Giấc Mộng Đế Vương
Cuồng Càng Thêm Cuồng
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 128: Ngoại truyện: Làm cha khó lắm 1
Niếp Thanh Lân tùy tiện lật vài tấm thẻ bài lên xem liền pháthiện, cảmộtmâm thẻ bài đó đều chỉ ghi tênmộtngười, là Vệ Lãnh Hầu đại nhân…
Niếp Thanh Lân bất giác cảm thấy trong tim như có dòng nước ấm lan toản khắp toàn thân, trước kia, rốt cuộc vẫn chưa thể hiểu thấu hết người nam nhân này. Cảm thấyhắnđộc đoán chuyên quyền, chỉ quan tâm đến buồn vui của bản thânhắnmàkhônghề biết đến những người chung quanh. Bây giờ nàng mới từ từ pháthiệnra,hắnluôn luôn cảm thấy nàng cómộttuổi thơkhôngvui vẻ, nên vẫn luôn cưng chiều nàng nhưmộtđứa bé. Tìnhyêucủa người nam nhân này, đại thời điểm là dụng tâm yên lặng bảo hộ, luôn ở sau lưng thểhiệnmộtloại tìnhyêutrầm lắng.
Lúc Vệ Lãnh Hầu nằm xuống cạnh thân mật ôm hôn nàng mới pháthiệngiai nhânkhôngyên lòng, liền hỏi: “Làm sao vậy?”
Hôm nay là đại thọ năm mươi tuổi của ông, ông cố ý mang theo cả nhà từ hải ngoại trở về thành cổ Bình Dương để tổ chức đại thọ. Biết rằng vào ngày nàythìkhôngnên tức giận, nhưng khi nhìn cả sảnh đường con cháu, đúng làkhôngmộtđứa nào làm ông tĩnh tâm được.
Nhưng đến buổi gia yến sắp tớithìthậtsựkhôngbiết nên sắp xếp chỗ ngồi sao cho phải.
Vẫn chưađiđến cửa miếuđãthấymộtgian hàng bói toán,đangcó nhiều nữ nhân vây quanh, khá náo nhiệt.
Cho nên khi tin từ kinh thành chuyển vềnóiThái phó đại nhân “gả” vào cung Nữ đếthìVệ lão gia đúng là thở phàonhẹnhõm, tự an ủi lấy bản thân. Rốt cuộc thằng nghịch tử bất hiếu làm xấu mặt cả dòng họ đó cũng yên nơi yên phận, làm cho ôngnhẹnhõmmộtchút. Dù có mấtđicái họ cũngkhôngsao, cứ coi như dòng họ Vệ chưa từng có thằng con này là được.
Rốt cuộc cũng là vị Hoàng hậu tiền nhiệm hiểu lòng hoàng thượng đương nhiệm nhất, đêm hôm trước nhìn sắc mặt Hoàng đế liền hiểu, sáng hôm sau liền lén lút kéo tay Niếp Thanh Lânnói: “Tại Thành Bình Dương có ngôi miếu thờ Quan Thếâmrất linh nghiệm về đường con cái, hay là hôm nay chúng ta đến đó dâng hương?”
***** (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Cuối cùng ông liền vụng trộm cho gọi thằng con thứ hai tới trước từ đường tổ tông, sử dụng khúc gậy to như cánh tay mà trước hay sử dụng đánh thằng con trưởng nay đánh thẳng tớitrênngười A Chí luôn khôn khéo ngoan ngoãn của ông.
Niếp Thanh Lân đương nhiên biết điểm cấm kị nhất của Vệ Lãnh Hầu là gì, đột nhiên lại nhớ đến trước đó vài ngày, đột nhiên có thái giám mangmộtmâm thẻ bài đến. Thời gian gần đây quốc thái dân an, triều đình sóng yên biển lặng. Thái phó đại nhân trong lúc rảnh rỗi, liềnyêucầu nội thị giám nâng mâm thẻ bài chọn phi thị tẩm sang cho nữ đế, nhắn rằng để hoàng thượng mỗi đêm lật thẻ tài chọn phi tử để thị tẩm. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Niếp Thanh Lân buồn cười nhìn Định Quốc Hầu đại nhân, cườinhẹnói: “Thiếp biết rồi. Phu quân, thiếp khắc biết phải tẫn hiếu cha mẹ như nào, khiến cho cha mẹ chồng vui vẻ.”nóixong liền rút bàn tay ra khỏi tay phu quân, hướng vào trong đại sảnhđiđến. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Vệ lão gia khi còn sống luôn muốn được nhìn thấy con cháu vui chơi đầy sảnh đườngthìmới cảm thấy rằng cuộc đời này mình sốngkhônguổng.
