Giai Điệu Của Chiến Tranh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 35: Tiếp tục chạy
Ầm!
“Mẹ nó, giờ không biết là ai săn ai đây…!” Một tên chức nghiệp giả sợ hãi nói.
“Anh… em xin lỗi!” Nick chán nản xin lỗi. Hắn đang trách mình ngày bình thường sao không siêng năng hơn. Nếu bình thường có thể siêng năng hơn thì bây giời không phải chật vật thế này. Nghe Nick lên tiếng Lance cười cười nhìn Nick vỗ vỗ vai của hắn an ủi.
“Đỉnh vãi…!” Chưa kịp nói xong đã bị Lance kéo cổ lôi đi.
“Đi thôi Nick, chào mừng em tới sự tàn khốc của thế giới. Đồng thời quan sát anh để tránh sau này tung hoành b·ị b·ắn tỉa mà c·hết.”
…
Ầm!
“Qua chuyện này chắc chắn nhà William đã có nghi ngờ và sẽ dẫn tới đại thanh tẩy!” Một tiếng nói khác vang lên.
Đứng một bên Nick thấy Lance đang suy tư, cũng cảm thấy áy náy vì kéo chân sau của Lance, tự trách mình sao quá yếu đuối.
Từ xa lúc này ba bóng người lao nhanh tới con hẻm để đuổi kịp hai người. Nhưng vừa vào con hẻm ba tiếng s·ú·n·g vang lên.
“Rõ!”
“Không phải lỗi của em, chuyện này anh cũng tính bị phạm một sai lầm cơ bản.”
Chắc chắn bên kia có thiên phú chuyên về truy tung nên dù cho bọn hắn thay đổi bao nhiêu lần tuyến đường thì vẫn bị theo đuổi. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Thiết kế mới, coi như là bản rút gọn. Để bình thường có thể s·ử d·ụng s·úng bắn tỉa.” Lance mỉm cười giải thích.
“Có nên cử Kỵ Sĩ ra?” Một người khác lên tiếng.
Kế bên Nick thấy Lance triệu hồi tay giáp cùng với s·ú·n·g bắn tỉa con mắt mở lớn.
Chương 35: Tiếp tục chạy
“Vậy cũng không nên để cho người của chúng ta đi c·hết, Lance hắn đã nổ s·ú·n·g, ai sẽ lên? Các ngươi mặc dù đã có tình báo của Lance, nhưng tưởng hắn là một đứa miệng còn hơi sữa sao? Tên này trên tay là Diệt Thần. Là Diệt Thần mà không phải là một thứ gì đó không đáng kể.”
“Thôi đành vậy!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ầm!
“Ngươi điên sao? Kỵ Sĩ là không thể ra mặt. Phong hiểm bại lộ quá lớn.”
“Qua khu này là đến khu dân lao động chúng ta lẫn vào trong các khu phố ở đó để trốn thoát, cố lên Nick.”
Hạ gục thêm hai tên truy kích hai anh em bắt đầu đi về cuối đường đồng thời chui vào một bên m·ất t·ích trong bóng tối.
Xung quanh vòng tròn là một nhóm chịu trách nhiệm cao nhất của hành động lần này. Vì hành động lần này có thể nói là bọn hắn đã trả giá hơi nhiều.
“Nghỉ chút đi anh, em mệt quá!” Nick dừng lại vừa thở vừa lên tiếng.
“Cuối đường này có một cái nắp cống thoát nước. Vào đó trốn, lần này anh sẽ cho bọn nó biết tay. Mẹ nó, hổ không gầm nó tưởng mình mèo bệnh, đi.”
Chưa lên thiên giai hầu như cảm giác không ra nguy hiểm đang tới gần. Viên đ·ạ·n vô tình cắm xuyên đầu của hai người. Tiếp tục hai bộ t·hi t·hể không đầu ngã xuống giữa ánh mắt ngỡ ngàng của đồng bọn xung quanh đang chạy tới.
Hai tên địa cấp truy đuổi theo Lance cũng không rõ ràng về năng lực của Lance chúng cứ như thế di chuyển về mục tiêu, nhưng có lẽ đây là lần cuối cùng hai người bọn hắn làm nhiệm vụ. Hai tiếng s·ú·n·g vang lên, viên đ·ạ·n gia tốc nhanh chóng vô cùng đột ngột nhắm vào hai người bọn hắn.
Tên này nói xong đứng lên đi ra khỏi phòng. Để lại trong phòng mọi người còn lại tiếp tục thảo luận.
Ầm!
Hai tiếng s·ú·n·g lại vang lên, mục tiêu ở ngoài tầm mắt có thể quan sát được, nhưng đối với Lance chỉ như sát một bên, nên với hắn chỉ là một giây sự tình.
“Thật là một đám ăn hại! Vì chuyện này chúng ta bại lộ hầu như là tất cả chỉ để truy bắt hai tên con của Finn.”
Quyết định đi ra mọi người bắt đầu nhanh chóng ra khỏi phòng lao vào truy tìm đuổi hai anh em Lance.
“Bắn tỉa!”
"Là thời điểm bắt đầu kế hoạch!" Một bóng người thì thầm.
