Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Giấc Mộng Đế Vương

Cuồng Càng Thêm Cuồng

Chương 6

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6


Loại thư này, thực ra trước kia Vân phikhôngphải chưa từng đưa, chẳng quakhônglớn mật diễn đạt lộ liễu như thế mà thôi.

Đây là điểm khác biệt giữa nam tử và nữ tử sao?! Nếu cánh tay cường tráng kia dùng sức lắc lay, sao ván dườngkhôngkêu kẽo kẹt được chứ!

mộtbài phú “Cuối chiều hái liễu” truyền khắp kinh thành, người người tranh nhau sao chép, táihiệnrầm rộ câu “Văn chương cao quý khó ai bì kịp”. Căn cứ theo tin đồn truyền miệng, lúc nữ tử này còn ở khuê mônđãtừng cómộtchuyện tình đẹp đẽ trong sáng với Thái phó đại nhân còn chưa nổi danh. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nhưng lúc này thợ mayđãtới ngoài điện, đo xong cho Hoàng đế, gã còn phải tới thư phòng đo cho Thái phó, có hơi gấp gáp.

Chỉ là lúc An Xảo Nhi mở cái hộp được giấu kỹ kia rathìcó chút sững sờ. Người thợ thủ công làm ra vật nàyđãtừng căn dặn, nơi bảo quản phải cho thêm chút nước để giữ ẩm, trước đây An Xảo Nhi chú tâmthìvật đó được giữ gìnkhôngtệ, nhưng lần cung biến này thựcsựquá nghiêm trọng, nào còn tâm tưđiquản cái vật này? Đến lúc cần sử dụng, vừa mở ra liền thấy nóđãcó chút khô cứng rồi.

Tuy tiểu Hoàng đế này ngoan ngoãn, nhưng với hai chữ “tương lai”thìduyên thựcsựlà rất mỏng. Đợi khi giang sơn bình ổn, đứa trẻ này chính là

Mặc dù trai tàigáisắc, nhưng trời xui đất khiến mà tan vỡmộtmối nhân duyên tốt. Về sau Vệ Lãnh Hầu đến biên cương làm Đốc quân, Thượng tài nữ tiến cung làm nương nương, hai người cứ vậy mà đứt đoạn.

Lúc thợ may tiến vào, quả nhiên cất lời xin hoàng thượng c** q**n áo dầy cộm bên ngoài ra, chỉ chừa lại lớp quần áo lót bên trong để đo kích cỡ.

Đợi đến khi phục hồi được tinh thần nhớ ra cái vịđangnhắm mắt này là ai,thìcả nửa ngày sau Niếp Thanh Lân mớinhẹnhàng thở ramộthơi.

bí dược

Vì vậy thừa dịp ngà ngà say liềnđivề hướng hậu cung, lúcđingang qua tẩm cung Hoàng thượng, Nguyễn công công sau lưngnhỏgiọng nhắc nhở, vì vừa rồihắnđangdùng bữa, người Chức phường phái tớikhôngdám quấy rầy, nên đến đo cho tiểu Hoàng đế trước, nếuhắnmuốn đến chỗ Vân phi, có cần bảo thợ may buổi tối hãy đến phủ Thái phó đokhông? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Khi

Ngay lúcđangdùng bữa, thị nữ của Vân phi tự mình đưa thư tới, Vệ Thái phó lười biếng liếc mấy cái, đại khái là có ý “Nguyệt lão vô tình, cả đời mang hận, chỉ mong gặp quânmộtlần”...

Quen thấy Thái phó đại nhân quần là áo lụa, từ dáng vẻ đến tóc tai đều ung dung hào phóng, bỗng nhiên nhìn thấy vị Diêm Vương sống này chỉ mặc áo trong mở rộng cổ ngủ bên cạnh mình, đúng là bịmộtchữ hoảngthậtto đập trúng!

Hôm nay nếu ca ca Thượng Ngưng Hiên của Thượng Vân Sơkhôngphải là trọng thần màhắncoi trọng,hắnhá lại chịu giữ mặt mũi cho nữ nhân kia?

Phút thảnh thơi nhàn hạ giữa quân thần chỉ bởi hai ba câu này mà tan thành mây khói. Lúc Vệ Lãnh Diêu đứng dậy, ánh mắtđãhơi chuyển lạnh.

Sau khi Vệ Thái phó chỉnh trang xong, liền rời khỏi Hoàng cung.

Tiểu Hoàng đế hoàn hồn, rất ư thỏa mãn. Cuối cùng cũng hoàn thành việc học hôm nay, có thể quay về tẩm cung rồi.

Chức phường

cuối cùng của Hoàng tộc họ Niếp cúng tế chosựnghiệp vĩ đại củahắn.

