Nhiều Truyện.com truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Giấc Mộng Đế Vương

Cuồng Càng Thêm Cuồng

Chương 25

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25


Nghĩ đến liền đau đầu,đãnóilà gian lầu này do người khác bao, lạikhôngchịu buông tha, cứ thếđilên.

Trong lòng Niếp Thanh Lân cũng có chút bối rối, nhưng cảm xúc của nàng cũngkhônglộ ra ngoài, biếtrõhiệntại bọn đạo tặc này đếnkhôngcó ý đồ gì tốt. Đầu lĩnh kianóichuyện coi như khách khí, nếu cùnghắnđánh nhau,khôngbiết chưởng quầy dưới lầu có thông minh nhìn tình cảnh này mà báo quan haykhông.

Mấy thị vệ bị bắt nghe được đều muốn hộc máu. Hoàng đế Đại Ngụy bị người ta xem là đàn bà để đùa giỡn. Cho dù chỉ là Hoàng đế bù nhìn cũng là némđithể diện của cả nước Đại Ngụy. Nếu tiểu Hoàng đếthậtsựbị mấy người dị tộc l* m*ng này bắtđi, nhà mấy người bọnhắnkhôngthoát khỏi bị tịch thu tài sản truy sát cả nhà.

Nghĩ vậy, liền bắt lấy bàn tay mềm mại của giai nhân: “Tiểu thư nếu trả lời trung thực, tất nhiên tasẽthả bọn chúng, dùng lễ đối đãi, đến quý phủ cầu hôn. Nếu như nàngkhôngtrả lời, tại hạ đành phải đường đột, mang nàngđitrước, ngày sau chịu tội với nhạc phụ nhạc mẫu vậy…” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Mấy ngườikhôngmay được nới lỏng dây trói, nhưng sắc mặt cũng như tro tàn,khôngdám giấu giếm Thái phó, do dự thấp giọngnói: “Tên… tên Hung Nô mắt c·h·ó,hắn…hắnnóimuốn kết hôn với Hoàng thượng…”

Nhớ đến mục đích mình đến kinh thành, Hưu Đồ Liệt biếtrõkhôngnên trở mặt cùng Vệ Lãnh Hầu, lập tức ôm quyềnnói: “Tại hạ là sứ giả được vua Hung Nô Hồ Luân Thiên Vu được cử đến để nghị hòa.khôngbiết các hạ là…”

hiệntạithậttốt, nàng bây giờ chỉ muốn thu binh, nhanh chóng hồi cung cho bớt hoảng sợ, cũngkhôngmuốnnóichuyện nhiều, lách qua Thái phóyêumađixuống lầu lên xe ngựa.

Vệ Lãnh Hầu nhìn thấy vẻ mặt Hưu Đồ Liệt, nhàn nhạtnói: “Ngườikhôngbiếtkhôngtrách, chắc hẳn các hạ cũngkhôngbiết thân phận Hoàng thượng, bằngkhôngthìcũngkhôngl* m*ng như thế, Hoàng thượngsẽtha thứ,khôngđem việcnhỏấy ở trong lòng. Chốc nữa các ngươi lén lút trở lại dịch quán của sứ giả, đừng để lộ ra, nếukhôngthìcho dù ta và ngươi muốn kết tình hữu hảo hai nướcthìdân chúng Đại Ngụy biết được Hoàng đế chịu nhụcthìlòng dânsẽkhôngchịu để yên đâu!”

Năm đó Hưu Đồ Liệtđangở trong quân rèn luyện kinh nghiệm, ngoài phẫn nộ rathìcòn có hiếu kỳ, thường xuyên trà trộn vào thành trấn biên thùy của Đại Ngụy, cáchmộtđám người thấy được Vệ Đốc Quânđangcưỡi ngựa.

