không định nhận lấy điện thoại.

nhiên đối với quan hệ ứng xử trong tiểu khu rõ như lòng bàn tay.

môi.

quần áo liền chuyển trở lại, động tác hết sức nhanh chóng.

“Đúng,cô bé ở đối diện với cháu, hai chúng cháu, thì là, đã ở bên nhau rất nhiều năm.”

Ninh Yên Nhiên hoàn toàn không nghĩ đến ngày đầu tiên yêu đương liền muốn nói chuyện kết hôn.

“Áo khoác ngoài?”

“Nhớ kỹ, kén ăn không phải thói quen tốt.”

đến cướp người của anh, không nghĩ tới quan hệ của hai người bọn họ mọi

Anh còn muốn mượn miệng của mấy bác gái này truyền bá một chút tin tức rằng Ninh Yên Nhiên là hoa đã có chủ, đỡ phải có người không có mắt nào đó (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Chúng ta đã bỏ lỡ thật nhiều năm, những ngày kế tiếp, một phút đồng hồ

Bình tĩnh, không thể hoảng!

củ cải tàn sát!

“Ánh mắt không tệ.” Giang Đông vỗ một bên túi, nắm tay cô cùng bỏ vào trong, niết ở lòng bàn tay.

“Không, không cần phải gấp gáp.”

Giang Đông nắm cằm cô, ngón cái nhẹ nhàng xoa hai cái, lại một lần nữa dán lên. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Trên tầng lầu của hai người, còn có một nhà, thường xuyên ở trên trang chủ nói chuyện của hai người đó!”

Cũng không tính là việc gì lớn.

được, anh đập đập bàn, xụ mặt hỏi, “Có còn nhớ hôm qua điều thứ hai cho

trưng, hiện tại rèm cửa sổ không kéo, ánh sáng trong phòng còn rất nhạt, miễn cưỡng có thể nhìn thấy thần sắc ngũ quan của đối phương, hình dáng mơ hồ.

Giang Đông “vâng” một tiếng, giải thích, “Thời gian trước cùng bạn gái có chút mâu thuẫn nhỏ.”

Anh ở trong phòng ngủ thu thập quần áo, Ninh Yên Nhiên đứng ở cửa, dựa

“Cái gì?” Giang Đông chợt nhíu mày, mở ra túi giấy, lấy thứ ở bên trong ra.

Chiếm được tiện nghi lớn Ninh Yên Nhiên cảm thấy mỹ mãn cong môi.

Ninh Yên Nhiên đối với lời nói của anh từ chối cho ý kiến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Giang Đông lấy điện thoại di động ra, mở ra camera phía trước.

lại mái tóc rối tung của cô, hơi thở phập phồng, “Còn lại tính là anh

“Bác làm sao mà biết được cháu và bạn gái của cháu…”

cùng cũng đem bản thân kéo ra khỏi cảnh trong mơ, trong nháy mắt gặp

“Anh, anh em đâu?” Tiếng nói Giang Tây khô khốc, vì một loạt liên tưởng lúc trước của mình mà cảm thấy xấu hổ.

Giang Đông, ngược lại trong tay còn bị người ta nhét vào hai tờ ghi chú

Chương 60: Không biết xấu hổ

“Cho nên không thể không ăn củ cải.”

Nghĩ muốn dính ở trên người anh.

Anh không có kinh nghiệm, kỹ thuật hôn trúc trắc cộng thêm quá khẩn trương

“Cho nên là?”

đều say chỉ ta tỉnh!

Mấy bác gái chậc chậc tán thưởng, “Vậy cũng thật không tệ, mới hết năm cũ

đôi vai rộng cùng đôi chân dài của anh được phụ trợ, ngoài ý muốn cao

Lại nhìn đến hai người anh em đang ngủ đến quên trời đất, anh ta cam chịu

Hai người dây dưa hơn mười phút, cho đến khi chuông điện thoại đột ngột

Trong lòng Giang Tây vô cùng bi phẫn!

quả.”

rần.

Áo khoác lông dê màu xám chiều dài vừa vặn, hình dáng rất rộng khiến cho

Giang Tây suýt nữa ủy khuất khóc lên.

Còn muốn quấy rối anh, khiến anh gặp phải phiền phức nhỏ, khiến cho ánh mắt của anh vĩnh viễn đều đặt trên người cô.