Một người trong nhóm khác la lớn lên.
“Một sai lầm trí mạng, cái thế giới này thiên phú là thiên kỳ bách quái. Mình lại quên mất.” Lance vỗ vỗ đầu tự trách. Hắn ngước mặt lên trời cảm thán về sự non tay của mình. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
“Ca sao có tay không vậy?” Bình thường người ta triệu hồi là nguyên bộ giáp, này Lance chỉ là hai tay cùng vai và ống ngắm.
Nói xong đồng thời Lance kết ấn triệu hồi ra hai tay chiến giáp. Một vòng năng lượng ba động kịch liệt sáng lên, khi kết thúc hai tay cùng vai của Lance đã trang bị tay giáp kèm theo đó là Diệt Thần. Ngay khi vừa triệu hồi tay giáp, thông qua thiên phú thị giác hắn nhìn thấy rất nhiều người lao về phương hướng của hắn.
Bọn hắn vì chủ tử của mình đã nằm vùng ở đây rất lâu rồi, chỉ chờ một cơ hội, nhưng có vẻ hôm nay đã vì một sai lầm mà phải bại lộ nhiều như vậy. Lúc này tên ngồi trên chủ vị đang suy tư lợi và hại cùng với làm sao để thu tràng.
“Triệu tập tất cả nguồn lực, tiến hành phong tỏa. Lúc cần thiết thiên giai và Kỵ Sĩ sẽ tham dự vào. Xong việc rút lui tất cả lực lượng ra khỏi thành cũng như những cứ điểm còn lại, đồng thời thiêu hủy hết tất cả chứng cứ.”
Chưa tính đến việc trong tay của Lance còn một viên Diệt Thần Đ·ạ·n. Điều này có nghĩa là hắn có thể hạ sát một thiên giai nếu không có kế hoạch cụ thể. Mà thiên giai cũng là tài nguyên khan hiếm của tổ chức. Thật là đau đầu! Lance hắn cứ như một con nhím, đuổi không đi, ăn vào phải b·ị đ·âm đau nhức.
Đầu của bọn hắn nổ nát bét, thân thể thì theo quán tính bay vào một chút rồi ngã xuống. Từ đằng xa Nick trừng mắt, đồng thời miệng mở lớn hết cỡ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Ầm!
Từ khi triệu hồi ra Diệt Thần, niềm tin của Lance bắt đầu trở về, giờ này hắn tự tin hắn có thể thoát qua giai đoạn này. Lui vào trong một góc Lance bắt đầu quan sát ra ngoài, từ khi lên địa cấp tầm qua sát hack – map của hắn cũng đã rộng hơn, có thể giá·m s·át di chuyển từ rất xa. Cứ thế Lance như một con độc xà ẩn núp chờ đợi con mồi từ xa vào bẫy.
Nhóm người tại một nơi bí mật trong thành phố đang theo dõi tiến trình truy bắt hai anh em nghị luận. Trong nhóm đã bắt đầu có người sót ruột cùng với nôn nóng.
“Nhớ Nick, giờ là c·hiến t·ranh, bọn nó không c·hết thì mình c·hết! Không được thương hại, đó cũng là cái giá cho bọn nó khi dám đụng tới chúng ta.” Lance nghim túc nhìn vào Nick dạy bảo. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Suy nghĩ lợi và hại một chút cuối cùng tên này cũng ra quyết định.
Tại một con hẻm nhỏ trong một khu phố vắng vẻ có hai bóng người đang chạy như bay về trong góc nhỏ. Hai người này chính là Nick và Lance. Vì mãi chạy trốn lúc này Nick đã có vẻ kiệt sức. Dừng lại một chút quan sát xung quanh cùng với mở thiên phú hack map lên Lance thở dài.
“Chính xác là có máy dò năng lượng cùng với cao thủ truy tung! Được, nay bố cho mày biết thế nào là thần xạ thủ.”
“Lần cuối cùng bọn hắn gọi điện thoại là cho bá tước, đồng thời nhờ người hỗ trợ. Ta muốn nhắc cho các vị ở đây lần cuối, bên phía quan phương ta chỉ có thể áp chế tới bảy giờ tối đến khi Hunter bước vào thành. Nên từ đây tới đó, mong các vị nhanh chóng làm xong công tác của mình, đến lúc qua khỏi thời gian đó thì xin lỗi chúng ta không còn quan hệ.”
“Giờ sao đây anh?” Nick hỏi tiếp.
Nguyên bản Lance hắn muốn đi về phía khu lao động để dễ dàng trà trộn và trong khu ổ chuột đó. Nhưng tình hình của Nick như vậy không thể một mực trốn tránh được. Đồng thời hắn cũng nhận ra một vấn đề, cho dù bọn hắn có khôn khéo thế nào, né tránh qua nhiêu lần truy tung nhưng hắn quên một điều là thế giới này có thiên phú.
“Nổ s·ú·n·g, hổ con bắt đầu bày ra móng vuốt rồi.”
Từ lúc này họ mới xác định mình không truy đuổi hai tên nhóc mới lớn, mà đó là hai con độc xà chính hiệu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.