Niếp Thanh Lân thấy người nọ ngủ rất sâu, mắt phượng nhắm chặt, mi dày rậm, nhưng đôi mày kiếm lại nhíu chặt, tựa nhưđangtịch thu tài sản g·i·ế·t kẻ phạm tội xui xẻo nào đó trong mộng, cánh tay cứng như sắt vây chặt lấy hông nàng, chả trách vừa nãy nàng thởkhôngra hơi mà tỉnh dậy.

“Hả?” Niếp Thanh Lân còn chưa hoàn hồn, hơi nhếch miệng, ngây ngốc nhìn Thái phó, mới pháthiệnvẻ trêu chọc trong mắthắn. Tiểu Hoàng đế lúng túng trong giây lát liền tỉnh táo, trương vẻ mặt học trò hâm mộ ra mà nịnh bợ, “Vóc người Thái phó tráng kiện hiếm có, thực làmộtnam nhi đạianhhùng, thảo nào mà trở thành rường cột nước nhà. Nếu tương lai Trẫm có thể cường tráng như Thái phóthìtốt quá.”

Đăng cơ lâu như vậy, cuối cùng cũng cómộtbộ quần áo mới rồi!

Nhưng lúc đo y phục, dẫu sao vẫn tiếp xúc cơ thể, nếu nhìn ra sơ hở bên dưới đ*ng q**nthìsẽhỏng bét. Niếp Thanh Lân suy nghĩmộtchút, liền gật đầu.

Bầukhôngkhí sau khi tuyết rơithậtkhôngtệ, mặc dù trời đêm u tối, nhưng Niếp Thanh Lân cảm thấy mình có thể tản bộmộtlát, hoạt động cho máu huyết lưu thông, bènkhônglên loan giá, vài thái giám thị vệ liền chầm chậm bước theođivề phía tẩm cung. Khi đến hoa viên phía sau ngự thư phòng,mộtcơn gió thơm ập tới.

Niếp Thanh Lân chỉ có thể rụt tay, chậm rãi ngồi vào ghế chờ. Nàng cũng nhìn ra Thái phóđãhơi say, có lẽ do say nên hơi nóng,hắncứ thế tùy tùy tiện tiện cởi y phục, lần trước chỉ nhìn thấy cảnh hẹp qua vạt áo, nayđãcó thể nhìn thấythậtrõràng rồi.

Trời lạnh thế này, sao Vân phi nương nương lại đứng đó, Niếp Thanh Lân đương nhiên hiểu được, là do bình thường khi về phủ Thái phó luôn chọn con đường gần nhất là băng ngang hoa viên này. Nhưng hôm nay Thái phó đại nhân lại muốn đến Phiêu Kị doanh

Vốn là,hắnmới vừa nhận được mật báo, mật thám phái đến An Tây rốt cuộcđãcó hồiâm,sựviệc lo lắngđãlâu nay có thể buông xuống được, trong lòng dĩ nhiên là vui vẻ, bữa trưa liền uống vài chén rượu.

cống phẩm

đốc quân

May mà biệt danh “Thiên tàn” được truyền ra, bớtđimấy chuyện rối rắm này.

phái thợ may đến đo cho tiểu Hoàng đế, An Xảo Nhi đứng trong phòngnhỏgiọngnóivới Niếp Thanh Lân, “Hoàng thượng, lát nữa đo y phục, có muốn mang ‘cái kia’không?”

Vệ Lãnh Diêu thầm cười mỉa, saohắnlại quên tiểu Hoàng đế này là tên tàn phế chứ? Ở tuổi mười lăm, nếu là nam tử Hoàng giathìđãsớm có cung nữ biết việc hầu hạ chuyện kia rồi.

Loại bí mật Thái phó đại nhân đội nón xanh cho tiên hoàng này, vẫn nên giả bộ ngây ngô hồn nhiên, hồ đồ chẳng biết mới là tốt! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Vệ Lãnh Hầu luôn ngủkhôngsâu, hôm nay mới hiếm khi thựcsựngủ đượcmộtgiấc say.

Vệ Lãnh Diêu vung tay,khôngcần phiền phức như vậy! Liền quẹomộtcái, tiện thể bước vào tẩm cung tiểu Hoàng đế.

‘Cái kia’ mà An Xảo Nhi nhắc đến, là khi Lệ phi còn sống, theo phương thức đặc biệt mà bí mật tạo ra. Hình như chất liệu làmộtloại nhựa cây đặc biệt của Nam Cương, màu sắc và độ mềm mại như da người, được thợ thủ công khéo léo gọt giũa, quả thực giống như đúc thứ bên dưới của thiếu niên.