“Bồi thường đã sớm kết thúc.” Giang Đông sửa sang

Chỉ cần là anh cũng đủ để cho cô * l**n t*nh m*.

Làm tốt chuẩn bị toàn diện, anh mới nắm chắc việc cho cô thứ tốt nhất.

“Lúc nào thì chính thức gặp mặt người lớn?”

“Bạn gái? Có phải là cô bé ở đối diện cậu không?” Bác gái khôn khéo hiển

Mặc dù tiếp theo không gặp phải các vụ án mạng vướng tay vướng chân, nhưng

Ninh Yên Nhiên ngồi trên một chiếc xe khác, ngồi ở ghế lái phụ là Giang Tây.

Mỗi phút mỗi giây đều muốn nhìn thấy anh.

Ninh Yên Nhiên nước mắt lưng tròng gặm một miếng củ cải, cảm giác chính mình không phải là tiểu bảo bối của anh, mà là một con thỏ ngu ngốc đang bị

Giang Đông lắng nghe vô cùng nghiêm túc.

Ở trong lòng anh ta, vị chị dâu mẫu mực này còn say hơn anh rất nhiều!

“Lập tức đi.” Giang Đông mở miệng, giải quyết dứt khoát, kéo Ninh Yên Nhiên đi rửa mặt chải đầu.

Giang Đông họ nhẹ một tiếng, “Không có gì.”

“Nhìn cái

ra em còn là người chịu thiệt!”

được Ninh Yên Nhiên đang nhìn chằm chằm mình.

“Anh thích cùng em lãng phí thời gian.” Giang Đông ôm cô vào trong ngực, cúi đầu, đụng vào chóp mũi của cô, “Kỳ thực, còn muốn lãng phí vào một việc khác.”

Hai người khác lúc tỉnh lại đã gần mười một giờ, đường về nhà đã đi được

dẫn đến cứng nhắc, khiến cho tim Ninh Yên Nhiên vốn dĩ đập rộn lên lại

Ở chỗ Giang Đông không nhìn thấy, cô vụng trộm lấy ra một đồng tiền xu,

ngồi trên ghế, tự nhủ cuộc đời vẩn đục chỉ mình ta minh mẫn, mọi người

“...Chị dâu?”

Giang Tây ở một bên nhìn đến mức to đầu.

Lúc ra khỏi thang máy, Ninh Yên Nhiên vừa lúc đứng ở cửa chờ anh, vừa nhấc

một lúc lâu, cũng không thể hỏi được chút tin tức nào liên quan đến

Cô mặc dù đã từng gặp qua người lớn trong nhà anh, nhưng anh còn chưa chính thức gặp người nhà cô đâu!

Nghĩ tới chính mình bị chủ diễn đàn che dấu tám trăm năm, đội trưởng Giang trầm mặc.

Ninh Yên Nhiên không hiểu ra sao, theo Giang Đông vào cửa, “Làm sao vậy?”

“Đừng quên.”

“Không thể để cho em chịu thiệt.” Giang Đông mê hoặc cười một tiếng, lời nói

Cô cau mũi, làm ra một

quần áo của mình lấy ra một cái hòm, ở tầng đầu tiên đặt một chồng thật

Anh còn chưa nói hết, mấy bác gái liền líu ríu cùng anh khoe khoang nói ra, “Bác gái lớn tuổi như vậy, có cái gì không biết?”

“Đây gọi là… tự biên tự diễn?” Ninh Yên Nhiên nháy mắt mấy cái, cong môi

Giang Đông nhịn không được cười lên.

“Anh của cậu ở bên cạnh tôi, có chuyện gì sao?” Ninh Yên Nhiên tránh né cánh tay Giang Đông vươn tới đây, trái vẫy phải lắc, kết quả giường đệm quá (đọc tại Nhiều Truyện.com)

“Nhưng anh không nhỏ.” Cô cúi đầu, đầu ngón chân bắt đầu cọ sát trên mặt đất,

Ninh Yên Nhiên đang ngồi nhặt củ cải trong bát vừa vặn bị Giang Đông bắt

“Phải không? Nhưng bây giờ nhìn bộ dạng của anh hình như rất nhàn, chẳng lẽ không phải là đang lãng phí thời gian sao?”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 60: Không biết xấu hổ