Đến khi Thái phó lên lầu, nhìn thấy bàn taynhỏbé của Long Châu bịmộtngười nam nhân cưỡng ép lôi kéo, mưa gió cuồn cuộn tụ ở trong mắt, lực đạo trong tay càng thêm thâm độc, sau khi nhào lên gỡ cánh tay hai người, nam tử cưỡng ép lôi kéo tay Hoàng đế cuối cùng cũng buông ra, nhưng lại nhìn chằm chằm vào người mới đến, ánh mắt sáng ngời.

Những lời này mặc dùnóicực kỳ uyển chuyển nhưng Hưu Đồ Liệt lại hiểurõràng ý tứ trong đó đại khái là: Tuy ngươi biểu lộ thân phận trước, nhưng trận đòn hôm nay ngươi nhận cũng là đáng đời, việc hợp đàm chúng ta vẫn tiếp tục, nếu ngươi bám vào chuyện nàykhôngbuôngthìdù cả nước chúng ta có phải dốc hết lực cũng muốn huyết chiến với các ngươi đến cùng!

Thái phó làm nhưkhôngnghe thấy, đợi đến khi vẻ mặtanhtuấn của Hưu Đồ Liệtđãtrúng mấy quyền Thái phó mới dừng lại, nhìn thẻtrêntayhắn, liền ôm quyền: “thìra các hạ biết bản Hầu, saokhôngnóisớm? Nếu là khách quý từ Hung Nô, bản Hầuthậtsựđãmạo phạm rồi, chỉ là hiểu lầm mong được tha thứ!”

Chỉ chốc lát liền nghe được tiếng khẩu tiếu ở những khu vực lân cận nhao nhao vang lên, như là lửa tín hiệu đem tin tức truyền khắp kinh thành.mộtnhóm quân tinh nhuệ do đích thân Thái phó bồi dưỡng chạy về hướng Quốc Tử Giám.

Dưới lầu là phố xá phồn hoa, tiếp đến làmộtngười từtrênkhôngphi xuống, đám người bắt đầu ầm ĩ, rất nhanh liền truyền đến cửa Quốc Tử Giám.

Thị vệ bên cạnh Niếp Thanh Lânđãsẵn sàng bày trận địa đón quân địch nghe vậykhôngchịu được hét lớn: “Mắt các ngươi bị mù sao? Đừng nhục nhã công tử nhà ta!”

Lúc đội nhân mã tập trung tại trà lâuthìVệ Lãnh Hầuđãtiến vào trà lâu được vài bước, nhìn chưởng quỹ té xỉu bên quầy như nhìn thứ bẩn thỉu, tiểu nhị bị dọa lạnh run người trốn dưới mặt bàn.

Mắt phượng của Thái phó híp lại,nói: “Mấy người các ngươi hộ giákhôngđược, vốn là đáng c·h·ế·t, niệm tình các ngươi liều mạng dốc toàn lực, tự mình đến Hình bộ lĩnh phạtđi, nếukhôngbị đánh chếtthìđibiên cương làm người hầu ở Tật Phong doanh, đổ chút ít mồ hôi và máu mớikhôngbị chịu nhục với lũ thủ hạ man di như vậy!”

Sau khi Hưu Đồ Liệt sững sờ nhìn Niếp Thanh Lân, mặt sáng ngời, ôm quyền thi lễ với Niếp Thanh Lân: “Tại hạkhôngbiếttrênlầu có nữ quyến, có chỗ l* m*ng, kính xincônương thứ lỗi!”

Niếp Thanh Lânđangtrốn ởmộtbên, bị trận đánh nhau này làm cho kinh hãi, nhất là Thái phó, ra taythậtsựlà quá độc ác, mỗi lần đấm là có thể nghe thấyâmthanh nứt xương của đối phương. Nghĩ đến đôi bàn tay lớn đánh người kia gần đây nhiều lần ôm mình, lực đạo kia giống như muốn nghiền nát người khác,khôngkhỏi có chút sợ hãi.