Đợt về lần này Vệ phủđãcố ý an bài đầy đủ phòng ngủ, Niếp Thanh Lân sau khi được thị nữ hầu hạ tắm rửa xong, liền ngã lên giường ngẩn người.
Chỉmộtcâu, thựcsựlàm cho Vệ lão gia cảm giác như bị ngũ lôi oanh đỉnh, loạng choạng muốn đổ. Nhưng mà chuyện nam nữ riêng tư này, ông biết mình xuấthiệnsẽkhôngtốt, tránh cho làm cho con dâuđangmang thai nhất thời luẩn quẩn lại làm ra chuyệnkhônghay, ông liền loạng choạng trở về phòng của mình. Tĩnh tâm suy nghĩmộtchút ông liền hiểu được tiền căn hậu quả. Tên nghịch tử bất hiếu Vệ Lãnh Hầu nắm giữ triều chính, can thiệp hậu cung, thấy tiểu đệ nhìn trúng Hoàng hậu tiền triều, liền giúp đỡ cưỡng đoạt congáinhà lành, sau đó hai bọn chúng cấu kết với nhau dựng lên màn kịch Hoàng hậu qua đời…
Đến khi đêmđãkhuya, mọi người liền tự giác giải tánđinghỉ ngơi.
“Nếu như linh nghiệmthật, bản Hầu hi vọng đó làmộttiểu công chúa, có dáng vẻ như Trứng gà nhà ta, từnhỏphải được nâng niu chiều chuộng đến lớn,khôngđể cho con bé chịu bất cứ ủy khuất gì.” Thái phó đem búp bê vải bégáiđưa tới tay nàng.
Nghĩ tới nghĩ lui, nghĩ trái nghĩ phải, nghĩ thế nào cũng thấy điều đó chắc chắn là do thằng nghịch tử lớn của ông làm ra! Đây là chuyện đại nghịch bất đạo, ăn gan hùm mật gấu mới dám làm ra chuyện động trời này! Sau này ông còn mặt mũi nào màđigặp liệt tổ liệt tông của Vệ gia?
Vệ lão phu nhân thấy nàng ăn quả quýt chua đómộtcách ngon lành, trong lòng liền vui vẻ, vụng trộm hỏi: “Con thích ăn chua như thế à? Hay mang thai rồi?”
Thái phó từ trước đến naykhôngthích nghe nhất là ainóimình “già”. Nhất là từ đó lại thốt ra từ miệng của giai nhân bên cạnh, nên khẽ nhíu hàng mày rậm lại: “Suy nghĩ mấy chuyện đó làm gì? Còn nữa, bản Hầu già lúc nào thế? Hay hoàng thượngđangoán trách thần ra sức chưa đủ, nên long sàng lạnh lẽo chăng?”
Nghe lão tiên sinh kêu như thế, Vệ Lãnh Hầu khẽ cau mày, đưa mắt nhìn qua cũng lập tức nhận ra lão nhân này,khôngphải là lão già chạy nạnnóihươunóivượn ở thôn trang nọ, rằng Trứng gà nhàhắnsẽchết yểu đó sao?
Nếu thân phận nàng thấpmộtchútthìtốt biết bao, liền có thể cưới nhập vào Vệ phủ mẹ chồng nàng dâu sớm chiều ở chung.
Niếp Thanh Lân nghe thế lập tức muốnđi, Thái phó lúc này lạiđangcực kì nhàn rỗi, nên đương nhiên là cùngđivới nàng đến miếu Quan Thếâm.
Vệ hầu làm sao đồng ý chứ! Bàn tay vừa nhanh nhẹn cởi long sam của thánh thượng ra, vừanói: “Hoàng Thượng du ngoạn nhân gian, thế nhưng lại giữ mìnhkhôngra ngoài tìm hoa lạ ở dân gian để hái, hôm nay vẫn chỉ thị tẩmmộtmình kẻ hèn này. Vậy hôm nay nên nhiệt tình, cho thỏamộtđêm phong lưu nhé?”
Những người trong tộc sáng sớmđãqua chúc thọ, uống rượu mừng. Đến khi màn đêm buông xuốngthìmới cómộtchiếc xe ngựa được bảo vệ cẩn mật dừng lại trước cửa Vệ phủ tại thành cổ Bình Dương.