Song Niếp Thanh Lân tinh tường nhớrõ, hôm cung biến, toàn bộ hoàng tử nương nương phi tần cung nữ trong cung đều tập hợp trong đại điện, chỉ thiếu duy nhất vị Vân phi nương nương này. Xem ra Thái phó đại nhân mặt lạnh cũng biết thương hương tiếc ngọc, rốt cuộc vẫnkhôngnỡ để giai nhânyêukiều chịu nỗi khổ bị dọa tè ra quần. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Chỉ là vị Vân phi nương nương này có hơi táo tợn quá rồi, hài cốt tiên hoàng còn chưa lạnh, nàng tađãgấp rút muốn nối lại duyên cũ với tình lanh.

nóixong nhanh chóng túm Long bào rời khỏi chốn thị phi này. Tuy là phi tử của tiên hoàngđãchết, nhưng có Thái Ppó che chở, Vân phi vẫn chính là ngườithậtsựcó uy trong

thâm cung đại nội

Lúc này Niếp Thanh Lânkhôngthể động đậy, đầu óckhôngngừngđivào cõi thần tiên, lúcthìnghĩ khi đó mẫu phi của mình có suy nghĩ gì, khikhônglại có ý nghĩ kỳ lạ bắt mình giả mạo ca ca ruộtđãchết non kia, tuổi ngày càng lớn, mà cơ bắp lạikhôngđủ vạm vỡthìphải làm sao? Sau lại nghĩ mình có nên thoát khỏi cánh tay của Thái phó, ngồi dậykhông?khôngbiết nết ngủ của Thái phó thế nào, có chọchắnquạu tỉnh luônkhông?

Nghenóitiểu hoàng tử này làm thế nào cũngkhôngđược, trongmộtđêm tin tức kia liền truyền khắp trong ngoài Hoàng cung, làm mất mặt Hoàng tộc họ Niếp. Đứa trẻ này nhìn chằm chằmkhôngchớp mắt như thế, hẳn làđanghâm mộ khí khái nam nhi của mình rồi đây?!

Lúc thân thể tiểu Hoàng đế trong lòng cứng lại,hắncũng tỉnh theo. Quân yếu thần mạnh,hắnkhôngđạp tiểu Hoàng đế xuống giường, để thằng nhóc đó và mình diễn cảnh quân thần cùng giường cũng coi như làmột“giai thoại” hiền thần rồi, chỉkhôngbiết phản ứng của tiểu Hoàng đếsẽthế nào, ai ngờ người trong lòng tỉnh nửa ngày rồi mà vẫnkhôngnhúc nhích.

Người chức phường phái tới cũng là người thông minh, Thái phó vừa lên tiếng, liền đẩy cánh tayđanggiơ ra của tiểu Hoàng đế, vội vàng đến giúp Thái phó cởi áo, đo đạc.

Niếp Thanh Lân theo tầm mắt của Thái phó nhìn xuống đ*ng q**n mình...

, còn nàng chỉ là gã Hoàng đế bù nhìn, lại là đồ giả, là loại Phật tổkhônglinh tại chốn Hoàng cung này!

Mỹ nhân này là Vân Phi nương nương sống ở Sở Vận cung, là muội muội của Thị lang bộ Binh - Thượng Ngưng Hiên, khuê danh là Thượng Vân Sơ, là tài nữ nổi danh trong đám tiểu thư khuê các tại kinh thành.

Chương 6

Tiếc là dù có giả bộ ngây ngô, cũngkhôngtránh khỏi xui xẻo, lâm triều mỗi ngày chính là việc khổ sai cố định. Bất quá Niếp Thanh Lân đều có cách đối phó, rụt đầu vào trong cổ áo Long bào thùng thình, lập tức ngủ ngon như bước vững khắp năm sông bốn biển.

Lòngthìnghĩ vậy, nhưng vẻ mặt lại cung kính cất lời, “Vân phi tản bộ buổi tối, vẫn nên mặc dầymộtchút, Trẫmđitrước nhé.”

Trước đây lúc xem lén sách giải trí đến đoạn then chốt tài tử giai nhân lên giường, ván giường run kẽo kẹt, nội dung cặn kẽ trong tiếng kẽo kẹt kia đều bị màn che tầng tầng lớp lớp bao phủ, phần còn lại chỉ có thể dùng trí tưởng tượng nghèo nàn vẽ thêm ra.

Niếp Thanh Lân cảm thấy, đây chính làmộtchuyện lớn đáng để ăn mừng trong cuộc sống nhàm chán của Hoàng đế bù nhìn.

Niếp Thanh Lân nhìn thấy cũng đành hết cách, chỉ có thể dùng tạm, liền giục An Xảo Nhi miễn cưỡng nhét vật kia vào trong khố.

Phụ hoàng, dưới đó người có biết, hay có cảm nhận được sức nặng của cái nón xanhkhông? (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Tiểu Hoàng đế màhắnhỗ trợ, nếu vẫn còn mặc Long bàokhôngvừa người như thế này, trong bữa tiệc lại tiếp tục rụt đầu vào mai,thậtcũng quá làm mất thể diện của Vệ Lãnh Hầuhắnrồi. Vì thế liền lệnh cho nội thị phủ vô cùng chểnh mảng kia may y phục cho Hoàng đế.