Hưu Đồ Liệt cũngkhôngphải dạng ngồikhông, vội vàng tránh né, lại bị quyền phong xoẹt qua má làm cho đau đớn, lửa giận cũng bốc lên,khônghề yếu thế mà phản kích lại.

thậtđúng là bị đánh rớt hàm răng mà vẫn phải đem máu nuốt xuống, Hưu Đồ Liệt lau vết máu ở khóe miệng, bên ngoài cười trong lòngkhôngcườinói: “Lời Thái phónói, tasẽnhớ kỹ trong lòng, còn nhiều thời gian, ta cáo từ trước”

trênthảo nguyên nữ nhi đều lớn mật và trực tiếp, đến giờ Hưu Đồ Liệt vẫn thấy dáng vẻkhôngkiêu ngạokhôngsiểm nịnh của tiểu nữ tử này, cùng với dáng vẻ nữ tử Trung Nguyên nhăn nhó chế nhạo mà bình thườnghắnvẫn thấy,thìkhác nhaumộttrờimộtvực, trong lòngkhôngkhỏi ưa thích thêm vài phần, lập tức hạ quyết tâm: Cho dùcôgáinày có hôn phối rồi cũng phải băm nát phu quân của nàng, đem giai nhân đoạt đến doanh trướng của mình, giúp mình sinh con dưỡng cái!

Hưu Đồ Liệt tức giận, trong lòng thầm mắng: Còn biết giả vờ! Mìnhkhôngnóisớm lúc nào?rõrànghắncố ý giả bộkhôngnghe thấy!

Ngược lại Hưu Đồ Liệt nghe vậy cả kinh: Hoàng thượng? Ai là Hoàng đế Đại Ngụy? Chẳng lẽ lại là… Cái nàythậtsựlà còn đau hơn việc trúng vài quyền! Giai nhân xinh đẹp như vậy,thậtsựlà nam tử hay sao?

Mấy thị vệ biếtrõtội mình ngày hôm nay, vốn là tội c·h·ế·t, nghe Thái phónóivậy tất cả đều cảm kích vô cùng, trong lòng cũng xấu hổ vạn phần vớisựbất lực của mình, liền tạ ơn lui ra.

Hai nam tử dị tộcđanggiữ cửa nhìn thấy có người đến liền ra tay chặn lại. Thái phókhôngmuốn dây dưa lâu với bọn họ, ra tay cực kỳ hung ác, đánh vào chỗ tuyệt tử tuyệt tôn g*** h** ch*n, đau đến mức hai người đàn ông cao lớn thô kệch nằm thẳng ra đất lăn qua lăn lại,mộttiếng cũngkhôngkêu được.

mộttrong những thị vệ thiếp thân của Thái phóđangchờ ở cửa, thấy được trà lâu ở xa xađangrối loạn, lập tức biến sắc, vội vàng chạyđithông báo cho Thái phó.

Tuyđãđánhmộttrận, nhưng trong lòng Thái phó vẫn cảm thấy phiền muộn, loại cảm xúckhôngđè nén được này từ trước đến giờhắnchưa từng có.

Niếp Thanh Lân nhìn người mày rậm, mắt sâu, mũi cao, nếukhôngkể đến lờinóivà hành động càn rỡ thô lỗ củahắnthìđây cũng làmộtngười dị tộcanhtuấn. Dù có thểnóiđược tiếng Hán nhưng hơi cứng. Xem xét đến việchắnkhôngcùng tộc, nhưng phương thứcnóichuyện lớn mật trực tiếp như vậy cũngkhôngchống đỡ được, trì hoãn chậm rãi hỏi: “khôngbiết tại hạ đắc tội công tử ở đâu, khiến cho công tử làm khó dễ hạ nhân?”

Bộ dáng kia… Cũng khó trách vương tử Hung Nô nhận nhầm,thậtsựgiống thiếu nữ như hoađangchờ sủng ái…

khôngnghĩ tớihắncòn chưanóidứt lời, Vệ Lãnh Hầu đột nhiên chuyển động đánh đến, chiêu chiêu hiểm độc làm người takhôngthể chống đỡ được.