Vì mấy cái mông sáng bóng của mấy tiểu thái giám thanh tú non trẻ, Hoàng Thượng đành phải bất đắc dĩ mỗi ngày đều bị bắt lật chọn thẻ bài thị tẩm, vì thế hàng đêmtrênlong sàng của nàng đều phải hứng chịu con mãnh hổ, đem thân thể mềm mại thơm tho của thánh thượng ăn sạchsẽ.
Vệ lão gia lập tức cảm thấy cánh tay dường nhưkhôngcòn chút sức lực nào, Vệ lão phu nhân liền chạy lại vuốt lưng cho ông lúc này ông mới bình tĩnh lại, bằngkhôngchắc ông cũngđãđigặp liệt tổ liệt tông luôn rồi.
Nàng giơ tay ôm cả hai búp bê vải vào lòng, lần đầu tiên trong đời nàng cực kì hy vọng mình có thể sinh con nối dõi cho người nam nhân này sớm, nam cũng được, nữ cũng được, nếu như có thể nàng còn muốn sinh nhiềumộtchút.
Chương 128: Ngoại truyện: Làm cha khó lắm 1
Niếp Thanh Lân nghe xong lòng liền trầm xuống, cười khổđangđịnhnói, liền thấy Vệ Lãnh Hầu bên cạnhkhôngvuinói: “Nàng có bệnh đầy bụng khó tiêu, bữa tối hôm nay ăn quá no, nênhiệntại ăn chút đồ chua cho dễ tiêu thôi.”
Quả nhiên trước miếu phi thường náo nhiệt, khắp nơi bày bán những gian hàng búp bê vải có nam có nữ cùng hạt sen đậu phộng, trái cây để dâng cúng.
Bịhắnép vào trong ngực, nàng e lệ nghiêm giọngnói: “Trẫm có oán trách gì đâu, Vệ hầu suốt ngày cứ lo nghĩ vu vơ,khônglúc nào chịu yên. Hôm nay trở về Vệ phủ,khôngcần lật thẻ bài đâu,đingủ thôi.”
Sáng sớm hai phu thê Vệ lão giađãnhận được tin tức, đợi sau khi tiễn hết tân khách, liền cho người sửa sang, cọ rửa lại sảnh đường, lại trải ra thảm Ba Tư dài ra đến ngoài sau đó quỳ gối tại bậc thang cung nghênh Nữ đế đại ngụy hạ cố đến thăm Vệ phủ. (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Lão tiên sinh kia nhìn Thấy Niếp Thanh Lân đầu tiên là sững sờ, sau đột nhiênkhôngđể ý các vị phu nhânđangngồi đợi xung quanh, kích động đứng lên: “cônương xin dừng bước!”
Nhưng màkhôngnghĩ tới càng đánh ông càng nghe thêm đượcmộtbí mật còn động trời hơn – Hoàng đế kia lại làmộtnữ tử, và cũng chính là là vị công chúa mà thằng con lớn của ôngđangđịnh cưới về làm vợ…
Niếp Thanh Lân chớp đôi mắt to nhìn nam tửanhtuấn trước mắt, thấp giọngnói: “Ta và chàng trước khi thành hôn cũngđãgần gũimộtthời giankhôngngắn, nhưng cũng chưa từng có thai, nghe Vi thần ynói, trẫmkhôngdễ mang thai, Thái phó tuổi tácđãlớn,khôngthểkhôngcó con…”
Niếp Thanh Lân từnhỏít khi có được thời khắc cùng người thân đoàn tụ vui vẻ như vậy, thấy mẹ chồng đưa quả quýt tự tay l*t s*ch vỏ và chỉ tơ bên trong đưa đến miệng mìnhthìnàng hơi mỉm cười liền há miệng đón được, rồi tỉ mỉ nhấm nuốt.
mộtcôgáituyệt sắc khoáctrênmình bộ váy trắng có thêu mai hoa bách thủy, được mấy cung nữ nâng đỡnhẹnhàng chậm rãi xuống ngựa. Mà vị nam tửanhtuấn ngồitrênlưng ngựa cũng nhảy xuống,đitới nắm lấy bàn tay củacôgáinói: “Hôm nay là gia yến, Trứng gà của takhôngcần phải cứng ngắc như ngồitrênđại điện, khi gặp cha mẹ, cứ thả lỏng tinh thần thoải máimộtchút.”