Cánh tay như thế lúc vung đao, kẻ bị chém trúng nhất định rất đau,khôngbiết sau nàyhắnban cho mìnhmộtly rượu độc hay là vung tay chém xuống đây?

Giấc ngủ này của Niếp tiểu Hoàng đế khá dài, cái đệm mềm mại dưới thân đúng là đồ tốt! Nếutrênngườikhôngbị thứ gì đó đè đến khó thở, bảo đảm nàng còn có thể quấn lấy cái đệm tơ tằm này đánh thêmmộtgiấc.

Nhưng khi mỹ nhân nhìn thấy là mìnhthìvẻ thất vọngthậtkhônggiấu được, chỉ đành cố duy trì lễ tiết, khẽ cúi người thi lễ với Hoàng thượng.

Nhưng có thể trò chuyện vui vẻ với nữ nhânđãtừng bội tình bạc nghĩa mình, quả làmộtchuyện thú vị. Mỹ nữ vang danh khắp kinh thành,đangtuổi xuânthì, tuyđãbị phá thân, nhưng lạikhôngphải đón vào phủ, xem như món đồ chơi giải sầu cũng được.

Ngẩng đầu liền thấy, là dưới trăng ngắm mỹ nhân đó, nữ tử toàn thân váy đỏ đắm mình dưới ánh trăng, đúng là đẹp vô cùng.

, bènđicửa chính, khiến mỹ nhân khổ công chờ đợi cứ thế mà vồ hụt.

Nhưng nay thân thể với cơ bắp săn chắc này, chút quần áo đó chẳng thể nào che hết lại xuấthiệntrước mắt mình, theo vạt áo nhìn vào... cơ bắp phập phồng kia thực quá cường tráng.

Năm đó lúc cung nữ đến giảng giải chuyện kia, Lệ phiđãđưa cái món đồ chơi đó cho Niếp Thanh Lân đeo vào, lại hạ

Vệ Lãnh Diêu vốn chẳng để ý tới Vân phi. Dù Thượng Vân Sơ làmộtnữ nhân tài ba, bản thân quả thực cũng từng rất thích, nhưng khi đó chính nàng tađãvứt bỏhắnchọn gã hôn quân kia.hắnvốn là người lạnh lùng cợt nhã, nên chút tình cảmthậtvất vả mới sinh ra ấy cứ thế mà c·h·ế·t non.

Cứ do dựmộthồi như vậy, Thái phó cũng từ từ mà mở mắt luôn rồi.

Niếp Thanh Lânđãgiả trai từ khi còn bé, dù nam nữ đầy phòng cũng vô cùng hờ hững, lại thêm dưới lớp áo có bó ngực, vải áo lót dành cho mùa đông cũng dày,khôngcó chỗ nào bị lộ ra, nên cũng thoải mái để thợ may đo đạc.

Hình như vật kia gây chuyện rồi.

Nàng ngủ quá lâu, cơ mặt có chút tê tê,thậtvất vả mới mở mắt ra, đập vào mắt là gương mặt tuấn tú gần mình trong gang tấc, chợt hoảng hốt tưởng rằng vẫn còn trong mộng.

đangnhìn lồng ngực Thái phó đến ngây người, đột nhiên Niếp Thanh Lân pháthiệnđôi mắt phượng của Thái phó bỗng híp lại, tiếp đó nhìn mình đầyẩný.

Đoán là thế,hắnbèn nổi hứng trêu chọc, đột nhiên tựa vào vành tai mềm mại của Hoàng đế hỏi: “Có muốn vi thần cởi ra để bệ hạ ngài nhìn cho đủkhông?”

Khi mặc quần áo Thái phó đầy hơi thở tiên nhân, c** q**n áo, cảm thấy cánh tay còn cường tráng hơn cả cao thủ thị vệ của đại nội!

khiến trí óc cung nữ kia mơ hồ mới trót lọt vượt qua.

hắnhé mắt, lại thấy mắt tiểu Hoàng đế trong lòng trừng to như hòn bi, theo vạt áo mở rộng của mình trộm liếc vào trong săm soi.

Thường xuyên như thế, Vệ Thái phóthậtkhôngnhìn được nữa rồi.khôngphải làhắncó lòng muốn trở thành người thầy nghiêm khắc,khôngchấp nhận được việc tiểu Hoàng đế u mê chán nản, mà do mấy ngày nữađãlà lễ Thưởng Đăng của triều Đại Ngụy. Lúc đó gia quyến của các Phiên vươngsẽvào kinh diện thánh, là cơ hội gặp gỡ hiếm hoi của hoàng tộc Niếp thị.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 6