Nghĩ vậy,mộttrong những thị vệ bị áp lên mặt bàn hung ác cắn đầu lưỡi, mạnh mẽ xô vào người đàn ôngđanggiữ mình, chạy thẳng va mạnh vào cửa sổ, từ lầu hai ngã xuống.

Tiểu tử này bản lãnh khácthìkhôngcó, ngược lại công phu trêu hoa ghẹo nguyệt lại là sốmột, tự dưng lại đưa tớimộtmãnh hổ trong rừng đến.

Lữ Văn Bá đứng bên cạnhnhỏgiọngnói: “Mấy nô tàikhôngthể bảo vệ được chủ tử, sao Thái phó lại trách phạtnhẹvậy?”

Hưu Đồ Liệt lạikhôngcho là đúng, chỉ cho là thiên kim quý phủ nhà ai ham chơi, cải trang namđidu ngoạnkhôngmuốn bị người khác nhìn thấu, liềnkhôngxoay quanh đề tài này nữa, tiến lên vài bước chuẩn bị ngồi xuống đối diện Niếp Thanh Lân.

Lúc ấy Hưu Đồ Liệt liền hạ quyết tâm,sẽcómộtngàyhắnsan bằng Đại Ngụy, đem nam tửđangởtrênlưng ngựa kia đè xuống chém thủ cấp mới có thể quênđichuyện nhục nhã ngày đó.

Hồi cung, Niếp Thanh Lân nằm ởtrêngiường ngủmộtgiấc, thu lạisựkinh hãi, hơi buồn ngủthìchợt nghe bên ngoài hô Thái phó yết kiến, chỉ có thể bất đắc dĩ mở mắt ra, cuốn theo cả chăn bôngđira bên ngoài.

Chương 25

Thị vệ bên cạnh làm sao để ngườikhôngcó thân phậnrõràng này l* m*ng tiếp cận, lập tức rút đao tập kích,khôngnghĩ tới mấy tráng hán sau lưng cũngkhôngphải loại ăn chay.mộtlát liền bắt hết thị vệ trói rất chắc, dẫm nát dưới chân. (đọc tại Nhiều Truyện.com)

khôngnghĩ tới, hôm nay trong trà lâu này giáo huấn chưởng quầykhônggiữ chữ tín lại kinh động đến Vệ Thái phóhiệngiờ quyền khuynh cả vương triều Đại Ngụy. Nữ tử vô song này chẳng lẽ là… Xem ra việc băm phu quân của nàng chắcsẽgặp trắc trởmộtchút!

Vệ Lãnh Hầu nghe xong, sắc mặt biến đổi, chạy như mũi tên ra ngoài. Thị vệ củahắnđều được huấn luyện nghiêm chỉnh,khôngcần Thái phó phân phó, lập tức móc khẩu tiếu thổi vang báo hiệu.

Năm đó,mộtquan văn Đốc Quân Đại Ngụy dẫn đầumộtđội quânnhỏ, ngàn dặm tập kích, g·i·ế·t đại soái của Hung Nô, lấy thủ cấp nhưđangở chỗkhôngngười.

Lần nàykhôngcó trở ngại, thân thể cao lớn của Hưu Đồ Liệt ngồi xuống đối diện tiểu Hoàng đế, cườinóivới Niếp Thanh Lân: “khôngbiếtcônương ở quý phủ nào, có hôn phối chưa?”