Vệ lão phu nhân vốnđanglo lắng nên dùng lễ gì để đối đãi với con dâu mang than phận Hoàng đế tôn quý, nay mắt thấy nàngkhôngmặc long bào, chỉ mặcmộtbộ váy thanh đạm nhã nhặn hàng ngày,thìcũng cảm thấy nàngnóikhôngphải lànóichơi. Nhìn vị con dâu hoàng gia tôn quý nhưngtrênmặt luôn treomộtnụ cười hiền lành, ngược lại vừa nhìnđãlàm cho người khác nhịnkhôngđược sinh lòngyêumến.
Vệ Lãnh Hầu trời sinh là cao thủ điều chỉnhkhôngkhí trong các cuộc giao tiếp. Ban đầu cả nhà đều lóng ngóng ngượng ngùngkhôngbiết nên cư xử với nhau như thế nào, nhưngkhônglâu sauđãchuyện trò rôm rả,khôngkhí náo nhiệt hẳn lên. Bởi vì sắc trời cũngđãmuộn,khôngphải thời điểm thích hợp mở tiệc, miễn chỉ cần ăn no bụng, liền thừa dịp trăng sáng, cảnh sắc trong sân cũng dầnhiệnrõlên. Ở trong đình hóng mát bên cạnh chiếc hồnhỏđược mang lên đủ loại trái cây, điểm tâm, ngườimộtnhà tụ tập nhàn nhã đàm thoại việc nhà.
Trầm Hồng Nhi thấy Hoàng đế liền lệ nóng doanh tròng, mặc dù sắp lâm bồn nhưng nàng vẫnđinhanh như bay về phía trước, lôi kéo tay Niếp Thanh Lânkhôngchịu thả.sựnhiệt tình dị thường này làm vị Thái phó đại nhân đứngmộtbên cực kỳkhôngvui. Ả phế hậu này quả nhiên làkhôngbiết điều gì cả, cho dù là chị em dâu, cũngkhôngnên nắm tay Trứng gà nhàhắnkhôngbuông như vậy chứ, đúng là làm người khác khó chịu,hắnliền hướng về phía đệ đệ nháy mắt, để chohắnđem Trầm Hồng Nhi kéo ra.
Niếp Thanh Lân đưa mắt nhìn trong đám người, khi thấy vị thầy bói kia, nhìn kĩmộtchút, liền thấy vị lão tiên sinh này hơi có chút quen mắt.
Niếp Thanh Lân nhìn thấymộtgian hàng làm ra những con búp bê cực kì tinh xảo, liền cực kì hào hứng bước đến chọn, trong lòng nàng thầm thích làmộtbégáinhưng nghĩ đến phu quân nhà mình, nên chọn búp bê vải là con trai. Nhưngkhôngngờ Thái phóđãsớm chọn lấy búp bê vải là bégái.
Chỉ như vậy là ông cũngđãrất hài lòng, nhưngkhôngthể tưởng tượng được,mộtlần trong vườn hoa, trong lúc vô tình ông nghe thấy con trai và con dâu cãi nhau. Nghe con dâu phẫn nộnói,thìra con trai mình ở trong ngọn núi giả trong ngự hoa viên làm trò đồi bạn với con bé… Hơn nữa làm hại nàng vốn làmộtHoàng hậu phải gả chomộtgã thương nhân…
Vệ lão phu nhân thấy conkhôngvui, biết mìnhđãnóilờikhôngnênnóiliền vội vàng dừng lời,khôngnóithêm nữa.
Niếp Thanh Lân vừa vào liền nhìn thấy phu thê Vệ lãođangquỳ phía trước, liền vội vàngđinhanh vài bước, cẩn thận đỡ hai vị lão nhân lên,nói: “Cha mẹ làm vậy, chẳng phải làm con dâu đoản thọ sao? Con cùng với phu quân cố ý đến vào lúc hoàng hôn, là muốn miễnđinhững lễ nghi phiền phức, Vệ lãođãcoi con là con dâu,thìvạn lầnkhôngnên làm như thế này.” (đọc tại Nhiều Truyện.com)
Nhưng nếu nàngkhônglựa chọn, tiểu thái giámsẽnơm nớp lo sợnói: “Thái phónói, nếu như Hoàng Thượngkhôngchịu lật,thìlà do nô tài hầu hạkhôngchu toàn,sẽbị phạt trượng.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.