Giai Điệu Của Chiến Tranh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 67: Chuẩn bị
“Chúng ta sẽ di chuyển giữa ba vị trí D1 – D4 – D6 trên cơ bản vì không biết cụ thể vị trí của đối phương nên chỉ có thể xác định sơ bộ.” Lúc này lấy ra bản đồ Richard chỉ vào ba vị trí.
“Em tham gia!” Tiểu Linh gật đầu đồng ý. Đây là cơ hội của nàng, khó khăn lắm mới có. Nếu ở chiến khu như mọi người tham gia những trận đánh nhỏ lẻ thì bao giờ mới tích lũy đủ quân công.
Trở về từ căn cứ chỉ huy Lance bắt đầu phổ biến lại cho hai người Richard và Silas. Đặc biệt là Silas lần đầu tiên chấp hành nhiệm vụ tự do nên rất là hào hứng. Lúc này trong cơ sở hậu cần riêng của nhóm, Richard đang nghiên cứu mục tiêu cùng với các hạng mục khác nhau cần chú ý cho nhiệm vụ này của cả nhóm.
“Dùng cái này đi theo lòng sông xuôi theo con nước mình sẽ đi ra bờ tây. Lúc đó chúng ta có thể từ bờ tây đi về khu sáu.”
“Báo cáo!” tiểu Linh lên tiếng.
Nhìn bóng lưng đi khuất của Lance tiểu Linh thất thần. Cứ ngỡ một lần nhiệm vụ qua rồi sẽ không gặp nữa. Từ đó thoảng qua nhau như xa lạ. Nhưng lại được đối phương mời đi làm nhiệm vụ một lần nữa làm tiểu Linh mừng thầm trong bụng.
“Nhiệm vụ lần này là tiêu diệt một tay bắn tỉa của phe địch. Trên cơ bản có thể xác định tay bắn tỉa là một thần xạ thủ rất giảo hoạt và có trên tay Diệt Thần.” Dừng lại một chút lại nói tiếp. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Vậy chuẩn bị phương án tác chiến đi, tôi đi mượn người!” Lance lên tiếng sau đó đi ra ngoài.
“Thông tin của mục tiêu không đầy đủ. Tất cả những gì chúng ta biết về đối phương chỉ là bắn rất chuẩn cùng với giảo hoạt. Đông một pháo, tây một pháo. Có thể không có cố định tuyến đường. Nhìn ra dường như là lung ta lung tung t·ấn c·ông. Nhưng nhờ vậy gây khó khăn rất nhiều cho đoàn quân, có thể mọi người không dám ra khỏi khu vực an toàn. Thật tà môn.” Nghiên cứu một hồi Richard lên tiếng.
Lance cười cười nhìn Richard gật đầu. Richard bắt đầu tiếp tục kế hoạch.
“Làm sao như vậy được. Mọi người rất rõ ràng làm sao có chuyện không quen thuộc xạ thủ được. Không ăn thịt heo thì cũng đã thấy heo chạy rồi. Tất cả chúng ta chỉ biết rằng đối phương có thể là cầm trong tay một thanh Diệt Thần. Còn tiếp theo có mang theo “Đ·ạ·n” không thì chưa xác định. Đại đa số bây giờ Diệt Thần vẫn là một cái gì đó rất khó giải.” Richard nhìn Lance lên tiếng nói tiếp.
“Mặc dù đối phương cũng xuất hiện bất ngờ, nhìn thì có vẻ khó nắm bắt, nhưng cơ bản có thể xác định ở ba vị trí, D1 – D4 – D6. Chúng ta chỉ cần đi mai phục ở ba vị trí này là có thể xác định.” Richard chỉ vào ba vị trí được đánh dấu trên bản đồ rồi đưa ra kết luận. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Chương 67: Chuẩn bị
“Chút rồi biết! Đi đây!” Lance vẫy vẫn tay chào rồi quay người đi thẳng.
“Chào Silas!”
“Đủ người rồi, Richard phổ biến nhiệm vụ sơ lược cho mọi người đi!” Chào hỏi sơ bộ Lance bắt đầu bàn giao lại phần của Richard còn mình thì bắt đầu chuẩn bị kiểm tra lại vật dụng của mình.
“Anh có một nhiệm vụ. Nếu em rảnh có thể tham gia cùng với anh không?” Lance vào thẳng vấn đề. Việc đi vào đây ở ngoài mấy chị em xì xào bàn tán hắn chịu hết nổi.
“Ưu thế của chúng ta là bất ngờ, đối phương không biết có sự hiện diện của chúng ta. Còn chúng ta thì biết về đối phương. Vấn đề ở đây là tiến một bước xác định tay bắn tỉa có phải là Kỵ sĩ hay không.” Richard xem xét lại báo cáo sau đó đừa ra nhận xét tiếp.
“Rút lui thì sao Richard?” Lance hỏi thêm. Mặc dù nhiệm vụ là tiêu diệt nhưng không thể diệt xong rồi c·hết chung với kẻ địch được. Phải có kế hoạch rút lui.
“Có thể xạ thủ quá xa lạ với mọi người chăng? Dù sao mọi người vẫn quen thuộc cận thân tác chiến?” Lance lên tiếng. Mặc dù thế giới này có s·ú·n·g ống và khoa học kỹ thuật, nhưng đa số mọi người vẫn thích đi cận thân chiến đấu. S·ú·n·g ống dành cho một bộ phận nhỏ người chơi. Vì giá thành cao, cùng với hiệu quả đạt được không phù hợp với đại đa số người. Thêm nữa xạ thủ khi vào trận đánh phải chuẩn bị trước nếu không rất khó khăn khi tác nghiệp. Ở những trận đánh tao ngộ chiến, người thiệt thòi đa số là xạ thủ.