Hưu Đồ Liệt biết người nam tửanhtuấn vừa lên lầu này, hơn nữa có thểnóilà khắc cốt ghi tâm! (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Thoáng qua chiêu này, Hưu Đồ Liệt mới pháthiện, đừng nhìn biểuhiệnbên ngoài Vệ Lãnh Hầu có vẻ nhã nhặn, cách đánhkhôngtầm thường, mỗimộtchiêu đánh đến, ngươikhôngchếtthìcũng tàn phế. Cách đánh nàyhắncũng rất quen thuộc, đó là những loại chiêu thức của nam nhânđãtừng trải qua chiến trường đẫm máu, giẫm lên xác người mới có thể tôi luyện ra. Đó chính làkhôngcó chiêu thức, kết quả chỉ cómột,khôngphải ngươi chếtthìlà ta mất mạng!

Cũng khó trách người đến nổi giận.hắnvốn đặt trước trà lâu này từ ba ngày trước, nhưng chưởng quầy mắtnhỏ, nhìn mấy vị khách đều là y phục bình thường, nhưng bên hông người phu xe treo biển hiệu phủ Thái phó, trong lòng liền biếtrõđây là khách quý mà ngày bình thường muốn nịnh bợ đều nịnh bợkhôngđược, lại ham bạc mà Thái phó trả gấp ba lần liền nhận lời, suy nghĩ lát nữasẽđem tiền đặt cọc của khách trả lạimộtchút là được.

Lữ Văn Bá theo Thái phó đánh giặc tại biên quan, tất nhiên biếtrõtin tức bên kia, nghe vậy hơi chấn động: “Hưu Đồ Liệt? Chính là vương tử Hung Nômộtmình g**t ch*t trăm người, tiêu diệt ba vạn quân tinh nhuệ của Đại Ngụy ta ở biên thành?”

Thái phókhôngnóigì thêm, quay người xuống lầu chuẩn bị tiến cung thăm Long Châu bị kinh hãi.

Nhìn thấy bé con kiarõràng còn muốn trốn tránh mình, đôi mắt Thái phó nhắm lại, lạnh lùng hừmộttiếng.

Đúng lúc này, đám nhân mã dưới lầu ồn ào. Lữ Văn Bá mang theo phần đông quan binh chạy nhanh tới, nhìn mấy tên thủ hạ bị trói chặttrênlầu, sợ hãi trong lòng liền biến mất, vội vàng quỳ xuốngnói: “Thuộc hạ hộ giá chậm trễ, xin Hoàng thượng thứ tội! Thỉnh Thái phó thứ tội!” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Hưu Đồ Liệt đánh tàn nhẫn cũngđãtrúng mấy quyền, bị đánhmộtlúc cũng tức, nhưnghắncũng chưa quên sứ mạng của mình, ra tay hơi do dự, lần này rơi vào thế yếu,hắncắn răng chống lại quyền phong, móc ra tấm thẻ trong ngực: “Ta chính là sứ giả Hung Nô, Thái phó đại nhân muốn châm ngòi chiến tranh ở biên cảnh hay sao?”

Vệ Lãnh Hầunhẹgật đầu, mới đầuhắncó chiếm được chút ưu thế, nhưng cũng có hơi vất vả, nếu đối phươngkhôngcó điều cố kỵ,thậtđúng làkhôngbiết hươu chếtsẽvề tay ai, dũng sĩ đệ nhất Hung Nô quả nhiên danh bất hư truyền.

Lúc Thái phó tiến đến liền nhìn thấy tóc Hoàng thượng rối tung, mắt to mê ly, đầu thò ra khỏi chăn bông.

Vệ Lãnh Hầu nhận lấy khăn mặt lau vết máutrêntay, bình thảnnói: “Ngươi nghĩ đối thủ của bọnhắnlà người Hung Nô l* m*ng tầm thường sao? Người dẫn đầu kia là connhỏnhất của Hồ Luân Thiền Vu Hung Nô, Hưu Đồ Liệt.”

Vệ Lãnh Hầuđãdiễn xong, “cung kính” tiễn sứ giả Hung Nô, liền ngồi xuống hỏi mấy thuộc hạ bị trói: “Người Hung Nô kia vừanóivới Hoàng thượng cái gì?” (đọc tại Nhiều Truyện.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25