“Đi!” Tiểu Linh giật mình trả lời. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Em được tham gia ko?” tiểu Linh rụt rè hỏi.
“Nhiệm vụ của Linh là cảm ứng đối phương và tâm linh liên kết trong suốt quá trình di chuyển và phục kích. Không cần chính xác, chỉ cần đại khái phương hướng là được. Chuyện còn lại Lance sẽ lo.”
Qua nhiệm vụ trước, mặc dù tác chiến ít nhưng chiến công đem về là một con số lớn. Có thể nói rất cao. Hiện tại ở chung phòng nàng là người có số chiến công cao hơn cả bọn. Lúc này mọi người ở chung phòng nhìn theo tiểu Linh có hâm mộ có ước ao có ghen tị. Đặc biệt Luna bây giờ lại cảm giác càng thêm xa cách cô bạn khuê mật của mình. Dù sao nàng cũng là quý tộc xuất thân nhưng về đây lại cứ làm những việc linh tinh để tích cóp chiến công còn đối phương là được đại lão mang bay. Quá bất công cho nàng, nên tâm lý cũng có chút mất cân bằng.
Ba mươi phút sau tiểu Linh đúng giờ đến khu E7. Nơi này là khu vực riêng của nhóm, lúc này có Richard, Silas và Lance đang chuẩn bị các vật dụng để di chuyển về nơi phục kích.
Lance lúc này đang đi tìm Nam Cung Thanh Linh theo lý nên gọi thông báo trước nhưng lần trước hắn lại quên không lấy liên lạc của Tiểu Linh giờ để mượn người hắn phải đi thẳng vào ký túc xá nữ. Trên đường đi qua khu nữ nhân mặc dù là lão tài xế, nhưng Lance vẫn bị chọc ghẹo không kiên dè gì. Đặc biệt là nữ quân nhân!
“Chào tiểu Linh!” Silas lên tiếng.
“Trưởng quan, có thể dạy mấy chị em bắn pháo không?” Kèm theo đó là một tràn cười vui vẻ.
Trong ký túc xá nữ bây giờ, mọi người đang trong giờ nghỉ trưa. Đột nhiên cả dãy ký túc xá nữ xôn xao lên. Lý do là vì có nam nhân đi vào ký túc xá nữ. Nhưng mọi người không làm gì được người này lại còn nhìn về hắn trầm trồ.
“Mượn ai vậy anh?” Silas hăng hái hỏi. Vì đội tác chiến hiện tại có ba người, nhân số có vẻ đơn bạc.
“Giao cho em!” Silas nghiêm túc gật đầu.
Lance giơ ngón tay cái lên cho thằng bạn mình. “Đỉnh!”
…
“Silas nhiệm vụ của em là điều nghiên địa hình. Anh cần tình báo rõ ràng địa hình của ba khu này, từ bụi cây, từng ngọn cỏ, từng hốc đá, từng hồ nước. Rõ chưa?”
“Vì chúng ta cũng không rõ thực lực của đối phương, cho nên nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm có thể m·ất m·ạng, anh hỏi em lại một lần nữa. Em có tham gia được không? Em có thể từ chối anh sẽ không buồn cũng không trách em đâu.” Lance phía sau đợi Richard nói xong đồng thời lên tiếng hỏi tiểu Linh. Vì hắn cũng không chắc có thể triệt hạ đối phương. Nên hắn cần là người tự nguyện.
“Rất tốt! Tối nay bọn anh sẽ xuất phát, em về khu hậu cần E7 để tập hợp. Ba mươi phút nữa thấy.” Lance nói xong quay người đi thẳng, không dám ở lại lâu. Hắn sợ ở lâu sẽ có người ăn thịt hắn. Vì xung quanh mấy con mèo con này nhìn hắn trong ánh mắt bắt đầu dần hóa thành hổ cái. Tốt nhất là chuồn lẹ.
…
“Anh đang hỏi em, em còn hỏi ngược lại anh nữa. Đi hay không nói một tiếng đi nàng!” Lance buồn cười trả lời.
“Vào đây, giớ thiệu với em đây là Silas. Silas đây là tiểu Linh!” Lance dắt tiểu Linh vào đồng thời giới thiệu cho Silas.
“Vậy phải làm sao để triệt hạ đối phương đây?” Silas lên tiếng hỏi.
Trong phòng lúc này Tiểu Linh vừa hoàn thành xong bài tập luyện đang cùng người nhà gọi điện thoại. Nghe ồn ào ở ngoài lúc này cũng đi ra ra xem thì bắt gặp Lance đang tiến tới mỉm cười nhìn mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Richard nhìn nhìn Lance bĩu môi đồng thời quăng tới ánh mắt khinh bỉ.
…
“Lance…”
Những lời nói trêu đùa từ các nữ quân nhân vang lên làm Lance rất khó khăn khi giữ hình tượng. Quả thật hắn cũng muốn bay vào hướng dẫn bắn pháo a! (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Richard cười cười đi tới một bên kéo tấm vải đen đang bao phủ tại đó. Tấm vải rớt xuống hiện ra một phương tiện vận tải hình thoi màu đen, nó như tàu ngầm hiện ra, nhưng góc cạnh hơn, khoa huyễn hơn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.